Chap 4

Đã 2 tuần trôi qua kể từ nụ hôn đầu tiên ấy. Jiyeon đã thay đổi như một người khác. Người ta thường nói tình yêu thường làm cho người ta tốt hơn thì phải.Không khí cũng trở nên ngọt ngào, còn thời gian dường như dừng lại lúc họ trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy.
Bây giờ Eunjung ở nhà chỉ có một mình, mẹ Eunjung đã dọn về quê ở luôn. 4 p.m bữa cơm ở nhà Eunjung chỉ có 2 người đang ngồi ăn. Khỏi phải nói thì cũng biết là Eunjung nấu rồi, chứ để Jiyeon nấu không khéo cháy nhà luôn.
- Sao Eunjung không thuê người làm đi, chứ ở nhà một mình rồi dọn dẹp mệt lắm.
- Có chứ, người ta lại nhà 1 tuần 3 lần để dọn dẹp. Eunjung không thích người lạ ở trong nhà. Mà ăn xong rồi để Eunjung dọn cho.

Jiyeon mỉm cười - Sao lúc nào Eunjung cũng dành làm hết vậy, lo cho Jiyeon hả?
- Làm gì có, Jiyeon mà dọn thì lần sau không có chén mà ăn nữa thôi, Eunjung mắc công đi mua cái mới.
- Nè, sao không lúc nào Eunjung khen Jiyeon hết vậy, làm như người ta không có cái gì tốt hết đó.
Jiyeon đứng dậy tìm nước uống. Eunjung lo dọn bàn sau đó thì rửa đống chén. Từ phía sau Jiyeon đứng nhìn Eunjung, không hiểu tại sao Jiyeon rất có cảm tình với cái lưng của Eunjung, Jiyeon thường hay tựa vào lưng của Eunjung và ngồi như vậy hàng giờ đồng hồ cũng được. Bất chợt Jiyeon từ từ bước đến vòng tay qua eo rồi ôm từ phía sau, hôn nhẹ lên lưng của Eunjung. Tay đang làm thì Eunjung bỗng dừng lại.
- Gì vậy?
- Eunjung cứ làm đi, Jiyeon chỉ muốn ôm cái lưng một chút thôi. Ai biểu Eunjung có cái lưng hấp dẫn chi.
Lần này người có trái tim đang bị lỗi nhịp lại chính là Eunjung. Không hiểu sao Eunjung lại có cái cảm giác này nữa, Eunjung cố rửa chén thật nhanh. Jiyeon lên tiếng, trong khi vẫn còn ôm Eunjung.

- Jiyeon luôn nói rằng rất yêu Eunjung đúng không?
-Uh
- Nhưng hình như Eunjung chưa nói yêu Jiyeon lần nào thì phải.
Eunjung cố gắng rửa cho thật nhanh, vội gỡ tay Jiyeon ra rồi đi lên phòng khách. Ngồi trên sopha Eunjung bật tivi lên, Jiyeon đi đến ngồi kế bên.
- Sao Eunjung không nói đi.
- Gì chứ, có cần thiết không, Eunjung thấy nó sến.
- Vậy những lời mà Jiyeon nói với Eunjung cũng đều sến hết sao.
Jiyeon lớn tiếng quay mặt đi. Eunjung thở dài, ôm Jiyeon từ đằng sau và hôn nhẹ vào cổ Jiyeon nói khẽ - Cho Eunjung xin lỗi, đừng có giận mà. Chỉ là Eunjung không quen như vậy thôi.
- Eunjung thật sự yêu Jiyeon chứ.
-Uh, tất nhiên rồi.
Jiyeon quay lại - Sao Jiyeon không thể nào giận Eunjung được vậy.
Eunjung mỉm cười, trao cho Jiyeon một nụ hôn như để làm lành. Nụ hôn kéo dài khiến cho hai người dường như muốn bùng nổ. Eunjung đỡ Jiyeon nằm xuống sopha rồi lại tiếp tục hôn xuống cổ Jiyeon, từng cái nút áo của Jiyeon được mở ra gần hết, Jiyeon ôm chặt lấy Eunjung hai cơ thể đã gần như là của nhau. Hơi thở của hai người trở nên dồn dập và đứt quãng. Eunjung dừng lại một chút lấy tay vuốt tóc Jiyeon rồi lại đặt nụ hôn lên môi Jiyeon lướt nhẹ xuống cổ một lần nữa Jiyeon thì thầm vào tai của Eunjung" I love you" .
Eunjung vẫn tiếp tục hôn xuống ngực, tay của Eunjung chạm vào mặt Jiyeon. Thì bất chợt Eunjung nhìn thấy vết sẹo trên tay mình, Eunjung bỗng khựng lại cũng những âm thanh đó, ánh sáng trắng, nỗi sợ hãi....., tất cả đều tràn về trong khoảng khắc những điều mà nửa năm qua đêm nào Eunjung cũng mơ đến.Eunjung ngồi dậy, Jiyeon cũng ngồi lên nhìn Eunjung ngạc nhiên.
- Sao vậy, có chuyện gì hả?
Eunjung không nói gì, quay sang nhìn Jiyeon rồi cài lại hàng nút áo cho Jiyeon. Không thể hiểu nổi Jiyeon chộp lấy tay Eunjung.
- Tại sao chứ?
- Eunjung không muốn, chưa phải lúc đâu.
- Vậy chứ lúc nào mới là lúc. Thật sự có nhiều lúc Jiyeon không hiểu nổi Eunjung nữa. Đã có hàng trăm người xin Jiyeon ban phát tình yêu cho họ, có người sẳng sàng được chết để được hôn Jiyeon.Chưa bao giờ Jiyeon dễ dãi với bất kì ai, Eunjung là người đầu tiên đó. Còn Eunjung thì sao chứ. Tại sao chứ..... thật ra Jiyeon là gì với Eunjung hả?
Eunjung không nói gì hết chỉ lặng lẽ bỏ lên phòng. Bỏ Jiyeon ở lại cùng với những âm thanh phát ra trong tivi.

3 ngày trôi qua rồi, mà hai người vẫn chưa nói chuyện lại với nhau. Lần này Jiyeon nhất định bắt Eunjung phải mở lời trước. Trong một võ đường Taekwondo, Eunjung đang tập một mình với dây đai, đã 30' trôi qua rồi mà vẫn chưa chịu nghĩ. Thầy Tâm bước đến.
- Con muốn làm đổ cây cột hay sao.
Liền buôn sợi dây ra rồi cuối đầu chào thầy, mà không nói gì.
- Đừng có cố quá sức, đôi khi phải biết cách từ bỏ và tha thứ. Thầy đã thấy được sự cố gắng của con, con là học trò xuất sắc của ta. Nên phải suy nghĩ chính chắn trước khi làm một việc gì đó.
- Con biết mà, cảm ơn thầy.
- Tập vừa phải thôi, ta không muốn xây cái cột mới đâu.
Thật sự Eunjung đang trốn tránh cảm giác đó. Phải khống chế bản thân mình không phải là chuyện dễ. Mọi người đã ra về, Eunjung đang trên đường chạy bộ về nhà thường thì khi đi tập Eunjung không chạy xe, chạy bộ đến võ đường rồi về nhà để luyện tập luôn thể. Trời đã bắt đầu mưa Eunjung vẫn chạy, dường như Eunjung mong muốn cơn mưa này có thể xóa tan đi tất cả những cảm xúc lẫn lộn trong người của mình.
Hôm nay chỉ có một mình Jiyeon ngồi ở bàn, đã 3 tiết rồi mà vẫn không thấy Eunjung xuất hiện. mặc dù đang rất giận nhưng Jiyeon đang rất lo lắng, cứ nhìn điện thoại, vừa có ý muốn gọi nhưng lại thôi. Đến chiều rồi không khi nào Eunjung nghỉ cả ngày mà không có phép gì hết. Đã 10h p.m rồi mà vẫn không thấy Eunjung gọi nữa Jiyeon quyết định dẹp bỏ chuyện đó sang một bên, tiếng chuông đã reo lâu rồi mà không thấy ai bắt máy, sốt ruột quá. Đang định dập máy thì...
- Alo,.. giọng rất yếu.
- Có chuyện gì vậy, sao hôm nay Eunjung không đi học, Eunjung bệnh hả?
- Uh, chỉ là hơi nóng thôi mà, không sao đâu. Jiyeon không còn giận Eunjung nữa chứ.
- Giờ này mà còn nghĩ đến chuyện đó được hay sao. Eunjung ở yên đó nha Jiyeon qua nhà Eunjung bây giờ nè.
- Không cần đâu.
Jiyeon đã vội cúp máy. Nói là tới nhà bạn có thể ngủ lại đó rồi lấy xe phóng thẳng đến nhà Eunjung , coi Eunjung mặt trắng bệch, đầu thì nóng Jiyeon lo lắng vô cùng.
-Vậy mà nói không sao.
Không hiểu sao Eunjung đi tới ôm lấy Jiyeon.
- Jiyeon không giận Eunjung nữa chứ.
- Uh, không giận nữa. Jiyeon đầu hàng rồi. Eunjung lên phòng nghỉ đi.
Dìu Eunjung lên phòng, khi ở trên giường trông Eunjung như một đứa trẻ ngoan. Chờ Eunjung ngủ Jiyeon định đi ra thì tay Eunjung vẫn cứ nắm chặt lấy tay của Jiyeon vẫn không chịu buông ra. Thật lạ trước những hành động vừa rồi, Jiyeon vừa mới cảm nhận được một cái gì đó không rõ ràng.


Jiyeon nằm trên giường cùng với Eunjung tay vẫn nắm chặt. Nhìn Eunjung một hồi lâu rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Mặt trời chói chang hất những ánh nắng đầu tiên vào cửa sổ. Hôm nay thật là lạ, Eunjung thức dậy mà không phải là nửa đêm hay trời mớ sáng, cũng không nằm mơ và thức dậy với nỗi sợ hãi. Đây là đêm đầu tiên Eunjung được ngủ một giấc trọn vẹn, kể từ ngày hôm đó cái ngày đã thay đổi cuộc đời của một con người.
Những tia nắng chiếu vào phòng làm sáng lên gương mặt của Jiyeon, sao Jiyeon lại nằm đây còn nắm tay Eunjung nữa chứ không nhớ rõ lắm. Dù sao đây cũng là một ngày kì lạ. Jiyeon bỗng nhiên nhúc nhích, thức dậy rồi sao. Eunjung giả vờ nhắm mắt lại, Jiyeon đã thức dậy rồi cũng lại nhìn Eunjung lấy tay sờ vào trán, đã bớt nóng nhiều rồi. Jiyeon nhẹ nhàng gỡ tay mình ra rồi xuống dưới nhà. Bước ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại Eunjung nằm đó với nụ cười trên môi.

Chỉ mới có được 45' thôi mà Eunjung đã nghe thấy ' Rầm, xoảng, ui da..." vang lên liên tiếp. Thiệt là không chịu nổi mà. Eunjung đi xuống dưới nhà vào trong bếp đúng là diễn cảnh Eunjung nghĩ ra không sai chút nào.
- Ủa, Eunjung dậy rồi hả Jiyeon định nấu cháo. Eunjung đánh răng rửa mặt đi nha Jiyeon có mua thuốc rồi đó.
- Eunjung đánh răng rồi cũng rửa mặt luôn. Nhưng mà Jiyeon đang nấu cháo hay phá bếp vậy. Không khác gì bãi chiến trường.
Nói chưa dứt câu thì cái dĩa rới xuống XOẢNG , trời ơi không cần linh vậy chứ.
- Thôi Jiyeon đừng có đụng vô đứt tay bây giờ, để Eunjung làm cho.
- Để Jiyeon phụ cho mà.
- Jiyeon phụ hả, vậy Jiyeon ngồi một chỗ đi là phụ rồi đó.
Thấy Eunjung nói cũng đúng nhìn lại quang cảnh do chính mình là tác giả Jiyeon không thể nói gì hơn nữa. Sau 2 tiếng mùi cháo thịt thơm phức. Eunjung dọn ra cho hai người cùng ăn. Vừa mới ăn một muỗng thì...

-Woa, không ngờ nha Eunjung nấu cái gì cũng ngon hết đó. Sau này có thể trở thành đầu bếp đó. Jiyeon cười thật tươi.
- Chậc, không biết ai là người bệnh nữa. Chưa thấy người nào lại chăm sóc người ta mà lại phiền như vậy.
- Gì chứ, tối qua Jiyeon phải chăm sóc Eunjung đó nha, đã vậy ai nắm tay tui không chịu buông ra.
Eunjung không nói gì nhìn Jiyeon rồi lại ăn tiếp. Uống thuốc vô thì cảm thấy đỡ nhiều rồi. Jiyeon vẫn ngồi đó nhìn Eunjung.
- Chuyện gì vậy, Jiyeon nhìn hoài àh.
- Dù sao cũng cảm ơn căn bệnh của Eunjung, nhờ nó mà tụi mình làm lành.
- Không phải chứ, mỗi lần cãi nhau là Eunjung phải bệnh thì mới làm lành chứ hả.
Hai người cười phá lên. Jiyeon đi đến ngồi trong lòng của Eunjung.
- Đó là 3 ngày dài nhất của Jiyeon đó, từ nay đừng như vậy nữa. Jiyeon sẽ chờ Eunjung đến khi nào cũng được.
Eunjung hôn lên trán của Jiyeon.
- Không đâu, Jiyeon không cần phải chờ đợi. Bởi vì Eunjung thực sự " yêu " Jiyeon.
Jiyeon liền ngồi dậy khi nghe câu nói đó. Thật bất ngờ, không phải do cơn sốt đó chứ, mà do đâu cũng được, chỉ khi nghe những lời đó Jiyeon cũng cảm thấy lòng ngập tràn hạnh phúc rồi.
- Từ nay Jiyeon bắt Eunjung phải nói câu đó ít nhất 3 lần mỗi ngày mới được.
Eunjung cười lớn, tay chỉ vào trán Jiyeon - Khờ quá
Bây giờ trong nhà, là tiếng cười đùa , những lời âu yếm. Eunjung ôm lấy Jiyeon vào lòng hình như đã không còn khoảng cách nào giữa hai người. Căn nhà giờ đây trở nên ấm áp hơn, và trong lòng Eunjung cũng vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip