chương 41.

Sau nhiều ngày tháng bên nhau, những khoảnh khắc ngọt ngào và sâu sắc đã dần dần khắc ghi trong tim Lâm Anh và Trung Anh những ký ức khó phai. Mỗi lần gặp nhau, họ lại cảm nhận rõ ràng hơn sự gắn bó, sự hòa quyện không thể tách rời. Và rồi, một suy nghĩ lớn dần nảy mầm trong lòng cả hai: "Tại sao không sống cùng nhau, để mỗi ngày đều trọn vẹn bên nhau?"

Ý nghĩ ấy không phải đến một cách vội vàng, mà là kết quả của một quá trình dài yêu thương, thấu hiểu và sẻ chia. Vào một buổi tối mát mẻ, khi ánh đèn thành phố bắt đầu bật lên, Lâm Anh nhẹ nhàng cầm tay Trung Anh, nhìn sâu vào mắt cậu và nói:

"Em à, anh đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai của chúng ta. Anh muốn chúng ta không chỉ là những người yêu nhau đi qua ngày, mà còn là người đồng hành cùng nhau trong cuộc sống này. Anh muốn chúng ta sống chung, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, mọi câu chuyện lớn nhỏ. Em nghĩ sao?"

Trung Anh im lặng một lúc, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp và yên bình. Cậu chưa từng nghĩ đến việc này trước đây, nhưng giờ đây, trong khoảnh khắc ấy, nó lại trở nên rất thật và hợp lý. Cậu nắm chặt tay Lâm Anh và đáp:

"Em cũng nghĩ về điều đó, anh à. Em muốn được thức dậy mỗi sáng bên anh, được cùng anh chuẩn bị bữa sáng, cùng anh học hành, làm việc, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Em sợ những ngày xa anh sẽ làm tim em lạnh lẽo. Em muốn sống chung với anh."

Lâm Anh cười, ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc. Họ ôm chầm lấy nhau, cảm nhận sự gắn bó sâu sắc hơn bao giờ hết.
_

Quyết định sống chung không đơn giản chỉ là một câu nói, mà là một bước ngoặt lớn trong mối quan hệ của họ. Hai người bắt đầu tìm kiếm một không gian riêng cho mình, một căn hộ nhỏ đủ ấm cúng và yên tĩnh, nơi mà họ có thể cùng nhau xây dựng tổ ấm.

Quá trình chuẩn bị cũng không ít khó khăn. Họ phải cân nhắc tài chính, công việc, học hành, cũng như sự sắp xếp thời gian hợp lý. Lâm Anh, với vai trò sinh viên năm nhất khoa truyền thông, vẫn bận rộn với các dự án và bài tập, còn Trung Anh cũng vừa kết thúc năm học lớp 11 với nhiều áp lực. Nhưng tất cả những điều đó không làm giảm đi quyết tâm và tình cảm giữa họ.

Mỗi buổi chiều, sau giờ tan làm, họ cùng nhau đi xem nhà, tham khảo các lựa chọn và bàn bạc từng chi tiết nhỏ nhất: từ việc chọn màu sơn tường, loại đèn trang trí, đến cách sắp xếp nội thất sao cho vừa tiện nghi vừa mang dấu ấn riêng của họ. Những buổi tối, họ cùng nhau lên mạng tìm kiếm các món đồ trang trí, trao đổi với nhau về phong cách mà mình thích. Dù có lúc tranh luận nhỏ, nhưng rồi mọi thứ đều kết thúc bằng tiếng cười và sự thấu hiểu.
_

Ngày chuyển đến căn hộ mới là một ngày đặc biệt. Họ cùng nhau mang từng chiếc hộp, từng vật dụng nhỏ bé, sắp xếp thành từng góc phòng. Trung Anh với đôi tay khéo léo giúp Lâm Anh lắp đặt kệ sách, còn Lâm Anh thì trang trí cây xanh, bức tranh nhỏ trên tường. Không khí lúc ấy tràn ngập tiếng cười, những ánh mắt đầy hạnh phúc và sự ngọt ngào.

Ban đầu, mọi thứ có phần bỡ ngỡ. Hai con người với những thói quen và sở thích khác nhau giờ đây phải chung sống trong cùng một không gian. Có những lúc Trung Anh thức dậy sớm để học bài, làm Lâm Anh bị đánh thức, hay Lâm Anh làm việc muộn khiến Trung Anh không ngủ được. Nhưng thay vì gây mâu thuẫn, những khác biệt nhỏ ấy trở thành điều thú vị, giúp họ hiểu và tôn trọng nhau hơn.

Họ bắt đầu xây dựng những thói quen chung, từ việc cùng nhau chuẩn bị bữa sáng, dọn dẹp nhà cửa, đến việc cùng nhau xem phim hay nghe nhạc vào buổi tối. Những khoảnh khắc giản đơn ấy càng khiến tình cảm giữa họ thêm sâu đậm, bền chặt.
_

Cuộc sống chung cũng là thử thách, nhưng là thử thách để tình yêu của họ được thử lửa, để mỗi ngày bên nhau đều là ngày trọn vẹn.

Một buổi chiều nọ, khi trời bắt đầu chạng vạng tối, Trung Anh ngồi trên ban công, tay trong tay với Lâm Anh, cả hai cùng nhìn ra khoảng không rộng lớn trước mặt. Gió mát thổi qua, mang theo hơi biển nhẹ nhàng và mùi hoa thơm thoảng qua.

Lâm Anh nhẹ nhàng nói: "Anh cảm thấy thật may mắn khi có cậu bên cạnh. Sống chung mới thấy, mỗi ngày đều là một hành trình, có lúc vui, lúc buồn, nhưng có nhau là đủ."

Trung Anh mỉm cười: "Em cũng thế, anh. Từ lúc ở cùng nhau, em hiểu hơn về anh, và anh cũng hiểu về em. Chúng ta không chỉ là người yêu, mà còn là bạn, là gia đình."

Ánh hoàng hôn từ từ buông xuống, nhuộm đỏ cả bầu trời, cũng như sưởi ấm trái tim họ. Giữa khung cảnh yên bình ấy, tình yêu của họ càng thêm vững bền, như một lời cam kết không lời, dù cuộc đời có đổi thay thế nào, họ sẽ luôn bên nhau, đồng hành và yêu thương.

...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip