em
(NGOẠI TRUYỆN - Em-)
viết vì có ideas hay ✌️
***
/Cứ ngỡ là tình sẽ mãi thiết tha/
/Nào ngờ lúc cách xa, chẳng kịp nói "Chúng ta.../
/Phải chăng kết thúc như thế sao?"/
-haydeanhdccunhemdau-
-SIVAN-
.
.
có lẽ em đã yêu đúng người
anh bảo bọc em
chăm sóc em
nhưng có lẽ anh vẫn
không quên được chị ấy..
hay là do em quá nhạy cảm
" em bé đừng lo nhé em cứ ở đây tạm thời , căm hộ của chúng ta sẽ sửa lại xong sớm thôi "
" vg , em hơi mệt em ngủ 1 lát nhé "
" ừm em ngủ ngon "
anh nhẹ nhành hôn lên tráng em rồi từ từ đóg cửa lại
em nói buồn ngủ như thực ra chỉ muốn anh rời đi
căn nhà ko quá cũ nội thất thì khá cổ điển có lẽ đây là nhà của con gái
đồ đạt ở đây thì sạch ko bụi bặm như những căn nhà bỏ trống
có lẽ đâu là nơi anh cất giữ kỉ niệm của anh và cô ấy
anh còn nhớ chị ấy sao ?
tệ nhỉ
có lẽ cửa nhà đã bị anh khoá em muốn ra ngoài sân hóg gió 1 chút nhưng mà anh ko cho nhỉ
ko ra cũng ko sao
minseok à từ khi nào em lại thay đổi nhiều đến thế ?
từ khi nào á có lẽ là từ lúc em biết rg khuôn mặt của em giống khuôn mặt của cô ấy nhất là nốt ruồi lệ nhỉ
và có lẽ cô ấy là chị ruột của em
em biết là từ lúc em tổng vệ sinh nhà cửa em vô tình thấy anh có 1 chiếc hộp gỗ rất xinh
lúc mở ra thì em khá là sốc tất cả đều là kỉ niệm của anh và chị ấy
chị ruột của em ng chị đã mất cách đây 2 năm trc
là chị ?
bé u chê
wooke đã chia sẽ file*
trc em có gửi anh bản cũ
bây là bản mới
tất cả mối quan hệ của minhyung
em bảo rồi anh cẩn thận vào
ko là bị phát hiện như chơi đấy
bé bé minxi
anh biết rồi
tiến hành kế hoạch A đi
anh thấy ko ổn rồi
bé u chê
anh chắc ko thế ?
anh nên cẩn trọng 1 chút
đừng quá tin tưởng anh ta
em bảo rồi
anh ta ko dễ chơi đâu
bé bé minxi
anh tính hết rồi
tiến hành đi
bé u chê
bắt đầu từ ngày mai
kế hoạch? em đang âm mưu gì
em sẽ trả thù anh sao ?
.
" em bé ơi anh về rồi "
trc mắt anh là em cùng với những bức ảnh trên tay
anh khẽ chay mày tiến tới giành lại rồi vội cất chúng đi em cũng chả phản ứng gì chỉ đứng yên đó
" em làm cái gì vậy ?"
" sao lại đụng vào mấy cái này"
" bẩn lắm biết ko ?"
"..."
" sao em ko trả lời anh ?"
anh tức giận sao ? anh khó chịu vs em sao?
" ng trong ảnh đó..."
" đó là chị em..."
anh đứng hình 1 hồi lâu mới nhận thức ra rằng em bé suýt làm em vợ của mình
hài hước thật
đối vs em thì cũng chẳng có gì đặt biệt
sao đây?
anh sốc sao ? anh nghĩ anh có thể để em thay thế cho ng chị của mình sao
chà anh giỏi thật nhưng mà
em lại trc anh 1 bước ☺️
" em đng...."
" dừng ở đây đc rồi minhyung à"
" em biết anh muốn em thay thế cho chị ấy , em biết hết tất cả rồi"
anh hốt hoảng quỳ xuống xin lỗi em
cầu xin em
tại sao lại cầu xin em ? em ban cho anh điều ước sao ?
" anh..anh xin lỗi"
" tại sao anh lại xin lỗi ? anh muốn xin em cái gì sao? rất tiếc em ko phải thần tiên để ban cho anh những điều kì dịu"
" em cũng chẳng thêm đem ng chị đã mất từ cỏi chết về cho anh đc "
" xin lỗi anh nhé "
em khẽ nhẹ hôn lên môi anh , rồi kéo vali rời đi
" có lẽ em nên rời đi , anh ko cần phải tìm em đâu tạm biệt anh nhé "
" xin em đừng đi "
" anh xin em"
anh cố gắng chạy tới niếu kéo em nma muộn rồi minhyung à
muộn rồi ngay khi em vừa ra khỏi cổng thì 1 chiếc oto con lao tới có vẻ như là bị mất phanh
*Bùm..*
nó đẩy em bay ra xa với tình trạng và thể lực của em chỉ cần té nhẹ thôi đã làm em như chết đi vậy
anh bần thần nhìn cảnh tượng trc mặt
chả biết chuyện gì đng xảy ra
"MINSEOK!!!!"
anh vội vàng chạy đến ôm em vào lòng trấn an em bảo em cố gắng cầm cự mọi ng xung quay thấy thế liền giúp gọi xe cấp cứu
em thoi thóp cú va chạm ấy làm em đập đầu xuống đường
anh đỡ ng em trong sự hoãng loangk chẳng tài nào bình tĩnh nỗi
"minhyung a"
" minxi à em đừng lo nhé xe cấp cứu sẽ đến anh thôi "
" minhyung à em xin lỗi nhé ! em xin lỗi em biết rằng sớm muộn gì sẽ có chuyện xảy ra nma em ko ngờ lại đến sớm như vậy "
" ko sao mà lỗi anh , lỗi anh em ko cần phải xin lỗi anh đâu mà bây giờ em đừng ngủ nhé anh sợ lắm , em hứa là đừng ngủ nhé đừng bỏ anh nhé !"
" minhyung anh phải sống tốt phải tìm 1 ng tốt hơn em 1 ng luôn yêu thương anh nhé ! minhyung à em mệt rồi em ngủ 1 lát nhé...yêu an...."
" minseok à xin em mà , xin em mà đừng ngủ mà "
" xin em tỉnh lại đi mà "
bàn tay đặt nhẹ lau đi nước mắt của anh nhưng tại sao tay em lại rơi xuống minhyung cầm tay em cầu xin nma
bàn tay em lạnh ngắt có lẽ em đã bỏ minhyung đi thật rồi
" minxi à "
" em chọc anh đúg ko nào đừng ngủ mà tỉnh dậy đi mà em anh xin em mà "
" em tỉnh lại đi mà xin em "
lúc em vừa xui tay thì xe cấp cứu vừa chạy tới
minhyung thét vào mặt những ng bên cấp cứu anh gào thét trong bất lực tại sao lại trễ đến thế
làm sao đây bây giờ ng minhyung toàn máu của em , em bỏ minhyung rồi sao ? em bỏ minhyung 1 mình rồi
anh ngồi thất thần ngồi ở ghế bệnh viện tay vẫn cái ôm chặc chiết áo của em
anh cứ ôm lấy nó mãi như thể em vẫn còn hiện diện nơi đây
hjun vs wooje nghe tin cũng vội chạy tới muộn rồi
bây giờ chỉ còn anh wooje thì khóc ngất gào thét đánh anh trong vô vọng
anh đã hứa sẽ bảo vệ minseok mà anh đã hứa mà tại sao?
anh chẳng nói năng gì chỉ im lặng ôm chiếc áo khoác của em mặt cho wooje vẫn cố gắng đánh anh
đến khi em đc đẩy ra để đưa đến nhà tang lễ
cứ ngỡ rg ngày hôm ấy là ngày rất tuyệt vời nhất đời anh nhưng có lẽ...
chiếc nhẫn cầu hôn anh đã chuản bị sẵn đc anh giấu ở bọc quần khi về nhà là muốn cầu hôn em liền nma muộn rồi
minhyung à.. muộn rồi
cái cách em bỏ anh đi cũng giống như chị của em vậy ...
tang lễ của em diễn ra bth như những tang lễ khác
minhyung vẫn ở đó ngồi ngắm di ảnh em mãi chả chịu ăn uống gì
wooje càn tệ hơn từ bệnh viện đến tang lễ em cứ khóc suốt hjun lo đến phát hoảng
lúc em sắp đc đưa và lò thiêu minhyung nhìn em lần cuối cầm tay em đeo cho em chiếc nhẫn mà mình đã chuẩn bị sau khi chiếc khăn trắng đã che hết cơ thể em từ lúc đó minhyung nhận ra mình mất em thật rồi
trên tay anh là hủ tro cốt của em
về đến nhà minhyung vẫn ko chấp nhận rằng em đã bỏ mình đi mất vẫn luôn cho rằng em giận mình rồi bỏ về nhà riêng thôi
anh cố gắng lê tùng bước lên phòng ngủ đến gần thì anh thấy em có để cho anh 1 lá thư ở đầu giường lá thư đấy có mùa của em chữ viết tay của em
| gửi : minhyung của em ^^
anh minhyung ơi có lẽ lúc anh đọc lá thư này thì em cx đã anh đi mất rồi nhỉ ? minhyung đừng buồn nhé ! minhyung phải sống hạnh phúc thay cho em minhyung có biết ko ?
anh hăm biết đâu thật ra em yêu anh nhiều lắm đó chie có điều em ko thể hiện ra thui minhyung có thấy vậy khăm hehe , anh minhyung ơi!! anh phải hứa vs em từ nay phải sống tốt có biết hăm đừng có vùi đàu vào công việc nhiều quá em đi rồi ko chăm sóc anh đc đâu minhyung đừng buồn em nữa nhé nếu minhyung nhớ em minhyung có thể đi thăm em mà đúg ko nào
minhyung ơi em yêu minhyung của em nhiều lắm đó minhyung biết hăm
minhyung của em phải sống thật tốt em viếy minhyung buồn và khóc nhiều lắm đau lòng lắm nma ko sao đâu nhỉ vì minhyung của em mạnh mẽ mà anh phải mạnh mẽ thì lúc đó mới bảo vệ em đc chứ đúg ko nào
minhyung bé nhỏ của em phải sống tốt nhé ko đc nhớ em nhiều đâu đó nhớ nhiều là em buồn đó minhyung hiểu hăm!!!
anh minhyung ơi em yêu anh nhiều lắm đó nhaa
yêu anh nhiều
tạm biệt anh |
đọc đến đây mọi cảm xúc của anh đều ko khiềm nén đc có lẽ anh đã mạnh me. quá lâu rồi
đêm đó anh đã khóc rất nhiều anh ko hiểu vì sao anh lại khóc chắc là vì em bé nhỏ của anh bỏ anh đi mất rồi
anh nhớ em bé lắm
em bé yêu anh nhiều lắm
nma tại sao em bé lại bỏ anh chứ
anh giận em bé lắm
đêm đó anh vẫn còn ôm chiếc áo của em vào lòng anh luôn mong rằng chiếc áo mình đng ôm là em
anh khóc nhiều lắm nhưng chẳng thểm làm đc gì
" em bé bỏ anh rồi "
" đã bảo em bé đừng ngủ rồi mà "
" anh yêu em nhiều thế mà sao em lại"
"em bé về bên anh đi mà "
" xin em"
- xin em 1 lần này thôi
làm ơn...
***
này tg viết vui thui
nếu thấy xàm thì bá tui nha
mà ko hiểu sao tui vừa viết vừa khóc quá tr có lẽ tui dễ xúc động
nếu tui viết tệ thì nói tui nha để tui chỉnh sửa văn chương thêm
love yaaaa ✨✨
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip