C1:Gặp Lại Sau Hai Năm
"Triệt,em có thai rồi,bác sĩ nói là con trai"
Hắn nói con của cô là nghiệt chủng,ko phải là máu mủ của hắn
"Phá cái thai đi,tôi không cần nghiệt chủng đấy"
Đó là con của hắn,sao hắn có thể vô tâm vậy chứ??
"Triệt,nó là con của anh"
"Diệu Nhi mang thai rồi,cái thứ nghiệt chủng của cô tôi không cần"
"Ha....anh thật là vô tâm,em mệt mỏi rồi...Triệt,chúng ta ly hôn đi...."cô đưa tay vuốt tóc,nước mắt theo mắt xinh đẹp chàn ra,nhưng nước mắt vẫn không thể làm tâm của người đàn ông vô tình này lay động
"Tôi sẽ kêu người chuẩn bị giấy ly hôn,cũng sẽ chuẩn bị tốt cho cô một căn nhà với tiền,đủ để cô sống hết đời"
"Anh không cần phải bố thí,mấy thứ đấy em đều không cần,ngay bây giờ em sẽ rời đi"
Cô không mang theo một thứ gì,bắt taxi rồi rời khỏi,ngồi trên xe,cô gọi điện cho cha,người sẽ thay đổi cuộc đời Cô bắt đầu từ nay
"Cha,con với Triệt quyết định sẽ ly hôn rồi"
"....."
"Con biết,cha nói đúng....con mãi mãi không có được tâm của anh ấy"
"....."
"Hắn là 1người đàn ông vô tâm,hắn nói đứa nhỏ của con là nghiệt chủng,không đáng đc sinh ra"nói tới đây,cô lại nhỏ giọng khóc
Hai năm sau.....
Hắc Diêm Triệt bước ra khỏi xe,xuống cùng Hắn là Kỷ Kim Diệu mặc đầm trắng nhẹ nhàng thanh thoát,nhan sắc xinh đẹp ôn nhu như nước,nụ cười khe khẽ khiến người nhìn mê đắm.
Bước vào bữa tiệc,liền trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt,quản gia tiến tới,khẽ cúi đầu cung kính
"Hắc tiên sinh,Hắc phu nhân,chào mừng tới Huyết gia,lão gia chúng tôi còn có chút việc,lát sẽ xuống ngay,xin cứ tự nhiên như ở nhà"
"Triệt,kia...."Diệu Nhi đưa mắt nhìn quanh,bỗng nhiên cả kinh hô lên
Theo tầm mắt của Diệu Nhi,Hắc Viêm Triệt đưa mắt nhìn theo,phát hiện ngồi trên tầng kép của bữa tiệc là cô.
Đường cong quyến rũ như ẩn như hiện sau lớp váy đỏ nhung hở lưng trần kia,khiến đám đàn ông không chịu nổi mà thèm thuồng,mái tóc xám búi rối sau gáy,hơi loà xoà vài sợi bên mặt,càng tăng thêm vẻ xinh đẹp.
Hai năm,khí chất đã không còn yếu đuối nhu nhược,mà ngược lại chàn đầy sự kiêu ngạo,ánh mắt tà mị nhưng chàn đầy sự lạnh lẽo lãnh đạm,nụ cười trên môi quyến rũ nhưng thật giả tạo chỉ riêng Hắn nhận ra
Cô ngồi đấy,không ngồi một mình,mà còn có hai anh em của gia tộc huyết gia máu lạnh khó gần,nhưng họ lại cùng cô nói chuyện thân mật,chứng tỏ cô có một vị trí trong lòng họ
Cô không quan tâm xung quanh,mắt luôn nhìn vào màn hình điện thoại,nói chuyện với hai anh em Huyết gia cũng không ngẩng mặt
"Sasa,xem ai tới kìa"đại thiếu Huyết Y Hầu cười lạnh,đưa tay nâng mặt cô.
Cô xoay đầu nhìn,phát hiện Hắc Viêm Triệt và Kỷ Kim Diệu đều đang nhìn mình,lại nhăn mày khó chịu
"Còn tưởng là ai,thật khiến người khác chán ghét"cô lại cúi mặt,tiếp tục chơi điện thoại,lời nói chàn đầy sự khinh bỉ
"Diệu Nhi,không cần quan tâm tới cô ta,thoải mái đi"Hắc Viêm Triệt khẽ vỗ eo Diệu Nhi,trầm giọng nói
Hai năm trước,sau khi cô đi,Hắn liền để Diệu Nhi lên làm Hắc phu nhân.không lâu sau,Diệu Nhi không may làm sảy đứa nhỏ do ngã từ trên cầu thang xuống,bác sĩ cũng bảo khó mà có thai được,khiến cô nàng khóc đến thương tâm
"Không phải nói rằng con kiến cũng khó qua được mắt hắn sao??tại sao giờ lại ngu như vậy chứ??"Huyết Hoàng Tuyệt chậm nói
"Anh đang nói tới chuyện gì??"
"Còn không phải là ả lẳng lơ kia sao??tai nạn sáu năm trước của cô ta tưởng trừng như nhẹ,nhưng ai ngờ lại khiến cô ta mãi mãi không thể mang thai"
"Vì cô ta,nên hắn mới ngu đi,rõ ràng rồi mà"cô cất điện thoại,dựa người ra sau ghế một cách lười biếng
"Nếu phát hiện sự thật,thì sẽ như nào đây"Huyết Y Hầu rót rượu,đưa tới cho cô.
"Hắn sẽ không giết cô ta,mà chỉ khiến cô ta thừa sống thiếu chết thôi"cô rướn người lên,nhìn Huyết Y Hầu mà cười khẽ
"Em đó,thay đổi rồi cũng thật đáng sợ"Huyết Hoàng Tuyệt chẹp miệng
"Nói thẳng ra thì anh thua kém em đi,còn dám nói em đáng sợ"cô lườm hắn không vui
Heri đi tới,cúi người nói nhỏ vào tai cô,đôi mắt xinh đẹp tà ác híp lại
"Kêu Thái đi thay tôi,lô hàng lấy lại cũng không khó,còn nữa....đừng để lại dấu vết"
"Vâng"
Đứa nhỏ khoảng hai-ba tuổi chạy vào,mặc đồ yếm,khuôn mặt phúng phính đáng yêu khiến người xung quanh phải kêu một tiếng vì đáng yêu.
Tóc xám,mắt lam lúc này đã đọng nước,trong tay còn cầm theo con gấu teddy,theo bước chân một đoạn là hai người vệ sĩ kèm sát
Đứa nhỏ nhìn quanh một hồi hoang mang,thấy cô thì mếu máo,miệng đỏ hồng gọi "MAMA"
Cô nhìn thấy thì đứng lên,bước xuống cầu thang,đứa nhỏ cũng chập chững chạy tới.
Khi cô cúi người thì liền nhào vào lòng cô,cô cũng ôm lấy mà bế lên,khiến xung quanh xì xào.
Nhìn vào có ai nghĩ đây là bà mẹ một con không chứ,dáng dấp quyến rũ thế kia,nhan sắc thế kia còn tưởng chưa đến hai mươi
"Đừng khóc,không khóc,ngoan...."cô nhẹ giọng dỗ,tay đằng sau lưng đứa nhỏ khẽ phẩy,vệ sĩ liền cúi đầu lui ra
"Sao lại để con một mình trong xe chứ??người thật vô tâm"nói rồi Diêm Minh nhỏ giọng thút thít,dụi đầu nhỏ vào cổ cô
"Được được,không có lần sau,dậy hẳn là cũng đói rồi chứ??"
"Đóiiiii....."miệng nhỏ chu ra kêu dài trông đến đáng yêu,lại đòi cô thả xuống đất.
Hắc Viêm Triệt nhìn Diêm Minh,phát hiện đứa nhỏ tựa như bản sao của hắn khi còn nhỏ không khác nào,từ đôi mắt cho đến cái mũi,cái trán,cái cằm,còn mái tóc và cái miệng kia,thì lại y như Cô
Diêm Minh chỉ đồ ăn mình muốn,cô theo ý đứa nhỏ lấy đồ ăn vào đĩa,dắt đứa nhỏ tới ngồi vị trí cũ
"Nhóc con,càng ngày đẹp trai rồi đấy"Huyết Hoàng Tuyệt dở giọng trêu
"Cháu biết a,chú thì vẫn như vậy,thảo nào chả có nổi một người yêu"
"Minh,không được như vậy"
"Hừ,ta chính là lười yêu"Huyết Hoàng Tuyệt hừ một tiếng
"Cháu biết chú đang nói dối nhưng thôi không sao"Diêm Minh không quan tâm tới hắn nữa,để cô sắn tay áo rồi bắt đầu ăn
Cô cười cười nhìn hắn lắc đầu,Huyết Y Hầu cũng ko khác nào
Trẻ con không nên chấp!!!
"Chà chà,trông ngon quá nhỉ??"
"Lão gia gia"Diêm Minh hô lên
"Cha"Huyết Hoàng Tuyệt và Huyết Y Hầu đứng dậy,cúi đầu nói
Cô khẽ gật đầu,nhẹ giọng
"Cha"
"Ừ,mấy đứa đều ngồi xuống đi.Minh,không hôn ông được một cái sao??"Huyết Diệp Vương ngồi xổm xuống
"Nhưng hôn gia gia sẽ làm bẩn mặt gia gia mất"nói rồi đưa tay chỉ miệng dầu mỡ của mình.
"Không hôn ta sẽ rất buồn đấy"
Chụt!!!!
Diêm Minh chạy tới,hôn chụt vào má Huyết Diệp Vương
"Ngoan lắm"
Lão vỗ đầu đứa nhỏ,đứng dậy đứng trc cầu thang,không to không nhỏ nói những đủ khiến mọi người nghe
"Cảm ơn mọi người đã tới dự bữa tiệc của Vương Mỗ,cũng chỉ là để thông báo với mọi người,vài ngày nữa,Kim gia sẽ được sát nhập vào Huyết gia"
Kim gia là một tập đoàn lớn,nhưng mấy ngay trước đã bị đánh sập toàn bộ khiến dẫn đến phá sản,nhà bị niêm phong,người không nơi nương tựa,bao nhiêu việc xấu tham ô hay hối lộ đều bị phanh phui,mà đánh sập Kim gia chính là Huyết gia tạo nên,đủ để biết được Huyết gia đáng sợ như nào.
Xung quanh vỗ tay chúc mừng,Huyết Diệp Vương nói vài câu rồi để bữa tiệc được tiếp tục
Huyết Y Hầu và Huyết Hoàng Tuyệt nhận được điện thoại,đành bỏ lại bữa tiệc mà tới công ty xử lí công việc,cũng không ngờ rằng sẽ có người đột kích vào đây
Là người của Kim gia!!!!
Người của Kim Thành đóng hết cửa ra vào,trong tay lão và người của lão đều cầm súng.
"Mama,họ là ai vậy??"Diêm Minh rúc vào lòng cô,nhỏ giọng kêu
"Đừng sợ....mang thằng bé lên tầng"cô ra lệnh cho người hầu,Diêm Minh được bế lên tầng,khuất khỏi bữa tiệc
"Huyết Diệp Vương,mày giỏi lắm....tao mất bao nhiêu năm gây dựng Kim gia để rồi sập đổ dưới tay mày,hôm nay không giết được mày,tao thề tao không phải Kim Thành"Kim Thành đay nghiến răng,căm hận nhìn Huyết Diệp Vương
"Nếu ông làm ăn không hối lộ,thì Kim gia sẽ không có ngày hôm nay.Sasa,giết hắn đi"
Đoàng×6!!!!!!!!
Sáu tiếng súng vang dội vang lên,chưa kịp để Kim Thành phản ứng,đám người của lão đều đã ngã xuống với viên đạn xuyên đầu
Trong tay cô cầm súng bạc được khắc hoạ tinh xảo,dáng vẻ vẫn lười biếng ngồi ghế,vẻ mặt chán nản
"Nhãi ranh,đây không phải chuyện của mày đừng có xía vào"Kim Thành tuy sợ hãi,nhưng vẫn mạnh miệng nói
" Kim lão gia,sao lại không liên quan tới tôi chứ??"Cô đứng dậy,bước chân đi xuống
Đoàng!!!×2
Hai tiếng súng,phát vào tay cầm súng của lão,phát vào đùi trái khiến lão đau đớn hét lên rồi khuỵ xuống
"Mẹ kiếp,mày dám......"
Khẩu súng lạnh lẽo được đặt vào đầu lão,cô chậm nói
"Ông ấy là cha tôi,vậy là không liên quan??"
Lão trợn mắt nhìn cô,không biết phải nói gì
"Tôi là....Huyết Y Sa,ngủ ngon!!!!"
Đoàng!!!
Máu văng tung toé,Kim Thành chết không nhắm mắt,xác đổ vật ra sàn lạnh lẽo
Huyết Gia còn có một đứa con gái!!!
Sắc mặt cô vẫn như vậy,sắc mặt này chính là biểu hiện,giết người đã quen tay
"Triệt,cô ấy không phải là con gái của Triệu gia sao??"Diệu Nhi tái mặt,run rẩy nói
"Cô ta là được Triệu gia nhận nuôi,còn là trẻ mồ côi hay không,thì điều tra không được"
Huyết Y Sa??vậy cái tên Triệu Thiên Thuần kia,căn bản không phải là thật
"Để Diêm Minh ở lại một đêm,ngày mai con sẽ đến đón"
"Được,đi đường cần thận"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip