Chương 59

Chương 59

Leon mỉm cười với Harry khi xuất hiện trên bàn giáo viên vào ngày hôm sau, sau đó anh ta ngồi xuống bên cạnh cậu, khiến mọi người xung quanh ngạc nhiên. Nhưng Harry, người trong cuộc, chỉ liếc nhìn Leon, rồi tiếp tục vùi đầu ăn, cố gắng trò chuyện với Snape, mặc dù câu trả lời cậu nhận được thường là những từ ngắn gọn hoặc những lời mỉa mai cay nghiệt, nhưng biểu cảm của Harry cho thấy cậu rất hài lòng.

"Giáo sư, sáng nay tôi không có lớp, tôi có thể đến dự giờ lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của ông không? Tôi nhớ tiết học đầu tiên của ông vào buổi sáng là... năm thứ bảy, Slytherin và Gryffindor?" Harry nhớ lại thời khóa biểu của Snape trong đầu.

"Potter, từ khi nào cậu lại quen thuộc với thời khóa biểu của ta như vậy?" Snape nhìn Harry với vẻ nghi ngờ, ông chắc chắn rằng mình chưa bao giờ cho ai xem thời khóa biểu của mình.

"Ông biết đấy, chúng ta có một nhà rất thích thu thập và lên kế hoạch, tôi chỉ cần hỏi họ về thành quả lao động của họ." Harry mỉm cười. Trên thực tế, mỗi Ravenclaw đều có thời khóa biểu của tất cả các giáo sư, để họ có thể chọn môn học mình muốn, tất nhiên là với điều kiện không làm phiền giáo sư và lớp học.

Theo thông tin mà Harry có được, rất ít người muốn đến nghe giảng các lớp Độc dược và Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Vì rất dễ bị thương trong hai lớp học này —— đặc biệt là khi Gryffindor và Slytherin học chung.

"Đó thực sự là một thảm họa!" —— một Ravenclaw dũng cảm đã thử một lần kêu lên kinh hãi. Sau đó, dù ham học đến đâu, thì những chú chim nhỏ cũng hiếm khi đặt chân đến lớp học của hai môn này ở các năm cuối cấp.

"Thay vì lãng phí năng lượng vào những thứ vô dụng đó, thì nên dành nhiều thời gian hơn ở thư viện, vận động cái đầu cứng nhắc, chỉ biết thu thập thông tin mà không biết thay đổi của chúng. Ravenclaw không phải là nhà máy sản xuất thư viện di động, mặc dù chúng vẫn tốt hơn nhiều so với lũ sư tử ngu ngốc." Snape vẫn không quên mỉa mai Gryffindor.

Snape không trả lời trực tiếp yêu cầu "tham dự một tiết học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám" của Harry, nên Harry coi đó là sự ngầm đồng ý, nên cậu thong thả đi theo cựu giáo sư Độc dược đến phòng học. Nhưng khi họ rời khỏi Đại lễ đường, có thêm một người nữa đi theo phía sau —— Leon Igor, người vẫn luôn lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.

Harry đi chậm lại, giữ một khoảng cách nhất định với Snape, rồi nói với Leon với vẻ mặt bất mãn: "Anh theo tôi làm gì?"

"Tôi luôn muốn xem giáo sư Snape dạy học như thế nào, nếu cậu đã được phép, thì không có lý do gì tôi không thể đi theo." Leon tỏ vẻ vô tội, bản tính của người Pháp khiến anh ta không ngại biểu diễn đóng kịch, so với đó, Harry vẫn thích quý tộc Anh hơn, ngay cả nhà Malfoy.

Snape phớt lờ những gì đang diễn ra phía sau, tiếp tục sải bước về phía trước.

"Ông ấy không quan tâm đến cậu."

"Không liên quan đến anh." Harry nói với Leon, rồi nhanh chóng đuổi theo Snape.

—— Ít nhất thì ông ấy cũng không phản đối việc mình tiếp cận. Nếu là trước đây, nếu là người khác, Snape có lẽ đã từ chối thẳng thừng.

Chỉ cần cậu hiểu điều này là đủ rồi.

————

Khi cả ba bước vào phòng học, học sinh năm thứ bảy kêu lên khe khẽ, nhưng nhanh chóng im lặng —— Snape đang nhìn chằm chằm vào họ với vẻ mặt lạnh lùng.

Giáo sư Phòng chống trừng mắt nhìn kẻ cầm đầu, rồi bắt đầu bài giảng của mình. Harry và Leon ngạc nhiên khi thấy ngay cả Gryffindor và Slytherin, những người thường xuyên gây gổ nhất, cũng ngoan ngoãn nghe giảng, thậm chí còn không nhìn nhau với ánh mắt tóe lửa —— ngay trong lớp của mình bọn họ cũng không làm được điều đó.

"Thật đáng nể, Gryffindor và Slytherin chung sống hòa bình..." Leon nói thầm với Harry.

Harry bĩu môi trong lòng —— theo lời Snape, đó chỉ là sự chịu đựng lẫn nhau, dưới sự đe dọa của người đứng đầu Slytherin...

Nhưng... những học sinh này đã trải qua thời kỳ đen tối đó, chúng đã từng giúp đỡ lẫn nhau, chiến đấu cùng nhau, phải chăng điều đó có nghĩa là cậu có thể hy vọng chúng thay đổi?

Harry đang suy nghĩ miên man thì bị giọng nói của Snape kéo trở lại thực tại.

"Giáo sư Potter, ta nghĩ cậu không ngại làm mẫu?"

—— Cái gì? Harry chỉ có thể dùng ánh mắt bày tỏ sự ngạc nhiên của mình.

Snape nheo mắt lại, trông như thể vừa bắt gặp Harry mắc lỗi trong lớp Độc dược của mình, và đang chuẩn bị dạy cho cậu một bài học. Đáng tiếc là bây giờ Harry là giáo sư chứ không phải học sinh, nếu không thì Gryffindor chắc chắn sẽ bị trừ điểm. Nhưng với hiểu biết của Harry về cựu giáo sư Độc dược, thì Snape chắc chắn sẽ trừ bù vào điểm của những Gryffindor đáng thương khác...

Leon nhắc nhở nhỏ: "Bùa Hộ mệnh."

Harry mỉm cười, rút ​​đũa phép ra, vung lên: "Expecto Patronum ——"

Một con hươu đực màu bạc nhảy ra khỏi cây đũa phép của cậu rồi dạo quanh phòng học, thu hút vô số ánh mắt ngưỡng mộ hoặc kinh ngạc, rồi biến mất.

"Hãy nhớ kỹ câu thần chú và cách vung đũa phép, nếu nhớ sai ——" mắt Snape lóe lên, trông rất đáng sợ... và cực kỳ đe dọa, "hy vọng các trò có thể đến bệnh xá kịp thời."

Harry chắc chắn rằng cậu đã nghe thấy tiếng hít vào của các học sinh bên dưới —— xem ra đối với học sinh Hogwarts, Snape vẫn rất đáng sợ.

Rồi Snape quay người lại, chiếc áo choàng tạo thành một đường cong tuyệt đẹp: "Bây giờ, ai có thể cho biết yếu tố quyết định khi sử dụng bùa Hộ mệnh là gì?"

Một Slytherin giơ tay.

"Tốt lắm, trò Price?"

"Tập trung suy nghĩ, nhớ lại một kỷ niệm hạnh phúc."

"Chính xác, Slytherin cộng năm điểm." Snape nhẹ gật đầu, không hề keo kiệt trong việc thưởng điểm cho nhà mình.

Harry còn là giật mình nhướng mày—— ông ấy thế nhưng mà gật đầu, một cái gật đầu tán thưởng, tuy rất nhẹ, gần như không thể nhận ra, nhưng đối với người đàn ông này, điều đó là rất hiếm hoi.

"Các trò còn đứng đó làm gì? Vung đũa phép lên, tập trung suy nghĩ vào kỷ niệm hạnh phúc, rồi đọc thần chú ——"

Rồi những tiếng "Expecto Patronum" vang lên khắp phòng học, Snape đi lại giữa các học sinh, sửa tư thế của chúng, đồng thời không quên thêm vài lời mỉa mai và trừ điểm Gryffindor.

"Tại sao lại là bùa Hộ mệnh?" Harry cảm thấy điều này không hề phù hợp với tính cách của người đàn ông, bùa chú không lời mà ông ấy dạy hồi năm sáu mới phù hợp với tính cách của Snape —— còn bùa Hộ mệnh? Harry thấy việc đặt Snape và hạnh phúc cạnh nhau thật... kỳ lạ.

"Vì đó là một trong những nội dung thi N.E.W.T.s. môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám." Một Gryffindor bên cạnh giải thích cho cậu, có vẻ hơi phấn khích vì được tiếp xúc gần gũi với thần tượng của mình.

Harry nhận thấy Snape đang nhìn học sinh với ánh mắt khinh thường: "Đó là kiến ​​thức phổ thông của một giáo sư, giáo sư Potter. Nhưng nhờ sự nỗ lực của cậu, kỳ thi N.E.W.T.s. môn Độc dược năm nay có lẽ sẽ thú vị hơn —— hy vọng lũ học sinh năm bảy đó ít nhất có thể đạt điểm 'Xuất sắc'." Rõ ràng là "thú vị" của Snape không hề thú vị chút nào đối với những học sinh khác, những người sẽ tham gia kỳ thi cấp cao môn Độc dược.

—— Học không chỉ là để thi. Harry thầm nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn nuốt xuống. Đó là những gì Snape đã nói với cậu khi dạy cậu đấu tay đôi, nhưng bây giờ nói ra chỉ là một sự khiêu khích.

Harry nhìn bóng đen đó đi lại giữa các học sinh, thấy ông ấy đang chú ý đến từng học sinh có thể gặp sự cố, giống như trong lớp Độc dược.

"Ông ấy luôn nghĩ một đằng nói một nẻo như vậy sao?" Leon thích thú nhìn giáo sư Phòng chống phun nọc độc —— ôi, nhóc Gryffindor đó sắp khóc rồi.

"Nghĩ một đằng nói một nẻo?" Harry mỉm cười trước cách diễn đạt này, nhưng nhanh chóng lắc đầu, "Tuyệt đối không phải, chắc chắn ông ấy đang thầm nguyền rủa lũ học sinh này và chúng ta. Thậm chí còn đang tưởng tượng việc xé toạc đầu chúng, xem bên trong là bột phấn hay con sên."

"Nhưng ông ấy lại ——"

Harry không nghe thấy Leon nói gì, vì cậu gần như ngay lập tức lao ra ngoài, nhào tới chỗ Snape.

——

Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt.

Theo lời kể của một học sinh sau đó ——

Tên Slytherin hèn hạ đó đã lén lút chơi xấu một Gryffindor, khiến cậu ta vô tình ngã xuống, nhưng Gryffindor đó vẫn kiên trì vung đũa phép và yểm bùa thành công —— vì bị ngã, nên bùa chú đã bay về phía lão dơi già, lúc đó lão dơi già đang quay lưng lại với họ, dạy dỗ một Gryffindor đáng thương khác. Rồi giáo sư Potter anh hùng đã lao đến chỗ lão dơi già, đỡ bùa chú đó thay ông ta.

—— Học sinh dám nói thế này chắc chắn là Gryffindor.

"Potter ——" Khi Harry mơ màng tỉnh lại, cậu nghe thấy tiếng gầm giận dữ của Snape bên tai, khiến cậu choáng váng. Xung quanh là những học sinh với đủ loại biểu cảm.

"Tôi không sao... Là tôi đã cứu ông, đồ vô ơn." Harry sửng sốt... Cảm giác vừa mở miệng định nói gì đó, thì những lời trong lòng lại tuôn ra... Thật quen thuộc... Cậu nhìn vào đôi mắt đen của cựu giáo sư Độc dược, thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đó ——

Cậu lại biến thành một con quạ đen.

Hết chương 59

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip