Sợ Vợ 2[Nhiều CP]
Qua cái nhìn của bọn trẻ thì độ sợ vợ của các sàn nhà sẽ được phóng đại đến mức nào??
.
.
Đản Xác
Trần Đan Đan cảm thấy rất rất không vui!! Đôi má hây hây đỏ đang phồng lên hết cở vừa đung đưa chân vừa kể về việc mama của bé vừa u mê vừa sợ mẹ như thế nào. Bé cưng bày tỏ rất không hài lòng về độ lật mặt của mama, câu trước vừa nói rất thích đôi mắt của mình vì nó dùng để nhìn nụ cười của Đan Đan. Sau khi mẹ xuất hiện liền nói quan trọng hơn hết là để nhìn người chị yêu. Ủa sao từ đầu hông nói vậy đó, làm bé cưng tưởng hôm nay mama đã thức tỉnh không u mê mẹ nữa rồi. Mà bé lâu lâu cũng hỏi mama là sao cứ để mẹ ngày càng nghịch ngợm, còn vẫn luôn cùng mẹ xuống nước mama trầm giọng ngầu ngầu bảo.
"Ny Ny mẹ con ngày càng nghịch ngợm!! Còn không phải là do mama thích em ấy sao... A!! Đau đau, Ny Ny em bỏ tai chị ra a~"
"Hừm! Dạy hư con nít, Đan Đan không cần nghe mama con dạy hư. Mau đi qua nhà Từ Diệp Diệp chơi đi, cô bé đang tìm con đó."
"Dạ!!"
"Đau chị mà! Ny Ny bảo bảo đừng giận, buông ra rồi mình nói chuyện... A!!"
Sau tiếng la đó thì Trần Đan Đan không còn nhớ gì nữa vì lúc này bé đang hào hứng đi đến nhà của bạn Từ Diệp Diệp chơi rồi a. Bạn đó xinh lắm, còn rất là dễ thương a!!
"Đan Đan cậu mau đến đây a!! Tớ mua kem cho cậu rồi này."
Trần Đan Đan vui vẻ nhảy xuống ghế và chạy đến bên cô bé cao gầy đằng xa. Vừa đến liền bị người nọ ôm lấy eo mà nũng nịu trên vai bé, nhưng nụ cười thì gian xảo hết phần thiên hạ nha.
.
.
Văn Kỳ
Từ Diệp Diệp cảm thấy baba rất yêu mama, dù baba đôi khi có chút giống đồ ngốc nhưng vẫn luôn để ý đến cảm nhận của mama. Có lẽ do trời sinh có khuôn mặt thiếu đánh nên đôi khi baba vẫn bị mama mắng vì không tin vào nụ cười mà baba nói là chân thành kia. Không những thế do nhàm chán baba cũng tức nước mà đi chọc mama nổi giận, chọc xong thì đi dỗ, dỗ không được thì ra sofa ngủ với mèo với vẹt mà baba nuôi. Nhưng đến lúc nghiêm túc thì baba rất soái cũng rất mạnh mẽ, baba vẫn luôn dạy bé rằng khi thích một ai phải bảo hộ họ thật tốt. Vì người con thích cũng là con mà người khác cực khổ nuôi dưỡng.
"Diệp Diệp, cậu làm sao lại thất thần a??"
"Hừm~ Tớ nhớ tới lời baba bảo, nếu thích ai thì phải bảo hộ người đó thật tốt giống như baba bảo hộ mama vậy."
"Ơ! Từ Diệp Diệp, cậu thích ai hả!!?"
"Đan..Đan cậu bình tĩnh...bình tĩnh đã. Tớ làm gì thích ai khác ngoài cậu a!!"
"Hứ!! Cậu nhớ lời cậu nói đấy."
Trần Đan Đan dỗi dỗi mà quay đi không nhìn người kia nữa mà Từ Diệp Diệp nhìn bạn nhỏ kia dỗi mình cũng lúng túng không biết làm gì. Sau một hồi rối rắm em làm như nhớ ra gì đó mà nhích đến nhẹ nắm lấy tay bạn nhỏ đang giận dỗi mà dỗ dành.
"Đan Đan cho mình nắm tay nhé. Cậu đừng giận Diệp Diệp có được không??"
Trần Đan Đan không trả lời nhưng cũng không rút tay về, ngồi im cảm nhận hơi ấm từ bàn tay nhỏ nhỏ xinh xinh của người kia mà môi khẽ nhếch lộ ra lún đồng tiền sâu hoắm. Khoan!! Hình như hai bé này mới 5 tuổi thôi mà ta. Đúng là tuổi trẻ... học hỏi thật mau a!!
.
.
Hoa Thiến Nguyệt Hạ
"Này tỷ tỷ xinh đẹp, em cũng muốn nói về ba nhỏ và mẹ lớn của em a!"
"Hửm?? Trương Lưu muốn nói gì về ba nhỏ và mẹ lớn nào??"
"Ba nhỏ đang bị mẹ lớn nhốt ngoài cửa, chị đến xin mẹ lớn cho ba nhỏ vô có được không??"
"...."
Đi theo đứa nhỏ đến trước cửa nhà liền thấy Trương Nguyệt Minh đáng thương ngồi ngoài cửa ủ rũ không thôi. Nhưng khi thấy Trương Lưu đến cô liền cười ngốc nghếch mà đi đến hỏi.
"Tiểu Lưu, con đã tìm được người giúp chúng ta vào nhà được chưa??"
"Con tìm được rồi a! Tỷ tỷ giúp chúng ta có được không ba nhỏ??"
"Ơ ờ... Chắc không đâu con, hay bây giờ ba con mình đi mua trà sữa về dỗ mẹ nhé??"
"Ưm~ Nhưng con muốn đến nhà Ngọc Ngọc tỷ tỷ chơi a!"
"Dỗ mẹ con trước đã, nào lên ba nhỏ bế con đi mua trà sữa nào!!"
Bóng dáng hai ba con khuất xa, dưới ánh mặt trời nắng nóng người duy nhất chết tâm là người ngoài cửa. Ủa rồi dắt đến đây làm gì?? Hai người rời đi một người ở lại, không biết rủ đi uống chung hay gì? Đúng là tên sợ vợ ngốc nghếch Trương Nguyệt Minh!!
.
.
Thi Tình Hoạ Dịch
"A Vũ, papa của cậu có sợ A ma cậu như A ba nhà tớ không??"
"Tất nhiên là có rồi!! Nhiều là đằng khác."
Vương Vũ vẻ mặt bất biến kể về cảnh tượng tối hôm đó em chứng kiến cho Viên Dao nghe. Tối đó papa về trễ, người toàn mùi rượu nhưng vẫn là còn chút lí trí để đi tắm rửa cho sạch sẽ rồi mới dám vô phòng ngủ với A ma. Nhưng không biết xảy ra chuyện gì mà nữa đêm em đi uống nước lại thấy papa nhăn mài nằm dưới sofa phòng khách. Tai thì đỏ lựng hình như là bị nhéo rất mạnh nha. Thấy thương papa quá nên Vương Vũ đã vô phòng lấy thêm cái chăn cho papa đắp nhưng khi đi ra đến cửa liền thấy bóng của A ma ở dưới rồi. Em lẳng lặng đi đến gần, liền thấy A ma chui vào lòng papa, môi còn không quên hôn lên tai papa nói xin lỗi. Còn papa vì do mệt quá nên không dậy nỗi chỉ có thể ôm chặt lấy A ma miệng lẩm bẩm
"Bảo bối, em xin lỗi, chị đừng buồn, em sau này sẽ không nhậu nữa. Bảo bối đừng buồn em nha..."
Nghe kể đến đây ánh mắt Viên Dao ánh lên vẻ ngưỡng mộ, sau đó lại cúi đầu ủ rũ không hoạt bát như hồi nãy nữa. Vương Vũ dùng đôi mắt một mí của mình lén nhìn người kia, tay vòng qua eo nhỏ kéo đối phương về phía mình.
"A Mộng đừng buồn, sau này tớ cũng sẽ giống papa mà yêu thương cậu có được không??"
"Được a~ A Vũ thật tốt, chụt!"
Nụ hôn bất ngờ bên má khiến tai Vương Vũ đỏ bừng, môi cũng nhếch lên đầy thoả mãn mà Viên Mộng sau khi hôn người ta xong liền ngại ngùng mà trốn trong tóc người kia, trên môi cũng nở nụ cười rất giống A Ma của mình. Ừm thì... Đi đây!
.
.
Hắc Miêu
Đối với Thẩm Nhất và Viên Mộng thì A Ba vẫn luôn dưới cơ A Ma. A Ba tuy lúc nào cũng trong có vẻ rất hung nhưng thật ra lại vô cùng mong manh a. Còn A Ma nhìn ôn nhu vậy thôi chứ thật ra nếu mà lỡ chạm vào giới hạn của người thì không ai cản được A Ma hết á. A Ma còn có tính chiếm hữu rất cao nữa, vì công việc của A Ba phải tiếp xúc nhiều với nữ đôi khi còn có cả nam nên lúc nào trên cổ A Ba cũng có hai ba vết đỏ đánh dấu hết. Mà A Ba cũng rất nghe lời, không đi chơi cũng không uống nhiều, vẫn luôn cũng A Ma như keo như sam mà dính lấy nhau. Hôm trước cả hai coi được tiểu sử của hai người mới biết hai người từng làm thần tượng còn cùng có cp be với nhau nữa. Sau khi coi xong thì Viên Mộng liền hỏi tỷ tỷ mình rằng.
"Người trong clip này là A Ba sao tỷ tỷ??"
"Ừ... Có lẽ vậy."
"Nhưng sao A Ba lúc trước soái như vậy, còn thích cùng A Ma đối đầu a!! Bây giờ thì không những hết soái mà còn rất sợ A Ma nha!!"
"Có lẽ thời gian thay đổi con người. Nhưng tỷ tỷ thấy A Ba bây giờ rất tốt, có thể đường đường chính chính nắm lấy tay A Ma mà không sợ gì cả. Nụ cười của A Ma cũng không giống trong clip có phần buồn bã nữa."
"Đúng vậy a!! A Ba A Ma hai người hạnh phúc là được rồi. Vậy em đi tìm Vương Vũ đây, mà hồi nãy Hân Hân tỷ tỷ có đến tìm chị á!!"
Nói rồi Viên Mộng liền chạy đi mất, để lại Thẩm Nhất ngồi đó với những suy nghĩ của riêng mình. Sau khi đã nghĩ thông, em tắt máy bỏ lên bàn, sau đó liền đút tay vào túi quần đi tìm Hứa Hân nhà bên. Vừa ra đến cửa liền thấy nàng đang chạy đến, trong lòng phút chốc cảm thấy vui vẻ, hôm nay nàng mặc chiếc váy trắng thật xinh cũng thật dễ thương.
"Nhất ra đây tìm tớ có phải không??"
"Không tớ ra ngoài mua kem ăn."
"Ừm..."
"Đi thôi, tớ mua cho Hân Hân một cây."
Sau đó liền kéo tay cô bé đến quầy kem, một tay cầm kem một tay nắm lấy tay nàng mà đến ghế đá gần đó. Khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng tay thì vẫn không buông, Hứa Hân ngại ngùng nhìn xuống bàn tay cả hai, lặng lẽ nhích người về phía em sau đó liền vui vẻ ăn kem. Mà Thẩm Nhất cũng rất hài lòng với hành vi của Hứa Hân, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng.
.
Sự dịu dàng vẫn luôn dành cho người quan trọng. Rung động đầu đời vừa ngây thơ lại vừa trong sáng.
.
.
.
——————————————————————
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip