CHAP 11
CHAP 11
- Bác có thể nói chuyện với cháu 1 chút được không Soo Yeon. – bà Kwon nhẹ nhàng nói
- Dạ.
- Bác nhìn Yuri với cháu cùng nhau trưởng thành, chuyện của Yuri trước đây bác đã từng nghe Tae Yeon kể lại, nhưng có lẽ Yuri nó sẽ không bao giờ nói với cháu những điều đó, ngay cả người làm mẹ như bác đây nó cũng giấu. Nhưng bác có thể nói với cháu 1 điều rằng Yul nó vẫn rất yêu cháu. Nếu không thì nó sẽ không quyết định trở về mà sẽ ở lại Seoul lấy tiểu thư giàu có rồi. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua, bác không muốn nhìn thấy 2 đứa phải đau khổ.
- "..." – Soo Yeon im lặng không nói gì.
- Bác rất muốn nhìn thấy 2 đứa hạnh phúc, nhưng giờ có lẽ không thể rồi, bởi vì.....Yul nó không còn sống được bao lâu nữa. – bà Kwon rưng rưng nói
- Bác nói sao? – Soo Yeon dường như không tin vào tai mình.
- Hôm trước Yul nó vừa ngất xỉu, bác đưa nó vào bệnh viện bác sĩ nói nó bị ung thư phổi, không còn sống được bao lâu nữa. – bà Kwon nghẹn giọng nói
- Bác...bác...n...ó...i...thật k..hông? – Soo Yeon hoảng sợ nói
- Là thật, chuyện này sao bác có thể gạt cháu được chứ. – Bà Kwon lấy khăn chấm nước mắt.
- Bác Yul đang ở bệnh viện nào? – Soo Yeon gấp đến độ sắp khóc.
- Bệnh viện Jeju...phòng....
Không đợi bà Kwon nói dứt câu thì thân ảnh Soo Yeon đã vụt biến mất, Soo Yeon ngay cả dép cũng không thèm đi cứ thế mà chạy đến bệnh viện, để lại 1 mình bà Kwon đứng đó nở 1 nụ cười vui vẻ nhìn theo bóng lưng cô dần khuất xa. Trong tay bà nắm chặt 1 lọ nước nho nhỏ.
- Nếu không có mày thì tao không thể giả vờ khóc trước mặt con bé được. – bà Kwon thì thầm
--
Bệnh viện Jeju.
- Cô y tá cho tôi hỏi bệnh nhân tên Kwon Yuri nằm ở phòng số mấy? – Soo Yeon gấp rút đến độ sắp bật khóc
- Đang cấp cứu. – cô y tá quay lưng lẩm bẩm
- Cám ơn. – Soo Yeon nói xong vội vã chạy đi.
- Này...cô...- cô y tá chưa kịp nói xong thì bóng dáng Soo Yeon đã biến mất.
Yuri đang nằm trong phòng dưỡng bệnh, chỉ là bệnh cảm và phổi cô có chút vấn đề do thuốc lá mang lại mà umma cô lại làm quá lên bắt cô phải nằm viện nghỉ ngơi cho đến khi bình phục hẳn, Yuri nhàm chán nhìn xung quanh căn phòng không 1 bóng người mà thở dài lần thứ n, có lẽ cô nên đi ra ngoài dạo thì tốt hơn.
Khi Soo Yeon vừa đến trước cửa phòng cấp cứu thì bóng đèn trong căn phòng vụt tắt, người ở bên trong được các y tá đẩy ra, trùm kín từ đầu đến chân, khuôn mặt vị bác sĩ lộ ra vẻ buồn bã và bất lực.
- Xin hỏi, người trong đó thế nào rồi ạ? – Soo Yeon hoảng sợ hỏi
- Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức. Cô là người nhà bệnh nhân thì hãy lo hậu sự cho tốt. Chúng tôi thành thật chia buồn. – vị bác sĩ áy náy nó
- Không, Yul, đừng bỏ em mà, em còn nhiều điều chưa nói với Yul mà. – nước mắt cô vỡ òa, cả người nhũn ra đến bên cạnh ôm lấy cái xác trên giường.
- Em sai rồi, xin Yul tỉnh lại đi. Chúng ta sẽ bắt đầu lại, quên hết tất cả.
- Yul tỉnh lại đi, đừng rời xa em mà.
- Kwon Yuri...hux..hux...
- Em yêu Yul. Tỉnh lại đi Yul...- Jessica nghẹn giọng nói
- Em nói thật không? – 1 giọng nói ấm áp vang lên
- Thật nếu Yul tỉnh lại, em nguyện sẽ tha thứ cho Yul tất cả. – Soo Yeon nói theo phản xạ
- Soo Yeon. Em ngoảnh lại phía sau đi. – Yuri toét miệng cười tươi khi nghe câu này.
- Yul, Yul không chết...thật tốt quá...Yul không chết.
Soo Yeon xoay người lại trông thấy khuôn mặt thân quen thì vội vã chạy đến ôm chặt lấy Yuri không ngừng lẩm bẩm. Yuri cảm thấy hạnh phúc khi nghe được những lời xuất phát từ trái tim của Soo Yeon, cô chỉ vô tình đi ngang qua nhưng không ngờ lại trông thấy Soo Yeon đang khóc lóc gọi tên cô, nghe được những lời thật tâm trong lòng của Soo Yeon khiến cô cảm thấy hạnh phúc không thôi. Thì ra Soo Yeon vẫn còn yêu cô, tình yêu này thật sự không thay đổi. Đời này cô không còn gì hối tiếc nữa.
- Ngốc à. Yul sẽ không bao giờ để em rời xa Yul nữa đâu. – Yuri hạnh phúc ôm chặt lấy Soo Yeon nói
Nếu không nắm chặt thì đến khi sắp mất
Mới nhận ra yêu nhiều biết bao nhiêu
Cũng may Soo Yeon đã kịp thời nhận ra điều đó, nếu không cô sẽ mất Yuri mãi mãi, cả 2 đã bỏ phí quá nhiều thời gian rồi, hiện tại cô chỉ muốn nghe theo trái tim mình 1 lần nữa. Cô biết trái tim mình chỉ chứa đựng duy nhất 1 người là Yuri mà thôi.
--
- Ngốc đừng khóc nữa. Em khóc trông xấu thật đó. – Yuri đưa tay lau nước mắt còn đọng lại trên khóe mi Soo Yeon
- Là tại ai. – Soo Yeon rấm rức nói
- Được rồi là Yul sai, Yul đáng đánh. – Yuri mỉm cười mặc cho Soo Yeon oán trách
- Bệnh của Yul sao rồi? – Soo Yeon đột nhiên nhớ đến chuyện bà Kwon vừa nói với cô
- Yul không sao, chỉ là bị cảm với phổi có chút vấn đề mà thôi. – Yuri nở nụ cười hiền nói
- Yul đừng giấu em, bác Kwon nói em biết hết rồi, cho dù Yul có như thế nào em cũng vẫn sẽ ở bên cạnh Yul. – nước mắt Soo Yeon trực tuôn trào
- Umma nói gì với em? – Yuri nhíu mày nói
- Bác Kwon nói Yul bị ung thư phổi, không còn sống được bao lâu nữa. – Soo Yeon rưng rưng nói
- Haizzzzzzz...umma thật là, umma gạt em đó, Yul vẫn khỏe mạnh mà. – Yuri buồn cười nhìn gương mặt lấm lem nước của Soo Yeon
- Thật không? – Soo Yeon thút thít nói
- Thiệt, ngày mai là Yul được xuất viện rồi. – Yuri cười ngất ôm lấy Soo Yeon vào lòng.
- Yul là đồ xấu xa, lại gạt em. – Soo Yeon buồn bực giơ tay đánh vào người Yuri, nhưng lực đạo không lớn
- Haha được rồi, là Yul xấu xa, Yul gạt em. – Yuri cười hạnh phúc mặc cho Soo Yeon đánh cô.
- Yul là đồ lừa đảo. – Soo Yeon ấm ức nói
- Soo Yeon làm vợ Yul nha.
Yuri nâng gương mặt lấm lem nước mắt của Soo Yeon lên đối diện cô, đôi mắt đen láy nhìn chăm chăm, trong ánh mắt phản chiếu bóng hình người trước mặt rất chân thành. Cô từ từ kề gương mặt mình lại gần...Soo Yeon nhắm mắt hồi hộp chờ đợi nụ hôn của Yuri.
1s
2s
3s
"Cạch"
- A, ta xin lỗi. – bà Kwon mở cửa bước vào trông thấy cảnh tượng này thì bối rối nói
- "..." – Soo Yeon ngượng ngùng đẩy Yuri ra.
- Không có gì, 2 đứa cứ tiếp tục nha. – Bà Kwon cười ngượng đóng cánh cửa lại.
- Tại Yul đó, bây giờ làm sao em dám đối diện với bác đây? – Soo Yeon tức giận bĩu môi nói, mặt mũi gì cũng mất sách rồi.
- Không sao đâu trước sao gì cũng là người 1 nhà mà. – Yuri cười lớn nhìn gương mặt đỏ ửng của Soo Yeon
- Ai them làm người 1 nhà với Yul.
Soo Yeon giận dỗi bước xuống giường toan bỏ đi, nhưng bị Yuri nhanh chóng kéo lại, áp môi mình vào môi Soo Yeon, nụ hôn nhẹ nhàng và chứa đựng tình cảm không thể nói thành lời, Soo Yeon khép đôi mi chấp nhận nụ hôn này. Coi như đây là 1 sự đồng ý ngầm, cô không muốn xa rời Yuri nữa.
Trong căn phòng trắng toát tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp cùng 1 tình yêu thăng hoa rực rỡ.
Yêu em đến trọn cuộc đời
Không bao giờ lìa xa....
END FIC
ai muốn ngoại truyện nào........................
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip