20.
Vài năm sau.
Juhyuk đã lập gia đình nhỏ với Haemin. Anh cũng quyết định trở thành quản lý riêng của Sohyun sau khi có một buổi cùng ngồi lại nói chuyện, cả hai dần hiểu nhau hơn và tin tưởng để làm việc lâu dài.
Cuối cùng mục tiêu của Xinyu cũng đã được hoàn thành, em đã có thể tham gia cùng một dự án với Sohyun, đặc biệt là cả hai đều vào vai chính. Chemistry bùng nổ, có gần 5 ngàn người follow tài khoản ship cả hai trên insta, thành công vang dội, tên tuổi được nhiều người biết đến.
Còn hơn cả một giấc mơ trưa.
..
Lễ trao giải năm nay được tổ chức trong một khán phòng sang trọng, với ánh đèn lung linh phản chiếu trên những bộ váy dạ hội lộng lẫy và những bộ vest thanh lịch. Từ sảnh chờ đến khu vực khán đài, không khí tràn ngập sự hồi hộp và mong chờ. Những chiếc máy ảnh liên tục nhấp nháy, bắt trọn từng khoảnh khắc của các diễn viên, đạo diễn, biên kịch và ekip sản xuất khi họ bước lên thảm đỏ.
Và vào lúc chương trình chính thức bắt đầu, ánh sáng trên sân khấu dần hạ xuống, chỉ còn lại một luồng sáng tập trung vào người dẫn chương trình. Tiếng nhạc nền du dương vang lên, hòa cùng tiếng vỗ tay của khán giả. Các giải thưởng lần lượt được công bố, mỗi lần đọc tên người chiến thắng, cả khán phòng như bùng nổ với tiếng reo hò và vỗ tay không ngớt. Đặc biệt, khi đến những hạng mục quan trọng, cả hội trường gần như nín thở, chờ đợi cái tên được xướng lên.
Khi Xinyu được gọi tên cho giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất, tiếng vỗ tay vang lên dồn dập, vài tiếng hò reo từ dãy ghế của ModHFilms và SilveReelStudio cũng vang lên, thể hiện sự tự hào và phấn khích. Xinyu bước lên sân khấu với ánh mắt hơi ngỡ ngàng, nhưng vẫn giữ nụ cười đầy xúc động. Cô cúi đầu chào mọi người trước khi nhận lấy chiếc cúp từ người trao giải. Phía dưới, camera nhanh chóng bắt được biểu cảm vui mừng của Nien, Chaeyeon và Jihye, những người đã đồng hành cùng cô suốt thời gian qua.
Không khí trở nên ấm áp khi Xinyu phát biểu, tim em vẫn còn đang đập rất nhanh vì bất ngờ to lớn này.
"Cảm ơn ban tổ chức đã trao cho tôi giải thưởng quý giá này. Thành thật mà nói, tôi vẫn còn cảm thấy mình cần học hỏi rất nhiều, nên việc đứng ở đây hôm nay thực sự là một bất ngờ rất lớn.
Trước khi bắt đầu dự án OneRose webdrama ngắn đầu tiên có sự góp mặt, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ được đứng đây và phát biểu những lời này. Nhờ các tiền bối và đồng nghiệp đã tin tưởng và hướng dẫn, tôi mới có thể hoàn thành vai diễn của mình và cảm thấy xứng đáng khi được cầm chiếc cúp trên tay hôm nay.
Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người vì đã đồng hành cùng tôi trên hành trình này.
Cảm ơn Nien. Cậu là người đã đồng hành với mình từ những ngày đầu tiên, khi mình chỉ là một thực tập sinh mới chuyển đến ký túc xá, vẫn còn bỡ ngỡ với mọi thứ. Cậu luôn ở bên cạnh, giúp mình làm quen với mọi người, tập thoại, và kiên nhẫn nghe mình than thở. Không có cậu, mình không chắc bản thân có đủ tự tin để đi xa đến vậy.
Và xin được gửi một lời cảm ơn đặc biệt đến SilveReelStudio, nơi đã biến những thước phim trở nên hoàn hảo nhất. Dù biết quá trình hậu kỳ luôn rất vất vả, nhưng nhờ mọi người, những bộ phim ấy mới có thể chạm đến trái tim khán giả. Từ ánh sáng, âm thanh, màu sắc đến từng khung hình đều được chăm chút tỉ mỉ, và điều đó giúp diễn xuất của tôi được truyền tải một cách tốt nhất.
Cảm ơn ModHFilms vì đã cho tôi cơ hội, và đã giúp tôi tìm thấy một phần mới của chính mình. Cảm ơn khán giả đã đón nhận tôi, và ủng hộ hết mình trong suốt năm năm vừa qua. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng phát triển bản thân mỗi ngày!"
Em vừa cúi đầu cảm ơn, cũng là lúc nước mắt rơi xuống, giọt nước mắt của sự tự hào và hạnh phúc. 5 năm không quá dài cũng không quá ngắn, nhưng đủ để em nhìn lại và thấy mình đã trưởng thành và tốt hơn từng ngày. Chiếc cúp này là minh chứng cho những nổ lực không ngừng của người con gái đã mạnh mẽ vững bước trên con đường đầy chông gai.
Khi cô nói lời cảm ơn, khán giả có thể thấy một nụ cười rạng rỡ xen lẫn chút xúc động trên gương mặt của Nien, cả hai đã luôn đồng hành cùng nhau đúng nghĩa đôi bạn thân đáng ngưỡng mộ.
Khi nhắc đến SilveReelStudio, Yubin và Jiwoo ngồi ở phía dưới cũng gật đầu đầy tự hào, bộ webdrama OneRose năm ấy cũng nhờ họ góp phần tham gia mà đã có thể vang dội khắp mạng xã hội một cách xuất sắc.
cuối cùng thì.. con đã làm được rồi mẹ à, đã thành công tự lập, có sự nghiệp riêng. về sau con sẽ được họ nhắc đến với danh là.. nữ diễn viên Zhou Xinyu. mẹ tự hào chứ? con chưa từng hối hận với quyết định này, chẳng thể nói là do con may mắn mới có thể được như bây giờ, kết quả hiện tại là nhờ bản thân không ngừng cố gắng mà ra.
..
Chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của em, là một món quà đặc biệt.
Một kỷ niệm em không bao giờ quên.
-
5 năm trước, vào ngày sinh nhật em.
Hôm nay Sohyun gọi Kim mèo nhiều đến mức muốn cháy máy chỉ vì cần người có kinh nghiệm giúp.
Vâng.. giúp tỏ tình.
Nakyoung nằm ngủ say đến mức mà gần 20 cuộc gọi nhỡ vẫn chưa bắt máy mặc dù có bật chuông, Yooyeon vừa tắm ra thấy vậy thì liền vỗ tay vào mông em kêu dậy.
"aa unnie..đừng trêu em.."
"Muốn cháy máy rồi kìa! Dậy nghe đi! Nay sinh nhật Xinyu biết đâu gọi mời đó!"
"định nhờ vả gì thôi..kệ đi.."
"Bạn bè vậy đó hả?"
Bực mình quá nên Nakyoung bấm nghe rồi alo, giọng thều thào của người đang vô cùng mệt mỏi vì buổi tiệc đêm qua.
'Qua ký túc xá cứu tôi với mèo ngốc!'
'AI NGỐC ?'
"Giật mình! Gì mà la dữ vậy?"
Yooyeon vừa mới đưa tay cắm chui điện máy sấy còn tưởng mình bị giật rồi cơ, chung nhà với mèo ngốc thì cứ giật mình liền liền không ngớt luôn.
'Thôi xin lỗi! Mèo bảnh qua giúp em với ạ!'
'Giúp gì? Đang bận rồi!'
'Bận gì?'
'Bận chở chị thỏ đi sinh nhật!'
"Ủa có hả?"
"Suỵt!"
Yooyeon thật muốn sấy cho tên mèo ngốc đó một phát bay ra khỏi nhà mình luôn.
'Một trăm nghìn won, qua chứ?'
'Hơi đánh giá thấp tôi rồi đấy!'
'Năm trăm nghìn won! Giá cuối!'
'Chuyển khoản đi rồi tính tiếp!'
Tít..tít...
"Đùa à!"
"Gì đấy?"
"Cậu ấy kêu em qua bên ký túc xá cứu gì đó! Em nói là chuyển năm trăm nghìn won đi rồi qua, haha dễ gì mà cái tên đó.."
Ting ting.
Biến động số dư : + 500.000 won.
Nội dung : không qua thì tôi méc Yooyeon unnie vụ cậu tập hút thuốc á nha!
Nakyoung liền giấu điện thoại vào túi quần rồi đứng lên, mặc áo khoác chuẩn bị đi luôn, để bị phát hiện cái dòng đó chắc chắn có chuyện lớn.
"Đứng lại đó!"
..
Chưa đi được quá ba bước thì đã bị giữ lại điều tra. Muốn đổ mồ hôi lạnh nhưng Nakyoung vẫn chọn nghe lời chị, vì như thế sẽ tốt hơn. Yooyeon chỉa cái máy sấy tóc vào mặt em như đang cầm súng vậy.
"Tại sao cái áo mà em mặc đi tiệc về đêm qua lại có mùi thuốc lá?"
Gương mặt đơ cứng ngắc, không biết phải trả lời gì, chẳng lẽ khai là tưởng làm vậy ngầu nên thử hút. Ngón tay Yooyeon đang nằm ở nút sấy chế độ cực mạnh, như thể chỉ cần nhấn vào thì Nakyoung sẽ phải bay ra khỏi cuộc đời cô luôn, trần đời này chị thỏ ghét nhất là thuốc lá nên tốt nhất mèo ngốc không nên dại dính vào.
"Hôm qua tàn tiệc thì tụi em có qua phòng bida chơi chút, mấy đứa ở đó hút thuốc quá trời nên áo em ám mùi khói thôi! Em có thất tình đâu mà bày đặt hút, ho chết!"
đêm qua ho sặc sụa thiệt..
"Ừm, chị mà biết em có dính dáng tới thuốc lá thì cho thất tình liền luôn đó!"
"Không dám ạ! Thôi em đi nhé!"
"Đợi chút, sẵn tiện đưa chị đến nhà mẹ đi! Hồi nãy mẹ gọi chị qua nói chuyện gì đó!"
"Vâng ạ! Em ra sofa đợi!"
Thế là mất thêm tầm 30 phút để Nakyoung có mặt bên ký túc xá giúp Sohyun.
Vừa nhập mật khẩu rồi mở cửa thì hỡi ơi, Kim mèo tưởng nay Sohyun soạn tủ đồ đem bán kiếm sống lay lắt qua ngày cơ, gì mà quần áo tứ lung tung.
"Làm trò gì vậy?"
"sos..cứu với..!"
"Làm gì mới được?"
"Nay sinh nhật Xinyu, tôi chẳng biết phải mặc gì hết..! Đã vậy tôi còn định nhờ vào ngày này để tỏ tình nữa chứ.."
Tưởng gì, trong 5 phút Nakyoung đã bước lại đống lộn xộn đó chọn ra một bộ cực chất mà đơn giản cho Sohyun. Áo sơ mi trắng, sweater xanh navy, quần baggy trắng kem.
"Mặc vào đi rồi chỉnh tóc theo kiểu thương hiệu của cậu là Xinyu bao đổ luôn!"
Sohyun ôm đồ Nakyoung vừa đưa rồi đi vào nhà tắm thay ra. Thở dài nhìn đống quần áo, nếu không vì 500.000 won thì cô đã không thèm quan tâm rồi, rảnh quá nên ngồi xuống xếp lại hộ luôn.
Hồi sau, Sohyun bước ra mà Nakyoung cũng ngỡ ngàng luôn, biết phối đồ một chút là nhan sắc lập tức thăng hạng ngay.
"Đẹp rồi đó! Mua hoa gì chưa? Định tặng gì?"
Sohyun đi đến chỗ cái tủ nhỏ cạnh giường mình, phía trước lọ hoa hướng dương là một hộp nhẫn sang trọng màu trắng, có khắc tên Sohyun và Xinyu bằng chữ màu xanh dương.
"À! Mà có chuẩn bị lời muốn nói chưa? Không sợ tới đó bị vấp đĩa hả?"
"..Tôi không sợ! Trước mặt em, tôi sẽ chỉ nói những lời thật lòng nhất!"
"Quá được luôn! Chúc thành công nhé!"
năm trăm nghìn won chỉ để chọn đồ cho cậu ta đi tỏ tình thì mình quá lời rồi còn gì.
2 tiếng sau, 17h20.
Sau khi đã chuẩn bị gọn gàng chỉn chu các thứ rồi thì Sohyun đưa Jaeun cùng đến nhà hàng UnDongi. Nãy em nhắn là đã cùng Nien đến Hwayang và vào trong khách sạn nghỉ ngơi chút rồi (Chaeyeon với mấy người ở SRStudio không đến vì hồi sáng đã tổ chức sinh nhật cho em trước rồi).
Sohyun tranh thủ qua nhà hàng sớm để trang trí tiệc cho em bất ngờ, Jaeun với Haemin cũng phụ một tay. Trong lúc chờ mèo bảnh và chị thỏ thì Sohyun cùng Juhyuk chọn đồ ăn trong menu, sau đó đi mua bánh kem các thứ.
17h50, Sohyun chạy xe đến khách sạn đón em và Nien, trên đường thì tim của tài xế đẹp gái cứ bị đập nhanh vì hôm nay em quá xinh. Quay lại nhà hàng, Sohyun kêu em và Nien vào trong phòng đó trước rồi nói mình sẽ vào sau, em cũng không nghĩ gì nhiều mà nhắc chị nhanh nhé xong cũng cùng Nien vào trước.
Cánh cửa vừa mở ra, căn phòng tưởng chừng tối đen như mực thì bất ngờ có hai ống pháo giấy được bắn lên.
*ĐÙNG*
"MÔ PHẬT TRỜI ƠI!"
"HAPPY BIRTHDAY TO YOU! HAPPY BIRTHDAY TO YOU! HAPPY BIRTHDAY! HAPPY BIRTHDAY! HAPPY BIRTHDAY TO XINYU!"
"oh..Waa!!"
"Cầu nguyện đi!"
Nghe lời Yooyeon mà em nhắm mắt rồi chắp tay cầu nguyện, nhân lúc này chị thỏ lùi bước lại, Sohyun thế vào vị trí đó. Cầm hộp nhẫn mà tay cô run hơn bao giờ hết, nhất là khi đối diện em lúc này. Mở mắt ra định thổi nến thì tự dưng căn phòng sáng đèn, không thấy bánh kem đâu mà chỉ có Sohyun trước mặt, mọi người im lặng tập trung vào hai nhân vật chính.
Nhìn hộp nhẫn trên tay chị và nụ cười đó, tim em muốn đánh trống múa lân, chẳng thể giấu nổi cảm xúc của mình bây giờ. Đây có lẽ là món quà lớn và quý giá nhất đối với em vào ngày sinh nhật.
Hít thở một hơi thật sâu, nhẹ cong khoé môi lên cười, Sohyun nhìn vào mắt em và nói.
"Xin lỗi vì đã để em phải đợi đến tận ngày hôm nay! Mình bên nhau được hai năm rồi, nhưng chưa một lần tôi can đảm trả lời với ai về việc chúng ta là gì của nhau..! Xinyu à, hôm nay tôi muốn mình sẽ được cùng em giải đáp câu hỏi ấy!"
Sohyun mở hộp ra, bên trong là cặp nhẫn bằng vàng có khắc dòng chữ tinh tế nhỏ nhắn (Sun | Sunflower). Nhìn đến đó em không kìm được nước mắt nữa, vốn là người dễ xúc động mà giờ còn được chị tỏ tình thế này thì em cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
"Có lẽ định mệnh đã sắp đặt để tôi dần nhận ra rằng em chính là mặt trời của mình!"
tôi đã quyết tâm nuôi hi vọng rằng sẽ được chăm em một đời, nên dù cho có chuyện gì xảy ra vẫn luôn hướng về phía em. đúng là hoa hướng dương luôn chỉ hướng về mặt trời duy nhất của mình, vậy thì.. phải chăng mặt trời ló dạng cũng chỉ để nhìn về phía một bông hoa thôi không?
"..Cho phép tôi được yêu thương và chăm sóc em về sau này nhé?"
Hai con tim như hoà chung nhịp đập, mất hai năm để có thể nghe được những lời này, ấm áp và ngọt dịu vô cùng. Em không do dự vì đây chính là ngày mà em đã chờ đợi, một cái nhẹ gật đầu kèm nụ cười tươi chứng minh cho một tình yêu vô tận khó phai.
"..Em đồng ý!"
Giọt nước mắt hạnh phúc của Sohyun cũng tuôn xuống, bàn tay em khẽ nâng lên, cô cầm chiếc nhẫn đeo vào mà cảm thấy nhẹ lòng biết bao. Em liền ôm lấy chị mà thút thít, Nien và mọi người cũng cảm động theo vì biết là họ đã từng phải trải qua những khó khăn gì để được như bây giờ.
2 năm một tình yêu. Chỉ là hai người xa lạ cho đến khi vô tình va phải nhau vào đêm tuyết rơi trắng xoá. Vì say mê nụ cười và say mê sự dễ thương không tài nào tả nổi, mà họ đã muốn bên cạnh nhau mãi không rời. Tiếc nuối khi phải nói lời dừng lại vì em đã cảm thấy tổn thương, chị cũng phải cố ổn định lại cảm xúc để có thể tập trung cho sự nghiệp.
Giờ, đã có nhau rồi. Sohyun sẽ không còn phải sợ "Có tất cả nhưng thiếu em" nữa, sau khi cả hai rời xa thì cô đã luôn nghĩ đến câu nói ấy.
May mắn khi..giữa hàng bạn hoa hướng dương khác, em vẫn chọn nhìn về phía tôi.
"Xinyu à..!"
-
Tôi yêu em.
...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip