Nhân vật chính: + Lý Tiểu Hi ( 19 tuổi ) ~ Sinh ngày 13 - 7 ( cung sư tử ) ~ Là con gái của một gia đình họ Lý chuyên kinh doanh bất động sản ~ Học tại trường Đại học Tây Bắc _ Bắc Kinh + Hồ Thiên Tân ( 22 tuổi ) ~ Sinh Ngày 31 - 7 ( cung sư tử ) ~ Là con trai của một dòng họ gia giáo và giàu có. Nhưng lại có tính tự lập và bỏ nhà đi từ năm 20 tuổi ~ Học tại trường Đại học Trịnh Châu _ Bắc Kinh Nhân vật phụ chính: + Vương Nguyệt Ánh ( 19 tuổi ) ~ Là bạn thân của Lý Tiểu Hy + Trịnh Phong Phong ( 22 tuổi ) ~ Là bạn thân của Hồ Thiên Tân Nhân vật phụ phụ: + A Nguyệt ( Là người chăm sóc Lý Tiểu Hy ) + Lý Hữu Kì ( là mẹ của Tiểu Hy ) + Lý Trung Cường ( là ba của Tiểu Hy ) + Hồ Xuân Mãn ( là mẹ của A Tân ) + Hồ Lãnh ( là ba của A Tân )
Tác giả: TanJiuDịch: Amaika, Silvet MonNguồn: yurivn.netNd: Câu chuyện kể về bạn sê mê nhát gái và u kê ngơ của họa sĩ người Trung Của TanJiuP/s: Truyện chưa xin phép mà đã đăng lên thật sự xin lỗi nhóm dịch 🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️…
Tác giả: Ngưng Huy Tuyết Đọng Converter: lil_ruby (tangthuvien) Editor :Yul Yuuki Đã beta lại truyện nha!Để ta nói thẳng. Ai muốn nữ chính cường mạnh ác, siêu năng, trí tuệ siêu việt... bla bla... mời bước ra ngoài.Ai muốn truyện tranh đấu khốc liệt tàn ác mưu trí mời đi ra nốt😣😣😣Truyện này nữ chính không cường không mạnh có phần ngây thơ, vì kiếp trước nàng thiên chân.Được người thân bảo hộ che trở, vì vậy muốn nàng trọng sinh thay đổi thiên tính 360 độ. Xin lỗi truyện này không có người như thế.Từ người hiền lành có chút ngu ngốc tự nhiên trọng sinh lại có trí tuệ thông minh siêu việt... hợp lý sao?Trước khi chết IQ dưới 100 trọng sinh lại IQ 250...😄😄😄😄Truyện này logic hợp lý, không phải hay đến nổi muốn đọc lại hai ba lần.Nhưng nó phản ánh được một phần tâm tính con người. Đọc kĩ rồi hãy quyết định đọc truyện nha, Đừng cmt chê trách khiến ta không vui.Mình edit vì mình thấy thích chứ k phải edit vì sở thích của các bạn. Đừng vội đánh giá sẽ khiến người đọc sau bị ảnh hưởng.…
Tên truyện: Những năm tháng tôi bồi dưỡng bá tổngTác giả: Chước ĐàoEditor: BưởiThể loại: hiện đại, vườn trường, tàn tật tối tăm thâm tình học bá công x rộng rãi dương quang học tra trọng sinh thụ, HE…
Tên truyện: Sau khi xuyên thư bị bạo quân đánh dấu - Trì LinhGốc: 《 穿书后被暴君标记了 》- 池翎Nguồn RAW: Tấn Giang + Kho tàng đam mỹ fanfic.Tình trạng bản gốc: Hoàn thành [60 chương]Tình trạng edit: Hoàn thành.Chuyển ngữ: QT + Vọng Thư Các.Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, 1×1, cung đình hầu tước, ABO ver cổ đại, sinh con, xuyên sách, ngọt văn, chủ thụ, HE.Nhân vật chính: Tấn Vọng x Diệp Thư.Tâm tình thất thường bạo quân công x Hay sợ chết thụ.BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG MANG ĐI BẤT CỨ ĐÂU. REPOST, CHUYỂN VER, AUDIO, VIDEO LÀ ĂN ĐẦU BUỒ*, ĂN C*T.NOTE: Wattpad sẽ cập nhật chậm hơn wordpress:) Ghé wordpress qua link ở bio để đọc chương mới sớm nhất nha…
Tác giả: AngelinaThể loại: Đam mỹ, Vườn trường, hiện đạiĐôi lời nhắn nhủ:https://m.youtube.com/channel/UCOV6Yn-AVXrK7wuEMKa9pJgBạn nào rảnh thì ghé thăm kênh Youtube của mình nha ^_^Tôi thích truyện này! Thích từ cái tên.Tôi chưa từng biết đến tác phẩm này tồn tại cho đến khi tình cờ xem phim "Like love". Ban đầu tôi chỉ nghĩ rằng đó là một bộ phim khá dễ thương, không nặng nề áp lực từ xã hội như rất nhiều phim về lgtb nổi tiếng khác. Rồi tôi đọc được một comment nói đây là phim chuyển thể từ tiểu thuyết đam mỹ. Và cái tên của tiểu thuyết này khiến tôi không thể nào thờ ơ được.Chỉ một câu ngắn ngủi lại khiến cho tâm tình run rẩy. Bởi tôi chợt nhận ra bản thân vẫn luôn ao ước có ai đó sẽ nói câu ấy với mình. Tất nhiên chỉ là trong suy nghĩ mà thôi. Bởi vì tôi không có sự can đảm của Mạch Đinh cũng không tin tưởng ngoài đời sẽ tồn tại người như An Tử Yến.Nhưng mà có sao đâu. Con người vốn tồn tại trong hai thế giới là "hiện thực" và "mộng ảo". "Hiện thực" là nơi chúng ta giãy giụa sinh tồn. "Mộng ảo" là nơi chúng ta tìm kiếm niềm vui. Cho nên tôi rất mãn nguyện khi đọc tác phẩm này.…
Giới thiệu: Truyện ngắn cảm động, edit lúc rảnh rỗi mỗi khi bị rớt net. Ta nói thật đấy, cảm động lắm, đọc đi không tiếc đâu, truyện có 10 chương thôi.…