3.
Dazai đang ngồi trong chiếc ghế dài phòng khách, xem một bộ phim với Chuuya khi tiếng chuông cửa reo.
"Mở cửa đi chó con." Dazai nói, không rời mắt khỏi tivi.
"Mẹ kiếp." Chuuya trả lời, đứng dậy từ chiếc ghế dài và di chuyển để mở cửa.
Dazai tiếp tục nhìn vào tivi, họ đang xem loạt phim phổ biến trên khắp thế giới để không khó xử khi mọi người hỏi hoặc cố gắng nói về sở thích của bọn họ.
Dazai không thể rời mắt khỏi chương trình trên TV. Anh không bao giờ có thời gian để xem nó. Dazai là quỷ thần đồng , và đơn giản là không có thời gian để xem các chương trình như những thanh thiếu niên bình thường. Công việc của Mafia Cảng là thao túng và chết chóc. Dazai và Chuuya đã từng xem phim, nhưng với tất cả các nhiệm vụ mà họ có, họ không đã xem được gì nhiều. Và xem phim với Mori và Elise cùng tất cả mọi người không thực sự có lợi cho Dazai.
Họ đã làm xem vô số chương trình, chủ yếu là anime và các chương trình được các thanh thiếu niên thích.
Dazai thích một vài trong số chúng, và cũng ghét một số. Anh thích những thanh thiếu niên (hoặc bất cứ ai) vui vẻ với sống cuộc sống của họ. Chuuya đã gọi đó là khía cạnh của cuộc sống.
Dazai thích xem mọi người cư xử như người bình thường. Có lẽ nếu tiếp tục theo dõi họ thì anh cũng có thể trở nên bình thường. Dazai chưa từng thấy ai không sợ hãi khi nhìn thấy anh, kẻ thù hay bạn bè.
Anh cười khẽ khi xem nữ chính của anime mà họ đang xem đi đến sở thú với nam chính. Họ là một cặp đôi dễ thương.
Có lẽ, một ngày nào đó, anh cũng có thể tìm thấy một người yêu anh như nam chính yêu nữ chính.
Dazai rũ bỏ suy nghĩ của mình, ai sẽ yêu anh? Không ai cả.
Anh không phải là người muốn được yêu, cũng không xứng đáng được yêu thương.
Dazai nghĩ về Chuuya, hắn sẽ cảm thấy mệt mỏi với anh nhanh thôi, và sau đó đẩy anh ra như mọi người đã làm.
Chuuya luôn có thể tìm thấy ai đó tốt hơn.
"Đó là thư nhập học của ta, đây là của mi." Chuuya nói khi hắn trở lại phòng khách, đưa Dazai ra khỏi trạng thái thất thần. Chuuya đưa thư cho anh và anh với lấy nó. Ngón tay của họ chạm vào nhau.
Đột nhiên, Dazai cảm thấy tất cả những suy nghĩ của mình đổ vỡ, họ bị ràng buộc với nhau vì Song Hắc quá mạnh, Chuuya sẽ không đẩy anh ra như những người khác đã làm.
"Cuối cùng ~!" Anh nói, hành động như mình rất phấn khích, dù thực sự không cảm thấy như vậy. Cả hai sẽ vượt qua và có một vị trí trong UA thôi.
Dazai lấy bức thư, mở nó ra và thấy một hình ba chiều của một anh hùng chuyên nghiệp
Anh hùng Vlad King, người được biết là đang giảng dạy tại UA.
Vlad King đã nói và nói về cách anh được chào đón ở UA, và làm thế nào anh vượt qua bài kiểm tra khi có thể chất yếu, Dazai đã có được một vị trí trong lớp 1-B. Giống như kế hoạch của Mori.
Dazai mỉm cười và nhìn Chuuya, người đang xem hình ba chiều kỳ lạ trong thư của mình. Nhà trường hẳn là phải có một ngân sách lớn nếu họ luôn gửi cho mọi học sinh những thứ như thế này.
Người anh hùng chuyên nghiệp trong lá thư của Chuuya là Eraserhead, một anh hùng ngầm, và chủ yếu nói về những thứ tương tự như Vlad King, bằng một giọng nói buồn ngủ và ít nhiệt tình hơn.
"Ông ta trông giống như kiểu không muốn ở đây vậy." Chuuya nói khi bức thư kết thúc và hình ba chiều biến mất giống như cái của Dazai.
Phần kết cũng bắt đầu được chiếu trong tập cuối của bộ anime mà họ đang xem.
Dazai đặt bức thư lên bàn cà phê nhỏ và bắt đầu tìm kiếm một chương trình mới mà họ có thể xem trong dịch vụ phát trực tuyến được mua bằng tiền của Chuuya.
"Chúng ta có thể xem Chainsaw Man không?"
Chuuya hỏi, di chuyển gần anh hơn trên chiếc ghế dài, có lẽ là để lấy điều khiển từ xa, hắn sẽ không làm điều đó chỉ để gần Dazai hơn, nhưng ngay cả khi biết sự thật, Dazai cũng không khỏi đỏ mặt.
"Sên là đồ bạo lực." Dazai trêu chọc, cố gắng làm cho Chuuya không chú ý đến vết đỏ trên má.
"Cái quái gì?! Nó có nghĩa là gì chứ?" Chuuya nói, lấy điều khiển từ xa. Đảo mắt khi Dazai cười toe toét với mình. Hắn bắt đầu chương trình bản thân muốn xem, nhưng lại không di chuyển, họ vẫn ở gần nhau.
Huh..
Dazai quan tâm đến nó, Chuuya có lẽ đã quên lùi lại, hoặc hắn ta không thấy nó như cách mà anh đã làm.
Dazai bình tĩnh lại và chú ý đến chương trình phát trên TV. Anh không nên quen với điều này.
-
Một vài ngày trôi qua, và đó đã là thời gian cho ngày đầu tiên đến trường. Nhưng ngoài trường học, Chuuya có một vấn đề lớn hơn.
Người chiến đấu giỏi nhất Mafia Cảng, không biết buộc cà vạt.
Chuuya đã cố gắng và thử nhiều lần, nhưng không có kết quả. Hắn không thể buộc nó, chết tiệt.
Tay Chuuya run rẩy khi cố gắng buộc cà vạt, những ngón tay dò dẫm với nút thắt phức tạp khi nguyền rủa bất cứ ai thiết kế một bộ đồng phục tàn nhẫn như vậy.
Nhưng nút thắt vẫn trông không đúng và nhìn thật ngu ngốc.
Chuuya không có cà vạt trong bộ đồ bình thường của mình, và bất cứ khi nào cần phải đeo một chiếc, một cô gái của Ane-san hoặc chính cô ấy sẽ giúp hắn.
Chuuya định từ bỏ, hắn nguyền rủa bất cứ ai phát minh ra cái cà vạt chết tiệt này.
"Chết tiệt." Chuuya lẩm bẩm, cởi bỏ vải đỏ không được buộc đúng cách ra khỏi cổ.
Dazai bước vào phòng của họ, anh mặc đồng phục học sinh, áo sơ mi trắng, áo khoác màu xám với sọc xanh, quần màu xanh lá cây và chiếc cà vạt màu đỏ mà Chuuya đã phải vật lộn. Cà vạt của Dazai được buộc hoàn hảo, Chuuya lườm nó.
"Ngươi đang không đeo cà vạt của mình, Chuuya. Định trở thành một học sinh ngổ ngáo từ ngày đầu tiên à?" Dazai nói đi về phía Chuuya.
"Ta sẽ buộc nó nếu ta có thể đồ ngốc-" Chuuya bị Dazai nắm lấy cổ áo và buộc cà vạt cho mình. Họ đang ở rất gần nhau. Chuuya phớt lờ khuôn mặt đang nóng lên của mình và nhìn Dazai, người tập trung vào cà vạt.
Hắn phải mất một lúc bình tĩnh khi nhìn thấy Dazai mà không có băng quanh mắt, đó không phải là một thay đổi xấu, ít nhất là đối với Chuuya. Dazai vẫn trông rất d- hắn nên dừng lại, một ngày nào đó Chuuya sẽ tự đấm vào mặt mình vì những suy nghĩ xấu hổ này.
Khi Dazai buộc xong cà vạt, anh lùi lại, nhìn Chuuya từ trên xuống.
"Chuuya trông giống như một chú hề với tất cả những màu này .." Dazai nói, anh hơi nhăn nhó.
"Chúng ta đang mặc gần như cùng một màu." Chuuya đảo mắt, sau đó lấy túi từ sàn và vung nó qua vai.
"Đi thôi, chúng ta sẽ đến muộn đấy." Hắn nói, ra khỏi phòng của họ.
"Đợi chủ nhân của ngươi, chó con!" Chuuya chỉ rên rỉ.
-
Chuuya và Dazai đến UA lần thứ hai, khi họ đi qua cánh cửa, Dazai buông tay Chuuya.
Tâm trí của Chuuya trống rỗng và má đỏ ửng khi nhận ra rằng mình đã nắm tay Dazai.
"Tạm biệt sên trần ~!" Dazai nói, cười toe toét và bỏ đi để tìm lớp học của mình.
Chuuya bình tĩnh lại, hắn càng dễ làm điều đó hơn vì tâm trí đang ngày càng trở nên hoà nhập.
Chuuya bắt đầu đi bộ xung quanh, cố gắng tìm lớp học của mình.
Và cuối cùng dừng lại khi nhìn thấy một cánh cửa lớn với chữ 1-A được viết trên đó bằng phông chữ màu đỏ tươi.
Ít nhất họ đã bao gồm tất cả các độ cao, mặc dù Chuuya tự hỏi ai có thể cao như vậy, nhưng có lẽ đó không phải là điều hiếm khi xem xét tất cả các quirk đột biến mà anh thấy khi đi bộ xung quanh Musutafu.
(Từ bây giờ tui sẽ gọi Chuuya là anh, vì Dazai không có ở đây)
Tuy nhiên, chiều cao của cánh cửa, nó không thực sự khiến Chuuya bớt lo hơn về sự bất an của chiều cao.
Anh mở ra cánh cửa, nhìn thấy cảnh một anh chàng tóc màu xanh hét lên với một anh chàng có mái tóc vàng nhọn trông vô cùng khó chịu.
Anh ta đi ngang qua anh chàng tóc xanh đứng ở giữa lớp và ngồi sau họ. Một giọng nói quen thuộc gọi anh ta khi anh ta đặt túi của mình lên bàn.
"Này! Nakahara-kun!" Chuuya cảm thấy kỳ lạ khi nghe ai đó gọi mình bằng họ, anh quay lại, điều đầu tiên thu hút sự chú ý của người điều khiển trọng lực là mái tóc nhọn màu đỏ quen thuộc và khuôn mặt mỉm cười của Kirishima.
"Này, Kirishima." Chuuya nói, mỉm cười lại.
"Làm ơn gọi tớ là Chuuya, thật kỳ lạ khi được gọi bằng họ." Chuuya nói, nhìn Kirishima.
"Được rồi, Chuuya-Bro!" Kirishima cười toe toét, Chuuya đổ mồ hôi khi có biệt danh mới.
"Bro..?" Chuuya hỏi, nhưng trước khi anh có thể nhận được câu trả lời, một thứ gì đó trông giống như một con sâu bướm màu vàng tiến vào phòng học. Một người đàn ông đã được tiết lộ sau khi túi ngủ được giải nén. Eraserhead là con sâu bướm đó.
"mất 8 giây để im lặng." Aizawa nói, ra khỏi túi ngủ của mình, trông có vẻ khó chịu vì phải tách khỏi nó.
"Tôi là giáo viên chủ nhiệm của lớp 1A, Shota Aizawa, rất vui được gặp mấy nhóc." Người đàn ông có vết thâm dưới mắt nói.
Chuuya nghĩ tới Dazai hoặc boss của họ. Rõ ràng hai người đàn ông sẽ không hài lòng khi ở đây. Nhìn có vẻ thích ở trong túi ngủ của mình hơn.
"Bây giờ hãy đi thay đồng phục thể dục và ra sân tập." Giáo viên nói rồi rời khỏi lớp.
Chuuya thở dài, theo các sinh viên khác đến phòng thay đồ.
-
Dazai bĩu môi khi anh ấy lắng nghe hiệu trưởng - động vật có vú kỳ lạ - nói về những thành tựu của UA và ý nghĩa của việc trở thành một sinh viên đang học tại UA.
"Điều này thật nhàm chán .." Anh lầm bầm.
Chuuya cũng không ở đây, thực tế không ai trong số lớp 1-A ở đây.
"Lớp 1-A đâu? Thật không công bằng khi họ có thể thoát khỏi sự tra tấn này phải không?" Anh nói với Itsuka, người đang ngồi cạnh Dazai.
Cô cười khúc khích
"Thôi nào, nó sắp kết thúc rồi."
"Câuh ấy đúng, đây rõ ràng là thiên vị." Tiếng nói của người khác đã thu hút sự chú ý của họ, Dazai quay đầu lại chỗ người vô danh. Một anh chàng tóc vàng với đôi mắt xanh, không đẹp như Chuuya nhưng vẫn là một màu xanh khá ổn.
Dazai thậm chí còn không nhận thấy cậu ta đã ngồi cạnh mình.
Itsuka đảo mắt với anh chàng.
"Thôi nào Monoma, ngừng là một người gắt gỏng đi." Cô ấy nói.
"Thật không công bằng khi những đứa trẻ đó được làm bất cứ điều gì khi chúng ta bị mắc kẹt khi nghe những thứ chúng ta đã biết! Mọi người đều biết những thành tựu của UA!"
Dazai cười khúc khích, anh chàng này trông khá vui vẻ.
"Phải không? Nó không công bằng chút nào!" Dazai nói, gửi một cái nhìn về Itsuka để báo hiệu cho anh ta rằng đó chỉ là một vở kịch. Monoma cười nhếch mép, anh tiếp tục phàn nàn về Lớp 1-A và sự thiên vị trong khi Dazai đưa ra những bình luận nhỏ và gật đầu khi anh cố gắng giữ mình không cười khúc khích.
-
"Điều đó hoàn toàn không công bằng!"
"Kiểm tra từ ngày đầu tiên !?"
Chuuya lắng nghe những người khác phàn nàn, anh cũng hơi lo lắng về điều này, không chắc mình có nên hoàn toàn tin tưởng vào giáo viên của họ không.
Chẳng mấy chốc, bài kiểm tra bắt đầu.
Bài kiểm tra chạy không khó đối với anh, loại bỏ trọng lực khỏi cơ thể đã giúp Chuuya đi nhanh hơn.
Nhảy xa cũng không khó, ném bóng cũng vậy.
Anh rất vui vì đã có một 'Quirk' hữu ích.
Cuối cùng, sau khi Aizawa-sensei ngăn Bakugou nhảy vào anh chàng tóc xanh bằng cách sử dụng quirk của anh ta, tương tự như khả năng của Dazai. Đã đến lúc thông báo kết quả.
"Tôi đã nói dối về việc đuổi học người có điểm thấp nhất." Aizawa nói, Chuuya không ngạc nhiên. Một cô gái tóc đen nói
"Đó là một lời nói dối có lý. Để khiến cậu bộc lộ khả năng của mình."
"Hah." Anh cười khúc khích, trông kỳ lạ khi mỉm cười.
"Kết quả trong lớp học." Aizawa quay lại và bỏ đi.
Chuuya không ngạc nhiên khi anh là người đứng đầu.
Momo Yaorozu ở lần thứ hai và Shoto Todoroki ở lần thứ ba.
Bakugou là anh chàng thứ tư và màu xanh lá cây mà cậu ta cố gắng lao vào, Izuku Midoriya như anh ta đã thấy, ở vị trí cuối cùng.
"Woah Chuuya-Bro! Cậu có được vị trí thứ nhất! Thật tuyệt vời !!" Kirishima nói bên cạnh anh, mỉm cười.
"Cậu cũng không tệ đâu." Chuuya cười toe toét.
"Vị trí 16?" Một anh chàng có mái tóc vàng sáng nói bên cạnh họ.
"Đừng lo lắng anh bạn! Tớ chắc rằng cậu sẽ cải thiện được nó !!" Kirishima nói với người kia, cố gắng cổ vũ cậu ta.
"Tôi là Eijiro Kirishima!"
"Denki Kaminari." Kaminari nói, mỉm cười. Rồi anh nhìn Chuuya.
"Tôi là Chuuya."
"Rất vui được gặp các bạn!"
"Muốn đi ăn trưa cùng nhau hôm nay?" Kirishima hỏi, nhận được những cái gật đầu từ Kaminari và Chuuya.
"Ồ! Ồ! Tớ có thể tham gia không?" Cô gái ngoài hành tinh có làn da màu hồng từ trước khi nói.
"Cảm ơn bạn đã thông báo cho tôi về kẻ biến thái đó, tôi là Mina!" Cô nói thêm. Chuuya, Kirishima và Kaminari cũng tự giới thiệu mình. Có lẽ anh có thể nhìn thấy Dazai vào bữa trưa.
-
Bình luận đi làm ơn😃🌹
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip