Chap 2

Mới 3h sáng, trong căn phòng ngủ Eunjung giật mình thức giấc. Chuyện này không có gì lạ lắm, chỉ là mơ thôi. Rồi lại cố gắng ngủ lại. Buổi sáng trong ngôi biệt thự, Jiyeon cảm thấy bữa sáng hôm nay rất ngon. Hyojoon anh của Jiyeon chỉ nhìn đứa em gái mà không ăn được một miếng nào.

" Dạo này bị sao hả, không đi chơi khuya, thức dậy ăn sáng rồi đi học đúng giờ. Mày bị sốc tâm lý hay sao? "

Đang ăn dở miếng trứng, Jiyeon nghĩ lại cũng đúng ha, sao dạo này mình hơi bất bình thường hay tâm lý có vấn đề. Jiyeon cãi lại " Kệ người ta mấy bữa nay tui mệt" Điện thoại reo lên:

" Nè, tối nay chỗ cũ nha, có vài thằng nhìn được lắm" Jiyeon nhìn Hyojoon " Ừ, đi chứ "

Đến lớp học đã 8h30 rồi mà Eunjung chưa tới không biết có chuyện gì ko, thì ra cũng có lúc công chúa kiêu căng lại đi lo lắng cho người khác. Chỉ là người đó vì công chú bị thương hay là lý do khác. Cuối cùng thì Eunjung cũng tới lớp, vừa ngồi xuống.

" Sao đi trễ vậy?"

" ah, hôm nay mẹ mình về quê nên, đưa mẹ ra sân bay."

" Tay của Eunjung sao rồi"

" Bình thường, không sao đâu"

Thật là hiếm thấy Jiyeon quan tâm đến ai như vậy, một người luôn chỉ biết đến mình là hoàn hảo có thêm tính kiêu căng. Mà bây giờ lại quan tâm đến người khác, chính Jiyeon cũng bất ngờ về chính mình.

Được một lúc thì Jiyeon quay lại nhìn thấy Eunjung đã ngủ gục trên bàn. Bỗng nhiên Jiyeon mỉm cười. Ôi trời ơi!!!!!!!! Mình bị sao thiệt rồi, mày nên trở lại đúng vị trí chứ.

10h30 p.m tiếng nhạc xập xình, mọi người trên sàn nhảy uốn éo, chiếc bàn trên lầu dành cho khách V.I.P nhóm bạn của Jiyeon ngồi đó. Hôm nay nhân vật chính lại không ra nhảy, chỉ ngồi uống rượu. Không hiểu tại sao lại không có hứng như hôm nay.

" Tụi anh ngồi đây được không, em đẹp như vậy ngồi một mình buồn lắm đó"

" Không thích tìm chỗ khác ngồi đi, phiền phức."

Tụi bạn nhìn Jiyeon với ánh mắt ngạc nhiên " Nè, mày xỉn rồi hả hay đang bực chuyện gì"

Jiyeon không nói gì đứng dậy đi vào WC. Cầm điện thoại trên tay không hiểu sao Jiyeon gọi điện cho một người.

" Eunjung rảnh không vậy, có thể đến vũ trường LIES đón Jiyeon được ko. Địa chỉ là...."

Mình điên rồi khi không tự nhiện lại gọi điện, chắc gì người ta tới chứ gần 1h sáng rồi.

Jiyeon rời khỏi quán định bắt taxi về, thì đám con trai hồi nãy đến.

" để tụi anh đưa về cho, tiểu thư"

" Không cần, tui tự về được"

Jiyeon chao đảo trong khi nói chuyện, trong đám một thằng liền tới đỡ.

" Đứng không vững mà còn nói cứng". Đang giằng co thì chợt

" Bỏ tay ra" Eunjung đi tới đỡ lấy Jiyeon.

" Ấy da, em là ai nữa vậy, có cần tụi anh cho đi nhờ ko"

" Là bạn của người này, đến chở về. Không cần ai chở nữa hết" Eunjung liền đỡ lấy Jiyeon dìu đi. Từ nãy đến giờ Jiyeon không nói gì hết, chỉ biết nhìn thui, thì ra chuyện không ngờ cũng có thiệt.

" Ui da" chiếc giày bị gãy gót,Jiyeon suýt nữa thì té.

" Xui quá đi".Jiyeon nhăn nhó vì cái chân bị đau. Eunjung liền tháo chiếc còn lại của Jiyeon ra ngồi xuống quay lưng lại.

" Lên đi tui cõng, chỗ để xe hơi xa, nhìn giờ nữa trời, trễ lẳm rồi."

Chưa có ai cõng Jiyeon như vậy hết, cũng chưa bao giờ tim lại đập như vậy, tự nhiên trời bắt đầu nóng lên thì phải.

" Cảm ơn, đã tới đón nha. Còn phải cõng mình nữa, sao Eunjung ko nói gì vậy"

" Nặng quá, Jiyeon nhiêu kí vậy. Đúng là nhìn vậy mà ko phải vậy"

Jiyeon phá lên cười, rất ít người khiến cho công chúa thiên sứ cười như vậy. Lúc đó Jiyeon chỉ mong con đường dài ra một chút nữa. Eunjung đưa Jiyeon lên xe hơi, rồi chở Jiyeon về. Đến nhà Jiyeon, người giúp việc ra mở cửa việc đi chơi khuya với cô chủ thì không có gì lạ, say xỉn thì cũng bình thương rồi. Nhưng điều bất thường là Jiyeon được một người " con gái" cõng vễ nhà.

" Chào cô, Jiyeon hôm nay uống nhiều quá, cô chỉ con phòng của Jiyeon với"

Dẫn đường cho Eunjung. Phù, cuồi cùng thì cũng tới, vừa đặt xuống giường Jiyeon đã ngủ ngon lành như một đứa trẻ. Eunjung cũng xin phép ra về.

Sáng hôm sau tỉnh dậy với bộ đồ tối qua. Jiyeon dần nhớ lại mọi chuyện, từ chuyện gọi cho Eunjung, rồi tới vụ cõng nữa. Thiệt là mất mặt quá đi. Không biết hôm nay còn mặt mũi nào gặp người ta ko nữa.Đến lớp Eunjung đã ngồi đó, Jiyeon lại chỗ ngồi.

" Hi! tối qua cảm ơn...."


" Từ nay đừng gọi vậy nữa nha, đi chơi khuya lỡ bữa nào gặp chuyện gì thì sao.nLúc đó hên là tui tới kịp. Eunjung không phải vệ sĩ đâu, thiệt là phiền phức"

Jiyeon như bị dội gáo nước lạnh dô mặt, tỉnh hết cả người.nChưa bao giờ ai nói cái giọng kiểu đó với Jiyeon. " Hừ, chỉ là lúc đó tự nhiên không biết kêu ai, nên gọi cho Eunjung thôi, Eunjung cũng có quyềnkhông đến mà.

" Hả, vậy tui là người đầu tiên Jiyeon nghĩ đến sao" Eunjung cười với Jiyeon " Bộ Jiyeon.... thích Eunjung sao."

" A a a ..i i i nói vậy, chỉ là là tình cờ mà .. sao"

" Chỉ nói giỡn thui mà, không cần lắp bắp vậy chứ."

" Giỡn kì vậy" Jiyeon cũng khôn hiểu nổi tại sao mình lại như vậy.nChưa có một người con trai nào mà quen Jiyeon quá 1 tháng, dù là con nhà giàu, đẹp trai, lãng mạng cũng không làm Jiyeon khó xử. Vậy chỉ là một người con gái thôi mà đã làm Jiyeon có nhiều thay đổi đến vậy. Những ngày sau đó Jiyeon học nhóm chung với Eunjung nhiều hơn không còn đi đến các vũ trường nữa. Tại nhà Jiyeon, bữa cơm tối hôm nay đặc biệt vì có đầy đủ thành viên trong gia đình.

" Ba,nmẹ con gái út của mẹ dạo này lạ lắm, không đi chơi khuya, thức dậy sớm, còn ngồi vô bàn học nữa chuyện lạ nhất trần đời" Hyojoon nói giọng mỉa mai.

" Kệ người ta vô duyên, đi học tất nhiên phại ngồi bạn học để học bài chứ."

Jiyeon nói câu này cả nhà đều sửng sốt, không biết Jiyeon đã ăn trúng cái gì nữa.

" Con ăn xong rồi, con lên làm bản báo cáo, đừng ai lên phòng con đó"


" Trời ơi, có phải đây là hội chứng của việc dậy thì muộn ko đây" Hyojoon hoảng hốt

." Em nó vậy thì tốt có sau đâu, mày không lo cho mày kìa, học hỏi em mày đi"

Thật là trên thế giới này đảo lộn rồi, có khi nào sáng thức dậy mặt trời mọc ờ hướng tây ko ta.Trên phòng, Jiyeon đang ngồi chat với Eunjung.

+ Jung lúc nào cũng cười vậy sao?

_ Uh, có chuyện gi với nụ cười hả?

+ Mà lúc trước Jung có học lớp dự bị sao Ji ko thấy ha.

_ Jung học prep1 mà, với lại ít ra khỏi lớp lắm.

+ Nếu lúc đó gặp Jung thì tốt quá.

_ Jung không nghĩ vậy đâu.

+ Sao vậy

_ Lúc đó, Eunjung đẹp lắm bây giờ thì đỡ nhiều rồi. Nếu gặp thì Jiyeon ganh tị sắc đẹp với Jung sao. Lúc đó đã không trở thành bạn rồi.

+ Nếu như Ji ko muốn làm bạn Jung nữa thì sao?

_ Chứ Ji mún làm gì?

+ Jiyeon mún làm người mà Eunjung nghĩ đến đầu tiên. JUng suy nghĩ rồi trả lời Ji nha. pp

Mặt Jiyeon bây giờ đỏ hết rồi, Jiyeon phải lấy hết cam đảm mới làm như vậy, chứ nếu nói trực tiếp không biết phải làm sao. Jiyeon sẽ trằn trọc suốt đêm, ai mà ngủ cho được khi đã tỏ tình nhất là với người cùng giới nữa chứ. Bây giờ thì đã không là công chúa, cũng không là người kiêu căng, hay thiên sứ gì nữa. Jiyeon bây giờ chỉ là một người đã tìm thấy điều quan trọng nhất đối với mình và sẽ thay đổi cuộc đời của Jiyeon.

Tại nhà của Eunjung, vẫn ngồi trước máy lap top. đọc những dòng chữ vừa chat xong. Eunjung nhếch miệng cười nhẹ : " NHANH VẬY SAO "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip