Seungmin đến tiệm thú y của Bangchan trong đêm tuyết lạnh, gặp một chú cáo sa mạc lạ lùng. Chú cáo ấy hóa người khi được Seungmin chăm sóc, mở ra một câu chuyện tình yêu kỳ diệu, ngọt ngào và đầy cảm xúc giữa hai thế giới.…
Hongjoong ghét skinship. Seonghwa thì thích. Cùng phòng, cùng nhịp thở, nhưng không cùng khoảng cách.Cho đến khi Seonghwa chuyển ra, ở cùng Wooyoung - và khoảng cách bắt đầu trở thành mất mát.Khi San và Woo đồng loạt bám lấy Hwa, Hongjoong mới nhận ra: nếu không giữ, sẽ mất thật.Và lần này, cả nhóm không cho phép anh trốn nữa.…
Tình yêu cổ điển không đến bằng pháo hoa, mà bằng một cái nhìn không cố giấu, một bàn tay không còn run, và một lời mời rượu không hứa hẹn nhưng đủ để tin.…
"Một tiệm cà phê cổ điển, một tiệm hoa rực rỡ hai người chủ từng ghét nhau đến không thèm nhìn mặt. Nhưng khi bóng tối của quá khứ ập tới, họ chọn ở lại bên nhau. Từ kẻ đối đầu thành người yêu, từ hai cửa tiệm thành một tổ ấm mang tên Floresso."…
Khi Seonghwa một Thần hộ mệnh đánh đổi mọi thứ để cứu bảy người cậu yêu thương, cậu mất trí nhớ và sống như người phàm. Nhưng họ không quên cậu. Họ tìm được cậu, ở lại bên cậu, và cùng nhau viết tiếp câu chuyện - không bằng phép màu, mà bằng tình thân.…
Trong ký túc xá nơi 16 người sống cùng nhau, có một người dần biến mất trong im lặng.Không ai cố ý làm đau cậu, nhưng không ai bảo vệ cậu đủ sớm.Và khi mọi thứ quá muộn, người ấy chỉ để lại một phòng trống - và nỗi ám ảnh trong tim từng người còn lại.…
Trong không khí ký túc xá ấm áp của ATEEZ, tình bạn giữa San và Wooyoung dần chuyển thành những rung động nhẹ nhàng. San là người nhận ra tình cảm trước, nhưng cứ lúng túng giấu đi sau những cái chạm vu vơ. Còn Wooyoung - vẫn vô tư, vẫn ngọt ngào - nhưng luôn là người chủ động tìm đến San mỗi khi trời mưa, mỗi khi cậu buồn, mỗi lần cần một bờ vai.Từ những cái nắm tay trong đêm, ánh mắt không thể rời nhau, cho đến những lần ghen thầm vụng về, cả hai dần bước qua ranh giới "tình bạn". Không cần tỏ tình ồn ào, không cần hứa hẹn gì lớn lao - vì với họ, chỉ cần là cậu, là đủ để thế giới trở nên đáng sống mỗi ngày.…
Họ không cần được giải cứu bằng phép màu.Họ cần được lắng nghe, cần một người thật sự nhìn thấy nỗi đau họ giấu kín.Và khi lời xin lỗi đủ sâu, tình yêu đủ thật... họ đã trở về.…