Truyện chỉ đăng trên wattpad và wordpress của mình nên nếu đọc được truyện ở đâu thì đó là bọn up lậu đấy.Nếu cảm thấy truyện dịch lỗi hay có chỗ nào không ổn thì các bạn đừng ngần ngại comment nhé. Không có lịch đăng chương cụ thể, khi nào dịch xong một chương là up lên liền =)))Tên truyện: Sau khi nổi tiếng, đại lão hào môn trở thành fan đầu tàu của tôi! Tác giả: Nhạn Phi Hành. Nguồn raw: Shubaow + Pilibook. Editor: Bơ Mặn. Thể loại: Đam mỹ, tình cảm, điềm văn, hiện đại, giới giải trí, vả mặt, ngọt sủng. Tình trạng bản gốc: Hoàn (142 chương).Tình trạng bản dịch: Vẫn lết đều.…
Tác giả: Phù Hoa.Editor: Fukahi.Tình trạng: Hoàn (79 chương chính văn + 5 chương phiên ngoại + 1 chương extra) - Đang betaCover: Lily Library (http://lilylib.com)"Hồ nước là hồ nước lặng, cá bơi nguyện ý vào hồ này chăng?""Nguyện ý."(Du Dư x Trì Đường, vườn trường văn)Tags: Hoa quý vũ quý (tuổi thanh xuân), ưa thích không rời, chỉ yêu một người, trần đời ngăn cấm, là vườn trường văn.…
Cô là người thừa kế chân chính duy nhất của Tô gia_Tô Mạc Hy. Tô gia là một gia tộc lâu đời và có tầm ảnh hưởng lớn đến cả hắc đạo lẫn bạch đạo. Từ nhỏ cô đã được dạy về thủ đoạn thương trường và cách thức giết người. Kiêu hãnh đã ăn sâu vào tiềm thức của cô từ lâu. Cô là một người quyết đoán và đủ tàn nhẫn. Vẻ đẹp lai Trung_Âu mang theo nét quyến rũ chết người dễ dàng bắt lấy mọi ánh nhìn. Từ nhỏ cô đã muốn trở thành một bác sĩ tâm lý và cô đã làm được.Với lại đâu ai cấm xã hội đen không được làm bác sĩ. Khắp thế giới đều biết tiểu thư nhà họ Tô là một người phụ nữ nguy hiểm và là một bác sĩ tâm lý tài ba.Và cô đã được gia gia mình giới thiệu cho một bệnh nhân. Hắn _Lãnh Tư Mặc là gia chủ của Lãnh gia,ông trùm của giới hắc đạo.Tính tình lạnh lùng, cao ngạo. Đem lòng yêu thương(là biết ơn nhưng hiểu lầm ) một người nhưng lại bị người đó hãm hại. Tai nạn xảy ra, hắn hôn mê sâu trong một năm tỉnh dậy liền mắc chứng tự bế.Luôn tâm thần bất định, hoảng loạn không muốn ai đến gần mình. Ông nội hắn nhìn không nổi nữa liền nhắc điện thoại gọi cho người bạn già của mình nhờ giúp đỡ. (sự thật sẽ được tiết lộ trong truyện)P/s Nam 9 tự bế x Nữ 9 không bình thường…
Tác giả: Miêu Mao NhoTình trạng: Còn tiếpTình trạng edit: Đang bòEditor: Ư ƯVăn án: Ở tổng tài văn, nữ phụ muốn cướp đàn ông với nữ chínhỞ nữ cường văn, nữ phụ muốn cướp đàn ông với nữ chínhỞ tu tiên văn, nữ phụ vẫn muốn cướp đàn ông với nữ chínhNữ phụ ngây thơ cũng được, mỹ diễm cũng được, dịu dàng cũng được, nhưng nội bộ đều là yêu diễm đồ đê tiện, mà Bạch Tửu luôn trở thành "yêu diễm đồ đê tiện" này.Sau khi Bạch Tửu xuyên vào, phong cách của thế giới là cái dạng này......Nữ chính: "Tiểu tỷ tỷ cầu gả!"Nữ nhị: "Tiểu tỷ tỷ cầu gả!"Nữ tam: "Tiểu tỷ tỷ cầu gả!"......Nữ N: "Tiểu tỷ tỷ cầu gả!"Nam chính phát điên, "Nói nữ chính và nữ phụ điên cuồng vì ta, vì ta hạ thuốc lên giường đâu!?"Ha hả.Bạch Tửu vừa cho nam chính một ánh mắt miệt thị, đảo mắt đã bị một đôi mắt nguy hiểm như dã thú nhìn chằm chằmNam (đã tan vỡ) phụ: "Em yêu tôi, hay là yêu mấy người kia?"Bạch Tửu nhìn còng tay trong tay hắn, mỉm cười: "Thân ái, đương nhiên là yêu anh."…
Tên truyện: Không cẩn thận nuôi phải nam chính.Tác giả: Hà Vũ.Cre bìa: Bủm Bủm.Thể loại: xuyên thư, đam mỹ, chủ thụ, giả tưởng dị giới, 1x1, âm hiểm giả ngây thơ công x ôn hoà ngại rắc rối thụ, HE.Văn án:Lạc Viêm Chi không ngờ cái việc chỉ xảy ra trong tiểu thuyết lại xảy đến với mình. Chỉ một lần nằm ngủ quên trong phòng tắm thế mà có thế xuyên sách được!!!Thôi được rồi, nếu đã như vậy cậu sẽ cố gắng sống hoà bình, tránh xa chiến tranh, tránh xa nam chính.Thế nhưng một ngày, cậu nhóc mà Lạc Viêm Chi nuôi nấng đột nhiên thốt ra một câu."Thực ra tên thật của em là Bạch Cẩm Thành."Hả?!"Hơn nữa, bây giờ em rất muốn đè anh."HẢ?!…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…