๖ۣۜMẹ đẻ: Vân Trường Ca☆Duật Lan Thất Hạ 云长歌☆聿澜七夏 . ๖ۣۜSố đo ba vòng: Hệ thống, tiên hiệp tu chân, xuyên không, cổ trang, kiếm tam, thật · cao lãnh phúc hắc công X đùa giỡn thụ, thầy trò
๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Chết 112 tuổi + 3 lần chết lâm sàn
๖ۣۜNhử mồi
Một chốc xuyên qua kém điểm bị người luộc rồi ăn, cao (dou) lãnh (bi) pháo ca An Mộ Thương luôn cảm giác mình xuyên qua phương thức thật giống không đúng lắm. Được cứu tư thế cũng không đúng lắm, bái sư tư thế càng không đúng, cho nên mới quỷ thần xui khiến thích cái kia so hắn còn cao lãnh đối với hắn các loại ức hiếp sư tôn, tại hắn các loại thầm mến minh luyến theo đuổi không có kết quả thời điểm, không cẩn thận liền đem nhà hắn sư tôn cấp ngủ!
Thời điểm như thế này An Mộ Thương duy nhất có thể làm chính là xoay người chạy, nhưng là... Nhà hắn sư tôn cư nhiên lừa gạt hắn tự chui đầu vào lưới!
QAQ sư tôn, ngươi muốn cái gì đều cho ngươi có được hay không, cầu buông tha ~
PS: Đây là một cái pháo ca xui xẻo xuyên qua thầm mến lịch sử, thật · cao lãnh phúc hắc công X đùa giỡn thụ, công sẽ xuất hiện ngạo kiều thuộc tính xin chú ý.
Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: An Mộ Thương, Hoa Tuế ┃ vai phụ: Ân Tư Vũ, Úc Trạch, Ôn Hải, Trọng Ngọ ┃ cái khác: Kiếm tam hệ thống, thầy trò
Cre: http://qtdammy.blogspot.hk/2017/06/1-su-ton-cau-buong-tha-van-truong.html?m=1 (Bản dịch chưa có sự xin phép cầu không mang đi lung tung.) (*Nếu là chủ nhà cầu inbox.)
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
🌼 Tên truyện: Trọng sinh chi sủng nhĩ bất cú🌼 Tác giả: Tối Ái Tiểu Miêu Miêu🌼 Thể loại: Trọng sinh, Ấm áp, Chủ công, Ngọt ngào, 1×1, Sinh tử, HE🌼 Số chương: 56 chương🌼 Nguồn: https://phamthienlienvu.wordpress.com…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…
Chung Yến Sanh sống mười tám năm, trong một lần vô tình rơi xuống nước, cậu mơ thấy mình đang sống trong một quyển sách.Trong sách, cậu là thiếu gia giả bị Hầu phủ ôm nhầm. Thiếu gia thật trở về nhưng không được người nhà coi trọng, bị đuổi đến biệt viện ở ngoại thành. Ba mẹ chỉ cưng chiều Chung Yến Sanh khiến cho thiếu gia thật dần hắc hóa, cuối cùng hại cậu cửa nát nhà tan.Sau khi tỉnh lại, Chung Yến Sanh nghe được tin thiếu gia thật đã trở về từ ba ngày trước, nhưng cả nhà chỉ chú ý đến việc cậu đang bị bệnh. Dựa theo thời gian trong sách thì bây giờ thiếu gia thật đã bị đưa đến biệt viện ngoại thành.Tình thế khẩn cấp, vì để thay đổi vận mệnh, Chung Yến Sanh ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo dính chặt lấy thiếu gia thật, cả ngày theo sau người ta ca ơi ca à.Một thời gian sau, Chung Yến Sanh phát hiện mình nhận lầm người. Người mà cậu nhận lầm này còn đáng sợ hơn cả thiếu gia thật. Đáng sợ hơn là vào cái ngày biết được sự thật, cậu bị ai đó hạ thuốc, trời xui đất khiến thế nào lại lăn giường với người ta một đêm. Chung Yến Sanh sợ xanh mặt, đêm đó len lén chuồn đi.…