69

Ads By TVNL

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on July 5, 2016

ĐĂNG KÝ NGAY ĐỂ TĂNG 3-4 ĐIỂM IELTS CHỈ TRONG 1 - 2 THÁNG

CAM KẾT ĐẦU RA 5.5+ CHỈ SAU 1-2 THÁNG HỌC  Thực trạng của HSSV hiện nay Mất gốc...

Tìm hiểu thêm

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 69: Ngành nghề thật có tương lai

Edit: Vi Vi

Beta: Tiểu Tuyền

Nàng dùng cái muôi cẩn thận cạo dầu cao vào trong một hộp nhỏ, cất đi.

Hộp này nàng đặt làm trong huyện, mỗi cái có hình hộp diêm, cách dùng cũng giống hộp diêm. Khi người bị thương muốn lấy ra sử dụng thì chỉ cần đẩy cạnh ra là được, thậm chí dùng một tay là được, ngón cái và ngón áp út đè vào hai bên hộp, ngón giữa hoặc ngón trỏ đẩy nhẹ, thuốc mỡ sẽ tự động chảy ra, vô cùng tiện lợi, còn khoa học hơn phương thức đựng rót của kim sang dược khác.

Quán thuốc vốn bán ra các loại hộp, bình chứa thuốc, nhưng nàng đều không cần. Trường Thiên cũng rất khó hiểu việc nàng tốn công đối với hộp để chứa thuốc. Nhưng mà Ninh Tiểu Nhàn vẫn kiên trì.

“Chỉ có tìm tòi đến từng chi tiết, mới có thể làm xúc động lòng người, mới có thể để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho người khác.” Nàng đang suy nghĩ cho người bị thương. Bạn học Ninh đến từ một xã hội vô cùng tự do, phóng khoáng, biết chỉ nghĩ chuyện người ta chưa nghĩ, làm chuyện người ta chưa làm, mới là chân lý phục vụ. Nếu nàng đã vất vả luyện ra những loại thuốc này rồi, thế thì sao không để chúng nó được đóng gói tốt chứ?

Nàng không có ranh giới thánh nhân, ngược lại tôn sùng không lợi không dậy sớm, luyện thuốc tất nhiên là phải mang đi bán. Loài người cũng là lạ, mượn rượu trắng mà nói đi, chứa trong chai nhựa và chứa trong chai gấm nạm vàng ngọc mang đi biếu, ranh giới như thế, tấm lòng có thể giống nhau sao? Tuy rằng rõ ràng bạn hiểu, chất lượng của hai chai có thể chẳng có gì khác nhau cả.

Trường Thiên tự biết không nói lại nàng. Nha đầu này có khi nói ra, nghe rất là có lý.

Ninh Tiểu Nhàn vẫn cảm thấy rất lạ. Người này không phải là thân thần thú sao? Lúc chống địch không cần cả pháp khí, mà lại biết luyện đan, thật quá kỳ lạ! Thế này cũng giống như một vận động viên cấp quốc gia ngoại trừ luyện tập và làm vẻ vang nước nhà ra, lại còn có thể sản xuất thuốc trị co thắt trong xưởng thuốc, khiến người ta cảm nhận thấy vô cùng không khỏe.

Kết quả hắn giải thích thế này: bản thân hắn vốn không biết luyện đan, nhưng thời kỳ thượng cổ có đạo hữu kề vai chiến đấu biết, hơn nữa rất tinh thông. Đạo hữu kia về sau cũng bị bắt nhốt vào Thần Ma ngục, khi hai người cùng ngồi tù, trừ trao đổi cảm giác cùng ngồi sau song sắt ra, còn có thể tâm sự phương thuốc dân gian. Về sau người bạn già kia thực sự không chịu nổi sự cọ rửa của dòng sông thời gian, đã tọa hóa tại chỗ rồi, hắn tiếp nhận di sản của người ta.

Trong Thần Ma ngục chẳng có gì khác, di hài của các loại Thần Ma lại quá nhiều. Trường Thiên vốn chính là thần thú, chưa từng có quan niệm đạo đức “không thể động vào hài cốt của người khác” tẩy não? Dĩ nhiên không chút nào khách sáo mà cầm vật của người chết để luyện tập rồi. Đã nhiều năm như vậy, thuật luyện đan của hắn dù không bằng người đạo hữu kia, thì cũng ngày càng tinh tiến, trình độ đỉnh điểm rồi.

Nghe đến đó, Ninh Tiểu Nhàn rơi lệ đầy mặt. Nàng nín hai ba ngày mới hỏi chuyện này, nói cách khác nàng đã bị tro hun hai ba ngày rồi, Trường Thiên mới nói cho nàng biết, hắn biết luyện đan, hơn nữa trình độ cực cao.

“Ối thần linh ơi! Bản thân là bậc đàn anh luyện đan, mà còn không thoát khỏi Thần Ma ngục này, thiếu loại thuốc nào, ngươi luyện giúp Ninh tiểu thư ta là được, vì sao còn phải ngược ta hết lần này đến lần khác chứ?” Trong lòng nàng gầm thét như sư tử, bên ngoài lại cung kính hỏi, “Vậy tại sao còn phải truyền thuật luyện đan cho ta chứ?”

Trường Thiên nhẹ nhàng liếc nàng một cái. Mắt phượng của nam nhân này màu đồng nhạt, lông mi rất dài, lúc nhìn mặc dù không yêu nghiệt như Trường Sinh, nhưng cũng thu hút sự chú ý của người khác. Chẳng qua ánh mắt này khiến Ninh Tiểu Nhàn hiểu, hắn lại nhìn thấu lòng nàng rồi.

“Sau này ngươi tu tập tiên thuật, nắm chắc mồi lửa và mức độ là quan trọng nhất. Thuật luyện đan tuy chỉ là đạo nhỏ, nhưng nó khảo nghiệm việc nắm giữ thuật lực, cân nhắc tâm lực của tu sĩ.” Trường Thiên chậm rãi nói, “Rất nhiều tu sĩ đồng thời là đan sư, cùng lúc với việc nghiên cứu kỹ đạo pháp, lại chưa bao giờ tiếc thời gian để luyện đan, chính là lý do này.”

Hắn thực sự cầu thị: “Bây giờ ngươi không sử dụng được chân hỏa bổn mạng, không thể dùng đan hỏa thúc giục lò đan để kết thành tiên đan. Nhưng mà chế thuốc phàm trần cũng có rất nhiều chú ý, ngươi không ngại từ giờ trở đi nắm chắc nền móng. Đến lúc nào đó một khi hình thành chân hỏa bổn mạng, ngươi sẽ không cần quay lại luyện tập những bản lĩnh cơ sở này nữa.”

Hắn hiểu rất rõ nàng, vì vậy lý do tiếp theo mới thực sự khiến nàng dao động: “Hơn nữa, sau khi rời khỏi thôn Thiên Thủy, không phải ngươi luôn mong mỏi kiếm tiền sao? Đan dược vừa có lãi cao, vừa không cần lao động như làm ruộng, dọc đường này sao ngươi không làm ra một ít để kiếm thêm tiền cho mình dùng?”

Có lý, lợi nhuận của thuốc thành phẩm đích xác cao đến khiến người khác giận sôi! Ngẫm lại từ sau năm Thiên Hi, xưởng thuốc ở Hoa Hạ Thần Châu mọc lên khắp nơi như nấm, có chính quy, không chính quy, có thể sản xuất, không thể sản xuất, phần phật chồi lên hàng loạt. Nếu không phải lợi nhuận cao đến khiến người ta đỏ mắt, ai dám liều mạng mà làm như thế?

Ninh nào đó hoàn toàn không có sức chống cự với chữ “tiền” này, ngốc nghếch hỏi: “Chế thuốc thật kiếm được tiền như thế?”

“Tất nhiên.” Nha đầu này, phần lớn thời gian rất đơn thuần, rất dễ dụ dỗ, “Đạo hữu của ta từng luyện ra một vị thuốc, tên là cửu chuyển sinh Liên Hoa. Có tiên nhân dùng toàn bộ động tiên để trao đổi với hắn. Ngươi suy nghĩ giá trị trong đó đi?”

Oa, động tiên, rất đồ sộ! Mắt nàng không khỏi toát ra màu bạc, là bạc của ngân lượng. Xem ra quả nhiên chế thuốc có tương lai tươi sáng!

Hắn mím môi, cố gắng nhịn cười. Nếu nói thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà, cuối cùng cùng bởi vì bản lĩnh chế thuốc quá cao, vị đạo hữu kia mới bị bắt vào Thần Ma ngục. Dĩ nhiên, không thể nói chuyện này với nàng.

Ninh Tiểu Nhàn vừa luyện cử hoàng tán xong. Trường Thiên đang mỉm cười đọc sách thì cứng lại, đột nhiên nói: “Trong đoàn xảy ra chuyện, tốt nhất ngươi ra ngoài xem xem.”

Lại có yêu quái đột kích? Nàng thay đổi sắc mặt, nhanh chóng ra khỏi Thần Ma ngục. Hôm nay gấu yêu khiến nàng có nhận thức trực quan về sức mạnh của yêu tộc. Nghĩ đến cũng phải, nếu dọc đường đi đều gặp phải mặt hàng yếu kém như bức yêu thì con đường của nàng chẳng phải quá dễ dàng rồi sao?

Khi nàng nhảy xuống xe, trong đoàn đang rất ầm ĩ, mà không có yêu tộc đến quấy rầy.

Hà Tiểu Cửu, đã xảy ra chuyện!

Hà Tiểu Cửu là một nam nhân, dĩ nhiên không phải Tiểu Cửu nào đó, chẳng qua là đứng hàng thứ chín trong số các huynh đệ ở nhà. Nghe nói trên hắn còn có tám huynh trưởng và tỷ tỷ, Ninh Tiểu Nhàn gần như muốn ngất đi, mẹ ruột của hắn giỏi sinh thật đấy! Người này tuổi gần hai mươi, nhưng cao hơn bảy thước, trông cao lớn thô kệch, cằm đầy râu ria, nếu có một ngày quên cạo, ngày hôm sau có râu quai nón, trông vô cùng tang thương. Mọi người gọi hắn là “Tiểu Cửu”, cũng chỉ là cảm thấy xưng hô này hợp với bề ngoài có cảm giác vô cùng không khỏe của hắn mà thôi.

Hiện tại hắn ngửa mặt ngã xuống cạnh đống lửa, sắc mặt bình thản tím ngắt, miệng sùi bọt đen. Gương mặt hắn vốn tròn tròn, giờ da mặt sưng màu tím đậm, thoạt nhìn sắp vượt cỡ đáy nồi rồi. Kỳ lạ hơn là da hắn cũng bắt đầu sưng lên, nhất là năm ngón tay, như rót nước cây cải củ vào, đâm một cái là vỡ nát ngay.

Đặng Hạo nghe tiếng cũng chạy đến, trầm giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?” Hắn vừa đến, đám người tự động tách ra một con đường.

Lính gác đứng ở chỗ cao nói: “Từ chỗ ta thấy, vừa rồi hình như Tiểu Cửu lén đi bới chỗ chôn con gấu, gần nửa canh giờ sau mới về đoàn. Kết quả sau khi trở về thì như thế.”

Hắn đi đào thi thể con gấu rồi? Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong nháy mắt hiểu ra chuyện, đều thầm mắng một tiếng “Đáng chết” !

Hà Tiểu Cửu làm việc chịu khó, không thích so đo, bình thường mọi người trêu chọc hắn cũng không hay tức giận, là anh bạn trẻ rất được hoan nghênh. Nhưng hắn có một tật xấu: tham! Cứ hai tháng thương đội phát lương một lần, tiền bạc hắn thu được mười phần thì dùng bảy tám để ăn uống, dù sao hắn tạm thời không muốn lấy vợ, là đàn ông độc thân sung sướng ăn no cả nhà không đói bụng. Bình thường đi theo thương đội đến bất kỳ đâu, hắn vừa làm xong chuyện thì sẽ chuồn đi ăn cái gì, khao cái dạ dày bị Lưu Nhất Diện ngược đãi mấy tháng.

Thương đội đi lại trong rừng sâu núi thẳm thế này, đám đồng bọn ban đêm ra ngoài săn thú để có bữa ăn ngon cũng thường có. Nhưng Đặng Hạo nhận được tin tức rằng, đoạn đường gần đây không thái bình lắm, bởi thế trước đó đã kiểm soát hạ nhân, không cho họ ra ngoài vào ban đêm. Đã hai mươi ngày nay ngay cả vị thịt Hà Tiểu Cửu cũng không ngửi thấy, thật vô cùng buồn bực, kết quả hôm nay Lưu Nhất Diện còn cho vài miếng thịt mặn vào canh!

Hắn không cho vài miếng thịt này còn đỡ, vừa cho vào thì lại hoàn toàn khuấy động con sâu tham ăn của Hà Tiểu Cửu. Hắn lập tức nhớ tới thi thể con gấu cách hơn hai trăm trượng, trên người có hai ba nghìn cân thịt tươi! Đặng lão đại không để cho bọn họ ra ngoài đi săn, cũng không nói không để cho bọn họ đi ra ngoài đốt lửa nướng thịt. Cho nên hắn rất vui sướng mà chạy tới chỗ chôn gấu, len lén đào lên.

Từng động tĩnh của hắn sao có thể giấu được lính gác trên cây? Chẳng qua là hai người quen biết, lính gác biết tật xấu của hắn, mở một con mắt nhắm một con mắt thôi.

Hà Tiểu Cửu cắt xong, lại vội vàng chôn gấu. Hắn còn không dám trắng trợn mang thịt về đoàn, chỉ lặng lẽ đi xa đốt lửa chuẩn bị nướng thịt. Cuối cùng hắn chưa quên con gấu này từng trúng độc, cẩn thận rửa một trăm lần miếng thịt trong dòng suối, cuối cùng mới thả trên lửa nướng.

Nào biết mới về đến trại không lâu, người bên cạnh liền thấy hắn tứ chi co quắp, miệng sùi bọt mép, không lâu gục xuống.

Sau khi nghe xong, Đặng Hạo giận giữ trợn mắt nhìn tên lính gác kia: “Sau này lại tính sổ với ngươi.” Vội vàng xem xét Hà Tiểu Cửu trên mặt đất.

Hắn kinh nghiệm phong phú, sao không biết tiểu tử này đã trúng độc? Lấy bách giải linh hoàn mang theo người ra, nhét vào miệng Hà Tiểu Cửu. Bách giải linh hoàn là thuốc phòng của thương đội, rất có tác dụng trong điều trị vết thương do độc và độc trùng đốt.

Nhưng mà lần này lại không có hiệu quả gì, bởi vì độc chứng của Hà Tiểu Cửu không hề giảm bớt, ngược lại trong hơn mười hơi thở, sắc mặt lại càng xấu đi.

“Đều tới đây, hỗ trợ làm hắn nôn ra.” Đặng Hạo suy nghĩ một chút, phất tay gọi người tới đây hỗ trợ. Phương pháp trợ nôn rất đơn giản, chỉ cần dùng chiếc đũa đè vào gốc lưỡi, quá nửa là thành công trợ nôn.

Hà Tiểu Cửu trúng độc hôn mê, nhưng vẫn còn bản năng, thế là òng ọc òng ọc phun ra đất. Vị chua bay theo gió, hai người bán dạo đứng ngoài xem náo nhiệt ngửi thấy, suýt nữa thì nôn ra theo.

Đặng Hạo lại sai người mang nước trong rót cho Hà Tiểu Cửu uống, sau đó lại trợ nôn lần nữa, cứ thế khoảng hai ba lần, Hà Tiểu Cửu chỉ nôn ra được nước trong, màu tím trên mặt cũng nhạt hơn.

Chương 70: Linh dược giải độc

Ninh Tiểu Nhàn ở bên cạnh nhìn, gật đầu. Đặng Hạo quả nhiên là người đầu lĩnh có kinh nghiệm phong phú, lại có thể nghĩ ra phương pháp rửa ruột để giúp Hà Tiểu Cửu thải độc, điều này còn có hiệu quả hơn nhiều so với cho hắn uống thuốc.

Đợi Hà Tiểu Cửu nôn hết, Đặng Hạo lại đút cho hắn một viên địa cốt đan. Thuốc này có cấp bậc cao hơn bách giải linh hoàn trước đó, hiệu quả tất nhiên cũng tốt hơn. Đặng Hạo đối xử với thủ hạ thật không tệ, nếu muốn Hà Tiểu Cửu tự móc tiền túi ra mua hai viên thuốc này, chỉ sợ lương hai tháng phải mất non nửa.

Đáng tiếc uống thuốc này một lúc lâu mà Hà Tiểu Cửu vẫn hôn mê, không có dấu hiệu tỉnh dậy, chứng phù thũng trên người cũng không giảm đi, cổ họng Hà Tiểu Cửu đột nhiên rung khanh khách, mí mắt động liên tục, xem ra xuất hiện biến chứng.

Độc này, sao hại dữ như thế? Đặng Hạo nhíu mày, nhất thời có cảm giác bó tay.

Thật lạ, đáng lẽ hai loại thuốc này phải có hiệu quả chứ. Ninh Tiểu Nhàn chịu đựng mùi chua bước lên trước hai bước, cúi đầu thấy thứ Hà Tiểu Cửu nôn ra mà lập tức giật mình.

Tiểu tử này, đâu chỉ ăn trộm thịt gấu? Hắn còn thuận tay cắt một miếng gan to ! Da gấu rất cứng và dày, nhưng sau khi lột ra thì thịt rất mềm, dù sao có con yêu quái nào có bản lĩnh luyện ruột gan giống như thùng sắt. Hà Tiểu Cửu là một tên háu ăn, biết gan đã xử lý tốt, thì mùi vị ngon nhất, cho nên không nhịn được thuận tay cắt một miếng.

Ninh Tiểu Nhàn cũng hiểu rõ, gan là bộ phận bài độc của sinh vật, nhưng nếu trúng độc, nó sẽ đứng mũi chịu sào. Gấu yêu trúng độc đã lâu, lại chiến đấu rất lâu với thương đội, máu mang theo độc tố chảy khắp toàn thân, gan của nó tất nhiên siêu gánh vác công việc. Có thể nói, trừ đùi phải ra, thì gan nó trúng độc sâu nhất.

Hà Tiểu Cửu mang gan và thịt gấu rửa trong dòng suối, vốn dĩ làm như thế là đúng rồi, có thể cố gắng loại bỏ độc tố của thịt trúng độc ra, nhưng độc trong gan không dễ dàng bị rửa sạch như thế. Cho nên hắn đã bất hạnh trúng rồi. Cũng may hắn ăn vào đường miệng loại độc này, nếu trên người mà có vết thương gặp phải thì không đến mấy khắc đã mất mạng rồi, chẳng cần chờ mọi người đau đầu.

Song độc tính của loại độc này rất mãnh liệt, còn có tác dụng phụ như kinh phong, thuốc giải độc bình thường không làm gì được nó.

Nàng đang nghĩ ngợi thì Trường Thiên nói chuyện: “Thuốc ngươi chế ra có thể cứu hắn một mạng, còn không mau đi?”

Thật ra Ninh Tiểu Nhàn đã nóng lòng muốn thử từ lâu, khổ nỗi không chắc chắn lắm, nhưng Trường Thiên vừa nói có thể cứu được, vậy thì nhất định có thể cứu được. Cho nên nàng tiến lên trước một bước nói: “Đặng đại ca, có thể để ta thử một lần không?”

Đặng Hạo đang đau đầu, cũng không phải bởi vì mất mặt khi cứu người không thành trước đám đông, mà là sợ Hà Tiểu Cửu lại chuyển biến xấu. Giờ phút này nghe nàng tự đề cử mình, trong lòng hơi do dự, liền nói: “Được.” Lúc này bó tay, nếu nàng có cách thì cứ lấy ra dùng xem sao.

Chỉ thấy cô nương trước mắt lấy ra hai chai thuốc, thuốc bột đổ ra rất quen thuộc, chính là hai loại thuốc cơ sở “Giải kinh hoàn” và “Cừ Hoàng tán”.

Có hán tử thân thiết với Hà Tiểu Cửu ở bên không khỏi nói: “Ninh cô nương, thuốc của ngươi có thể có tác dụng sao? Đặng lão đại dùng hai loại thuốc tốt đều không có hiệu quả.” Uống không có hiệu quả không phải là vấn đề, vấn đề là làm lỡ việc cứu chữa, người bạn của hắn này phải đi trình diện ở Hoàng Tuyền rồi.

Ninh Tiểu Nhàn không để ý tới hắn, chỉ mong mỏi nói với Đặng Hạo: “Có tác dụng không, thử một lần liền biết.”

Đặng Hạo cũng biết nha đầu này hơi thần bí. Từ lần bán ra linh ngọc đến bây giờ, nàng ở trong đội đều vô cùng thành thật bổn phận. Hồi tưởng lại sự lanh lợi của nàng vào lần đầu tiên nói chuyện với nhau, thậm chí hắn cảm thấy dọc theo con đường này tiểu cô nương hơi quá khiêm tốn.

Cho nên hắn gật đầu, tách miệng Hà Tiểu Cửu  ra, giúp nàng nhét thuốc vào.

Sau đó mọi người liền lẳng lặng chờ, song lại qua một khắc đồng hồ, sắc mặt Hà Tiểu Cửu  vẫn không chuyển biến tốt đẹp. Cho nên mọi người đều biết thuốc của nàng không hiệu quả.

Ninh Tiểu Nhàn nhíu mày, trong lòng nổi gợn sóng.

Tất nhiên nàng rất có lòng tin với thuốc mình luyện ra, hơn nữa vô cùng tín nhiệm phán đoán của Trường Thiên, nhưng độc của Hà Tiểu Cửu  lại không giải được. Đây là thế nào ?

Trường Thiên dường như đang tập trung suy nghĩ, trong khoảng thời gian ngắn hai người đều im lặng.

Mấy hán tử thân thiết với Hà Tiểu Cửu thở dài, quay sang năn nỉ Đặng Hạo: “Đặng đại ca, lại cho hắn uống thêm linh dược. Ít ra để hoãn độc cho hắn, mọi người lại nghĩ cách.” Một người trong đó dò xét dò mạch của Hà Tiểu Cửu, giật mình nói: “Người hắn cứng lại rồi!”

Đặng Hạo “ừ” một tiếng, đang định mở túi, Ninh Tiểu Nhàn nghe thấy chữ “cứng” thì chợt nghĩ ra!

Đúng rồi, nhất định là nguyên nhân này!

“Chờ một chút.” Nàng lên tiếng, “Không phải thuốc của ta không có hiệu quả, Đặng đại ca, ngươi giúp ta kiểm tra lưỡi của hắn.”

Bên cạnh đã có người nói: “Ninh cô nương, đã uống thuốc của ngươi, Tiểu Cửu không đỡ hơn. Bây giờ xin Đặng đại ca giúp hắn kéo dài tính mạng đi.” Ngụ ý là ngươi nhanh đi chơi đi, đừng cản trở người ta cứu người, chỉ nói là rất uyển chuyển.

Loại thiệt thòi này, nàng sẽ không chịu. Lúc này nàng đã có dự tính trước, bỗng nhiên quay đầu lại cười nói với người nọ: “Thường Lăng, nếu trong vòng chín mươi hơi thở ta cứu sống hắn được, ngươi sẽ làm thế nào?” Ba phút đồng hồ đã đủ để cho thuốc có tác dụng rồi.

Dọc đường này nàng cố gắng khiêm tốn, chỉ để che giấu bí mật Thần Ma ngục, mà không phải bản tính nàng như thế. Hiện tại lại có người nghi ngờ thuốc của nàng, chất vấn phán doán của Trường Thiên, đây là điều nàng không dễ dàng tha thứ.

Nàng chỉ là Luyện Đan Sư mà thôi, tha thứ cho nàng không có tấm lòng cha mẹ của thầy thuốc, cũng đừng trách nàng thích tính toán chi li với người khác!

Thường Lăng nghiêm mặt, không để ý tới bên cạnh có người kéo tay áo hắn, nói thẳng: “Nếu ngươi có thể cứu sống hắn, ta liền tặng toàn bộ lương sang năm cho ngươi!” Vì sao không nói lương năm ngoái, năm nay đây? Hắn làm nghề nguy hiểm cao, lương một năm đúng là không ít, nhưng loại người thường xuyên liếm máu trên vết đao này, sáng nay có tiền tất nhiên sáng nay tiêu sạch rồi.

Hắn trà trộn trong thương đội đã nhiều năm, năm ngoái đi buôn, Hà Tiểu Cửu đã cứu hắn một mạng. Đời người có bốn loại quan hệ vững chắc nhất, chính là cùng trường, cùng vác súng, cùng đi chơi gái, cùng nhau chia của. Hai người bọn họ đều đã cùng vác súng, chia của, uống rượu, ngoại trừ chưa từng cùng trường, cái cuối cùng đã cùng làm không ít, quan hệ tất nhiên rất tốt. Hắn thấy Tiểu Cửu sắp chết, tất nhiên rất lo lắng.

Thật ra thì lúc này có một người trong đám người đang mở to hai mắt quan sát tình hình, người này chính là lão Trịnh từng thua mười lượng bạc. Hắn vừa thấy Thường Lăng đánh cuộc với Ninh Tiểu Nhàn, trong lòng giật thót. Hắn biết cô nương này rất ít làm làm chuyện không chắc chắn, nếu nàng dám đánh cuộc, hơn nửa là có cách cứu tỉnh Hà Tiểu Cửu. Nhưng hắn cũng không định nhắc nhở Thường Lăng, cảm nhận thua đến mất cả quần lót … cảm nhận như thiêu như đốt, cớ gì chỉ một mình mình nếm được chứ ?

“Tốt, một lời đã định.” Cứu người như cứu hỏa, nàng cũng không chậm trễ nữa:

“Đặng đại ca, cơ họng Tiểu Cửu đã cứng ngắc lại, không thể nuốt xuống. Thuốc này hơn nửa vẫn mắc ở sau lưỡi hắn, ngươi có thể giúp ta khiến hắn nuốt vào không?”

Lý do nàng suy nghĩ cẩn thận, nói toạc ra cũng rất đơn giản. Dù là thuốc viên hay thuốc bột, đều là thuốc thể rắn, giằng co lâu như thế, Hà Tiểu Cửu trúng độc đã lâu, da thịt ở cổ họng đã từ từ cứng lại, không thể nuốt được thuốc nữa. Lúc này nếu không có lực từ bên ngoài giúp đỡ thì thuốc chỉ có thể mắc lại trong cổ họng hắn, thế gì làm gì có tác dụng.

Đặng Hạo trố mắt nhìn, đại khái cũng đã suy nghĩ ra lý do này. Hắn tự tay vỗ vỗ cổ họng của Hà Tiểu Cửu, một vuốt, một thuận, tiểu tử này kêu ực một tiếng, quả nhiên làm động tác nuốt.

Thế này cuối cùng cũng có tác dụng đi ? Ninh Tiểu Nhàn thở ra một hơi, an tĩnh chờ đợi. Cuối cùng nàng đã hiểu tâm trạng của người nhà bệnh nhân chờ ngoài phòng phẫu thuật, mỗi một phút, mỗi một giây đều rất khó chịu đựng.

Quả nhiên sau sáu mươi hơi thở, màu tím trên mặt Hà Tiểu Cửu bắt đầu tan đi, gương mặt sưng phù cũng bắt đầu tiêu biến, rốt cuộc đã thấy tác dụng của thuốc rồi !

Sau một khắc đồng hồ, dù hắn còn chưa mở mắt, nhưng đã có thể phát ra tiếng rên yếu ớt rồi. Chỉ một tiếng hừ như tiếng muỗi kêu cũng khiến tất cả mọi người đứng ngoài quan sát hoan hô.

Tiếp theo tất nhiên có người nâng hắn vào buồng xe chăm sóc. Thuốc của Ninh Tiểu Nhàn mặc dù tốt, nhưng dù sao không phải tiên dược linh đan, về sau không chừng Hà Tiểu Cửu còn có thể đau đầu như muốn nứt ra, không ngừng, mê sảng, …

Nhưng ít ra độc trên người hắn đang chậm chạp được khử đi, sắp khôi phục lại. Hắn trái lệnh ăn trộm gan và thịt gấu, lần trừng phạt này cũng khó tránh khỏi.

Ninh Tiểu Nhàn lặng lẽ rời khỏi đám người, lúc này mới thở nhẹ ra, cảm thấy cả người thoải mái hơn. Cảm giác cứu một mạng người thật là tốt.

Lúc này nàng mới nhớ ra: “Trường Thiên, vì sao ngươi muốn ta cứu hắn?” Đại tổng quản Thần Ma ngục lấy mạng người đã quen, sao lại đặt tính mạng một tên tiểu nhị trong thương đội trong lòng?

“Không phải ngươi đang muốn thử tác dụng thuốc của mình sao?” Hắn  thản nhiên đáp, “Còn nữa, nay ngươi cứu sống được hắn, người ở đây đều chứng kiến, ngươi còn lo không bán được thuốc sao?” Hắn đã nhìn thấu nàng lao vào bạc, giống như ruồi lao vào mật đường, bươm bướm lao vào ánh nến, đó là sức hấp dẫn từ linh hồn không thể chống cự,

Thật ra nguyên nhân thực sự, là hắn hi vọng thông qua chuyện này Ninh Tiểu Nhàn có thêm tự tin vào thuốc của mình. Thuật luyện đan càng luyện càng uyên thâm không dễ, thất bại là chuyện thường như cơm bữa, hắn cũng không muốn nha đầu này bị chút thất bại đã chán ngán thất vọng.

Nàng cũng biết mục đích thực sự của hắn không phải cứu người! Nhưng mà Trường Thiên càng hiểu rõ đạo lý đối nhân xử thế, lại càng thể hiện sự thông minh tài trí của hắn. Ban đầu, nàng còn tưởng rằng người này chỉ là một mãng phu anh tuấn tỏ vẻ tàn bạo cộng thêm cậy mệnh làm việc. Dù sao chân thân của hắn mạnh mẽ như thế, ở thời thượng cổ không phải đều thích trực tiếp xông lên đánh nhau còn gì ?

Nàng đang muốn mở miệng, Đặng Hạo đã đi tới, trông có vẻ đã thu xếp chuyện Hà Tiểu Cửu xong rồi.

“Ninh cô nương, đa tạ!” Đặng Hạo thật lòng nói cảm ơn. Hôm nay hắn đã tổn thất một huynh đệ, nếu vô duyên vô cớ lại mất một nữa, bảo hắn chịu đựng thế nào ?

“Khách sáo! Thật ra thì ta cũng chắc chắn lắm, có điều cứu một mạng người hơn xây 7 tầng tháp phật, phải thử một lần.” Nói nhảm khách sáo là sở trường của nàng rồi, “Dọc đường này Đặng đại ca đã chăm sóc ta nhiều, góp chút sức lực cũng là điều cần thiết.”

Tháp phật là cái gì? Đặng Hạo ngẩn người, nhưng không ngẫm nghĩ, điều hắn quan tâm là chuyện khác: “Có thể nói chuyện một lát không?”

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLETrời Sinh Một Đôi – Chương 181+182

NEXT ARTICLE Bia Đỡ Đạn Phản Công – Trao đổi tim cẩu huyết 5+6

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 331+332

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 329+330

Discussion26 COMMENTS

Thanks nàng nhé. Ta diễn đạt ko giỏi nên chả biết nhận xét thế nào, hihi.

REPLY

Haha, có kẻ tự cho mình thông minh mà dám chọc giận Nhàn tỉ kìa. Tỉ bị TT ép nhiều quá nên lòng tin bị tuột dốc rồi, cơ hội cho tỉ đến rồi đó. ĐH mời tỉ ra nói chuyện chắc là muốn mua thuốc của tỉ rồi. Oaaa…ta cũng yêu bạc lắm tỉ ơi

REPLY

Thiên ca đúng là suy nghĩ mọi bề và chu toàn vì tiểu nhàn luôn á. Mà tiểu nhàn cũng thấy tức giận khi có người nghi ngờ phán đoán của thiên ca nữa. 2 người cứ quan tâm và chăm sóc lẫn nhau đi. Dần dần sẽ sâu đậm thôi.hi
Tks tỷ ạk

REPLY

Bạc kìa, bạc kìa “Ninh nào đó” nhanh tay lên gom bạc thôi. Trường Thiên là thần thú mà sao nắm chắc tâm lý con người thế nhỉ.

REPLY

khà khà lại còn “khách sáo là sở trường” nữa chứ. :-))

REPLY

Ko hiểu đh định nói gì với ninh cô nương nhỉ? Đặt mua thuốc giải độc số lượng lớn hay sao? Ngửi thấy mùi bạc rồi nè. Haha
Phải công nhận là tt hiểu rõ ntn thật đấy, thần thú mà anh cũng biết lấy tài lộc ra để dụ dỗ ntn rồi 

REPLY

Lần này thì là ra tay luyện đan sư giải độc cứu người, kết hợp với nhân sinh quan và thế giới quan dựa trên luận điểm cá nhân mà suy ra. Còn may là Trương Thiên ca vì muốn Nhàn tỷ tự tin nên đã tiện tay cho tỷ ấy thử nghiệm thuốc. Ôi!!!!! Còn may là cứu được người! hihihi Không biết Đặng Hạo gọi Nhàn tỷ ra nói chuyện gì đây nhỉ? Còn cái lão bằng hữu kia của Trường Thiên ca có lẽ là “giới tính đực” he, vì ta không mong Trường Thiên ca lại là một gốc hòa đào sừng sững đâu! hí hí hí
Cảm ơn các nàng nhiều lắm nhé!

REPLY

Thật ra thì ta cũng chắc chắn lắm… —> ….cũng không chắc chắn lắm…
Hà Tiểu Cửu cho chừa cái tật tham lam, biết Hùm yêu bị trúng độc mà vẫn cố tình đi trộm thịt để ăn. Thật không ngờ đan dược của Nhàn tỷ lại hữu hiệu như vậy, cứu được cả một mạng người. Vậy là Nhàn tỷ sắp phát tài rồi. 
Thanks các nàng đã edit.

REPLY

Nhàn tỷ giỏi quá đi, đan dược bình thường cũng có thể cứu đc mạng người trong khi đan dược có vẻ quý (?) của ĐH thì ko tác dụng gì.
Ước mơ kiếm tiền của Nhàn tỷ sắp thành hiện thực rồi.
Cảm ơn các nàng edit nhé, truyện hay quá ^^

REPLY

Mối làm ăn lớn, bạc trắng của Tiểu Nhàn đến rồi. Trường Thiên rất chu đáo lo cho Tiểu Nhàn tùng tý một. Tiểu Cửu cũng thật đáng thương chỉ vì thèm thịt quá mà tý bỏ mạng chắc qua lần này cũng hết dám tham ăn

REPLY

Cái bạn Hà Tiểu Cửu gì đó bị độc như vậy là ứng với câu chết vì ham ăn. May nhờ có Trường Thiên với Ninh Tiểu Nhàn không thôi tiêu rồi. Mà cũng phải nói Đặng Hạo là một đầu lĩnh tốt với thuộc hạ. Không biết Đặng Hạo định nói gì với Ninh Tiểu Nhàn.
Mong chương sau. Cảm ơn các nàng

REPLY

Đặng Hạo quả là một đội trưởng tốt vô cùng quan tâm cấp dưới của mình. oa anh TT quả thật quá tỉ mỉ chu đáo luôn cái gì cũng suy nghĩ chu đáo cho Nhàn tỷ. truyện này nhiểu nam nhân tốt quá. vậy là thuốc của chị Nhàn đã có nguồn tiêu thụ rồi nhé.

REPLY

Trường Thiên hiểu rõ tiểu Nhàn quá nhỉ, kiểu mày tiểu Nhàn thoát sao dc móng vuốt của anh ý đây. Kaka. Tiểu Nhàn lại kiếm thêm dc một mớ đáng kể đây.hí. Đặng Hạo cũng tốt bụng thật, con vô cùng thong mih cơ trí nữa. Chắc lại thương lượng mua thuốc của tiểu Nhàn đây ma

REPLY

Cám ơn chương mới của nàng, Thiên ca quá hiểu bản chất tham tiền của Nhàn tỷ r, tỷ phải cẩn thận k là bị lừa khi nào k biết đấy  

REPLY

TT dụ chị Nhàn dễ sợ, quá hiểi bản tính chị hii. Chị sẽ bị anh dụ dài dài

REPLY

bắt đầu theo dõi

REPLY

ôi giời. chưa gì mà đã chồng tưng vợ hứng oy. mai này chị chỉ cần luyện đan thui còn việc bày mưu tính kế gì thì cứ để a thiên làm cho. kiểu gì cũng giàu nứt cả vách cho mà xem. a quan tâm chị thế còn gì nữa

REPLY

TT rất biết cách quảng cáo sản phẩm chi Nhàn tỷ đó nha. ^_^.
Dự là hành trình sắp tới tỷ ko phải lo lắng về kinh tế rồi đấy ạ.
Tội nghiệp bạn Tiểu 9 vì tội tham ăn ghê.
Thanks các nàng đã edit
P/s: :(( mình tính đợi mấy ngày dành đọc mấy chương liền cho đã nghiền mà sao qua mấy hôm rồi vẫn 69.70 vậy nè. Các nàng đang bận rộn quá hay sao vậy?!. Mọi ng làm gì thì cũng nhớ giữ gìn sức khỏe nha!
Hóng chap mới

REPLY

“thôn Thiên Thủy” ————————> “… Thiển Thủy”
“cuối cùng cùng bởi vì” ——————> “… cũng bởi …”
“chất vấn phán doán” ———————> “… đoán”
“rất ít làm làm chuyện” ——————–> dư “làm”
“cộng thêm cậy mệnh làm việc” ———> “… cậy mạnh …”???
“thì ta cũng chắc chắn lắm” ————–> “… không chắc …”???
=========================================================
Công nhận, có mấy vạn năm ngồi 1 chỗ thì học mọi thứ chính là cách làm giết tg tốt nhất ~.~ Ta cũng mong mình có thật nhiều thời gian và cả tài nguyên cần thiết để hiểu biết nhiều kiến thức a ~.~ cái suy nghĩ này có từ hồi nhỏ đọc Doreamon rồi, lớn lên bị Twilight nung nấu lại, giờ gặp truyện này :)))
Ta cũng thắc mắc sao TT tự nhiên tốt bụng, đúng là có suy nghĩ sâu sắc, mà còn tính toán dụ dỗ TN rất dễ dàng nữa :))))))

REPLY

TT hiểu Nhạn tỷ quá a dụ hồi tỷ cũng mắc mưu nhưng mỗi thứ a làm đều vì tốt cho chị, trên thế giới đó con người thật nhỏ bé 

REPLY

“..biết chỉ nghĩ chuyện người ta chưa nghĩ, làm chuyện người ta chưa làm..” –> thừa “chỉ”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đánh cược vs Nhàn tỷ có ai hiểu rõ hơn so vs Tiểu Trịnh cơ chứ?? Là đồng bọn vs nhau mà thế đấy còn muốn xem TL thua cả quần lót mới vui kìa!!
Thiên ca của là lão soái ca vạn năng!! Lại còn rất biết săn sóc , đã bđ vì Nhàn tỷ mà tìm cách trải đường cho tương lai nữa!!  Ahhhhhh, dễ ngưỡng mộ quá đi :))

REPLY

“..biết chỉ nghĩ chuyện người ta chưa nghĩ, làm chuyện người ta chưa làm..”–> thừa “chỉ”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đánh cược vs Nhàn tỷ thì ngoài Tiểu Trịnh ra thì còn ai hiểu rõ hơn nữa!! Đã ko cảnh cáo vs đồng bọn 1 tiếng mà còn đứng ngoài chờ TL thua đến mất quần lót nữa chớ! Thật ko phúc hậu 
Thiên ca quả là lão soái ca vạn năng! Đã thế còn vì Nhàn tỷ mà nghĩ kế quảng cáo cho thuốc của tỷ, trải đường cho tương lai nữa kìa!  Thật ngưỡng mộ mà!

REPLY

Cái này là quảng cáo thuốc trá hình nè, thiên ca lúc nào cũng lo nghĩ cho tỷ hết

REPLY

Bắt đầu đọc thì nghĩ đọc chơi thôi nhưng ko ngờ lại đọc hang hái đến tận đêm khuya thế này. Truyện hay quá, cảm ơn bạn nhiều. Mình đi ngủ đây mai còn dậy đi làm

REPLY

Hihi… Trường Thiên thật biết cách đánh vào điểm yếu của Nhàn tỷ ah ^^… mà Nhàn tỷ có khả năng thấy tiền hai mắt sáng như mày bạc của ngân lượng thì ta khâm phục ah ^^… Nhàn tỷ lúc nào cũng có thể đánh cược được ^^… tuền càng lúc càng nhìu đó nha ^^… hihi… lần này Nhàn tỷ có mối tiêu thụ lượng thuốc mình luyện chế ra rùi ^^… quả thật cứu Hà tiểu cửu một công đôi chuyện ah ^^…thank nhóm edittor nhìu nha ^^…

REPLY

Ninh Tiểu Nhàn luyện ra đan được, yêu cầu đối với bình chứa cũng kỳ công, đẹp mắt, thuận tiện cho người bị thương sử dụng. Ninh Tiểu Nhàn nói có lý thì làm sao mà Trường Thiên cãi lại được cơ chứ. Vẻ bề ngoài và công dụng quan trọng lắm chứ bộ.
Trường Thiên biết đánh vào điểm yếu tham tiền tham tài của Ninh Tiểu Nhàn, nói đến tiền là mắt Ninh Tiểu Nhàn sáng lấp lánh. Nghe Trường thiên kể đổi toàn bộ động tiên để lấy viên Cửu Chuyển Sinh Liên Hoa, là Nhàn Tỷ thích rồi.
Lần này Hà Tiểu Cửu bị trúng độc, Trường Thiên không phải thật sự muốn nàng cứu người, mà muốn nàng thấy công hiệu thuốc nàng chế ra, muốn cho mọi người ở đây biết nàng có dược tốt.
lần này thể nào Đặng Hạo cũng mua dược của Ninh Tiểu Nhàn cho mà xem

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 11, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334

 

JANUARY 11, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 3+4

 

JANUARY 10, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 331+332

 

JANUARY 10, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 47

 

JANUARY 8, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 329+330

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ Ấu  Thứ Nữ  Thứ Nữ Công Lược  Thứ Nữ Cuồng Phi  Thứ Nữ Sủng Phi  Tiên Hôn Hậu Ái  Tình Bất Yếm Trá  Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng  Trăng Nở Hoa  Trời Sinh Một Đôi  Trọng Sinh Chi Ôn Uyển  Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ  Tú Sắc Nông Gia  Uncategorized  Viễn Cổ Hành  Viễn Cổ Y Điện  Y Thủ Che Thiên  Ý Võng Tình Thâm  [series] Yêu Là Yêu Thôi  Đặc Công Hoàng Phi  Đoản Văn  Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

Nguyễn Minh Tú on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 411Đang gay cấn, phải lao vào comment để có pass. hic…Hạnh Đậu on Ngự Lôi Q1 – Chương 02Cái này là thiên tài từ trong bụng mẹ a ...thao nguyen on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334Đọc tới khúc viết chữ cấm vào thì ta cảm thấy cảm…thao nguyen on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 331+332Chu choa... nhóm Nhàn tỷ lại thu thêm được một cái…Yến pu on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334Đọc xong mới hiểu thôn dân ở làng này vì sao mà mu…junchunchi on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 305+306Long Quy sử dụng hết thần niệm của mình nhằm nhìn…Hạnh Đậu on Ngự Lôi Q1 – Chương 01Đọc văn án nên nhảy vào đọc chùa, lần đầu tiên đọc…Tina on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 3+4Biết đâu xinh đẹp như ĐTH không bằng hay gặp chị H…ngoandinh on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334Chắc chắn những cái xác sóng này đều là kiệt tác c…hikari2088 on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 3+4"Bách Hợp cũng nuốn lộ bản tính chân thật " =>…Nguyen Hoa on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 353+354Ôi, Lục hoàng tử lại vô tình làm cho Chân Diệu bị…Nguyen Hoa on Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350Tò mò quá...Không biết cô nương này là ai nhỉ? Chắ…Kelly tong on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 333+334Con xanh xanh này có khi nào là phệ hồn ngư của âm…王天香 on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 3+4Khổ thân bh, cứ nghĩ đuổi đc điểm thu hương đi rồi…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip