345

Tắt

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on January 23, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 345 sắc quỷ

Edit: Hàn Tuyết

Beta: Tiểu Tuyền

Mịch La và Như Cơ đã ra khỏi thủy tinh, đi qua hành lang dài đi vào đại sảnh Thủy Trạch Uyển, cái phòng lớn này cũng được trang hoàng hết sức lộng lẫy. Lúc này cũng đã nhìn ra người lui tới ở đây quả nhiên đều không phải dân thường, người đến và đi trên thân thể đều có yêu khí hoặc linh khí đặc biệt của người tu tiên.

Đang có một số khách nhân ở bàn tiệc cười nói muốn rời đi. Thời điểm hai người Mịch La xuất hiện, một nhóm khách nhân căn bản đều đến gần cửa, chỉ có một nam tử cẩm bào đi sau vừa vặn đi ngang qua cầu thang bạch ngọc, ánh mắt nhìn thoáng qua bọn họ, lúc này hai mắt tỏa sáng, cười nghênh đón: “Mịch La công tử, đã lâu không gặp!”

Tướng mạo người này khoảng ba mươi tuổi, ngũ quan coi như thanh tú, vóc người cũng giữ vững được không tệ, nhưng gương mặt sắc vàng. Mịch La nhìn hắn khẽ mỉm cười: “Hai ngày trước mới gặp gỡ ở trong phủ của ta, làm sao  có thể là ‘ đã lâu không gặp ’?”

Người này đánh cười ha ha nói: “Một ngày không thấy, như cách ba thu, Tư Đồ cực kỳ mong nhớ.”

Mịch La trêu ghẹo nói: “Sợ rằng Tư Đồ huynh mong nhớ chính là việc buôn bán của chúng ta đúng không?” Quay đầu nói với Như Cơ nói: “Như nhi, đây là hữu hộ pháp Âm Dương Tông, Tư Đồ Thanh, Tư Đồ tiên sinh.”

Như Cơ bước lên hành lễ, ngân nga nói: “Tư Đồ đại nhân khỏe.”

Dung mạo nàng vốn diễm lệ, thân thể mềm mại, lần này còn uyển chuyển dịu dàng gấp bội, chỉ thấy ánh mắt Tư Đồ Thanh nhìn thẳng, trong miệng liên tục nói: “Tốt, tốt, Như Cơ cô nương quả nhiên xinh đẹp nhất trong Thủy Trạch Uyển này, danh bất hư truyền a.”

Khóe miệng Mịch La nhếch lên: “Tư Đồ đại nhân vận khí tốt có thể gặp được nàng, ngày mai đến Thủy Trạch Uyển sẽ không thấy Như Cơ nữa rồi.”

Tư Đồ Thanh ngạc nhiên nói: “Vì sao? Chẳng lẽ. . . . . . Mịch La công tử muốn mang nàng về trong phủ?”

Lời vừa nói ra, trên mặt Như Cơ nhất thời thẹn thùng vô cùng, nàng cúi đầu, hàng long mi dài ở trên mặt còn muốn lưu lại một giọt nước mắt, thấy vậy trong lòng Tư Đồ Thanh ngứa ngáy. Hắn làm khách nhiều lần ở Thủy Trạch Uyển, đối với Như Cơ xinh đẹp động lòng người có danh tiếng lan xa cũng chỉ có mấy lần nhìn thấy. Điệp yêu này nghe nói là châu nô màu xanh thẫm sinh ra, lại là một trong sáu hoa bài của Thủy Trạch Uyển, không phải có tiền là có thể gọi được, hết lần này tới lần khác hắn lại nghe thấy trên người cô gái này có rất nhiều thứ thần kì. Mỗi lần nhìn thấy nàng trong lòng hắn đều rất ngứa.

Đáng tiếc Như Cơ vẫn bị quản chế trong Thủy Trạch Uyển, hắn muốn dùng sức mạnh cũng không được. Hoa bài trong Thủy Trạch Uyển không được chuộc thân . Trừ phi Mịch La mang các nàng đi ra. . . . . . Cả thành đô này đều là của hắn rồi, huống chi là mấy cái nữ yêu nho nhỏ?

“Không sai. Trong phủ ta có khách nhân nhìn mặt nàng một lần sau đó nhớ mãi không quên, muốn cầu trở về làm Thị thiếp. Hôm nay vừa lúc tới đây. Ta liền thuận tay mang về.” Mịch La thuận miệng đáp, “Tư Đồ huynh, sắc trời không còn sớm, Mịch La cáo từ trước.”

Tư Đồ Thanh đã nhìn ra, mặc dù Như Cơ đi theo phía sau Mịch La, vị Nhị công tử này đối với nàng vẫn có chút lãnh đạm, hiển nhiên cũng không tính mang nàng về tự mình hưởng dụng, trong lòng không khỏi âm thầm suy nghĩ. Nếu như điệp yêu này là Mịch La muốn, hắn kiên quyết không dám đi đoạt. Nhưng “Khách quý”  của hắn cũng không biết là ai, vì sao phải cho tên đó mặt mũi?

Lập tức hắn tiến lên một bước, ho nhẹ một tiếng nói: “Mịch La công tử xin dừng bước. Về thỏa thuận mua bán kim thạch xanh của chúng ta, Tư Đồ nguyện ý đưa thêm nửa phần.” Lời vừa nói ra, thân hình Mịch La quả nhiên dừng lại, đồng thời Như Cơ cũng cùng một lúc dừng bước.

Mới vừa đi ra khỏi hành lang Ninh Tiểu Nhàn truyền âm nói: “Kim thạch xanh là cái gì?”

“Kim thạch xanh lấy ra từ cát xanh, sau có thể gia cố độ cứng pháp khí. Là một nguyên vật liệu quan trọng trong luyện khí.” Lò luyện đan Cùng Kỳ đáp thay, “Nữ chủ nhân, lúc Trường Thiên đại nhân chế tạo chủy thủ Răng Nanh cho ngài, cũng có bỏ cát xang vào. Vật này, giá trị không rẻ đâu.”

“À? Sao Tư Đồ đại nhân đột nhiên khẳng khái như thế rồi?” Mịch La nhướng lông mày dài lên, nghiền ngẫm nói, “Điều kiện ngươi cần là cái gì?”

Tư Đồ Thanh nhìn chằm chằm Như Cơ một cái. Liền ho một tiếng nói: “Cái này, nếu Mịch La công tử chịu bỏ những thứ yêu thích mà nói…, cái này, khụ. . . . . .” Đều nói Nhị công tử phủ Phụng Thiên là một người thông minh, cần hắn trả lời trắng ra sao?

Mịch La nhìn hắn một chút, vừa quay đầu nhìn Như Cơ một chút. Lúc này vẻ mặt mới bừng tỉnh đại ngộ, sau đó làm khó nói: “Cái này sao được, khách quý trong phủ ta chỉ mặt gọi tên muốn nàng, nếu cho ngươi, sợ là. . . . . .”

Đây là chê giá thấp đi. Tư Đồ Thanh cắn răng nói: “Lại thêm hai trăm cân Vân văn cương.”

Lúc này Mịch La mỉm cười như gió xuân: “Thành giao. Tư Đồ tiên sinh quả thật có lòng thành.” Nghiêng đầu hướng Như Cơ nói.”Còn không đi hành lễ tân chủ nhân của ngươi?”

Điệp yêu cắn chặt lấy môi dưới mới không còn phát run, nàng từng bước từng bước từ phía sau Mịch La đi ra, hướng Tư Đồ Thanh xinh đẹp quỳ xuống: “Ra mắt. . . . . . Ra mắt Tư Đồ đại nhân.” một trận nghẹn nơi cổ họng, cơ hồ là nói không được.

Nàng đã là đồ của mình, Tư Đồ Thanh cũng không khắc chế nữa, một tay nắm lấy tay nhỏ bé của nàng, ánh mắt híp lại quét mắt nhìn nàng mấy lần, vỗ nhẹ nói: “Tốt, tốt.” Hai trăm cân Vân văn cương kia thật ra thì để hắn rất đau lòng, dùng nhiều tiền mua một vưu vật như vậy, hiện tại hắn hận không thể lập tức mang về hưởng dụng.

“Mịch La công tử, khế ước mua bán ngày mai vào phủ ký, tại hạ cáo từ trước. . . . . .” Hắn mới nói đến một nửa, ánh mắt lơ đãng quét qua cầu thang bạch ngọc, nhất thời không thu về được, lời nói cũng chỉ nói đến một nửa.

Đang có một nam một nữ theo từ cầu thang Bạch Ngọc đi lên. Nam tử lớn lên như thế nào, hắn căn bản không chú ý, nhưng cô gái kia một thân váy ngắn màu xanh nước biển, áo khoác màu hồng cánh sen, một cái đai lưng gấm nổi bật lên eo nhỏ dễ nắm trong tay. Diện mạo cô gái này mới nhìn thì không xinh đẹp bằng Như Cơ trong lòng ngực của hắn, nhưng đôi mắt của Tư Đồ Thanh duyệt vô số nữ nhân, chỉ cảm thấy mày kia, mắt kia, mũi ngọc càng xem càng có mùi vị, tinh sảo đều đặn đúng lúc, tỷ lệ hoàn mỹ, hẳn là không một chỗ nào không tốt, hơn nữa một đôi mắt như Mặc Ngọc gọt giũa, linh động mà hữu thần, vừa đúng hiệu quả có vẽ rồng điểm mắt.

Nhìn lại hình thể nàng nhẹ nhàng, vai thon, eo nhỏ, chân dài, tỏa ra một kiểu tràn đầy sức sống, lúc hai chân bước đi thon dài kẹp chặt, hiển nhiên vẫn là xử nữ. Tư Đồ Thanh nhìn thấy ánh mắt đăm đăm, không nhịn được nuốt nước miếng nói: “Đá sỏi trong kim, hẳn là đá sỏi trong kim.”

Mịch La nghe được hắn nói ra ba chữ kia, khóe miệng mỉm cười nhếch lên, trong mắt hiện lên một luồng lạnh lẻo.

Ninh Tiểu Nhàn đang cùng Đồ Tẫn đi lên, mới vừa vào đại sảnh Thủy Trạch Uyển, cũng cảm giác được một đôi mắt không chút kiêng kỵ mà nhìn thẳng nàng. Trong ánh mắt dâm tà này có khẩn cấp, khát vọng, tham lam, nàng chỉ ở thôn Thiển Thủy nhìn thấy trong mắt Hồ lão thất, còn một lòng muốn dùng sức mạnh với nàng, mà Hồ lão thất phát tán ra ác niệm, cũng không có mạnh như vậy. Tia mắt kia giống như muốn xem thấu quần áo nàng, đặt nàng ở trên mặt đất hung hăng làm nhục một phen.

Nàng chưa từng nghĩ đến có người có thể dùng ánh mắt dâm tà như vậy nhìn một cô gái, nhất thời trên người ứa ra mồ hôi lạnh, sau lưng nổi lên một trận da gà, Răng Nanh âm thầm mà từ trong tay nàng hiện lên, mượn tay áo che đậy kín đầu lưỡi dao sắc bén.

Đây là thân thể phản ứng tự vệ khi nàng đối mặt sắc lang , may là lúc này Đồ Tẫn cũng nhận thấy, bước xa một bước che ở trước người của nàng. Nhưng nhanh hơn hắn một bước chính là Mịch La, ngay từ lúc Tư Đồ Thanh nói xong “Đá sỏi trong Kim”, hắn khẽ động thanh sắc mà đi về phía trước hai bước, vừa vặn che ở trước bậc thang Bạch Ngọc, cười dài nói: “Tư Đồ đại nhân, cái gì là ‘ đá sỏi trong Kim ’?”

Chống lại ánh mắt hàn quang lòe lòe của Nhị công tử Phủ phụng thiên, Tư Đồ Thanh lập tức tỉnh táo lại rùng mình một cái nói: “Không có gì, tại hạ cáo từ trước.” Dứt lời kéo Như Cơ qua, xoay người đi, lúc đi tới cửa, lại không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Mịch La còn đứng ở nơi đó theo dõi hắn, trong mắt toát ra ý cảnh cáo, trong lòng thầm than một tiếng “Khó trách hắn ta chịu bỏ Như Cơ”, không thể làm gì khác hơn là xoay người rời đi, hắn nắm chặt đầu ngón tay giai nhân, trong lòng càng phát ra cảm thấy tà mị u ám.

Trên mặt Ninh Tiểu Nhàn vừa trắng vừa đỏ, cả người cũng giống như ngâm ở trong vũng bùn, rất là khó chịu. Nàng lại bị yêu nhân này dùng ánh mắt dâm ô nhìn rồi, nhưng trước mặt mọi người, nàng có thể đưa tay móc tròng mắt đối phương ra sao?

Sớm biết như thế, đi lên chậm mấy bước là tốt rồi!

Nàng tức giận mà đi tới bên cạnh Mịch La nói: “Cái tên biến thái kia chính là Tư Đồ Thanh? Để ta nhìn thấy hắn lần nữa, ta nhất định phải chém thành mười đoạn tám khúc!”

Mịch La nhìn tức giận quanh thân nàng bộc phát, giống như mèo bị dẫm vào đuôi, không biết làm sao buồn cười: “Hắn là hữu hộ pháp Tiên phái Âm Dương Tông.”

Nàng chau đôi mi thanh tú lên. Âm Dương Tông, tên này nghe thật có chút gì đó kỳ kỳ. Là nàng tâm tư không thuần khiết sao?

Mịch La cũng khám phá ra ý nghĩ của nàng: “Ngươi đoán được không sai, đại đạo ba nghìn, các lấy một cái. Âm Dương Tông này cho là cô âm không két, cô dương không dài, cho nên đường đi chính là hòa hợp, cũng chính là âm dương bù trừ, nam nữ cùng tu. Theo ta được biết, Tư Đồ Thanh thấy cô nương xinh đẹp, đều không nghĩ dễ dàng bỏ qua.”

Nàng âm thầm phi một ngụm, trên mặt nhất thời hồng đến sắp nhỏ ra huyết, cắn môi nói: “Khó trách ngươi đưa Như Cơ cho hắn, nàng. . . . . . haizz.”

Lúc này mấy người họ đã đi tới cửa, đều ngậm miệng không nói, cho đến khi người hầu dắt tỳ thú Bích Thủy Kim Tình tới, Mịch La mới tung mình cưỡi lên, thấp giọng nói: “Như Cơ chẳng qua là mồi, tối nay sẽ khiến hắn mắc câu. Ngược lại ta muốn hỏi hại vị tối nay đi đâu, có chỗ chưa? Nếu muốn trở lại tiểu viện kia của ta ở một đêm, ta rất hoan nghênh, tối nay vừa lúc cầm đuốc chiếu sáng tâm sự ban đêm” Càng nói mặt mày càng hớn hở, nhìn thẳng vào nàng, trong mắt tràn ngập ý xấu.

Nàng làm sao lại cảm thấy ánh mắt con hồ ly này nhìn nàng càng phát ra nóng bỏng rồi? Nàng tránh ánh mắt của hắn, bĩu môi: “Không nhọc quan tâm, nếu dùng tiền bạc mở đường, bảo đảm tùy tiện tìm một cái khách sạn cũng có thể ở được ung dung thong thả.”

Trong lòng Mịch La thì vui mừng. Nàng không muốn cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, chính là có ý gì đó, lập tức cũng không cưỡng cầu, cười dài một tiếng, cưỡi tỳ thú cáo từ.

Đoạn đường đi tới này nàng rất cực khổ cũng không sao, nhưng ở ăn, ngủ cũng không chút ủy khuất mình. Lúc này bóng đêm càng sâu, nàng dẫn Đồ Tẫn nhanh tay chân mà tìm một nhà khách sạn đối diện mặt đường hoàng, đã mất hai đĩnh Đại Ngân để đổi lấy hai gian phòng chữ Thiên hảo hạng.

Bên trong phòng là giường cao gối mềm nàng thích, nàng cũng không có vội vả nhào lên trên giường, mà là vào Thần Ma ngục trước, theo như giai đoạn hôm nay là phải trả bài.

Buổi tối hôm đó, ở thành Đông nơi Tư Đồ gia nghênh chủ nhân trở về.

Như Cơ vừa bị Tư Đồ Thanh ôm đi vào đại viện, liền thấy một cô nương tuổi thanh xuân tại cửa Đông sương phòng, hướng hai người nhìn lại. Cô gái này mắt hạnh má đào, quả nhiên ngày thường hết sức quyến rũ, nhưng trên người hơi thở giống như người phàm, nhìn không ra cái gì dị thường. Như Cơ trước tiên liền biết nói, đây là Mịch La công tử muốn nàng lưu ý  Hoắc Minh Châu rồi.

            Chương 346 phương pháp bài trừ

Hoắc Minh Châu thấy được Tư Đồ Thanh, tất nhiên cũng nhìn thấy mỹ nhân điệp yêu trong lòng ngực của hắn, trong mắt đột nhiên sáng ngời.

Như Cơ giật mình. Ánh mắt của Hoắc Minh Châu nhìn về phía nàng tràn ngập hưng phấn cùng ham muốn, còn đáng sợ hơn Tư Đồ. Chẳng qua là Tư Đồ Thanh vào đại viện sau đó xoay người liền đi về phía Tây Sương phòng, chưa từng thấy quá ánh mắt của nữ nhân này.

Sau khi hắn vào Tây Sương phòng, liền ném Như Cơ lên trên giường, đưa tay vỗ tay phát ra tiếng, huân hương đặt ở bên giường tự động cháy lên. Nhang này là dược vật bí truyền của Âm Dương Tông, có thể làm cô gái động tình như lửa. Hoa bài trong Thủy Trạch Uyển đều bán nghệ không bán thân, Như Cơ vào màn chi tân thật ra thì không nhiều lắm. Hắn cũng không đần, ánh mắt Như Cơ nhìn Mịch La chính là thâm tình chân thành, hôm nay bị hắn ôm trở về, cũng không biết phải bồi dưỡng tình cảm bao lâu mới có thể bắt đầu. Hiện tại hắn dùng tới nhang này, cho dễ dàng làm việc, vận hành công pháp song tu Âm Dương Tông.

Thậm chí hắn không có kiên nhẫn…, bò lên giường xé quần áo mỹ nhân, lại bắt đầu tinh tế chuẩn bị . Quả nhiên ở gấp đôi lượng thuốc thúc tình, Như Cơ rất nhanh cắn răng hô nhẹ, mị thái mọc lan tràn. Cô nương trong tộc điệp yêu phần lớn mềm mại không xương, hắn không chút khách khí mà tung mình cỡi tới, lên đỉnh hai cái liền mênh mông sảng khoái, tuyệt đến không thể nói, chỉ cảm thấy mình dùng mấy vạn linh thạch đổi cực phẩm điệp yêu trở lại, thật đáng giá.

Bên trong phòng tiếng thở dốc cùng yêu kiều, rất nhanh đan vào ở chung một chỗ. Nhưng lúc thần hồn điên đảo, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một gương mặt thanh tú, một đôi con ngươi đen linh động, còn có cặp chân dài kẹp chặt thật chặt, dưới bụng nhất thời một mảnh lửa nóng, kích thích hắn ra sức mà đụng nhau .

Đá sỏi trong kim a, phối hợp phương pháp song tu bên trong tông, có thể làm tu vi hắn tăng trưởng nhanh gấp đôi! Hơn nữa tu vi của nàng chỉ có Trúc Cơ kỳ, bình thường tiện tay mà bắt tới, nhưng vì sao hết lần này tới lần khác lại là nữ nhân Mịch La nhìn trúng? Hắn chỉ có thể ở nơi này phát ý dâm tà, thật là đáng chết!

Ngoài phòng, Hoắc Minh Châu vẫy lui tỳ nữ, cúi đầu đứng ở bên cây hoa quế trong sân, cũng ngưng thần lưu ý động tĩnh bên trong Tây Sương phòng. Tư Đồ Thanh làm việc không cần kết giới. Nàng tất nhiên nghe được rõ ràng. Hữu hộ pháp Âm Dương Tông là bụi hoa lão thủ, giờ phút này lại có Hương trợ trận, Như Cơ mới đầu không tình nguyện lắm, hiện tại tiếng nói cũng không kiềm chế mà càng ngày càng vang. Càng ngày càng uyển chuyển, Hoắc Minh Châu nghe được trên mặt càng ngày càng hồng, liên tiếp dùng lưỡi liếm nhẹ cánh môi, khóe miệng ngược lại treo lên một tia cười lạnh.

===

Trong Thần Ma ngục.

Rõ ràng nàng đã đánh tan hàn khí bên trong Hóa Yêu Tuyền, đột nhiên lại nhịn không được run hai cái.

Trường Thiên ngạc nhiên nói: “Nàng làm sao vậy?”

Nàng tức giận nói: “Nhớ tới ánh mắt của tên Âm Dương Tông, đã cảm thấy vô cùng buồn nôn.” Nàng muốn đi tắm rửa, đem da trên người chà đến đỏ lên mới thôi, nhìn có thể hay không cọ sạch cái loại cảm giác dinh dính khó chịu này.

Trường Thiên ôm lấy hai cánh tay của nàng, không khỏi vừa khẩn trương căng thẳng , chỉ nghe nàng nói tiếp: “Người này liếc lấy ta một cái. Liền đem ta buồn nôn muồn chết, tối nay Như Cơ phải theo hắn. . . . . . Một mỹ nhân mảnh mai như vậy, Mịch La thật đúng là đành lòng.”

“Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết. Tiểu Điệp yêu kia bất quá là một con cờ trong tay của hắn, nói gì quý trọng chứ?” Trường Thiên thấp giọng nói, “Mịch La này bản tính âm tàn. Ngày sau nàng vẫn nên đề phòng hắn, cách hắn xa một chút.” May là Đồ Tẫn và Thất tử đều ở bên ngoài nhìn, nếu không hắn làm sao có thể yên tâm để cho Mịch La nhích tới gần nàng?

Nàng khẽ gật đầu một cái. Hàn ý cùng thương tiếc trong nội tâm nàng, Trường Thiên và Mịch La đều không thể hiểu. Bọn họ thân là Cự yêu tay cầm quyền sanh sát trong tay quá lâu, không thể nhận thức cuộc sống ở hiện đại mà nhân loại đồng tình với người yếu. Nàng rõ ràng nhìn thấy tình ý trong mắt Như Cơ với Mịch La, nhưng cũng bị người ta buộc đặt bẫy với Mịch La; Mịch La biết rất rõ ràng nàng có tình ý với mình, vì đối phó Ôn Yêu. Lại nhẫn tâm ném nàng cho Tư Đồ Thanh của Âm Dương Tông.

Cái thế giới này, không có chút nào thương hại với người yếu. Nàng không nhịn được liền co rúm lại một chút.

Trường Thiên cau mày nói: “Nàng không buông lỏng tâm sự, tâm pháp Thấy Mầm Biết Cây làm sao không vận dụng? Ngày sau người đầu tiên ta đi tìm là Tư Đồ Thanh, báo thù cho nàng có được hay không?” Dứt lời gặm nhẹ một cái trên cổ tuyết trắng của nàng , mang cảm giác ngứa ngứa như lông vũ cọ vào, một đường nhẹ nhàng đi xuống.

Nàng không nhịn được đứng thẳng lên. Yếu ớt nói: “Chàng muốn làm cái gì?”

“Hắn nhìn qua chỗ nào, ta đều hôn một lần, nàng liền không cảm thấy khó chịu nữa.” Trong miệng hắn mơ hồ không rõ.

Mệt cho hắn dám nói ra khỏi miệng, chiếm lợi mà chiếm đến đường hoàng vậy. Nàng hẳn là phấn khởi phản kháng, tiếc rằng thân thể miên nhuyễn nói không ra.

Chỉ qua trong chốc lát. Nàng đột nhiên hét lên một tiếng: “Không đúng, buông ra! Hắn không có trừng chỗ này đúng không?”

“Không có sao?” Hắn bừng tỉnh đại ngộ, “Không sao, dự phòng trước.”

. . . . . .

Chơi đùa thật lâu, nàng mới mềm nhũn mà ngồi phịch ở trong lòng ngực của hắn. Chiêu số tên khốn này tạm thời nghĩ ra thật là có hiệu quả, hiện tại trên người nàng quả thật không cảm thấy khó chịu.

Nàng chơi đùa chéo áo hắc bào của hắn, mềm nhũn nói: “Kế hoạch của Mịch La lần này, ngươi cho là có thể thành sao?”

“Hắn có tỷ lệ thành công tám phần.” Trường Thiên vỗ về mái tóc của nàng, thản nhiên nói, “Chuyện này, khó khăn chính là phân biệt ra Ôn Yêu, dù sao trước đây ai cũng chưa từng thấy diện mạo thật của nó. Nếu là nhận được đúng, dĩ nhiên phần thắng sẽ ở trong tay Mịch La, nên biết rằng bắt được nó hẳn không phải vấn đề lớn. Nếu Ôn Yêu thật bị giam ở trong địa cung, thực lực bây giờ hẳn là trống rỗng, không thể sánh bằng một vạn năm trước.”

Tối nay ở thủy tinh, nàng muốn biết nhất chính là Mịch La làm thế nào từ thành Trì Minh hơn một trăm vạn người, chính xác phân biệt ra người phát ôn dịch. Thành thị này phần lớn là yêu quái, tu sĩ cùng người phàm hỗn hợp, linh khí yêu khí bay đầy trời, bất kể người nọ là ai, lựa chọn cư trú ở thành Trì Minh cũng rất cao minh.

Bọn họ không biết diện mạo, số tuổi, thậm chí giới tính cũng không rõ ràng, làm thế nào đi bắt?

Muốn từ trong trăm vạn dân cư sàng chọn ra người bị tình nghi, nhất định là dùng phương pháp bài trừ. Ôn Yêu nhiều nhất ở một tháng trước đã tới thành Trì Minh, như vậy Mịch La liền kiểm tra danh sách trong một tháng này đi qua cửa thành.

“Trong quá khứ một tháng, năm cửa thành tổng cộng dẫn dụ đến ba trăm mười một chi thương đội, tính tán khách ở bên trong, nhân số vào thành tổng cộng là mười vạn chín ngàn bảy trăm người.”

Được rồi, thoáng cái từ trăm vạn nhân khẩu biến thành không tới mười một vạn người, phạm vi rút nhỏ rất nhiều. Nhưng người thông minh cũng biết, càng hướng xuống điều kiện loại trừ càng là khó tìm.

Lúc này cần nhắc tới chính là, bởi vì nhân khẩu ở Thành Trì Minh thân phận phức tạp, để cho tiện quản lý, trạm kiểm soát ở năm cửa thành đều sắp đặt Thanh Ảnh Thạch, đây là một loại pháp khí có thể ghi chép hình dáng tướng mạo người đi vào thành, hơi thở, tu vi pháp khí, là một loại pháp khí thành Trì Minh trả giá cao nhờ cậy luyện khí đại sư đặc chế. Nếu không có những thứ này các lão thần tiên sau khi vào thành vi phạm pháp lệnh, giết người lung tung, vậy trật tự cả thành thị phải làm sao duy trì? Thân có thần thông có thể đổi hình dáng tướng mạo, nhưng hơi thở duy nhất thuộc về mỗi người thì không đổi được .

“Trong mười một vạn người này, lại có bảy vạn hai trăm hai mươi người là sau khi vào thành, trong một tháng liền rời đi, ví dụ như thương khách đặt mua hàng hóa. Cho nên chỉ suy nghĩ đến người ở lại, phạm vi thu nhỏ tiến thêm một bước đến ba vạn chín ngàn bốn trăm tám mươi người.”

“Tư liệu trong tay ta có nói, Ôn Yêu có thói quen xa hoa, ghét làm việc tay chân. Thích ẩm thấp, như vậy tên đó sau khi vào thành bởi vì phải ở chỗ này ít nhất một thời gian tương đối dài, sẽ không lựa chọn đi khách sạn.”

Khách sạn loại địa phương này bởi vì người người cũng có thể đi vào, từ trước là được quản thúc cùng chế ước nhiều nhất, không có nhìn thấy ở Hoa Hạ mỗi lần càng quét, bị kiểm tra đầu tiên chính là phòng khách lữ điếm sao? Ôn Yêu tất nhiên cũng không muốn bị người giám thị cùng nhìn chăm chú.

Nàng nghe được gật đầu. Những thứ quái vật thành tinh này, tất cả cũng sẽ có yêu thích đặc biệt, không đơn giản giống người tưởng tượng.

“Khả năng lớn nhất, là sau khi vào thành nhanh chóng đặt mua nhà cửa.” Mịch La dừng một chút, “Hoặc là. Tìm điều kiện vô cùng tốt cư trú.”

Nàng trừng mắt nhìn: “Ngươi là chỉ?”

“Ta là chỉ, nó hoặc tự mình ra mặt mua nhà cửa, hoặc là lẻn vào nhà giàu có che dấu. Cho nên, người phù hợp hai điều kiện này, chỉ có hai nghìn một trăm người. Lúc Ôn Yêu ở trung cổ cũng là người giàu có một phương. Nếu nói Cư dời khí , nuôi dời thể, người đạt tới bực này cảnh giới, đối với ăn, ở, đi lại, dùng khắp mọi mặt đều yêu cầu cực cao, không tới lúc sơn cùng thủy tận cũng sẽ không ủy khuất mình. Những người còn lại hoặc là ở khách sạn, hoặc là đi thôn bình dân, trụ sở điều kiện cũng không thể thỏa mãn yêu cầu của nó. Cho nên, loại bỏ bên ngoài.”

Cái này nàng cũng có thể hiểu. Giống như chính nàng mặc dù không quyền không thế, nhưng dầu gì cũng nhanh đến Vạn Tượng trung kỳ rồi, đoạn đường này áo cơm đi lại, mọi thứ cũng không chịu bạc đãi mình. Mà phần lớn yêu quái như giống như Mịch La vậy, mỗi bữa cơm cũng có tiêu chuẩn , mỗi lần ra cửa mang người, ngồi tọa kỵ, mở rộng phô trương, đều có quy tắc. Ôn Yêu chỉ sợ nghĩ giấu tài. Cũng tuyệt đối không có thể miễn cưỡng mình đi làm công việc bình dân.

Rất tốt, hiện tại mục tiêu giảm nhỏ đến hai nghìn một trăm người, tiếp theo là sao?

“Nó coi như là Đại yêu một phương, nhất định không thể nào làm việc vặc cho người ta, như giữ cửa viện, cho nên người tiến vào khu nhà cấp cao. Lại muốn khấu trừ đi việc bán thân hoặc làm thuê, vậy còn một ngàn một trăm bảy mươi lăm người. Cứ như vậy, phạm vi mục tiêu tiến thêm một bước thu nhỏ lại đến chín trăm hai mươi lăm người! Vốn là chúng ta từ bắt đầu đây, có thể đem người phàm thuần túy loại bỏ bên ngoài, nhưng Ôn Yêu thể chất không rõ, cho nên vẫn dùng phương pháp loại bỏ khác.”

Mịch La khẽ mĩm cười nói: “Chỉ còn lại có chín trăm hai mươi lăm người. Trong chuyện này, tự mình mua nhà cửa có hai trăm mười sáu, trong đó đa số là người tu tiên; dựa vào gả cưới quan hệ vào nhà giàu có chín mươi, còn dư lại chính là từ xa mới trở về nhà cửa của mình .”

Ôn Yêu bỏ chạy nơi nào không tốt, hết lần này tới lần khác chạy tới ẩn thân ở Thành Trì Minh của Mịch La, thật là đáng đời muốn xui xẻo. Người này tin tình báo nắm trong tay quá mạnh mẻ, dù nắm giữ thành thị lớn như thế ở trong tay mình, gió thổi cỏ lay cũng không bỏ qua cho.”Tiếp đi, phải dựa vào cái biện pháp gì tiến thêm một bước sàng chọn đây?”

“Còn nhớ rõ ta mới vừa nói qua, Ôn Yêu thích âm hàn không?” Thấy nàng gật đầu, “Trì Minh Thành chỗ Đại Tây Bắc, nơi này bản thân ban ngày dài mà đêm ngắn, ban ngày rất nóng, trong thành này lại có rất nhiều người giàu thích dùng Lưu Ly, thậm chí trực tiếp dùng Lưu Ly xây dựng nóc phòng, để cho ánh mặt trời thẳng phơi vào phòng, lo sợ không yên. Nhưng chỗ ở hoàn cảnh như vậy, Ôn Yêu hẳn là không thích, cho nên vừa khấu trừ đi bốn trăm mười một đối tượng.”

“Còn còn dư lại năm trăm mười bốn người.” Nàng không khỏi nói. Hiện tại, bọn ta không biết còn dư lại những người này làm như thế nào nữa.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLEBia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 5+6(hoàn)

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 341+342

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 339+340

Discussion4 COMMENTS

Quân cờ của ML lại đem lại cho NL chút ít lợi nhuận rồi nhỉ. Haiz đúng là nhị công tử phủ phụng thiên. Có chịu thiệt bao giờ đâu.
Cái tên đáng gét tư đồ kia dám có ý nghĩ xấu xa với TN nhà ta. Híc híc TT ca mà được ra ngoài thì nhà ngươi tập xác định luôn  . Nhưng cũng phải công nhận ánh mắt tên này k tệ cũng nhìn ra đc TN là mỹ nhân đấy.
ML đúng là mạng lưới tình báo quá là mạnh. Số Ôn yêu cũng quá đen khi mà lại đụng độ với ML rồi

REPLY

Công nhận ông Mịch La này đúng là có máu gian thương mà… làm việc gì cũng có lợi cho mình hết á… Hoắc Minh Châu này là nhân vật như thế nào đây ah mà lại được Mịch La ưu ái để Như Cơ vào giám thị nhỉ… mà thằng cha Tư Đồ Thanh này thật bỉ ổi thô bỉ mà… dám nhìn và đánh giá tráng trợn Nhàn tỷ như vậy… chỉ tiếc có đông người quá… không thì được thấy Nhàn tỷ xử tử ông này lun rùi… mà không biết Ôn yêu này là ai đây… thật bí hiểm… lần này mong bắt được Ôn yêu nhằm xử lý bệnh dịch nhanh đi ah… thank nhóm editor đã edit truyện nhìu nha ^^…

REPLY

Mịch La này có máu gian thương quá, bào tới giọt cuối cùng ah  tội cho Như Cơ quá . Cái tên Hoắc Minh Châu này có khi nào là Ôn yêu không? Nó với thằng cha Tư Đồ Thành biến thái như nhau í , nhìn ghê ghê chương sau chắc Ôn yêu lộ diện rồi , mong quá. Cám ơn các bạn edit nha

REPLY

Sao ta nghi cái tên Hoắc Minh Châu gì đó là Ôn yêu quá. Cũng tội nghiệp Điệp yêu Như Cơ bị Mịch La lấy ra làm mồi dụ, cái tên Tư Đồ Thanh cũng thiệt là dâm tà lại dám đánh chủ ý lên Ninh Tiểu Nhàn. Trường Thiên mà không bị nhốt rong Thần Ma Ngục thì cái tên Tư Đồ Thanh đó đừng hòng yên thân. Không biết là Mịch La với Ninh Tiểu Nhàn có thể tóm được Ôn Yêu không?
Mong chương sau. Cảm ơn editor

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 23, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346

 

JANUARY 23, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 5+6(hoàn)

 

JANUARY 21, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344

 

JANUARY 21, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 3+4

 

JANUARY 20, 2017Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 357+358

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ Ấu  Thứ Nữ  Thứ Nữ Công Lược  Thứ Nữ Cuồng Phi  Thứ Nữ Sủng Phi  Tiên Hôn Hậu Ái  Tình Bất Yếm Trá  Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng  Trăng Nở Hoa  Trời Sinh Một Đôi  Trọng Sinh Chi Ôn Uyển  Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ  Tú Sắc Nông Gia  Uncategorized  Viễn Cổ Hành  Viễn Cổ Y Điện  Y Thủ Che Thiên  Ý Võng Tình Thâm  [series] Yêu Là Yêu Thôi  Đặc Công Hoàng Phi  Đoản Văn  Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

sakurahime on Hướng Dẫn EDITem biết edit chưa định edit truyện nào thếtranlinh on Hướng Dẫn EDITad ơi em có thể xin vào edit ko ạ ;69Tuong Vy on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346Sao ta nghi cái tên Hoắc Minh Châu gì đó là Ôn yêu…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 339+340chẳng nhẽ chị nhàn bị phát hiện oy hả. có lẽ chắc…Kelly tong on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346Mịch La này có máu gian thương quá, bào tới giọt c…thao nguyen on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346Công nhận ông Mịch La này đúng là có máu gian thươ…thao nguyen on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344Ông Mịch La này giỏi ghê ta... đúng là rất có khả…Yến pu on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 345+346Quân cờ của ML lại đem lại cho NL chút ít lợi nhuậ…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 337+338lòng người rất khó đoán mà. tranh chấp vì tiền tài…sakurahime on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 424bạn phải comt 3 dòng có nôi dung tử chương 411 đến…Clara on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 424Bạn ơi 5 chương cuối làm sao để có được pass vậy?…Tuong Vy on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 5+6(hoàn)Haha. Bách Hợp còn ngầu hơn Tôn Ngộ Không nữa. Nếu…Vi Nguyen on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Kính Hà Long Vương báo thù 5+6(hoàn)Vậy sau truyện này thì không còn tây du ký rồi :)…Yến pu on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 343+344ML nói nhớ TN là thật mà. Ta cực thích ML luôn ý n…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip