115

Ads By TVNL

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on August 26, 2016

GIẢM GIÁ KỊCH SÀN - MỪNG ĐÓN XUÂN SANG

GIẢM GIÁ HỦY DIỆT 20% MỸ PHẨM INNISFREETưng Bừng Đón Tết 2017 với vô vàng sản phẩm...

Mua ngay

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chuong 115: Tù phạm nhân loại đầu tiên

Edit: Vịt

Beta: Tiểu Tuyền

“Hiện tại nên làm thế nào cho phải? Không thể để hắn chạy.” Nhưng nàng lại đánh không lại Lưu Mãn Tử.

“Chuyện này có khó khăn gì?” Trường Thiên chỉ một ngón tay, “Cùng Kỳ!”

“Dạ!” Trường Thiên đại nhân kêu gọi, nó tất nhiên là ưỡn ngực ngẩng đầu, mặc người sai khiến.

“Ở bên ngoài là chủ nhân tiền nhiệm của ngươi, ngươi có thể đối phó với hắn được không ?”

“Việc đáng làm thì phải làm!” Nó lưu loát  trả lời khiến cho Ninh Tiểu Nhàn thoáng chốc đổ mồ hôi, người này thật là kẻ bán chủ cầu vinh vô cùng gọn gàng linh hoạt a .”Trước biến trở về nguyên hình rồi đợi ở bên ngoài đi.”

Nhận được chỉ lệnh, Cùng Kỳ bắt đầu biến ảo , vỏ ngoài màu đen dần dần thoát ra một chút ánh sáng màu tím, cũng bắt đầu có các chữ khắc huyền ảo ở bên trên thân mình nó, chỉ mấy hơi sau thì màu tím kia càng thêm rạng rỡ, lò luyện đan bán tướng phi phàm cũng hiện ra, mở nắp lò ra là có thể thấy tinh vân màu tím ở bên trong cũng bắt đầu lưu chuyển. Ninh Tiểu Nhàn nhìn nó thở dài, tên này thật là tên lừa đảo có nghề rất tốt.

“Toàn bộ dựa vào ngươi, nhưng không được nửa đường đứt xích nhé!” Nàng ôm lấy bếp lò. Không đợi Cùng Kỳ mở miệng hỏi cái gì là”đứt xích” , nàng đã lắc mình ra khỏi Thần Ma Ngục.

Lúc này, Lưu Mãn Tử đang hướng về phía không khí suy đoán nói: “Vị tiền bối nào giá lâm mà lại cùng với tiểu nhân vui đùa ra chuyện này?” Lời còn chưa dứt, trước mắt đột nhiên lóe một cái, cái tiểu cô nương kia liền xuất hiện ở trước mặt mình, lại đứng ở đúng vị trí đó, dường như là chưa từng nhúc nhích qua.

“Ngươi. . . . . .” Hắn lắp bắp một tiếng, may mắn là bình thường hắn là người gan lớn tự phụ nhưng hiện tại cũng cảm thấy rét lạnh sống lưng, cuối cùng chỉ có một ý niệm lắng đọng ở trong đầu “ gặp quỷ”.

“Cái này, trả lại ngươi.” Cô nương đối diện ôm một vật ở trong ngực, lại nhìn có chút quen mắt, nhìn kỹ lại còn không phải là lò luyện đan mà mình đã bị mất sao? “Hiện tại là vật quy nguyên chủ rồi. Xin lỗi vì đã nói láo với ngươi!” Nói xong, nàng đem lò luyện đan này ném về phía hắn!

Lưu Mãn Tử không biết dụng ý của nàng, theo bản năng liền đưa tay nhận lấy.

Chờ hắn mới cúi đầu xuống nhìn, thì nghe thấy được một âm thanh trầm muộn mà hèn mọn truyền ra từ trong lò: “Lão chủ nhân, ta rốt cục tìm được ngươi!”

Đồ chơi này ở trong tay hắn cho tới bây giờ đều im ắng không hề phát ra một âm thanh nào, lúc này Lưu Mãn Tử cũng bị dọa cho không nhẹ, hăn định đem vật trong tay ném đi, nhưng vật này lại “hưu” mà kêu một tiếng, thể tích lò luyện đan đột nhiên trở nên to hơn gấp mười lần, lại vững vàng đè hắn ở phía dưới, hắn vội vàng giãy dụa, tiếc là lò luyện đan ở phía trên cũng càng trở nên nặng như núi đè.

Hắn vốn là người có bản lĩnh cao cường, mà hiện tại lần lượt từng thủ đoạn đều lôi ra nhưng không có một cái nào có hiệu quả, vẫn bị vật hóa thân làm cự đỉnh lò luyện đan gắt gao chặn lại, khiến hắn sinh ra cảm giác tay chân vô lực. Cầm lấy Linh Đang hướng về phía kẻ địch, lại phát hiện là linh đang cũng bị đè ép rồi, âm thanh dao động như  đánh chiêng. Lại nói thế gian có một loại bất đắc dĩ, tên là “Nhất lực hàng thập hội” ( dốc sức có thể đánh được kẻ mạnh hơn gấp mười ) mà hắn hiện tại chính là kẻ bị đánh kia, hơn nữa bên tai còn truyền tới âm thanh dương dương đắc ý của cự đỉnh: “Cái này gọi là thiên vương lấp mặt đất, bảo tháp trấn hà yêu!”

Ninh Tiểu Nhàn nhìn người ở bên dưới cự đỉnh như cá trong chậu, không nhịn được cười ra một tiếng. Khuôn mặt Lưu Mãn Tử căng tới đỏ lên. Trong mắt tràn ngập khuất nhục cùng xấu hổ và giận dữ, thoạt nhìn giống như là bị Cùng Kỳ Bá Vương ngạnh thượng cung cả trăm lần vậy.

Hắn bị ép tới gần như muốn hộc máu, thật vất vả từ trong cổ họng nặn ra được mấy chữ : “Này. . . . . . Đây là chuyện gì xảy ra?”

Nàng lắc đầu nói: “Ta đã nói là vật quy nguyên chủ rồi, đáng tiếc là ngươi không có phúc tiêu thụ, lại nói,  thân là tù binh nhân loại đầu tiên của Thần Ma Ngục, ngươi hẳn là kiêu ngạo mới phải.” Đưa tay lên liền đem tu sĩ tam lưu này thu thập cho vào trong Thần Ma Ngục.

Người này thân là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, rõ ràng đối mặt với nàng là một cô nương nhân loại mà lại sử dụng loại pháp khí cao cấp như nhiếp hồn âm này, vậy thì nàng cần gì phải khách sáo với hắn, trực tiếp ném lò luyện đan ra đè hắn, so sánh lại thì còn có ai có thể theo kịp nàng chứ?

Làm xong những thứ này sau, nàng cũng có chút không chống đỡ nổi, ma âm kia đã xuyên qua não của nàng, cuối cùng đả thương thần hồn của nàng, hiện tại nàng chỉ cảm thấy toàn thân không ổn, đầu óc chậm chạp hận không thể nhắm mắt nằm xuống.

Âm thanh ôn hòa của Trường Thiên vang lên bên tai  : “Nhóc con cứ ngủ một lát đi, ta đi luyện chế đan dược.” Âm thanh này của hắn giống như có lực thôi miên, Ninh Tiểu Nhàn tận lực ra vẻ thục nữ mà ngáp một cái, tựa vào trên cây cột, lập tức liền ngủ thiếp đi.

Biết nàng toàn thân mệt mỏi, hắn lấy ra một món đồ từ trong ngực, vật này lớn lên giống như sừng tê giác, Trường Thiên tiện tay tách ra một khối, tiếp theo lại lấy không ít thảo dược ,tất cả đều ném vào trong vũ đỉnh.

Huyền Minh thần hỏa vô thanh vô tức nổi lên, Cùng Kỳ lộ ra vẻ mặt sáng khoái cần ăn đòn, xem ra là được thần hỏa bồi dưỡng vô cùng thoải mái, vốn là dựa vào ăn lửa mà sinh ra khí linh, bổn mạng chân hỏa của Trường Thiên cũng chính là đồ ăn tốt nhất của nó.

Một lò đan dược này được luyện chế trong thời gian không dài, số lượng thành đan cũng như trước tới giờ không thiếu một viên. Ninh Tiểu Nhàn cảm giác bản thân mình giống như chưa được ngủ qua, sau đó mới bị Trường Thiên nhẹ nhàng lay tỉnh lại.

Một viên thuốc màu lam nhạt lẳng lặng nằm yên trong lòng bàn tay bạch ngọc của hắn, thoạt nhìn như bình thường không có gì lạ, cũng không có hào quang bắn ra bốn phía, hiện tại nàng đã biết, có chút ít thuốc quý trọng bề ngoài bình thường nhưng lại tương đối bất phàm.”Đây là cái gì?”

“Dưỡng hồn đan, ăn nó vào ngươi sẽ mau khỏe hơn.”

Hắn nói giọng bình thản, nhưng Cùng Kỳ nhảy lên, chỉ sợ Ninh Tiểu Nhàn không rõ lắm về tâm ý của hắn.”Nữ chủ nhân, đây là dùng nước sông ở bên cạnh Cổ Điêu Sừng Nhọn, lại dung hợp với nhiều loại dược liệu để luyện chế thành Dưỡng Hồn Đan, người đương thời có thể luyện đươc thần đan này đã ít càng thêm ít, thần hồn bị đả thương là cực kỳ khó khăn hồi phục, Trường Thiên đại nhân đã mất công sức cùng thời gian thật lớn mới có thể luyện ra, thật ra thì thương thế của người không nặng, nghỉ ngơi tầm vài ngày sẽ  . . . . . .” Lời nói của nó còn chưa dứt liền nhận được hai luồng lệ quang của thần quân đại nhân bắn tới, hiển nhiên là trách nó lắm mồm!

Nếu vừa rồi nàng vào Thần Ma Ngục sớm một chút cũng sẽ không bị thương, hắn cũng không cần hao tâm tổn sức luyện đan nhiều như vậy.”Ta lại làm cho ngươi lo lắng rồi.” mặt Ninh Tiểu Nhàn đỏ lên, thấp giọng nói, “Cảm ơn.” Đưa tay lấy ra đan dược nuốt vào. Thuốc này không có mùi vị gì, vừa tiếp xúc vào trong miệng, trôi tới bụng thì thấy lành lạnh, có cảm giác rất quái dị.

Trường Thiên bật cười: “Cần gì phải khách khí như thế?” Quay đầu nhìn thoáng qua Cùng Kỳ, nghĩ thầm cái lò này đôi khi vuốt mông ngựa còn vuốt được rất đúng chỗ.

Hắn tự đặt tay lên huyệt thái dương của nàng, nhẹ nhàng xoa.

Ừ, thật thoải mái! Chỉ pháp của Trường Thiên thật tốt nha, nếu như hắn tới quán mát xa của Hoa Hạ để xoa bóp, lấy dung mạo cùng với chỉ pháp của hắn, nhất định sẽ trở thành cái tên đứng đầu bảng, a nha, rõ ràng là rất không thoải mái, tại sao lại theo thói quen suy nghĩ lung tung rồi?

Nàng yên tâm thoải mái mà hưởng thụ cái cảm giác được che chở này, ngay cả chính nàng cũng không biết, bắt đầu từ lúc nào hắn lại đối xử với nàng ôn nhu như vậy nữa rồi. Sau đó thì có hai dòng nhiệt lực từ phía ngón tay của hắn truyền tới, theo kinh mạch của nàng mà đi xuống, cùng với một luồng khí lạnh ở trong bụng dâng lên cùng nhau dây dưa hợp lại, giống như hai con rắn nhỏ nhẹ nhàng di chuyển lưu động ở trong đầu, chỉ du tẩu ở hai bên, làm cho cảm giác thống khổ phiền muộn muốn nôn mửa thoáng chốc liền tiêu tán đi hơn phân nửa.

Nàng cố nén cảm giác muốn ngáp một cái, thân thể vốn rất thoải mái nhưng cảm giác mệt mỏi càng nồng đậm hơn.

Hắn vuốt vuốt đầu của nàng: “Ngoan, đi ra ngoài an tâm ngủ đi, rất nhanh là có thể khỏi hẳn. Những thứ còn lại cứ để cho ta làm đi, ngày mai ngươi còn có chuyện quan trọng muốn làm nữa.” Đôi mắt đẹp của nha đầu kia đóng như không đóng, đôi mắt lim dim có bộ dáng rất đáng yêu, khiến cho hắn muốn hung hăng hôn một cái, nhưng nàng đang bị thương, hắn cũng không nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.

Ở trong mắt Cùng Kỳ nhìn thấy, bóng hình hắn cực kỳ cưng chiều, Trường Thiên đại nhân còn chưa từng khách khí đối với người khác bao giờ, đừng nói là ôn nhu che chở như vậy nữa.

Nàng đang bị vây hãm trong cảm giác muốn mở mắt cũng không mở được nữa, miễn cưỡng gật đầu, ngay lập tức rời khỏi Thần Ma Ngục mà bò lên giường, mau chóng tiến vào mộng đẹp.

===========

May là nàng đã sớm ngủ,  cảm giác này chỉ sợ ngủ tới thiên hôn địa ám, tới khi tỉnh lại thì trời còn không có sáng ra, nàng dường như cố mở mắt ra liền thanh tỉnh, Cùng Kỳ gấp gáp không thể chờ được mà đem kết quả thẩm vấn Lưu Mãn Tử nói cho nàng biết. Không thể không nói, cái bếp lò này mặc dù om sòm nhưng nói chuyện vẫn rất có nặng nhẹ, logic cũng rõ ràng.

“Chính là như vậy sao?” Nàng nhíu nhíu mày, “Lưu Mãn Tử có thể nói dối hay không?”

“Ngài cứ yên tâm.” Lò luyện đan cười gian nói, “Chưa từng có người nào có thể dưới tình huống bị Trường Thiên đại nhân lục soát hồn mà nói dối được!”

Nàng nghe xong không khỏi giật mình.

Mặc quần áo tử tế vào, nàng đem những thứ mà Lưu Mãn Tử bố trí ở trong sân đều thu lại, sau đó lại bắt đầu leo tường, không làm kinh động những hộ gia đình ở chính giữa, lại vô thanh vô tức bay qua tường cao của Đàm gia, ở trên cửa nhẹ nhàng gõ ba cái.

Năm hơi thở trôi qua, không có động tĩnh.

Ở lúc nàng đang nhíu mày thì Trường Thiên đột nhiên nói: “Trên nóc nhà.” Nàng theo lời ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy trên nóc nhà bỗng nhiên có thêm một người quần áo xốc xếch.

Tiếu Tử cúi đầu, vừa lúc nhìn thấy nàng đang trợn to đôi mắt nhìn mình chằm chằm, trong lòng cả kinh: “Công phu của nha đầu này lại tiến bộ rồi, lại có thể phát hiện ra ta.” Vốn là không biết người đến là người nào hắn mới trực tiếp từ cửa sau đi lên nóc phòng, cho dù là da mặt hắn đủ dày nhưng bị Ninh Tiểu Nhàn bắt được đang ngủ đêm ở trong nhà của Đàm Thanh Hà khuôn mặt cũng không khỏi đỏ lên.

Hắn thấy nha đầu này đang nhìn mình  ánh mắt đã chuyển sang hứng thú dạt dào cho nên cũng rất thông minh mà không đề cập tới chuyện này, ho nhẹ một tiếng: “Sớm như vậy, có chuyện gì sao?”

Nàng đem chuyện của Lưu Mãn Tử nói ra, trong mắt Tiếu Tử lộ ra vẻ ngưng trọng, hắn cũng không hỏi Ninh Tiểu Nhàn làm sao bắt được tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trên người nha đầu này có quá nhiều bí mật, hắn cũng không muốn đi tra cứu, mọi người không phải đều vậy sao, cho dù ai từng có kinh nghiệm như hắn thì cũng sẽ hiểu được tầm quan trọng của kết quả lớn hơn quá trình rất nhiều.

Thì ra là tên tam lưu tu sĩ xui xẻo Lưu Mãn Tử từ khi ở trong Hỗ thị bị Đạm Thai Dực đuổi đi xong, vốn nghĩ tới ngày tháng của mình không còn nhiều, định tìm một chỗ kết thúc tính mạng. Tu sĩ tu luyện chưa tới Nguyên Anh kỳ, sau khi chết không thể phân ra nguyên thần để chạy trốn được, chân chính là “người chết như đèn tắt”. Nhưng lại xét thấy lần này có rất nhiều tiên phái cũng sẽ vì đệ tử môn hạ phía dưới mà thắp sáng Hồn đèn, một khi các đệ tử ở bên ngoài bất hạnh qua đời thì hồn phách sẽ men theo chỉ thị của Hồn đèn để trở về tông phái, chờ đợi cơ duyên cải tạo lại thân thể. Nhưng Thanh Hư Môn đã trục xuất Lưu Mãn Tử đi, tất nhiên là sẽ không giữ lại hồn đèn của hắn, cho nên người này chết tức là đã chết, giống như chó hoang chết ở ven đường, người phàm bị ăn sạch ở trong núi không có gì khác biệt, không thể nổi lên hơi bụi.

Song mạng của hắn cũng không tới đường cùng, đang ở lúc độc “tích hủy” trong cơ thể hắn phát tác đau nhức mưng mủ khắp nửa thân thể thì lại có người đưa cho hắn mấy trăm viên linh thạch, để cho hắn đi tới Hỗ thị mua đan dược Hoàn Hồn Dẫn để cứu mạng, điều kiện là từ nay về sau làm việc cho hắn. Người này chính là Phàn chân nhân.

Bởi vì dược lực của Hoàn Hồn dẫn, Lưu Mãn Tử bị đả thương phải hôn mê mất ba ngày ba đêm mới có thể tỉnh lại được. Phàn chân nhân muốn hắn làm một chuyện đầu tiên, chính là tới Nham thành, đi xung quanh thôn trang cùng trạm dịch bắt lấy một nam một nữ ở trong các thương đội, yêu cầu là phải có thân thể thuần dương cùng thuần âm.

Chương 116 : Quà sinh nhật

Chuyện thứ hai chính là bắt lấy một đồng nam cùng một đồng nữ.

Vốn là hai việc này cũng đã làm thỏa đáng rồi, hơn nữa mọi người bắt người từ bên ngoài tới để tránh quấy nhiễu tới các tu sĩ tham gia thịnh hội. Đầu năm nay thiên tai cùng thai họa cũng chưa bao giờ dừng lại, ở bên ngoài thành đều là người dân quê mùa khổ sở, một yêu quái nuốt trọn cả thôn trang mọi người cũng thường xuyên gặp phải, hiện tại thì thiếu gì những người cá biệt này, vì vậy Lưu Mãn Tử tách ra mấy ngày bắt người, lại lặng yên không tiếng động cũng không khiến cho những người trong Nham thành có lòng chú ý.

Một đôi nam nữ cùng đồng tử bị hắn bắt tới đều tạm thời nhốt ở một chỗ trong hầm ngầm của nông trang ngoại thành, mỗi ngày còn đưa tới một chút cơm canh. Phàn chân nhân còn phân phó riêng, những người này chỉ có thể ăn chay. Lưu Mãn Tử đối với việc, bản thân mình đường đường là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại được yêu cầu đưa cơm cho khách mời như gã sai vặt thì rất là bất mãn, nhưng mà người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, song ngày hôm qua đi xem, tiểu nam đồng này không biết tại sao lại chạy trốn được ra khỏi hầm. Mắt thấy được đã tới thời gian “giao hàng” lại xảy ra chuyện như thế này, Lưu Mãn Tử cũng vô kế khả thi, không thể làm gì khác hơn là thừa dịp trà hội này thả ra lực sĩ khăn vàng, tới ngõ hẻm trong Nham thành tùy tiện bắt lấy một nam hài. Tiếu Tử đoán không sai, Lưu Mãn Tử học chính là đạo pháp chính thống, có sai khiến được quỷ thần cũng chỉ có loại lực sĩ khăn vàng này, chỉ sợ biết dùng nó tới để bắt người cũng không quá thích hợp, không có cách nào tưởng tượng được.

Lại thuận tiện nói, con quạ ba mắt ở trên cây theo dõi không phải là của Lão Lưu, mà là linh thú Phàn chân nhân đưa cho hắn, Ninh đại tiểu thư một đao chém rơi con quạ ba mắt này, Phàn chân nhân lập tức liền cảm ứng được linh thú của mình đã chết.

Lưu Mãn Tử gần đây nhất định là tinh thần suy kiệt, lực sĩ khăn vàng ở nơi thành thị này hoặc ở bất kỳ địa phương nào bắt hài tử đi, nói không chừng đều không có trở ngại gì, hết lần này tới lần khác lại bắt ở trước mặt Ninh Tiểu Nhàn, cái này gọi là không phải oan gia không đối đầu, Trường Thiên biết nàng khẳng định quan tâm tới tung tích của những người đã bị bắt, trọng điểm tìm tới Tiếu Tử cũng là vấn đề này, chẳng qua đáng tiếc chính là tối qua có hai người lớn cùng hai gã hài đồng cũng đã bị Phàn chân nhân mang đi, không rõ tung tích.

Phàn chân nhân cùng với Ôn nhị thiếu gia rốt cục là có quan hệ gì ? Lưu Mãn Tử cũng không biết rõ, chẳng qua là thời điểm giao người ngày hôm qua, Phàn chân nhân hạ mệnh lệnh thứ ba, có một nữ tử đã cùng Ôn nhị thiếu gia gặp mặt bí mật nói chuyện ở phủ nha. Phàn chân nhân muốn Lưu Mãn Tử tới trong nhà Đàm Thanh Hà để tra hỏi rõ ràng.

Đại khái tình huống chính là ở chỗ này, tính cách của Lưu Mãn Tử gian xảo giảo hoạt, Phàn chân nhân cũng không tin tưởng hắn dễ dàng như vậy, ngày đó thời điểm tặng linh thạch còn tặng thêm một vị “xích vẫn” bắt hắn phải ăn. Độc dược bình thường đúng là không làm gì được các tu sĩ, vì vậy loại dược mà Phàn chân nhân này lấy ra cũng không phải là độc vật, ngược lại là loại thuốc đại bổ, là dược vật mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ thường xuyên dùng để mở rộng thức hải (tức là thế giới suy tư trong đầu) trong cơ thể sử dụng . Nhưng loại thuốc này để cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ sử dụng mà nói không có tác dụng bồi bổ gì cả, nếu Lưu Mãn Tử không được uống ba viên thuốc Hoãn Thần Lộ mà Phàn chân nhân ba ngày đưa tới một lần thì thức hải nhanh chóng không chống đỡ được mà nổ tung.

Nghe xong Ninh Tiểu Nhàn kể rõ thì Tiếu Tử cau mày lại, nếu như chém quạ đen ba mắt kia còn bị đối phương truy lùng tới nơi này, tức là Ninh Tiểu Nhàn cũng không đoán sai, ở trong phủ nha nhất định có sắp xếp tai mắt của đối phương, thế mới biết là Ninh Tiểu Nhàn mang theo Đàm Thanh Hà đi lấy khẩu cung, đối nghịch cùng với tu sĩ đều không phải là loại kết quả hay ho gì, hắn có thể không quan tâm, Ninh Tiểu Nhàn có thể không quan tâm nhưng mẹ con Đàm Thanh Hà thì làm sao bây giờ.

Hắn làm việc rất dứt khoát, lập tức quay trở về phòng đánh thức Đàm Thanh Hà, nói ở một nông trang ngoài ngoại thành có một tiểu viện, ở ngoại thành mặc dù cũng không an toàn nhưng so với bị tu sĩ Kim Đan kỳ đe dọa còn tốt hơn một chút.

Không sai, ở trong trí nhớ của Lưu Mãn Tử thì Phàn chân nhân này chính là một tu sĩ Kim Đan kỳ trung kỳ, chống lại hắn thì dù Ninh Tiểu Nhàn cùng Tiếu Tử có liều mạng cũng không có sức, đánh không lại thì ta phải trốn a, Lưu Mãn Tử thất thủ mới chỉ trong một buổi tối, bản thân hắn trời sinh tính tình bại hoại, Phàn chân nhân thoáng chốc hẳn còn chưa phát hiện ra điều gì kỳ lạ, cho nên Tiếu Tử cùng mẹ con Đàm Thanh Hà nhanh chóng thu dọn quần áo, vội vã đi ra khỏi thành.

Vì để bảo vệ cho mẹ con nàng chu toàn, tạm thời Tiếu Tử cũng phải cùng nhau đi tới nông trang. Đời người nếu chết rồi thì cũng chẳng còn cái gì nữa, so sánh với tính mạng thì danh tiết cái gì cũng đều có thể tạm thời ném qua một bên. Chẳng qua Tiếu Tử đi lần này có thể không giúp chiếu cố được tới Ninh Tiểu Nhàn nữa.

Nàng không có rời đi. Ỷ vào hiệu lực của dịch dung đan, nàng quyết định ở lại bên trong thành để theo dõi động tĩnh, biết người biết ta thì hi vọng sống mới có thể nhiều hơn một chút.

Sáng sớm ngày này, tiểu viện của Ôn Lương Vũ cũng đón một khách nhân. Có người tới trên cửa viện của hắn gõ nhẹ mấy cái.

“Người nào?” Khách tới thăm hắn cũng chỉ cố định có mấy người như vậy, người này có tần số gõ cửa không thuộc về thói quen của bất kỳ người nào trong đó.

Phía bên ngoài có một âm thanh ôn hòa vang lên: “Vũ nhi, là ta.”

Ôn Lương Vũ kinh ngạc, chỉ sải mấy bước chân liền vọt ra ngoài cửa, vui vẻ nói: “Sao cha lại tự mình tới đây, mau đi vào đi!” Người ở ngoài cửa mặt trắng không râu, anh tuấn tiêu sái, khóe miệng còn cong lên nụ cười mỉm, chính là thành chủ của Nham thành Ôn Cách.

“Ta tới tiểu viện của nhi tử thì còn cần phải có lý do sao?”

Lời vừa nói ra, Ôn Lương Vũ lập tức ngượng ngùng sờ sờ lỗ mũi của mình nói: “Cha nói quá lời. Chẳng qua là ngài bình thường quá bận rộn. . . . . .”

Ôn Cách cười mắng: “Tiểu tử lanh lợi con, lại biết được dát vàng lên mặt ta rồi. Ai, bình thường đúng là ta tới ít quá, dù con thật nói như vậy thì cha cũng sẽ không để trong lòng.” Hắn vào sảnh ngồi xuống, tinh tế quan sát một lúc mới nói “Khuôn mặt của con gần đây linh động hơn rất nhiều, không hề cứng ngắc như vậy nữa, là đi nơi nào lấy được thuốc tốt vậy?”

“Không sai!” Ôn Lương Vũ cười nói, “Mấy ngày trước có đi tới Hỗ thị, mua được Dịch Dung Đan cao cấp, người bán da mặt này giống như là một gia đinh ở bên ngoài, tên là tiểu Lục tử, có thể so với đan dược bình thường còn tốt hơn rất nhiều  .”

Ôn Cách hiếu kỳ nói: “Nga? Ở Nham thành của ta lại còn có thể có cao nhân luyện chế ra được Dịch Dung Đan cao cấp?”

“Đâu có! Trước khi Trà hội mở ra thì tu sĩ tới Nham thành càng lúc càng nhiều, đan dược này chính là một gã tán tu bán cho con, phân lượng cũng đủ dùng tới năm sau rồi. Gần đây nhi tử rốt cuộc cũng không cần suốt ngày đứng ở trong nội viện này.”

Trong phủ ngốc đã lâu, có thể đi ra ngoài chính là chuyện vô cùng vui mừng cỡ nào.

Ánh mắt của ôn thành chủ chợt lóe lên, hớn hở nói : “Như thế rất tốt! Chẳng qua lần sau nếu như có nhân tài như vậy thì con phải tiến cử với phụ thân mới được, lâu rồi mà bên cạnh cha chỉ có một Phàn chân nhân, mặc dù hắn tu hành tinh thâm nhưng về mặt luyện đan lại không quá thành thạo, hơn nữa nhìn mãi khuôn mặt già nua đó ta cũng chán rồi !”

Ôn Lương Vũ bật cười nói: “Một thân đạo hạnh của Phàn thúc, hết lần này tới lần khác lại nguyện ý thủ hộ cho Nham thành, nếu như biết cha nói bậy ở sau lưng hắn thì đúng là sẽ bị chọc giận hỏng rồi.”

Ôn Cách ha ha cười hai tiếng, đột nhiên ho lên. Một tiếng khụ này kinh thiên động địa hơn nữa liên miên không dứt, tới mức như mốn đem cả phổi đều ho ra vậy. Ôn Lương Vũ thấy vậy nhưng không thể trách cứ, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên phía sau lưng phụ thân như khích lệ.

Đợi tới khi Ôn thành chủ thật vất vả dừng lại hơi thở, ở trên miệng múi cũng đã dính đầu máu tươi. Ôn Lương Vũ nhìn thấy cũng kinh hãi một trận, không nhịn được nức nở nói: “Cha, Thanh Hư Môn cũng ban thưởng xuống Bổ Thiên Đan. . . . . .”

Ôn Cách không cần thiết khoát khoát tay áo: “Bệnh đã vào sâu rồi, tiên đan diệu dược cũng đâu có dùng được ? Thân thể này đã nhanh không được rồi, đại khái là ông trời sẽ phải thu ta đi ? Vũ nhi con không nên quá mức thương tâm, sinh lão bệnh tử chính là chuyện thường của đời người.” Mấy câu nói nói xong hốc mắt của Ôn Lương Vũ cũng hồng hồng, dường như đã muốn rơi lệ.

Ôn Cách lại ho rất hung bạo, sắc mặt cũng không có bị ảnh hưởng, vẫn hồng nhuận như cũ.

Hắc hắc cười hai tiếng mới thở dài nói : “Con ta kỳ tài ngút trời, vốn không nên bị vây khốn ở trong phủ thành chủ. Thế nhân đều nói Nham thành được ông trời che chở,mới có thể phồn vinh giàu có và đông đúc như vậy, nhưng tất cả công lao này đều là của Vũ nhi, nếu không phải con có kế sách nhạy bén khác thường, nếu không có bố cục mưu lược của con thì Nham thành chẳng qua cũng chỉ là một tòa sơn thành, làm sao có thể xử lý ngay ngắn rõ ràng như vậy, làm sao có thể có doanh thu ngày thu đấu vàng như thế?”

“Vũ nhi, cha rất xấu hổ . Công lao lớn như vậy rõ ràng là của con, kết quả lại để cho cha một người chiếm trọn. Mọi người đều nói Ôn thành chủ của Nham thành hùng tài đại lược, ha ha, hùng tài đại lược, họ đâu có biết là bảy, tám năm trước ta đã không chạm vào chính vụ rồi, người chân chính đứng sau chính là ôn gia nhị công tử không có tiếng tăm gì!” Nói đến phần sau này thì không nhịn được có mấy phần áy náy.

Lời này nếu như để cho người ngoài nghe thấy được thì đúng là thất kinh. Nham thành này phồn hoa bừng bừng như lửa mạnh thêm dầu, thì ra cũng đều do Ôn nhị thiếu gia trốn tránh ở sân sau một tay bố cục, bày mưu tính kế mới làm được, nếu để cho Ninh Tiểu Nhàn nghe được chắc chắn cũng cả kinh không nhẹ. Một cái đầu trí tuệ, linh hoạt lại có thể có năng lực thu hút chính lệnh thì ra đều xuất từ tay người nửa người nửa yêu này, hắn lại càng khiến cho tòa thành thêm nghiêm chỉnh mạnh mẽ hơn, có nhiều loại hoa giống như gấm, năng lực như vậy thì một trí giả bình thường xa xa có thể với tới được.

Chẳng qua là giờ phút này Ôn Lương Vũ nghiêm mặt nói: “Sao cha lại nói ra những lời này ? Nhi tử có thể sống tới hôm nay cũng đều là ân huệ của phụ thân, cho dù nhi tử thông minh nhưng nếu không có sự ủng hộ to lớn của ngài thì làm sao có thể khiến Nham thành nhanh chóng có cục diện như hôm nay được. Vì vậy toàn bộ những thứ nhi tử có được theo lý thường cũng đều phải quy về phía phụ thân mới đúng.” Trên mặt hắn tuy có thuốc dịch dung như hai mắt tinh quang phát sáng, hiển nhiên là lời này phát ra từ trong lòng.

Ôn cách nghe vậy cũng bị hắn làm cảm động, ánh sáng trong mắt rạng rỡ, nhưng một lúc lâu sau cũng không nói được ra lời, hồi lâu sau mới nói : “Ngốc tử, ngốc tử! Ca ca con nếu như có một phần mười hiếu thuận của con, một phần mười năng lực của con thì làm sao cha còn phải rầu rĩ khi thấy hắn đây?”

Ôn Lương Vũ không muốn nói nhiều về chuyện này, vội vàng cười nói: “Chẳng qua hôm nay phụ thân đến nhất định là có việc rồi, nhi tử xin lắng tai nghe.”

Ôn thành chủ nâng hộp gấm ở trên tay nhẹ nhàng để xuống bàn nói : “Thật là cái gì cũng không thể gạt được con. Hôm nay chính là sinh nhật của con, làm sao cha có thể quên được ? Ngày thường cũng đều là con chạy tới thư phòng của ta, hôm nay để cho cha đi tới nơi này của con đi. Đây là lễ vật, con hãy nhận lấy  .”

Ôn nhị thiếu ngẩn ra nói: “Lễ vật? Cha lại tặng lễ vật cho con, con nhưng không dám nhận!”

“Được, lời này là con nói đấy!” Ôn Cách sờ sờ cằm, cười rất hiền hòa, “Đây cũng là đồ mà mẹ con để lại, con thật sự sẽ không nhận?”

Mẫu thân để lại ! Chỉ sợ trên mặt Ôn Lương Vũ còn có thuốc dịch dung nhưng cũng không lấn át được vẻ mặt kinh ngạc mười phần, lại khiến cho Ôn Cách thấy trêu đùa rất tốt, ngày thường nhi tử vinh nhục cũng không sợ hãi, bộ dạng tính toán kỹ càng trước đều thấy rất nhiều, rất ít có vẻ mặt chấn kinh như vậy, thật là đáng giá.

“Đây thật là mẫu thân để lại ?” giọng nói Ôn Lương Vũ cao lên, không nhịn được đưa tay vuốt ve hộp gấm. Chỉ thấy cha của hắn tức giận tới mức trợn mắt: “Ta còn có thể lừa con hay sao? Bản thân con tự mình mở ra xem.”

Hắn cũng nghe lời mở hộp ra, chỉ thấy nằm lặng yên ở bên trong là một cây trâm gỗ, cây trâm này thoạt nhìn cũng không có gì khác thường, ở trên đỉnh được người ta khắc thành hình một con hồ ly, nó có lông lá rậm rạp cùng với ba chiếc đuôi to. Đang hí mắt liếm chân trước, mặc dù chỉ qua vài ba đao qua loa mà khắc thành, nhưng lại vô cùng sinh động hoạt bát, vô cùng thú vị, hắn cẩn thận từng li từng tí cầm lấy: “Đây là do mẫu thân khắc ?” Trong âm thanh còn có chút khô khốc.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLEMẹ Chồng Nàng Dâu – Chương 06

NEXT ARTICLE Mẹ Chồng Nàng Dâu – Chương 07

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 331+332

Discussion13 COMMENTS

hăn định đem vật ——————> hắn
Linh Đang / linh đang
Hắn âm thanh này có ích … tựa vào trên cây cột ————-> dư
vẻ mặt sáng khoái ——————> sảng
có thể luyện đươc thần đan ——–> được
Đạm Thai Dực / Đạm Thai / Đạm Đài Dực
Hồn đèn / hồn đèn
thiên tai cùng thai họa ————–> tai
đối với việc, bản thân mình
Ôn Nhị / Ôn nhị
Đàm Thanh Hà / Ngôn Thanh Hà
ôn thành chủ / Ôn thành chủ
như mốn đem cả phổi ————–> muốn
miệng múi … đầu máu tươi ——–> mũi … đầy
ôn gia nhị công tử ——————-> Ôn … Nhị
dịch dung như hai mắt ————–> nhưng
Ôn cách / Ôn Cách
==============================================
TEM >”<!!!!!!!!!!! =)))))))))))) ôi lần đầu!!
Dạo này TT quá ôn nhu ngọt ngào, còn đâu hình ảnh đại danh đỉnh đỉnh siêu ma đầu TT năm xửa năm xưa =))))))))
Không ngờ TN bắt luôn LMT, phen này thì hắn tiêu chắc, đả thương TN, TT sẽ "săn sóc" hắn cực kì chu đáo, hơ hơ!!
Nghe Cùng Kỳ kể lể rồi TT trừng mắt cứ tưởng huynh ngại, ai dè 1 hồi ổng khen CK vuốt mông ngựa đúng chỗ, bó tay, quá trơ rồi, bái phục!!
Haiz… ko biết Ôn Cách này tốt hay xấu, mà sao OLV lại nói dối là mua thuốc của tán tu, còn cái Phàn chân nhân kia nữa, ko lẽ ông ta làm j OC ko biết hay sao (O.o?)

REPLY

Vậy là giải quyết được tên Lưu Mãn Tử. Cái con Cùng Kỳ này thiệt là phản chủ. Vậy mà lại đi đè chủ cũ của mình. Không biết số phận của Lưu Mãn Tử trong Thần Ma ngục ra sao.
Không ngờ Nham thành phát triển phồn vinh như vậy là do Ôn nhị. Anh ấy quả là thông minh. Không biết cây trâm gỗ có tác gì.
Cảm ơn editor

REPLY

Hẳn là bà vương ngạnh cung trăm lần..mợ Nhàn thật đúng là ko thục nữ gì cả ý..=))))..chết mất..mà Trường Thiên ca là yêu quái gì mà quân tử quá vậy??? Phải tranh thủ cho mợ Nhàn hết ngượng ngùng đi chớ..thế mới đơm hoa kết trái được chớ..hừm hừm..
Phàn chân nhân bắt người để làm gì nhỉ??? Chả nhẽ lấy hồn xác người để tu???

REPLY

Ôn Thành chủ có vẻ không phải là người tốt, có khi nào người đứng sau vụ này là ông ta không

REPLY

Cùng Kỳ thật giỏi a, ngoài chuyên môn luyện đan và vuốt mông ngựa thì còn có thể lấy thịt đè người. Lưu Mãn Tử thật xấu số gặp phải Nhàn tỷ. TT ca thì càng ngày càng ngọt với tỷ, thật ngọt chết người 
Không ngờ kẻ cầm đầu lại là người ngay bên cạnh thành chủ, lại còn mang mác người tốt nữa chứ. Không biết Nhàn tỷ làm thế nào để phá vỡ âm mưu này nhỉ.
Thanks các nàng đã edit. 

REPLY

lần này chắc a tiếu tử sẽ ở lại bên 2 mẹ con chị hà luôn chứ nhỉ. dù gì bây giờ ở lại cũng gặp nguy hiểm. ko bằng ở cùng nhau cho tiện chăm sóc. ta thấy lão cha của ôn vũ có vấn đề gì hay sao ý. hi vọng là ko phải chứ ko chị nhàn lại gặp xui tiếp oy

REPLY

Cùng Kỳ đúng là siêu cấp đáng yêu. Cũng biết giúp Trường Thiên lấy lòng Ninh Tiểu Nhàn. Hắn lại bắt được Lưu Mãn Tử nữa. Trường Thiên xót Tiểu Nhàn quá rồi. Lại còn muốn hon động viên, yêu thương nữa chứ. Hiiii. Thực giỏi. Theo mình nghĩ lão thanh chủ này có mưu đồ hại chết nhị công tử là cái chắc. Nhìn bộ dạng gian xảo, hung bạo của hắn mà xem.

REPLY

Nhi công tử giỏi ghê nhỉ, khổ mỗi cái là bán yêu nên ko thể quang minh chính đại gặp người đc, cũng may là gặp đc ntn, hắn mới có cơ hội đi ra bên ngoài 1 cách thoải mái như thế. Nhưng mấy viên đan dược như thế liệu có đủ dùng ko nhỉ?
Quà của mẫu thân để lại? Chả nhẽ mẹ của nhị công tử mất rồi sao? Còn cả tên Phàn kim đan kia nữa chứ, dám chắc hắn ta sẽ là kẻ thứ 2 bị bắt vào thần ma ngục cho mà xem

REPLY

Woa woahhh… mẹ của Ôn Lương Vũ là Tam Vỹ Hồ à. Từ khi phát hiện ra Ôn Lương Vũ xem chuyện sổ sách là ta đã đoán được công lao xây dựng Nham Thành thịnh vượng như ngày nay chỉ có thể là từ khối óc này ra mà thôi. Ôn thành chủ bị bệnh gì mà có vẻ nghiêm trọng thế nhỉ?
Nhìn Trường Thiên ca ôn nhu chăm sóc Tiểu Nhàn tỷ mà ta ngưỡng mộ quá đi mất. Nhiều lúc cũng ước gì mình gặp được 1 người đạt được chút chút sự quan tâm như thế dành cho mình mà thôi. Mà….tỉnh ra lại tự cười vì vốn dĩ mình cũng đâu phải là nữ chính! =)))
Cảm ơn các nàng nhiều lắm nhé!

REPLY

Oaaa Thiên ca ngày càng ôn nhu, dịu dàng vs Nhàn tỷ nha~~ Nhàn tỷ đúng là hồng phúc tề thiên ah 
Chẳng biết Ôn thành chủ là người thế nào nha?? Rốt cuộc là người xấu hay chỉ là bị Phàn chân nhân kia lợi dung nhỉ? 
Cùng Kỳ đúng là có ích thật đấy!! Biết mở miệng vỗ mông ngựa đúng lúc như vầy là tốt nhất nha, cũng là một nhân tố thúc đẩy tình cảm của Thiên ca và Nhàn tỷ tiến triển càng nhanh :)))

REPLY

Thì ra là có liên quan đến Ôn gia, rốt cuộc mục đích của họ là tốt hay xấu đây,nếu tốt thì tại sao lại bắt cóc trẻ con chứ ? ..Ôn nhị thiếu gia thật tài giỏi, suốt ngày trong nhà mà vẫn thao lược phát triển Nham Thành, nhưng có lẽ Ôn Lương Vũ không thật sự muốn hại Tiểu Nhàn đâu.. Trường Thiên đối vs Tiểu Nhàn thật đáng yêu nha, ngày càng tiến triển rồi  chờ thịt thôi haha

REPLY

cùng kỳ dễ thương quá còn giúp TT lấy lòng tiểu nhàn, còn đè chủ cũ của mình nữa chứ

REPLY

Hihi… Cùng kỳ càng ngày càng dễ thương nga ^^… công phu lấy thịt đè người là hạng nhất ^^… đã vậy còn rất có khả năng trong việc vuốt mông ngựa Trường Thiên và vuốt mông ngựa Nhàn tỷ nữa chứ ^^… Trường Thiên ca thích rùi nha ^^… thì ra Phàn chân nhân này là người bên Ôn gia chủ nha… haiz… không biết tại sao ổng lại muốn hại Nhàn tỷ ah… thank nhóm edittor đã edit truyện nhìu nha ^^…

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 14, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 5+6 (hoàn)

 

JANUARY 13, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336

 

JANUARY 11, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334

 

JANUARY 11, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 3+4

 

JANUARY 10, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 331+332

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ Ấu  Thứ Nữ  Thứ Nữ Công Lược  Thứ Nữ Cuồng Phi  Thứ Nữ Sủng Phi  Tiên Hôn Hậu Ái  Tình Bất Yếm Trá  Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng  Trăng Nở Hoa  Trời Sinh Một Đôi  Trọng Sinh Chi Ôn Uyển  Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ  Tú Sắc Nông Gia  Uncategorized  Viễn Cổ Hành  Viễn Cổ Y Điện  Y Thủ Che Thiên  Ý Võng Tình Thâm  [series] Yêu Là Yêu Thôi  Đặc Công Hoàng Phi  Đoản Văn  Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

Kelly tong on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336Thần hồ chết rồi ko biết ai giết nó , đồ vật bị lấ…Tuong Vy on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336Thì ra Thần Hồ là một con cá Xích ngư to lớn mặt n…Yến pu on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336Cuối cùng cũng biết thần hồ là 1 con xích ngư toàn…BéO lÒi xưƠnq on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336Thần hồ chết rồi, dân làng này hết nơi dựa vào. Tó…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334kinh khủng thế. ko biết cái con bé tí tẹo đó là co…Phó Ý Nhi on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336Ta còn tưởng nguồn cơn ôn dịch là từ Âm Cửu U mà r…Minhnguyet02 on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 335+336Thần hồ đã chết rồi, là một Xích Ngư. Không biết k…Trung Anh on Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 47Quá nhiều âm mưu và mình không dự nổi! Cố lên. 3 n…MsHalloween90 on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 329+330Vạn Tượng / Vạn Trượng (lúc mới đột phá) vào trọng…Phuong an thien ha on Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 47Trong này nhiều âm mưu, nhức đầu quá. Càng đọc càn…MsHalloween90 on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 327+328Xuân Nghi Tịnh / Xuân Nghi Tĩnh Hòa Lão Tứ / Hòa l…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 331+332ta nói ko sai mà. cô bé nayd tốt sói chán. đc chị…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 329+330ôi a ly của ta ơi. hại a thiên ko ăn đc chị oy. kh…Tâm Phạm on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 353+354Quả thực đứa bé này mà giống CD chắc Lục hoàng tử…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip