chap 11

ra về cậu cứ cười tũm tĩm làm cho học sinh cậu không khỏi thắc mắc mà nghĩ cậu có vấn đề gì về thần kinh không.

bước xuống cầu thang thì cậu lại bị anh chặn đường lại mà hỏi.

– hôm nay em có cần đến nhà thầy học không ?.

*cậu thắc mắc mà nghĩ thường ngày cậu vẫn xưng hô rằng tôi và thầy nhưng hôm nay lại xưng hô bằng em và thầy cậu thấy hơi lại nhưng cũng không nghĩ nhiều mà lắc nhẹ đầu mà bước đi*

– Thầy đứng lại tôi có chuyện muốn nói.

* sao chứ , lúc nãy là em bây giờ thì lại là tôi không biết học cái tính lươn ở đâu ra không biết nữa *

cậu đứng khựng lại mà quay đầu lại mà hỏi.

– chuyện ?

– thầy đừng có lạnh lùng với tôi nữa được không , chuyện đó tôi.....

– CẬU IM ĐI , TÔI KHÔNG MUỐN CẬU NHẮC ĐẾN CHUYỆN ĐÓ NỮA *anh bực bội mà bỏ đi*

anh đứng đó mà nhìn theo hình với bóng của cậu đang khuất xa dần

bước ra xe mà đi về , về tới nhà thì cậu tắm rửa sạch sẽ rồi lấy cái điện thoại của mình ra mà gọi cho thằng bạn thân của mình.

alo , Phúng à.

– ờ tao đây , mà Phúng cái đầu mày, sao có chuyện gì mà gọi tao thế?.

lại có chuyện thì tao mới gọi mày được à?

– không , tao không có ý đó mà , mà điện có gì không.

– đi ăn không.

– đi chớ , nhưng hôm nay tao phải giữ nhà nếu không tối về không thấy tao ông Thanh lại mắng tao chết lun í.

– không sao có tao ở đây yên tâm y tao bảo kê cho.

– ok vậy hen , vậy giờ tao đi thay đồ đây qua rước tao nhanh đấy.

– ok , vậy thoai cúp nhá.

– ok.

_________________.

chạy chiếc xe ton ton trên đường mà tới nhà Phúng , vừa bấm chuông là đã nghe tiếng la thất thanh trong nhà phát ra.

– A, TOÀN ĐẾN RỒI À ĐỢI TAO CHÚT TAO MẶC CÁI ÁO HOODIE VÀO CÁI HÔM NAY TRỜI HƠI LẠNH.

– ừm...

* cậu đứng chờ Phượng mà cũng thấy trời lạnh lạnh cậu khẽ rung người , quơ tay mở cái cớp xe ra mà lấy cái áo Hoodie màu đen được in chữ Vato'9s Zone của mình mà mặc vào , vừa mặc vào thì Phượng cũng vừa bước ra khỏi cánh cổng của nhà mình.

– đi thôi.

– ừm....

2 người bước lên xe thì bên lổ tai cậu lại phát ra 1 cái lo phát thanh nữa , cậu chạy xe mà cứ có cái lo phát thanh nó cứ chuyền vào tai cậu liên tục liên tục chuyện để nói cậu nhức đầu đến nỗi xém xíu nữa thôi là đụng xe rồi.

– Phúng ơi là Phúng , mày để tao tập trung lái xe được không , chuyện đâu ra mà mày kể lắm thế ?!.

– xía, tao chỉ muốn kể cho mày biết cuộc đời tao khốn khổ khi tao quen ông Thanh thôi , suốt ngày đi làm về là hành hạ tao , dè tao hoài tao cũng mệt lắm chứ bộ , còn đi làm cũng không tha tao cứ nhắn tin rồi gọi điện từa lừa..... .

– block , chia tay !

– nhưng mà tao yêu ổng hí hí.

– moá , bước xuống xe liền cho tao , đi về lun đi , đi dới mày tao bực quá.

– hoii hoii mà xin lỗi Tạo mà

– Tạo mụ nội mày , mà hôm nay tao cũng có chuyện muốn nói cho mày nghe.

– chuyện gì ?.

– đến quán ăn đi tao nói cho nghe.

– ừm... .

......... .

đến 1 cái quán ăn ở lề đường , cậu tấp xe bãi 1 cái bãi xe nhỏ gần đó mà đậu , rồi bước vào quán ăn. Kím cho mình chổ ngồi thích hợp nhất mà ngồi xuống , lại gặp cái miệng của Phượng rồi , lại gọi 7749 món ăn.

– này này gọi ít thôi , tiền đâu mà trả hả thằng Phúng kia ?!.

– ai biết đâu , mà chổ này ngon lắm phải kêu nhiều thoai.

– haizzzzz....

khi đồ ăn được đem ra thì 2 người đang ăn ngon lành thì thì Phượng hỏi.

– hồi nãy mày nói có chuyện gì muốn kể cho tao nghe à ? * miệng thì nói tay thì sắt miếng thịt ở  trên dĩa rồi đưa lên miệng mình *

– à , thì.... ờ mà mày biết Thùy Mai không ?!.

– Thùy Mai ? , là ai ai chứ ?!

– Thùy Mai đó thanh mai trúc mã của tao hồi nhỏ đấy.

– à , thì sao tự nhiên nói tới nhỏ đó chi ?

– cô ấy sắp đi du học về rồi , định vè sẽ tiến đến hôn nhân.

– thôi đi , mày không nhớ cái hồi mày học lớp 11 gia đình mày phá sản , rồi nó buông lời nặng nề với mày rồi nó bỏ đi du học giờ mày lại chờ nó về để tiến đến hôn nhân.

– mày mới thôi đi đấy, cô ấy tốt mà chỉ là lúc đó.....

– lúc đó sao chứ , bỏ mày đi bây giờ về kím mày để lợi dụng hay gì.

– thôi đừng nói nữa , kể cho mày nghe mà mày cứ chửi không.

– tao chỉ muốn tốt cho mày .

– mà Thùy Mai sắp về nước rồi đến dod tao sẽ đi đón cô ấy , mày đi chung với tao nhé.

– không !

– thôi mà , lại giận là đi đi , tao xin lỗi mà , đi với tao đi năn nỉ lunnnnn á........đi đi mà.....

– ừ ừ , thì đi.

– yeah.....

– mệt mày quá Tạo  ơi.

– xía......

– ăn nhanh còn về.

– ừm....

_____________.

ngồi ăn mún mắc nghẹn vì Phượng kêu rất nhiều đồ ăn , ăn muốn căn cái bụng lun vậy.

sau khi ăn xong thì cậu chở Phượng về , vừa về tới nhà Phượng , bước xuống xe chưa kịp tháo mũ bảo hiểm để trả cho cậu thì đã nghe thấy 1 tiếng nói lạnh lùng phát ra ngay cánh cổng.

Thanh: Đi đâu giờ này mới chịu về.

Phượng giật mình mà quay đầu lại nhìn.

Phượng: ơ....Thanh đi....đi làm về rồi à nay về sớm thế , tại...tại hôm nay ở nhà chán quá nên mới đi ăn rồi...về thôi.

Thanh: ĐÃ DẶN LÀ Ở NHÀ MÀ , KHÔNG CÓ ĐƯỢC ĐI ĐÂU HẾT MÀ CÒN DÁM BƯỚC RA KHỎI NHÀ , CÒN VÀO BAN ĐÊM NỮA CHỨ.

Phượng: Phượng....Phượng xin.....AAAAA

chưa kịp nói hết câu thì Phượng đã bị Thanh bế dóc lên.

Thanh: Toàn về đi !

Toàn: à...à vâng * vừa nói dức câu thì cậu đã ụn ga mà chạy cái vèo * – ở lại bảo trọng nha Phượng ơi.

Phượng : êy êy cứu taooooo vớiiiiiii....

Thanh: hôm nay phải phạt nặng mới được.

Phượng: không....không buông Phượng raaaaaa....

_________________.

chúng ta nên bỏ qua chuyện gia đình của Thanh và Phượng nhé .

về tới nhà thì cậu lăn người ra ngay cái nệm mà nằm , cậu nhớ lại lời hồi nãy của Phượng nói rằng Thùy Mai về nước chỉ để lợi dụng mình thêm 1 lần nữa ư , cậu lắc nhẹ đầu mà bước vào phòng tắm và đánh răng và thay cho mình 1 bộ đồ mát để dễ ngủ.

tối ngủ cậu chẳng thể nào ngừng nghĩ về cậu nói của Phượng nói rằng Thùy Mai chỉ muốn lợi dụng mình  , suốt bao năm qua bỏ mình đi bây giờ lại về tìm mình nhưng vì hôn ước nên cậu cũng chẳng để tâm gì nữa mà chiềm vào giấc ngủ.

________________.

ờ mình mới ngủ dạy nên chả suy nghĩ được gì hết nên mọi người thông cảm nhé . Vote cho mình để mình có động lực viết tiếp ik

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip