Chương 2: Nữ sinh viên ngành tâm lí học

-Mày đi đâu vậy Reiner? Còn cái đống giấy tờ này sao lại để đây?

-À giờ tao phải đi đón em yêu rồi, phiền mày dọn giùm nhé Bertolt. Cảm ơn!

Reiner vội vàng xách cặp lên vai, vỗ lưng Bertolt Hoover vài cái rồi lén ông thầy trốn ra cửa sau của phòng học, để lại cậu bạn ngơ ngác với cái bàn đầy tạp nham của hắn. Hôm nay hắn vừa sắm chiếc moto phân khối lớn đời mới nhất, háo hức mong chờ vẻ mặt ngạc nhiên của Krista - bạn gái mình. Một tiếng Brừm vang lên, chàng trai cao lớn với mái tóc vàng nhạt được xén gọn gàng, có phần hơi bù xù cùng chiếc hắc mã phóng nhanh trên mọi nẻo đường, thu hút bao ánh nhìn của tất cả mọi người, nhưng giờ đây trong lòng hắn chỉ muốn được nhìn thấy người con gái hắn yêu bấy lâu.

Vừa đỗ xe trước cổng trường Đại Học Reissen, cởi nón ra, hắn bắt gặp hàng chục cô gái tụ thành một đám đông vây quanh ai đó, mà cái người đó lại trông rất quen? Reiner cao chừng 1m8 nên dễ dàng phóng mắt đến tận trung tâm của hội fan girl ồn ào đó, liếc qua bên cạnh thì phát hiện Mikasa và Sasha cũng đang lóng ngóng nhìn vào bên trong.

-Mikasa này, có chuyện gì mà ở đây đông nghẹt thế?

-Reiner?! Chết tiệt, Krista vẫn còn đang bị kẹt trong đó! - Mikasa ngạc nhiên khi thấy Reiner nhưng không quá để ý, chỉ cố gắng chen lấn vào đám người kia cùng Sasha.

-Cái gì?!!

Reiner vừa nghe đến tên Krista bèn ngay lập tức chèn hai cánh tay lực lưỡng của mình vào tách hội các cô gái tạo thành một đường ngay trước mặt, cứ thế cùng hai người nọ dễ dàng xuyên qua mà chui vào cứu lấy Krista. Cuối cùng cũng thấy Krista, nếu là như thường lệ thì cô sẽ bị đè chèm bẹp dưới hàng chục đôi chân, nhưng hôm nay ngược lại lại vô cùng an toàn trong vòng tay của... một cô gái? Không những thế trông cả hai còn rất thân mật với nhau nữa.

Reiner hai tay vẫn giữ cho những người phía sau không chen lên, hai mắt thì tròn xoe nhìn chăm chăm cảnh tượng trước mặt, không biết nên làm như thế nào... Hắn trong lòng cũng thở phào, có người giúp đỡ Krista thế là may rồi nhưng sao cái không khí này lại có gì đó hơi ám muội thì phải?

-Cảm...cảm ơn cô...Ymir... - Âm thanh trong trẻo của Krista vang lên.

-Ờ... cô có vẻ không sao nhể nhóc? - Ymir nhìn Krista, khẽ nở nụ cười xấu xa, hai tay như muốn nhấc bổng Krista lên khỏi mặt đất, nói: "Bé tí thế mà vượt qua được đám người lớn tướng này để có thể ngắm tôi cơ đấy."

-Tôi...tôi không có! Làm ơn thả tôi xuống đi...

-Ha ha ha ha! - Krista hơi vùng vẫy, làm Ymir không nhịn được cười phá lên - Được rồi bé con.

.

.

15 phút trước

.

.

-Ymir? Là cô có đúng không?

-Ờ tôi là Ymir đây, có gì không hả bé con?

Krista hơi gập người, hai tay chống đầu gối vẫn còn đang âm ỉ vì cú ngã ban nãy, ngước đầu mắt chữ A mồm chữ O nhìn nữ nhân sừng sững trước mắt - Ymir - chính xác là vị ân nhân lạnh lùng đã cứu cô vào tối hôm trước. Mấy ngày nay cô bứt rứt vì chưa kịp hỏi thông tin để trả áo khoác cho cô ấy mà cô ấy đã biến mất nhanh như vậy, may mắn là hôm nay lại được tái ngộ.

-Cái áo khoác tôi mượn cô hôm trước... Ừ Ừm... tôi còn chưa trả, cho nên...

-Hảảảảả~ ??? Cô là ai? Áo khoác nào?

-Ơ, cô không nhớ tôi?

-Nhớ gì? Tôi đã gặp cô bao giờ đâu??

Đùa!!! Mặt mình thế mà cô ấy đã mau quên vậy rồi sao?! Mình còn chưa nhảy lên cắn cô ta vài phát vì dám gọi mình là bé con thì thôi, giờ lại nhìn mình như người lạ vậy... Mà là người lạ thật, nhưng ít ra cũng có quen biết chứ bộ. Krista mặt muốn đỏ cáy lên hết, rõ ràng là có mượn áo đàng hoàng mà bị phủ nhận trắng trợn như vậy trước mặt nhiều người, khác nào nói mình thấy sang bắt quàng làm họ... Ôi trời giờ chỉ muốn đào cái lỗ chui xuống cho bớt quê thôi !... Krista và Ymir đang mặt đối mặt trong không khí ngượng ngùng thì từ đằng sau cô có vài người xô đẩy nhau, đụng mạnh vào lưng cô...

Vụt

-Á !

Thay vì là mặt đất lạnh căm, tuy hai mắt nhắm nghiềm nhưng Krista lại cảm giác được mặt mình hoàn toàn áp vào một vầng ngực ấm áp, sau lưng cũng được bảo vệ bởi cánh tay dài của người nọ. Cô từ từ mở mắt, hơi lùi về phía sau một chút, Ymir cũng thả lỏng tay hơn nhưng vẫn vô thức đặt trên eo Krista hơn nữa lại là trước mặt của ít nhất hàng chục fan cuồng Ymir... Thình thịch... Trống ngực của Krista bỗng đập liên hồi "Cô ấy đỡ mình sao?"

.

.

.

.

-Krista! Krista!

-Reiner? - Vừa nghe thấy tiếng hắn sau lưng, Krista nhanh chóng gỡ tay Ymir ra.

Reiner không chần chừ thêm một phút nào nữa, đi đến phía Ymir đoạt lấy Krista từ trên tay cô rồi kéo Krista ra khỏi cái đám đông ngột ngạt đó. Về phần Krista, cô còn chưa kịp định hình lại mọi chuyện thì đã bị một lực mạnh bạo kéo đi khỏi Ymir, chỉ có thể lắp bắp quay lại nhìn hình bóng Ymir ngày càng khuất xa...

-Anh à, đau...!

-Ôi anh xin lỗi.

Trong lúc đi ra cổng trường, cô cảm nhận được tay Reiner thật sự đã nắm chặt mình đến nỗi bây giờ có thể thấy dấu tay đỏ in rất rõ ràng. Nghe thanh âm run rẩy của Krista, hắn mới giật mình thả lỏng cô ra, tự nhìn bản thân một cách ngạc nhiên, Krista cũng lặng lẽ xoa cánh tay mình. Hôm nay sao Reiner có vẻ bạo lực quá... Cả hai im lặng một hồi thì rốt cục hắn cũng là kẻ đầu tiên mở lời.

-Krista, đố em đây là gì nào?

-Ưmmm là một chiếc moto mới ra lò đúng không? A Em có thấy nó trên tivi!

-Ha ha tặng em đó, hôm nay anh đón em để chúng mình cùng thử lái nó nè.

Reiner vừa nói vừa leo lên xe, mặt khác lại ném cho Krista một chiếc nón bảo hiểm tương tự cái mà hắn đang đội, rồi cứ thế rồ ga chờ đợi cô trèo lên. Đẹp thì đẹp thật, người bình thường chắc có ước đến kiếp sau cũng không có đâu nhưng cô lại cảm thấy không thích lắm, vì sao ư? Cô vốn có thói quen tiết kiệm, thứ gì cần thì mới mua, chứ không phải lãng phí vào mấy cái xa hoa thế này được, đó cũng là điểm khác nhau giữa cô và Reiner. Nhưng cô vẫn tỏ ra vui vẻ, khá chật vật để leo ra sau lưng Reiner vì chiều cao quá mức khiêm tốn của mình. Cả hai thế là phóng thật nhanh về nhà...

***

-À~ Krista...

-Cậu cũng biết cô ta hả Ymir? Con người máu lạnh như cậu mà cũng quan tâm đến mấy vấn đề đó à.

-Máu lạnh? Cậu đang nói cái quần gì vậy ?

-Krista Lenz - con nhỏ nổi tiếng là vẫn còn "ăn chay" trong khi đã có bạn trai được cả tháng ý... Không biết thật? Nghe đồn nhỏ đang tìm chuyên viên tư vấn thì phải...

Ymir sau khi thoát khỏi đám fan cuồng nhiệt kia liền quay trở về căn phòng học của mình, nhớ lại gã đô con ban nãy có gọi tên con bé thấp người tóc vàng là Krista, cô mới vỗ bộp vào lòng bàn tay mình, kí ức đêm hôm đó trở lại. Thật tình bữa ấy trời tối đen như mực nên không nhìn thấy rõ mặt cô ta lắm, nên rảnh quá xử tụi kia xong rồi chuồn luôn, quên lấy cái áo lại. Ymir thả người xuống chiếc ghế bành, vô thức lẩm nhẩm lại cái tên kia, ai ngờ lại bị người kế bên - Connie Springer nghe được, và phát hiện ra vài điều vô cùng thú vị.

-Cho tôi số điện thoại của nhóc con đó đi.

-Hả chi vậy má nội?

-Chả biết nữa, cứ đưa đây đi chàng Hội trưởng Hội học sinh, chắc không có gì là khó khăn quá đâu ha. - Ymir tay đặt lên trán xoa xoa, vất cái điện thoại của mình vào tay Connie, hoàn toàn ép buộc cậu chàng theo ý mình... Tư vấn à, Dễ thôi, với cô nàng trông giả tạo này chắc sẽ vui lắm đây.

---Tại nhà Reiner---

Hôm nay Krista định bụng sẽ làm một bữa tối hoành tráng cho cô và Reiner được no căng, chính vì thế cô nhanh chóng chạy vào căn bếp của mình, lục ra nguyên một cái giỏ thức ăn đầy ắp mà cô đã chuẩn bị sẵn từ hồi trưa. Vừa ngâm nga câu hát vừa bắc lửa lên cho nóng chảo. Từ đằng sau Reiner ôm lấy vòng eo cô, làm cô mất thăng bằng ngã vào lòng hắn, còn hắn, nhìn cô bằng ánh mắt đắm đuối nhưng điều này lại làm cô có phần hơi sợ hãi. Ánh mắt của Reiner như chỉ muốn đem cô lên giường mà thôi, cô có cảm giác như vậy, cho nên nhiều khi đối mặt như thế này với hắn, cô chỉ có thể làm bộ nhắm mắt chờ đợi để khiến hắn không bị mất hứng.

Reng~Reng~Reng~ thật may mắn đúng lúc hai bờ môi sắp chạm vào nhau, bàn tay hắn cũng chuẩn bị luồn vào trong áo Krista thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên, hoàn toàn là một vị cứu tinh ngay lúc này cho cô nhưng lại phá hỏng hứng thú của Reiner.

-Alo, xin hỏi ai đang ở đầu dây bên kia?

-Chủ nhân cái áo khoác đây. - tất nhiên với ba chữ ngắn gọn nhưng đầy đủ hàm ý ấy Krista liền biết được giọng nói băng sơn kia là của ai, ngoài Ymir ra thì còn là ai nữa.

-Ymir!! Đúng không? Có việc gì vậy? Làm sao cậu có số của tôi?

-Uầy, cô hỏi lắm thế! lát nữa qua nhà tôi ngay, tối đa là 9h, tôi chờ cửa.

-Tối nay luôn sao? Sao lại...

Không nằm ngoài dự đoán của Ymir, Krista có vẻ hơi chần chừ khi cô kêu cô ấy qua nhà cô vào đêm hôm thế này, khoảng 15' nữa là 9h còn đâu, mà lại là nhà của một người chỉ mới gặp qua có hai lần. Nhưng cô cũng không thèm quan tâm Krista như thế nào, chỉ nói địa chỉ cho cô ấy, dặn cô ấy đem áo khoác của mình theo rồi ngang nhiên cúp máy.

Tút...tút...tút...

-Mình còn chưa kịp đồng ý mà... - Krista ngẩn người nhìn vào ống cầm điện thoại, có phần khó hiểu.

-Ai gọi vào giờ này vậy em?

-Bạn em nó có việc nhờ em. Mà anh à, chắc đêm nay em sẽ không về đâu, làm phiền anh rồi.

-A này Kris...!

Krista bối rối dập máy, vừa lật đật cột sơ lại mái tóc hơi xù của mình vừa nói vài câu qua loa với Reiner, quơ lấy chiếc áo khoác treo ngay ngắn trên cây rồi vội vàng đóng sầm cửa lại, cũng không còn đủ can đảm nghe hắn nói xong câu kia nữa. Lại một lần nữa cô chạy trốn thực tại, sở dĩ cô quyết định đi qua nhà Ymir là vì hành động thân mật ban nãy của Reiner, hôn cũng được, nhưng sờ soạng thì lại làm cô khó chịu, thế đấy, trốn được hôm nay thì cứ tạm thời vậy đã.

Chỗ ở của Ymir cũng không quá xa, cô đi bộ khoảng 200m đã thấy được cái địa chỉ mình cầm trong tay, đó là một căn hộ cho thuê nho nhỏ trông có vẻ đã lâu đời, phòng 105 ở lầu hai. Cô vừa đi vừa liếc dọc liếc ngang nơi này, khá cũ nhưng cũng tấp nập người ra vào lên xuống, chẳng mấy chốc đã đứng trước cửa phòng Ymir, cô nhấn chuông.

*Ding Dong

Cạch

-Tới rồi à cô bé, nào, vào nhà đi.

End chương 2

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip