1. Gặp Lại Cố Nhân
Sáng mùa xuân, bầu trời Hàng Châu trong xanh, với những áng mây trắng bồng bềnh như dải lụa mỏng trôi nhẹ trong gió. Không khí lành lạnh của buổi sớm mai mang theo hương hoa đào mới nở và mùi đất ẩm sau cơn mưa đêm qua, tạo nên một cảm giác tươi mới và thanh khiết. Những tia nắng đầu tiên len lỏi qua tán lá cây, nhảy múa trên mặt đất, soi rọi khắp con phố nhỏ nằm ven Tây Hồ.
Hàng Châu vào mùa xuân luôn mang một vẻ đẹp tĩnh lặng mà quyến rũ. Những con phố cổ với những mái ngói rêu phong, những dãy nhà cũ kỹ nằm im lìm dưới bóng cây cổ thụ. Tiếng chim hót vang vọng, hòa cùng tiếng xào xạc của lá cây trong gió, tạo nên một bản nhạc nhẹ nhàng của tự nhiên. Tây Hồ phía xa phản chiếu ánh nắng lung linh, mặt nước gợn sóng lăn tăn, mang đến cho không gian một vẻ đẹp thanh bình và đầy thơ mộng.
Tiệm Tĩnh Dạ Các của Trịnh Thành Xán nằm khuất trong một góc phố nhỏ, một nơi không quá nổi bật nhưng luôn thu hút những người yêu thích và trân trọng những món đồ cổ xưa. Tên tiệm, với nghĩa đêm tĩnh lặng, gợi lên một không gian yên bình, nơi mà mọi lo toan của cuộc sống như tan biến khi bước vào.
Bên trong tiệm, ánh nắng xuyên qua những tấm rèm mỏng, tạo nên những vệt sáng ấm áp trên nền gỗ sẫm màu. Tiệm tuy nhỏ nhưng từng góc cạnh đều được chăm chút tỉ mỉ. Mùi trà xanh từ quán đối diện hòa quyện với mùi gỗ cũ, tạo nên một hương thơm dịu dàng và dễ chịu. Những chiếc kệ gỗ được bày biện gọn gàng với những món đồ gốm sứ cổ đang chờ ngày được phục hồi. Không gian này, đối với Trịnh Thành Xán, không chỉ là nơi làm việc mà còn là nơi cậu có thể đắm mình trong thế giới của những món đồ mang đậm dấu ấn thời gian.
Trịnh Thành Xán đang ngồi tại bàn làm việc, cậu đang tỉ mỉ phục chế một chiếc bình sứ cổ. Cậu luôn thích những buổi sáng như thế này – yên bình, tĩnh lặng, và hoàn toàn tập trung vào công việc của mình. Đôi tay cậu, quen thuộc với từng đường nét, cẩn thận ghép từng mảnh vỡ nhỏ lại với nhau, như thể chúng chưa bao giờ bị hư hại. Đối với cậu, mỗi món đồ cổ là một câu chuyện cần được kể lại, và cậu chính là người kể chuyện qua từng đường nét phục chế.
Nhưng bầu không khí yên bình ấy nhanh chóng bị phá vỡ khi tiếng chuông cửa vang lên. Trịnh Thành Xán ngẩng đầu, đôi mắt dõi theo người vừa bước vào tiệm. Ánh sáng từ bên ngoài đổ vào, bao phủ lấy bóng dáng của một người con trai đứng nơi ngưỡng cửa.
Đó là Tương Thái Lang, khuôn mặt quen thuộc mà Trịnh Thành Xán chưa từng nghĩ sẽ gặp lại sau ngần ấy năm.
Tương Thái Lang bước vào, đôi mắt anh thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên khi nhận ra chủ tiệm. Dưới ánh sáng nhẹ nhàng của buổi sáng mùa xuân, khuôn mặt anh có chút gì đó quen thuộc nhưng cũng đầy lạ lẫm. Tương Thái Lang không ngờ rằng cậu em thân thiết năm xưa – người mà anh từng sẻ chia biết bao kỷ niệm, giờ đây đã trưởng thành và chững chạc đến vậy.
Không gian tiệm ấm cúng, với ánh sáng tự nhiên len lỏi qua những ô cửa kính, làm tôn lên vẻ đẹp của từng món đồ gốm sứ được bày biện cẩn thận. Trong phút chốc, cả hai người dường như bị cuốn vào ký ức xa xăm, nơi mà họ từng gặp nhau trong những hành lang đầy nắng của trường cấp ba, nơi mà thời gian dường như trôi qua nhẹ nhàng và êm ả hơn bây giờ rất nhiều.
"Chào... không ngờ lại gặp em ở đây," giọng Tương Thái Lang có chút ngập ngừng, mang theo một cảm giác bồi hồi khó tả. Đôi mắt anh dò xét phản ứng của Trịnh Thành Xán, nhưng tất cả những gì anh thấy là một nụ cười nhẹ, pha lẫn ngạc nhiên nhưng vẫn đầy điềm tĩnh.
"Anh Thái Lang," Trịnh Thành Xán mỉm cười đáp lại, cố gắng che giấu sự xao động đang cuộn trào trong lòng. "Thật bất ngờ, không nghĩ rằng anh lại ghé qua tiệm của em."
Khoảnh khắc ấy, không gian như chậm lại. Trịnh Thành Xán cảm nhận được một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hương thơm của hoa cỏ ngoài phố và cả chút mùi trà quen thuộc. Cậu nhìn người đàn anh trước mặt mình, không khỏi nhớ lại những năm tháng đã qua. Dù họ từng rất thân thiết, nhưng theo thời gian và cuộc sống bộn bề, họ đã dần mất liên lạc.
"Tiệm của em đẹp lắm," Tương Thái Lang nói, đôi mắt dõi theo những món đồ cổ được sắp xếp cẩn thận trên các kệ. "Anh có mang đến một thứ cần sửa chữa, không biết em có giúp được không?"
Anh từ từ lấy ra từ trong túi một bộ ấm trà cổ, cẩn thận đặt nó lên bàn. Đôi tay anh nâng niu bộ ấm trà như thể đó là báu vật vô giá, đôi mắt ánh lên sự trân trọng và lo lắng. "Đây là bộ ấm trà của bà anh, bà đã qua đời cách đây không lâu. Anh muốn nhờ em phục chế lại nó, giữ lại chút kỷ niệm cuối cùng của bà."
Trịnh Thành Xán nhìn bộ ấm trà trước mặt, những vết nứt trên thân ấm như những vết thương chưa lành. Cậu có thể cảm nhận được sự quý giá của món đồ này, không chỉ vì giá trị vật chất mà còn vì những ký ức, tình cảm gắn bó mà nó chứa đựng. Nhưng việc phục chế không hề đơn giản, cậu biết rằng phải tìm đúng loại chất liệu để có thể khôi phục lại nó.
Khi cầm trên tay một mảnh vỡ của chiếc ấm, đôi mắt Trịnh Thành Xán khẽ sáng lên. Đây không chỉ là một thử thách về kỹ thuật, mà còn là cơ hội để cậu giúp đỡ Tương Thái Lang – người bạn mà cậu từng thân. Dù rằng cậu vẫn chưa hiểu rõ tại sao mình lại cảm thấy cần phải làm điều này, nhưng trong lòng đã có quyết tâm.
"Việc này tương đối khó," Trịnh Thành Xán nói, giọng cậu trầm ngâm nhưng kiên định. "Nhưng em sẽ cố gắng hết sức. Chất liệu để phục chế bộ ấm trà này không dễ tìm, nhưng em nghĩ mình có thể nhờ hỏi thăm được. Anh đừng lo."
Tương Thái Lang khẽ gật đầu, trong đầu anh vẫn còn vương vấn một điều gì đó. "Nếu em cần thông tin gì thêm về bộ ấm trà, em có thể liên lạc với anh bất cứ lúc nào." Anh dừng lại một chút, rồi tiếp, "Chúng ta có thể trao đổi số điện thoại để tiện hơn."
Trịnh Thành Xán hơi bất ngờ trước lời đề nghị, nhưng nhanh chóng lấy điện thoại ra, và trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, một cảm giác lạ lùng dâng lên trong lòng cậu. Như thể việc giữ liên lạc này không chỉ đơn thuần là để bàn về việc sửa chữa.
Sau khi hoàn thành việc trao đổi, Tương Thái Lang mỉm cười và nói lời tạm biệt, rời khỏi tiệm. Trịnh Thành Xán đứng lặng nhìn theo bóng dáng anh khuất dần sau cánh cửa. Cơn gió nhẹ lướt qua làm lay động những tán cây ngoài phố, mang theo chút mùi hương của mùa xuân và cả những cảm xúc mơ hồ mà cậu chưa thể định hình.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip