ĐÀO PHONG VÔ NGỮ CỐ NHÂN VÔ HỒI
Xuân còn đó, người đâu rồi?…
Xuân còn đó, người đâu rồi?…
Ngọn sóng thứ 9"Chúng Ta Lỡ Nhau DƯới Hoàng Hôn" của au dakges được đăng tải lúc 8:00 thuộc choker's project ""Constante""Constante kể về những ngọn sóng mà Jeong Jihoon và Lee Sanghyeok đã cùng nhau vượt qua, tình yêu nhẹ nhàng như làn nước lặng lẽ. Giữa đêm khuya tĩnh mịch, họ bên nhau như bờ biển dịu dàng, không cần lời nói, chỉ cần sự hiện diện của nhau, là đủ để trái tim tìm thấy bình yên. Để kể về câu chuyện tình yêu này chúng mình sẽ mang đến 36 câu chuyện tựa như 36 ngọn sóng vỗ vào bờ để viết nên câu chuyện tình yêu này──♡──Mình xin gửi lời cảm ơn đặc biệt đến những người đã hỗ trợ mình hoàn thành câu chuyện nàyBeta:@pj9_peachDesign:@kitteeny_…
Chiếc ghế trống bên cạnh tớ từng chỉ là một khoảng lặng,cho đến khi cậu đến, như nắng đầu hạ, khiến khoảng lặng ấy biết thở dài. Tớ và cậu, như hai mùa không hẹn, cùng viết lên trang giấy tuổi trẻ những dòng mực chưa kịp khô đã khiến tim rung khẽ. Rồi nếu một ngày chuyến tàu mang cậu rời đi, liệu có ai nhận ra rằng có một trái tim vẫn lặng lẽ giữ chỗ cho ánh nắng đã từng ghé qua?…
"Vào lúc hoa nở mùa xuân năm tới,đó là ngày chúng ta gặp lại nhau"…
Dưới ánh trăng bạc lạnh lẽo, kinh thành chìm trong sự tĩnh lặng đầy ám ảnh. Sau đêm trăng huyết năm ấy, mọi tàn tích thối nát của triều đình biến mất như lá khô giữa cơn bão. Người đời rỉ tai nhau về hai bóng hình không tên, những kẻ thao túng quyền lực từ trong bóng tối.Họ không phải anh hùng, cũng chẳng phải ác quỷ, mà là hiện thân của sự cân bằng, nơi ánh sáng và bóng tối hòa quyện. Trong màn đêm, họ viết nên một triều đại không tên, để lại những lời thì thầm ma mị mãi mãi vang vọng dưới ánh trăng.…
Chiếc lá này, dù đã không còn xanh, vẫn giữ được vẻ đẹp của riêng nó. Hách à, tớ yêu cậu, không phải vì những gì bên ngoài, mà vì cậu là chính cậu. Giống như chiếc lá này, dù mùa nào có trôi qua, giá trị của nó vẫn mãi nguyên vẹn…
Ngươi chọn giang sơn, ta chọn lối hồi hương,Nhưng hồn này chẳng thể dứt được hoài niệm đôi ngả.…