ba
sunoo vừa bước vào tiệm từ cửa sau liền bỏ balo qua một bên, em lấy cái tạp dề mặc lên người xong liền chạy ra ngoài làm việc. tất bật chạy qua chạy lại hết bàn này rồi bàn kia làm em chẳng có chút thời gian nào để thở. em tranh thủ chút thời gian ngắn ngủi lúc pha cà phê cũng không yên. nhưng cậu bạn người nhật trong lời kể của em với gã cứ đứng bên cạnh lèo nhèo với em mãi.
"anh về nhà khóa mỗi cửa thôi sao mà lâu thế? anh biết nhờ anh mà em phải chạy một lúc gấp đôi công việc thay cho cả phần của anh không? mệt chết em rồi."
"anh cũng mệt chết đi được mà cậu còn không tha cho anh nữa. nhà có khách thuê thì cậu nghĩ anh có từ chối được không hả? thế nên là chú tâm làm việc đi. đừng có bám theo lải nhải với anh mãi như thế."
"có khách thuê á? nam hay nữ? cao hay thấp? có đẹp không?"
"riki đừng quấy rầy sunoo nữa. ra làm việc tiếp đi nhóc. khách đông lắm đấy, không có thời gian cho chúng ta tám nhảm thế đâu."
cậu bạn người nhật được nhắc tên riki ỉu xìu trở ra bên ngoài chạy bàn tiếp, trước khi đi còn cố ngoảnh lại liếc em một cái. sunoo cũng không vừa mà nhếch mày thách thức cậu nhóc, ý bảo "cậu mà không để yên cho anh là anh mang hết bí mật của cậu kể cho crush của cậu nghe" làm nó chột dạ không dám hó hé gì thêm. chị chủ tiệm vẫn đứng đó, lắc đầu ngao ngán phàn nàn hai đứa nhóc này dở hơi dễ sợ.
"thôi đi jenna, riki mà nghe thấy lại làm ầm lên bây giờ."
"kệ nhóc ý. chị chưa trừ lương vì tội lơ là trong giờ làm việc là còn may đó."
"mà jenna này. em thấy chị nên tuyển thêm nhân viên đi. chứ có mỗi bốn chị em mình chạy việc như vậy cực lắm. hoặc tăng lương đi."
"chị của cậu nghèo lắm. không có tiền trả lương hay tăng lương cho nhân lực đâu. cố gắng ha."
sunoo bĩu môi nhìn chị chủ, không biết ai mới là người nghèo ở đây khi mà mới một tuần trước có ai đó đã lại tậu thêm được một căn nhà để cho khách du lịch thuê nữa. jenna thấy cậu em nhân viên yêu quý nhìn mình như vậy cũng không vừa, đốp lại luôn câu cậu nhìn đểu chị đấy à. em ngẫm ra bản thân hóa ra lại có nghị lực lớn đến thế khi chịu đựng nổi hai con người này cho tới tận bây giờ. chứ đổi lại người khác chắc bật khóc bỏ chạy lâu rồi không biết chừng.
"đổi ca với em đi anh sunoo. để em đi bê hàng mới vào cho."
cậu người hàn còn lại trong lời kể của em cũng vừa hay bước vào từ ngoài cửa. thật ra cả ba đứa đã đến làm từ sớm nhưng khi nãy cậu cũng được chị chủ cho phép đi ra ngoài. cốt là do jenna thấy có ông cụ đang xách túi đồ lỉnh kỉnh nên kêu cậu ra giúp ông.
"jungwon à, để riki nó bê là được rồi. em không cần phải làm vậy đâu." chị chủ vừa thấy jungwon mặt mày liền vui vẻ. số chị tốt thế nào mà vớ được ba bông hoa xinh xắn cho tiệm như thế này chứ.
"jenna!!! chị phân biệt đối xử quá rồi đấy." tiếng riki văng vẳng từ phía ngoài.
"ai bảo mày cao to hơn hai đứa nó làm cái gì?"
"hai anh ý lùn hơn em đâu có phải lỗi do em đâu." nishimura riki đang cảm thấy rất bất bình.
"riki!!!" kim sunoo và yang jungwon thì cảm thấy rất nhột.
"em nói thật đấy. chị thuê thêm người đi. khách thì đông mà nhân lực có bốn mống bọn mình chạy qua chạy lại, đã thế phải đến tận 8 giờ tối mới được nghỉ chứ."
"bóc lột sức lao động quá đó jenna." riki từ ngoài ngó đầu vô cũng chêm thêm một câu. đúng là nó cũng không có ý kiến gì nếu thay jungwon bê đồ nhưng nó rất có ý kiến khi jenna gardner công khai phân biệt đối xử như vậy với nó.
chị chủ tên jenna bất lực trước ba đứa em a.k.a nhân viên duy nhất của tiệm cũng đành nói chị sẽ xem xét lại sau. ờ đấy, chị nói thế rồi nên ba đứa cũng bỏ qua cho chị đi, nể tình chị em bao năm mà giúp chị kinh doanh tiệm cà phê này tiếp giùm. chị cũng mệt chứ đâu phải mỗi mấy đứa mới biết mệt không đâu. jungwon thì ngoan rồi, thằng bé chẳng bao giờ phàn nàn mà lúc nào cũng chăm chỉ làm việc. với chị thì chỉ có thằng nhóc người nhật kia là nhiều chuyện thôi. à còn cả kim sunoo nữa
"à nay nghỉ sớm nhé. em có việc phải làm."
"ừ muốn về lúc nào thì về, chị không cản."
"em cũng muốn nữa jenna."
riki thấy em được chị chủ cho phép nghỉ sớm thì cũng muốn vòi vĩnh. nghỉ sớm thì phải nghỉ chung, nếu không thì bất công cho nó quá. nó đã cống hiến hết mình vì tiệm mà chút phúc lợi nhân viên cũng không có sao. jenna còn định nói câu không nhưng nhìn riki tội quá nên chị cũng đồng ý luôn. chị cứ nghĩ nhóc này rốt cuộc đã lớn thật chưa, 20 tuổi rồi đấy. hay cũng giống như người ta nói, rằng đàn ông chỉ là những đứa trẻ to xác thôi.
"chúng nó đòi được rồi thì jungwon cũng về sớm đi nhé. nay tiệm mình đóng sớm vậy."
sunoo mang ly cà phê ra ngoài cho khách, đi ngang qua riki thì dừng lại vỗ vai nó. thầm thì bỏ lại một câu "cậu không trưởng thành lên là jungwon đi theo người khác đấy" làm riki tức muốn xì khói. em nhìn vẻ mặt khó coi của riki mà thỏa mãn trong lòng, cho chừa cái tội cứ hở ra là trêu em này.
em vẫn thế, vẫn chú tâm vào công việc mà không để ý có ánh mắt của ai đó đang dán lên người mình. em chỉ nghĩ đến việc nhất định phải một lần bỏ hết mọi thứ ở phía sau dành cho một chuyến du lịch xả hơi đúng nghĩa. đôi khi em cũng có suy nghĩ liệu có nên rời khỏi nơi này để bắt đầu một cuộc sống mới. nhưng ở đây vẫn còn jenna, còn riki và còn cả jungwon nên em cũng chẳng nỡ. cuộc sống của em bây giờ vẫn ổn, chẳng đến mức có dồn ép em đến lực chọn bỏ lại bất cứ thứ gì.
jenna để ý có người cứ đứng như trời trồng ở phía bên ngoài, với đôi mắt tinh anh 5/10 điểm của chị thì tất nhiên là nhìn không rõ người ta là ai rồi. nhưng với năng lực tạo ra 7749 cái drama trong đầu thì chị cá là người đó đang nhìn sunoo yêu quý của chị.
"sunoo này. khi nãy chị thấy có người chăm chú nhìn em từ bên ngoài quán lắm đó. người quen của em hả? hay là người đang theo đuổi em đấy?"
sunoo ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài, nhưng chẳng thấy ai cả liền nhíu mày quay qua jenna. em muốn nạt chị nhưng tức cái là bả là sếp của em, nhỡ bị trừ lương thì tháng sau sống thế nào được. sầu phết, chị làm sếp em hơi lâu rồi đấy jenna.
"chị đừng có đùa em nữa. làm gì có ai ngoài đấy đâu. chị có bị ảo không thế?"
"người ta đi rồi. chứ đôi mắt tinh tường của chị sao có thể sai được."
"ý chị là cái đôi mắt đi khám, chỉ mười kí hiệu mà sai hết một nửa ấy hả?" riki cũng lại chạy ra hóng chuyện, không ngờ chưa gì đã lại chọc cho jenna đen mặt lại.
"đừng có khịa, chị trừ lương đấy."
"lúc nào cũng lấy lương ra để dọa nhân viên, sếp gì tồi thấy sợ."
"vậy cậu không cần lương nữa nhỉ riki?"
"chị trừ lương em thì em dọn đồ sang nhà chị ở cho chị nuôi em nhé?"
sunoo bật ngón cái tán thưởng riki. lâu lắm rồi mới thấy nó bật lại được sếp một câu hay như vậy. ấy thế mà jungwon từ đâu chui ra gõ một cái cốc lên trán thằng nhóc làm nó kêu oai oái. đau thì đau thật nhưng nó cũng chẳng nỡ nạt cậu câu nào. jungwon ngoan lắm, mắng riki không có được trả treo với chị chủ như thế làm jenna cảm động không thôi.
tổng kết buổi làm hôm nay, có bốn mống thôi mà vẫn ồn như cái chợ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip