chap 3
" Aaah, em đừng đi đừng bỏ lại anh !! "
Sunoo sợ hãi nhìn hắn đang nằm ôm mình trong tay mà nói mớ, mặt hắn thật sự có trông rất đáng sợ,còn có chút mồ hôi nhể nhãi khắp mặt. Em cố lay người hắn cho hắn tỉnh .
" Tên điên nhà anh- lại gặp cái ác mộng gì nữa đây? "
" Aaaaaa "
Hắn bỗng dưng bật dậy, mặt hắn tái đỏ, hắn thở hổn hện không điều chỉnh nhịp thở được.
" Em đây rồi Sunoo, may quá tất cả chỉ là mơ thôi "
" Rốt cuộc anh đã mơ cái gì? "
" Chỉ là ác mộng chút thôi, anh mơ rằng em bỏ- "
" Thôi được rồi, đừng nói gì nữa "
Em ngắt lời không để hắn nói thêm.
" Sao vậy? "
"Không muốn nghe "
".........."
Hắn đưa tay lên trán kiểm tra xem em đã đỡ hơn chưa.
" Đầu em vẫn còn nóng lắm nhỉ "
" Tại ai hả? Vốn dĩ khởi sướng mấy chuyện này là do anh bày ra hết mà "
Hắn suy vào trầm tư... Tất cả là do hắn, do hắn điên bày ra cái trò giam cầm này cho em. Hắn đi nấu thêm cơm để em còn có gì lót bụng rồi uống thuốc mới đỡ. Nấu xong, hắn đưa đồ ăn đặt lên cái bàn mini trong phòng em. Em nhìn lên bàn với đồ ăn đó mà thấy ngán, em không muốn ăn đâu.
" Này, thật sự em không ăn cái gì khác được sao....? "
" Nhưng em phải ăn những món này để đủ chất uống thuốc còn mau khỏi chứ "
Em bĩu môi càng nhìn càng không muốn ăn, thường ngày em ăn uống không đều độ mấy. Em ăn rất thường xuyên mà lại rất ít em chỉ thích ăn đồ vặt như chocolate,snack với mintchoco thôi. Bây giờ em không những phải ăn cơm đã vậy không có đồ vặt thường ngày em được ăn nữa.
" Ngoan, cố ăn xong một bát thôi cũng được "
" ... Ăn cũng cơm có được gì đâu em không đói, em mệt lắm..."
" Em không chịu ăn thì không khoẻ lên được đâu "
" Bỏ đi, thà mệt chết đi còn hơn-"
Nói xong em mặc kệ hắn cầm bát cơm muốn đút cho em ăn mà lấy chăn trùm khắp người nằm im một chỗ. Em không ngủ thêm được nữa em giờ chỉ nằm không làm gì được nữa thôi. Bây giờ thì giờ giấc,thời tiết ánh nắng mặt trời bên ngoài em không thể biết được luôn. Hắn ngồi im một hồi leo lên giường ôm em, xoa xoa cái đầu của em. Hắn cảm nhận rõ người em đang nóng ran luôn, em vẫn còn ốm nặng lắm.. Em chắc mệt lắm, em không còn cười đùa vui vẻ như ngày thường nữa. Hắn biết là em giận hắn nhưng mà sao tim hắn cứ đau nhói.... Có em ngay đây mà cứ như không vậy, em không thèm để tâm hay chú ý đến hắn dù chỉ là một chút. Cứ thế lạnh lùng nằm quay lưng với hắn thôi.
Đồng hồ đã chỉ 11 giờ trưa, nay hắn có tiết học trên trường. Hắn dặn dò em là có đồ ăn trên bàn đó và hắn sẽ đi học tầm chiều chiều sẽ về, buồn thì em có thể xem youtube trên laptop của hắn. Hắn khoá tất cả mọi app chỉ mỗi youtube là để riêng cho em coi.
Hắn vừa đi được một lúc, trong đầu em nhảy số liên tục. Em nghĩ thêm nghìn cái kế để thoát khỏi đây. Em lục lọi khắp nơi trong phòng, mọi ngóc ngách chỗ nào gần em có thể với tay tới là được. Sunoo muốn tìm vật gì đó cứng sắt để đập gãy cái xích này, rồi em sẽ pha vào đá tung cửa ra. Liều nhưng mà em rất muốn được tự do ra ngoài. Em tìm được cái kềm trong ngắn kéo bên cạnh đầu giường, Park Sunghoon hắn thật sự đã quá chủ quan, dám để vật này ngay cái tủ cạnh giường em nằm.
Em lấy sức thật mạnh cố gắng đập cho gãy cái xích chân đã, em không cẩn thận lại đập trúng bàn chân mình "aiss,đau thật đấy" có đau em cũng phải nghiến răng chịu thôi. Muốn chạy trốn thì em phải nhịn. Em nghĩ đến chuyện được tự do em lại càng đập mạnh hơn vào cái xích đấy. Cuối cùng em đã tháo được rồi. May thật nay hắn chỉ xích lại mỗi ở cổ chân em. Đuối quá em nằm mệt trên giường, em vẫn còn ốm. Mồ hôi lại tuôn trào ra do này giỡ em dùng sức quá nhiều đi. Nhưng mà em cần phải suy nghĩ, Park Sunghoon hắn sẽ như nào nếu em rời đi, liệu em còn nơi nào để đi đây. Ông bà Park nghĩ như nào khi em và hắn đã lên giường cùng nhau vậy hắn còn yêu em nữa. Quan trọng nữa là Em có thật sự yêu hắn không? Em không biết nói thế nào về cái cảm xúc mình dành cho hắn nữa. Nghĩ lại thôi nào Kim Sunoo, hắn là tên biến thái điên rồ đó. Hắn đã lên kế hoạch để nhốt em lại đó? Nhưng mà.... Đã từ lâu rồi em yêu hắn từ ngày xưa rồi...
Cái ngày đấy, khi bố mẹ em mất họ hàng không nuôi em được nữa. Còn mỗi bố mẹ hắn và hắn mới chịu nuôi em thôi. Hắn lúc nào cũng ân cần yêu thương em, em cũng nhận ra gia đình hắn rất quý em. Em lúc đó chỉ muốn mau lớn kiếm việc làm đền bù cho gia đình hắn thôi. Nhưng ngày nào cũng thấy hắn, chung phòng đi học cùng nhau, hắn ân cần chăm em nữa em thật sự động lòng nhưng mà em sợ. Em sợ vì em mà hắn bị miệt thị giới tính, em nhận ra mình là gay từ khi ở với họ hàng rồi nhưng may không ai phát hiện. Em cứ nghĩ giấu được mãi nhưng chuyện hắn lại có tình cảm ngược lại dành cho em. Thật sự còn đáng bất ngờ hơn. Không nói dối thì em cảm thấy an toàn trong vòng tay hắn lắm. Em thích được hắn ôm, em không muốn cãi nhau. Nhưng em không biết phải làm sao? Ông bà Park sẽ hận em đến chết mất... Vì em mà con trai ông bà lại trở nên như vậy, còn có chút bệnh hoạn..Mệt quá rồi, giờ có thoát khỏi thì em cũng không còn nơi để đi.
Tiếng mở cửa cạch cạch, hắn đã về. Hắn cởi giày xong là chạy liền vào phòng em, nhìn em đã cởi được xích ngồi im tựa vào phía chân giường. Hắn như đốn tim, hắn hốt hoảng vì em mở được xích rồi, hắn tiến lại ôm em vào lòng.
" Hức...hức sao vậy tại sao chứ hức em lại muốn bỏ đi rồi, tạo sao em không thể đáp lại tình cảm của anh? Tại sao vậy "
Sunoo mệt mỏi rồi, em không muốn kìm nén tình cảm nữa. Em ôm lại hắn, thật chặt.
" Đồ ngốc nhà anh, tôi yêu anh. Tại sao anh lại đi mà nhốt tôi lại . Tôi yêu anh lâu rồi "
Park Sunghoon không còn tin vào tai mình nữa, mỗi từ em phát ra từ miệng em. Hắn ngỡ như đây chỉ là mơ không thể tin được. Hắn không kìm được nữa mà hôn em luôn, hắn dùng rất nhiều sức dùng lưỡi mà khuấy đảo miệng em, như muốn nuốt chủng luôn em đó chứ. Em không phản khán hắn càng được đà hơn, hắn cứ vậy lại mạnh bạo.
" Anh hạnh phúc quá, vậy không phải là mơ rồi "
" Đó là lí do mà anh nhào vô miệng em một cách mạnh bạo vậy ư? "
Hắn ôm em vào lòng, luồng tay qua eo em. Vì mấy nay ăn uống không điều độ với sốt nữa nên bây giờ em ốm quá rồi. Hắn lo lắng lắm
" Cục cưng của anh, bây giờ em đang ốm lắm rồi đó "
" Thôi anh bỏ kiểu nói cục cưng vậy đi, sến lắm í!! "
" Nhưng mà, có em trong vòng tay hay có được tình cảm của em anh thật sự rất hạnh phúc. Khi đấy, anh đã làm cái chuyện vậy và em đã rất phản kháng nên anh đã nghĩ rằng em không muốn chấp nhận anh. "
" Tại sao lúc đó anh không tỏ tình em theo cách bình thường đi, làm vậy có phải đỡ hơn không? "
Giờ hắn mới thấy hối hận, lúc đó mà không nghĩ ra chuyện đó có phải là tốt hơn? Đã vậy em nhỏ của hắn còn bị ốm nữa. Em cũng đỡ sốt rồi, có thể vì nỗi ức uất khó chịu từ đáy lòng đã được giải quyết em và hắn bây giờ đã có thể gọi chính thức là người yêu rồi nhỉ? Chắc chắn là vậy rồi, ôm cũng đã ôm, tỏ tình cũng coi như là đã tỏ tình,hôn cũng đã hôn ngay cả làm tình cũng.....
Từ khi được làm người yêu chính thức của em thì hắn lúc nào cũng ôm ấp em thôi. Em đi xem phim cũng ngồi để em tựa vào lòng. Hai người dường như dành cho nhau thời gian suốt ngày thôi.
" Ddeonu à, bật cái khác đi phim này chán lắm "
" Anh thì biết gì hai người họ còn sắp hôn nhau rồi kìa "
Trong phim đang chiếu cảnh một người nam với người nữ đang ôm nhau, sắp chuẩn bị đến cảnh hôn nhau thì tên Park Sunghoon siêu cấp đáng ghét kia hôn lấy em luôn. Hắn dùng cái lưỡi tinh nghịch đấy mà chọc phá miệng của em. Hắn càng lún sâu em lại càng nhạy cảm hơn, mặt em lại đỏ hết lên. Em rất nhạy cảm với hắn, nói thật mỗi lần hắn đụng chạm vài em thì em rất có hứng... Hắn lươn lẹo lấy tay luồn vào áo mỏng của em mà sờ soạn khắp cơ thể ấy. Hắn liên tục chọc và trêu đùa với hai đầu ti hồng hào của em.
" N-này anh đang làm gì vậy nó có chút..- "
" Chút gì?, sướng đúng không? "
Đúng là Park Sunghoon lúc này còn trêu đùa em được. Hắn nhìn em như vậy thôi bên dưới cũng đã nhô cứng lên rồi. Hắn liếm nhẹ qua tai em rồi ngậm lên vành tai ấy lại khiến cho em kích thích hơn.
" Hay là mình làm nhé? "
Em chỉ im lặng không làm gì, vậy có nghĩa là đồng ý rồi nhá. Hắn nhanh chóng nhấc bổng em lên mà đưa em lên giường làm chuyện quan trọng mặc kệ ti vi kia đang chiếu phim tình cảm mà tắt đi. Hắn nhanh tay cởi hết áo quần em ra để lộ cơ thể trắng nõn hồng hào ấy, cộng với gương mặt đỏ chót mà hứng tình ấy. Trông em rất n*ng, hắn cứ vậy nhào vô hôn tấp tới khắp người em. Không ngừng đánh dấu từng nơi trên cơ thể em, vì hắn muốn em là của hắn...❤
Chap sau vào vấn đề chính luôn à nghe, chap này chỉ nhả thính H vậy thôi à😘. Mình mong người thích nó ạ🥺💗
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip