Chương 3

Nhìn chồn trắng trong nháy mắt, cẳng chân Như Tiểu Lam đã lên gân cốt.

Cách đó không xa truyền đến tiếng người ồn ào , hiển nhiên bọn lính tìm kiếm nàng đã tới.
Này thật đúng là trước có sài lang, sau có hổ báo.

Hai tay ôm đầu, nàng không khỏi có chút tuyệt vọng. Liền tính trước mắt này không có nguy hiểm, trên người nàng cũng bị chồn trắng cắn bị thương cũng đủ để khiến nàng bỏ mạng.

Cũng không biết có thể hay không bị con súc sinh này lây bệnh chó dại linh tinh……

Giây phút ngắn ngủi cân nhắc lợi và hại, nàng làm ra một quyết định cực kỳ lớn mật là tìm đường sống trong chỗ chết.

Nàng từ trên cây nhảy xuống, nhanh chóng tiếp cận nam nhân ngã trên mặt đất.

Hắn vừa lúc nhìn qua phía nàng , mắt nhiễm huyết sắc.
Như Tiểu Lam điều chỉnh lại  trái tim đang run lên bần bật : Thật là một đôi mắt quỷ dị , hắn thật sự sẽ không ăn luôn nàng chứ ?

Một bên hộ vệ vừa định ra tay định bắt nàng, người nọ khó khăn phun ra hai chữ: “Dừng tay……”

Hộ vệ do dự một chút, nhưng vẫn nghe theo mệnh lệnh.

Như Tiểu lam to gan vươn tay qua , móng vuốt đáp ở trên người hắn.

Một trận gió đêm thổi tới, Thanh Mặc Nhan nghe thấy được mùi hương nhàn nhạt.

Vừa rồi cổ độc còn đang bộc phát ở ngực hắn , liền lập tức bình ổn, giống như cứ cách mười ngày nó lại đến đột ngột , nó đi cũng là nhanh chóng, thật giống như độc này chưa từng tồn tại .

Thanh Mặc Nhan thở phào một hơi,  đôi mắt huyết sắc lại lần nữa biến mất .

Quả nhiên, hắn suy đoán là chính xác . Vật nhỏ này có thể khắc chế cổ độc trong cơ thể hắn, hơn nữa nó cực kỳ cảnh giác, tựa hồ đối với hắn phi thường không tín nhiệm.

Thanh Mặc Nhan thả chậm động tác trên tay , bắt được Hương Li kia.

Lúc này , vật nhỏ kia không có động đậy . Tuy rằng toàn thân căng thẳng , giống như phi thường khẩn trương, nhưng mà nàng cũng không có tính đào tẩu.

Thanh Mặc Nhan đem nó đặt ở trong tay, một cuộn lông xù nhỏ , chỉ có hắn bàn tay to , xem dạng này mới chỉ là mèo con.

Cặp mắt tròn xoe xanh biếc trừng lớn , đang nhìn hắn.

“Bộ dáng có chút ngốc.” Thanh Mặc Nhan lẩm bẩm nói.

Ngươi mới ngốc, cả nhà ngươi đều ngốc!

Như Tiểu lam tàn nhẫn ở trên mặt hắn cào ra một vệt lớn.
Nàng như này cũng quá ngốc đi .

Đứng ở một bên hộ vệ kinh ngạc , trợn mắt há hốc mồm: “Thế tử…… Ngài…… Ngài không có việc gì?”

“Ân, chúng ta trở về.” Thanh Mặc Nhan đem Hương Li ôm vào trong ngực, xoay người hướng doanh trại săn thú đi đến.

" là ai ? Mau đứng lại! Phía trước truyền đến tiếng hỏi của binh lính

Thanh Mặc Nhan đang muốn mở miệng, chợt thấy trong lòng ngực vật nhỏ đạp loạn. Cúi đầu vừa thấy, Hương Li kia chính là liều mạng rúc vào lồng ngực hắn, nó lột ra lớp áo ngoài, chui vào trong trung y của hắn…

Khi móng vuốt xẹt qua làn da hắn , nói không nên lời là đau hay ngứa.

Thanh Mặc Nhan duỗi tay chuẩn bị đem móng vuốt của nó ra , nhưng là nó lại càng chui sâu vào trung y hơn.

Đúng lúc này, phía trước xuất hiện mấy chục người cầm đuốc, “ Người nào !”

Thanh Mặc Nhan không nói tiếp, Huyền Ngọc mở miệng quát khẽ: “Lớn mật, Đại Lý Tự Thiếu Khanh tại đây, chớ có vô lễ !”

Bọn lính ngẩn người, thối lui về sau. Tuy rằng bọn họ không nhận biết được Đại Lý Tự Thiếu Khanh là gì , nhưng là quan phục trên người đối phương họ lại nhận ra.

Áo bào thêu Vân hạc , eo đeo ngọc bội lưu li , hoàng, lục, xích, tím dệt thành vân hạc hoa cẩm thụ…… Kia chính là trang phục của quan tứ phẩm.

Bọn lính yên lặng nhường đường , Thanh Mặc Nhan sắc mặt lạnh lùng, mang theo Huyền Ngọc hướng về doanh trại.

“Không biết Thiếu Khanh đại nhân có gặp qua một con mèo Hương Li màu đen ?” Sau lưng một người bộ dáng thủ lĩnh của đám binh lính nhịn không được mở miệng hỏi một câu.

Thanh Mặc Nhan vừa bước chân , cùng lúc đó, hắn cảm giác được trong trung y cái  tiểu gia hỏa kia chính là liều mạng bắt lấy thân thể hắn, ý đồ ngăn cản chính mình rơi xuống.

“Không có.” Hắn nhàn nhạt nói, đồng thời gia tăng bước chân, cũng không quay đầu lại tránh ra.

Như Tiểu Lam lúc này hối hận muốn chết, nàng chỉ lo đem chính mình giấu đi, ai ngờ chui vào tận cùng bên trong một tầng xiêm y.

Hắn cũng quá lớn đi , nàng chỉ thấy qua thân thể khô gầy của lão thần côn nhà nàng, vẫn là lần đầu tiên được tiếp xúc với cơ thể nam nhân ở cự li gần như thế.

Hơn nữa điều nàng phát điên chính là làn da phi thường mịn màng của hắn , nàng căn bản là ngăn không được, thân thể không chịu khống chế trượt xuống dưới .

Không cần a, xuống chút nữa…… Xuống chút nữa liền đến "Vùng cấm địa " a.
...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip