Chương 28

Edit: wyphw0
Chương:87

Đối với sự tùy hứng của con rể…… Trương Cần bất đắc dĩ sủng nịnh mà cười tươi, lại vẫn là luôn luôn theo ý nguyện con rể, loạng choạng bò hướng lên trên đầu con rể, rồi đem bàn tay xoa huyệt để ra nhiều nước rồi sau đó nhắm thẳng thịt mông đẫy đà trước mặt Ngọc Chương, rồi mới xoay người lại, đem mặt chính mình đối diện với dương vật con rể, chậm rãi đem toàn bộ cơ thể ép xuống.

Ở trong tầm mắt Tần Ngọc Chương, trước nhất là dương vật có vẻ to của nhạc phụ, sau đó dời tầm nhìn xuống là một tiểu huyệt phì nộn hồng hào ướt át, khoảng cách khe thịt huyệt no đủ càng ngày càng gần môi hắn, theo động tác ép xuống của nhạc phụ khiến tiểu huyệt ngượng ngùng khép mở ra, lộ ra mị thịt phấn nộn bên trong cùng sự ướt át của dâm thủy bên, với sự co rút đóng mở khiến vài giọt nước dâm rơi xuống.

Hắn tức khắc có chút không nhẫn nại nỗi nữa, mà duỗi tay bóp chặt mông nhạc phụ đem nhạc phụ đột nhiên ấn xuống, môi tiểu huyệt phì nôn vừa tiếp xúc với bờ môi của hắn, hắn liền khao khát hàm chứa vào trong miệng mà mút lên.

“Nga…… Ngọc Chương……” Đột nhiên kích thích ập đến làm nhạc phụ thiếu chút nữa bất thăng bằng mà ngã xuống, hắn run rẩy run rẩy mà bò đi xuống, đem thịt dương vật con rể hút vào trong miệng.

Quy đầu dương vật con rể ở trong miệng nhạc phụ mà đẩy đưa, đồng thời trong miệng con rể cũng hàm chứa tiểu huyệt nhạc phụ dùng đầu lưỡi liếm hút đến môi âm hộ của nhạc phụ mở ra, bất lấy thời cơ đó hắn câu lấy âm đế dâm đãng mà không ngừng mút hút, nước dâm thủy từ miệng âm đạo không nhịn được mà chảy xuống, dễ dàng bị hắn nuốt xuống yết hầu. Hai người đồng thời ôm mông của nhau, dùng môi an ủi đối phương, trong phòng tràn đầy âm thanh liếm mút, sảng khoái đến thần hồn điên đảo.

“Ngô… Ngô ân…… Ân ngô……” Trương Cần mới đầu còn muốn dùng môi lưỡi hầu hạ dương vật con rể thật tốt, nhưng bất đắc dĩ con rể thật sự là liếm huyệt quá tốt, lại là đem cái miệng nhỏ mà hôn liếm đến tiểu huyệt phì nộn bắn đầy nước, lại là nhanh chóng mà dùng lưỡi liên tục mà liếm động âm đế hắn, cuối cùng còn đem đầu lưỡi cắm đi và mà chụp đánh lên tâm hoa tiểu huyệt hắn, thịt huyệt bị liếm đến truyền đến một trận tê dại như có dòng điện lưu chạy qua, làm đại não nhạc phụ trống rỗng, khóe mắt đầy sắt tình ửng hồng, theo động tác liến láp của con rể mà kích thích mông, đầu lưỡi sảng khoái đến nổi mà thoát ra khỏi khoang miệng, căn bản vô pháp mà giúp con rể khẩu giao.

Tần Ngọc Chương cũng không thèm để ý đến, hắn chỉ si mê mà liếm láp lỗ khe thịt của nhạc phụ, tận tình nhấm nháp nước dâm tanh ngọt chảy từ huyệt nhạc phụ ra.

Toàn bộ cơ thể nhạc phụ bị liếm đến run rẩy run lên, cặp vú no đủ bị đè ép ở bụng con rể, mông theo động tác liếm láp của con rể mà chuyện động liên tục, cẳng chân ở trên giường không nhịn được mà quậy loạn xạ, ngón chân khó nhịn mà cuộn tròn.

Một khi Ngọc Chương gặp gỡ nhạc phụ liền rất dễ dàng quên mất thời gian, luôn là nhạc phụ đúng lúc nhắc nhở, nhưng bây giờ Trương Cần cũng bị con rể liếm huyệt liếm đến thần hồn choáng váng, hắn vốn là tới vì giúp Ngọc Chương hút nước tiểu, nào biết Ngọc Chương còn không có đái nước tiểu, mà đổi lại chính mình bị con rể liếm láp âm hộ, hoàn toàn quên rằng Ngọc Chương hôm nay còn muốn ra khỏi cửa.

Thẳng đến khi cửa phòng bị đẩy mở ra, mấy tên nha hoàn nối đuôi nhau mà đi vào, bận rộn mà đem cháo cùng điểm tâm bày biện ra trên bàn.

Mà khi đó ở trên cái giường rộng lớn, nhạc phụ cùng con rể lại vẫn còn duy trì tư thế liếm mút cho nhau. Trương Cần nghe được âm thanh nha hoàn ra vào, khẩn trương đến cả người cứng đờ, nhưng nhanh chóng liền bị con rể liếm láp dưới thân mềm thành một bãi nước dâm, tiểu huyệt phì nộn của hắn sớm bị con rể liếm đến mở ra, thịt huyệt non mền ướt nhẹp non mềm bị con rể mút hút đến biến dạng, tiểu huyệt dâm đãng không ngừng chảy dâm thủy không thôi, hắn chỉ dư sức lực chỉ đủ cho hắn ngậm lấy dương vật Ngọc Chương, để lấp kín tiếng rên rỉ dâm tiện của hắn.

Mà rốt cuộc không biết nha hoàn có nghe thấy được tiếng nước do Ngọc Chương liếm  hút tiểu huyệt hay không, hắn đã không còn có đủ sức lực để phản công, mông không ngừng chuyển động nhấp lên hạ xuống, sảng khoái đến khiến thịt huyệt thả lỏng, tạo thời cơ cho đầu luỡi con rể liến đến càng thêm sâu.

“Thiếu gia, mời ngài dùng đồ ăn sáng.” Nha hoàn cung kính mà nói.

Tần Ngọc Chương môi dán lên âm hộ nhạc phụ không ngừng mút vào, cơ hồ phát chút thanh âm, “Đã biết…… Đi xuống đi……”

“Dạ, thiếu gia.”

Khi nha hoàn lui ra, động tác liếm láp của Tần Ngọc Chương trong nháy mắt trở nên kịch liệt thêm, khi đó Trương Cần cũng không hề áp âm thanh rên rỉ của chính mình xuống, nói năng lộn xộn mà kêu to: “Nga…… Nga…… Ngọc Chương…… Liếm đến thật thoải mái…… Có phải đã bị con rể liếm đến hồn bay  phách lạc……”

Trương Cần cũng không nhớ rõ chính mình cao trào mấy lần, mới khiến cho Ngọc Chương rốt cuộc cũng liếm đến thỏa mãn, lại không chụi rời khỏi cơ thể nhạc phụ, chỉ là xoay người đổi phương hướng tới đem nhạc phụ đang xụi lơ đè ở dưới thân, tách cặp đùi thẳng tắp kiện mỹ của hắn ra, “Nhạc phụ…… Ngọc Chương muốn bắn vào tiểu huyệt người……”

“Ân……” Mắt nhạc phụ bị che khuất bởi tần sương mù, tiểu huyệt bị con rể liếm đến đỏ hồng một mảnh, còn tạo ra bọt nước ở ngoài âm hộ, ứng kích mà cả người run rẩy, “Nhạc phụ…… Chính là vì thế mà đến đây…… A!……”

Dương vật thô dài nổi đầy gân xanh một chút một chút phá vỡ thịt huyệt đỏ bừng ướt át mà đâm vào, không hề có trở ngại nào mà đem toàn dương vật hoàn toàn cắm vào cơ thể nhạc phụ.

“Ngọc Chương……” Trương Cần nâng cánh tay lên ôm lấy cổ con rể, âm đạo đã sớm bị liếm đến mềm mại nhiều nước, theo động tác thọc vào rút ra của con rể mà không ngừng co rút.

“Nhạc phụ……” Tần Ngọc Chương hôn lên môi nhạc phụ, đầu lưỡi quấn lấy nhau trổi đổi hương vị trong miệng, kích thích đến hai người càng thêm dục vọng tăng vọt, đại dương vật không ở trong huyệt nhạc phụ kích thích mà liên tục đóng cọc, trứng dái va chạm đến thịt mông đẫy đà của nhạc phụ phát ra âm thanh "bạch bạch bạch".

Lại không biết đâm chọc bao lâu, nhạc phụ đột nhiên cảm thấy sảng khoái mãnh liệt ập đến, mông vển cao lên mà chuyển động, cơ thể căng chặt đến tựa như kéo căng dây cung, tiểu huyệt như khai phá đến sưng lớn, tâm trí rối mù mà bắn ra một lượng lớn dâm thủy.,

“A a a a a a………”

Nhạc phụ cao trào…… từ trong chỗ sâu yết hầu Tần Ngọc Chương phát ra một tiếng cảm thán thoả mãn, quy đầu đâm sâu vào bên trong tâm hoa, dương vật run lên rồi ào ạt bắn tinh dịch đặc sệt ấm nóng vào trong cơ thể nhạc phụ.

Thời điểm đó Trương Cần cho rằng mọi chuyện đã kết thúc, dương vật con rể lại lần nữa run rẩy, bắt đầu tưới nước tiểu vào trong cơ thể hắn.

“A…… Bảo bối nước tiểu……” Nhạc phụ thỏa mãn mà ôm sát con rể, nước tiểu con rể rất nóng, nóng đến âm đạo hắn tê dại, sảng khoái đến run rẩy từng đợt, thịt huyệt bên trong càng thêm khẩn trương mà hút lấy dương vật con rể.

“Nhạc phụ……” khi Tần Ngọc Chương đái nước tiểu xong, không quên xoa bóp vú nhạc phụ vú mà thân mật làm nũng, “Ngọc Chương hôm nay muốn đi nông thôn nghiệm lương, buổi tối mới trở về, nhưng nhạc phụ phải chứa nước tiểu trong huyệt thật tốt, không để nước tiểu chảy ra ngoài, đợi đến buổi tối, lại sẽ bổ sung nước tiểu cho nhạc phụ.”

“Ân…… Đã biết……” Nhạc phụ ngoan ngoãn mà đáp ứng con rể, hung hăng kẹp chặt tiểu huyệt lại chỉ cần Ngọc Chương cao hứng, muốn hắn làm bất kì cái gì hắn đều cũng sẽ đồng ý, bất quá là hàm chứa nước tiểu con rể cả ngày thôi, tuy rằng có chút khó chụi, nhưng hắn nhịn được.

Chờ Ngọc Chương trở về, chính mắt thấy hắn đem nước tiểu hàm cả ngày không bài xuất ra, nhất định sẽ cao hứng đến không thôi, rồi đem nước tiểu tưới lên toàn cơ thể hắn, nước tiểu từ trên mặt hắn chảy xuống, kích thích đến núm vú sưng đỏ như quả nho, rồi chảy qua bụng, ở tiểu huyệt hắn mà hội tụ lại, tưởng tượng đến bộ dạng cao hứng của Ngọc Chương, hắn liền cảm thấy hạnh phúc mà sung sướng nhịn không được mà run lên.............

Tần gia là nhà giàu nhất một vùng, đại thiếu gia Tần gia lần đầu tiên cưới dâu lại không phải tiểu thư khuê nữ nhà quyền quý nào, mà là cưới khê nữ của Trương gia ông chủ của quán đậu hủ nhỏ, trong lúc đó nhất thời người trong thành bàn tán nhộn nhịp.

Hôn sự này lại là do Tần Ngọc Chương chính mình thu xếp. Mẫu thân hắn Tần phu nhân tự nhiên cảm phong hàn, thỉnh đại phu tới xem, uống rất nhiều thuốc quý, lại không có thấy tốt hơn, ở trên giường bệnh mà triền miên nhiều ngày, Tần Ngọc Chương trong lòng nôn nóng, một bên cử người đi mời danh y nổi tiếng, một bên người cưỡi ngựa lên núi cầu Bồ Tát phù hộ mẫu thân hắn sớm ngày bình phục.

Sau khi xuống núi hắn liền trực tiếp phái người đi đến quán đậu hủ Trương gia để xin cưới. Trên núi gặp được đạo sĩ thần bí nói muốn cả khỏi bệnh mẫu thân hắn thì phải xung hỉ, cũng không phải là chỉ có Trương Nguyệt Nguyệt mới được, còn có vài cô nương cũng đều phù hợp với yêu cầu của hắn, chỉ là khi hạ nhân tới tra xét rồi báo cáo, Trương gia chỉ có Trương Nguyệt Nguyệt nàng cùng cha hai người nương tựa nhau mà sống, quan hệ đơn giản nhất. Nếu là xung hỉ đối với bệnh tình mẫu thân của hắn có thể tốt hơn, hắn coi như phụ dưỡng thêm hai người, nếu là xung hỉ cũng vô dụng, liền lập tức đuổi hai người đi. Lập tức liền quyết định là Trương Nguyệt Nguyệt.

Lúc đầu, Trương Cần còn không muốn Trương Nguyệt Nguyệt gả đi để xung hỉ, một mực từ chối người cầu hôn Tần gia.

Tần Ngọc Chương cho rằng hắn chê sính lễ ít, lại bỏ thêm 100 hoàng kim kêu người đưa tới cửa, ai ngờ lại bị đánh đuổi ra. Hạ nhân hồi báo lại, nói Trương Cần ngoan cố không đồng ý, chỉ nói tuy hắn nghèo khổ nhưng thế nào cũng không đem con gái đi bán.

Quản gia hướng tới hắn nói một kiến nghị nếu Trương Cần không chịu, không bằng đem một nhà cô nương vào Tần phủ. Tần Ngọc Chương vốn muốn đồng ý, nhưng suy nghĩ lại, lại quyết định tự mình đi đến nhìn trước thử xem.

Nghe hạ nhân báo cáo sự việc, hắn vốn tưởng rằng Trương Cần là người bá đạo thô lỗ, không nghĩ tới Trương Cần lớn lên còn rất tuổi trẻ, mặt mũi góc cạnh rõ ràng, mũi cao thẳng, rũ mắt khi có thể thấy nùng lại lông mi dài, trước mắt có một viên đen lóng lánh, nhìn có chút nhu nhược đáng thương, vóc người cũng là kiện mỹ cao gầy, cho dù bị áo vải thô bao vây lấy, cũng có thể cảm nhận được Trương Cần là một người khỏe mạnh lực lưỡng cơ bắp.

Thời điểm khi người này bán đậu hủ cũng rất ôn tồn hiền hậu, nhưng thật nhìn không ra hắn sẽ lấy gậy rượt đánh người.

Vừa lúc Trương Nguyệt Nguyệt cõng cái túi xách nhỏ thong thả nhảy nhót trở lại quán đậu hủ, chỉ vào bao túi bị rách toạt của chính mình, Trương Cần liền đem kim chỉ đưa tới giúp nàng.

Còn rất hiền hậu. Tần Ngọc Chương ngồi ở tửu lầu đối diện, vuốt cằm yên lặng mà quan sát. Gia đình bình thường đều không luyến tiếc mà đưa nữ nhi mình đi đọc sách, này Trương Cần đối nữ nhi là thật sự rất tốt.

Quan sát một ngày, hắn quyết định không đổi, liền muốn cưới Trương Nguyệt Nguyệt. Trương Nguyệt Nguyệt không quá đọc nhiều sách, Trương Cần cũng không phải là người có lòng tham, về sau khi cưới vào cửa nhất định có thể yên ổn bổn phận.

Lần thứ ba tới cửa, Tần Ngọc Chương tự chính mình đi, hứa với Trương Cần bảo đảm hắn nhất định sẽ đối xử với Trương Nguyệt Nguyệt thật tốt, tuyệt đối không làm nàng bị ủy khuất, Trương Cần thấy hắn tri thư đạt lý, lúc này mới mở miệng, Trương Nguyệt Nguyệt toàn tâm nghe cha nói, liền vui mừng mà gả vào Tần gia.

Tần Ngọc Chương vốn chính là vì xung hỉ mà cưới, nào ngời khi Trương Nguyệt Nguyệt vừa vào cửa đưa đến ở trong Tần phủ, không nghĩ tới cơ thể phu nhân Tần như thế mà thật sự tốt lên.

Trương Nguyệt Nguyệt cũng coi như lập công lớn, nàng muốn cùng Trương Cần cùng nhau chung sống cũng không tính là quá đáng, liền kiếm người đi tới đưa hắn vào phủ, không nghĩ tới Trương Cần lại cự tuyệt. Tần Ngọc Chương chỉ đành phải lại lần nữa tự thân cưỡi ngựa đến, để thuyết phục nhạc phụ, hứa sẽ an bài cho hắn việc làm để cho hắn không cảm thấy chính mình ở trong Tần phủ ăn không ngồi rồi, lúc này mới thuận lợi đem hắn tiếp vào Tần phủ.

Tần Ngọc Chương ngay từ đầu đối nhạc phụ này cũng không có ý nghĩ gì đặc biệt, chỉ cảm thấy người này rất thành thật, tính tình lại tốt, đặt ở để bên cạnh hắn để làm việc cũng yên tâm.

Nếu không phải bọn họ lưu lạc ở hang động, hắn còn không biết nhạc phụ như vậy mà lại có thêm một bộ phận tuyệt diễm trên cơ thể hút mất hồn đoạt phách hắn.

Khi hắn muốn nhạc phụ cởi quần áo lúc đó tuyệt đối không tồn tại ý tưởng không an phận, đơn giản là tình thế bắt buộc, là vì hai người cả người ướt đẫm, nếu vẫn mặc quần áo ướt thật sự dễ dàng nhiễm phong hàn.

Không cẩn thận sờ đến mông nhạc phụ nhịn không được mà xoa nhẹ thêm mấy cái, lúc đí chỉ là vì muốn đỡ nhạc phụ khi ngã nên không cẩn thận té ngã lên người, hắn chỉ là cảm thấy thịt trong tay mềm mại non mềm, sờ lên cảm giác hoàn toàn rất tốt, nếu biết đó là mông nhạc phụ thì liền lập tức buông lỏng tay ra.

Quan hệ của hắn cùng Trương Cần không tính là thân cận, lại không cẩn thận sờ soạng mông trơn bóng hắn, thực sự có chút xấu hổ, Tần Ngọc Chương vuốt ve ngón tay, không tự chủ được mà muốn xoa bốp mông thịt nhạc phụ.

Nhưng mà lúc, hắn đề nghị cùng nhạc phụ ôm nhau để sưởi ấm, tâm tư của hắn vẫn cứ là trong sáng, hắn xác thật chỉ là vì muốn để cho hai người không bị gió lạnh thổi đến cảm lạnh mới bài ra hạ sách này.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách nhạc phục có làn da bóng loáng mềm mại, ngực vú phát triển quá mức to bự, hắn vuốt ve một chút, núm vú liền dựng lên.

Tần Ngọc Chương người này, ngoài mặt ngoài là quân tử, ôn nhuận như ngọc, nhưng thân thế hắn là đại thiếu gia Tần gia, từ nhỏ bên không ít người bàn tán về dục vọng không ngừng, tuy hắn không ham thích, nhưng việc phong lưu dục vọng hiểu biết đến cũng không ít.

Đại khái là hang động quá mức tối tăm, mắt không thể thấy gì, cở bỏ quần áo là điều bất đắc dĩ, thế nhưng vào lúc này hắn lại nổi lên dục vọng. Đôi tay nắm thịt vú nhạc phụ mà không muốn bỏ ra, mà dùng sức xoa bóp lôi kéo, một bên hắn ở trong lòng phỉ nhổ chính mình như thế nào sẽ khao khát như vậy, liền có thể như vật mà xoa ngực nhạc phụ đến hăng say, trở về lúc sau nhiều ít cô nương mỹ mạo không có, một bên lại cảm thấy vú bự nhạc phụ thật sự là quá mức hấp dẫn người, lại phì nộn non mềm, hại ngón tay hắn đều chui đi vào, không phải hắn không nghĩ đến việc buông ra, nhưng vú nhạc hút đến thật chặt.

Trên tay hắn xoa bóp vú nhạc phụ không ngừng, mặt ngoài lại thể hiện phong thái điền đạm, tự nhiên mà cùng Trương Cần không ngừng trò chuyện, để tránh nhạc phụ phát hiện mà cự tuyệt hắn.

Tiếp đó mà dùng sức, thịt vú mềm mại phì nộn từ hắn khe hở ra mà bài trừ ngón tay hắn ra, nhạc phụ khó nhin được mà phát ra tiếng thở dốc, Tần Ngọc Chương trong bóng tối thay đổi sắc mặt, dưới háng dương vật thô bạo trướng đến lợi hại.

Tần Ngọc Chương thật sự nhịn không được, liền ở núm vú nhạc phụ mà vân vê tiến tay vào trong, xoa đầu mún vú, rồi lại moi lại đào, hắn có chút tiếc nuối chính mình hiện tại nhìn không thấy được, này đối với thịt núm vú cảm thấy như bị sưng lên, sợ là đã bị chơi sưng đến to lên, người khác không biết còn tưởng rằng vú nhạc phụ bị hắn mút sưng lên.

Còn cặp bầu vú mềm mại, sờ lên cảm thấy rất đầy đặn, cũng quá diễm sắc đi.

Trương Cần bị hắn xoa vú ở phía dưới đã bắt đầu tinh tế run rẩy lên, lại bị Tần Ngọc Chương dùng cớ sưởi ấm mà ôm chặt, tùy ý hắn đem hai bầu thịt vú chính mình chơi đến mềm xốp nóng bỏng, mang đến cảm giác ngứa ngáy.

Chỉ là sờ vú như vậy liền sảng khoái sao? Nhạc phụ như thế nào sẽ dâm đãng như vậy…… Kia nếu ngày thường nhạc phụ phát dâm như vậy thì làm sao bây giờ, sẽ cùng những người khác lên giường sao?

Tần Ngọc Chương khống chế không được mà tự chính mình tưởng tượng ở trong đầu ra bộ dáng của nhạc phụ ở trên giường khi bị xoa bóp hai bầu vú, một chút không cảm thấy ghê tởm, ngược lại hô hấp càng ngày càng thô nặng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip