CapGem - bl; MAID
"Chủ nhân""Ừm"___ Hệ hệ hệ, 1 chiếc tếch píc ngọt ngào dĩa huông. Mỗi chap là 1 đoản khác nhau của 2 đứa nàyyyy 🤸chủ nhân x người hầu× cảnh báo : sizegap cách nhau 13 tuổi.…
"Chủ nhân""Ừm"___ Hệ hệ hệ, 1 chiếc tếch píc ngọt ngào dĩa huông. Mỗi chap là 1 đoản khác nhau của 2 đứa nàyyyy 🤸chủ nhân x người hầu× cảnh báo : sizegap cách nhau 13 tuổi.…
ờ thì....tếc píc 2 khứa này iu nhau 💏. Ở đây chỉ có ngọt đến tiểu đường hoiVài đoản ngắn dĩ huônggg…
'Amorox'.Một liều thuốc cho trái tim lạc lối,cho cảm xúc quá đậm,cho những suy nghĩ về một người nào đó không thể dừng lại.'Amorox'.Không phải thuốc chữa bệnh, mà là một liệu pháp kích thích nhịp đập trái tim, khiến bạn mơ màng giữa những phản ứng hóa học đan xen, khiến bạn không thể phân biệt đâu là thực, đâu là ảo.Nó tác động trực tiếp lên dopamine và adrenalin,làm cơ thể rộn ràng trong từng cơn phấn khích,rồi lại rơi vào trạng thái đau đớn,rồi lại mong muốn cảm giác ấy quay lại.'Amorox'.Là sự rối loạn của hệ thần kinh,là khi tim đập không vì lý do,chỉ vì... nó muốn.Một viên,nó có thể khiến bạn yêu đến mức mất kiểm soát, sẽ đẩy bạn vào một vòng xoáy không lối thoát,nơi không còn lý trí, chỉ quanh quẩn cảm xúc.Vậy... bạn có dám thử không?---Đào hố lúc 2h sáng. Viết tới đâu up tới đó 🐊🐊…
Đông Ấm- Một bản tình ca nhỏ trong căn bếp có mùi bơ tan chảy.Mùa đông năm đó, trời đổ tuyết, có một người cầm tay một người mà đi qua gió lạnh. Những cái tựa vai, nắm tay, một vài cái hôn trán và vài ba câu thì thầm:"Nếu mai cậu còn dậy ở đây, tớ vẫn sẽ làm bánh cho cậu." ___Đã chỉnh sửa lại 👉👈…
Paris, 1923Dưới mái vòm Montmartre, chiều nghiêng đến nỗi mọi thứ như đang vỡ tan vào nhau."Cậu biết không..." Aries khẽ nói, mắt vẫn dõi theo khoảng sáng hắt lên từ trang sách."Paris có vẻ như giữ lại được mọi thứ...""Ví dụ như ký ức à?" - Leo hỏi, nhẹ như gió lướt qua tán cây.Aries không trả lời.Cậu chỉ đưa tay lên, chạm khẽ vào cổ tay Leo - nơi mạch đập vẫn đều, như chưa từng có gì tan vỡ."Nếu như tớ đi mất...thì tớ không muốn cậu nhớ tớ như một kẻ đã rời bỏ cậu" Aries thì thầm, giọng nhỏ như tiếng lá rơi..Leo quay đầu rời đi.Một động tác gọn và lặng như chính buổi chiều hôm ấy.Rồi cậu nói, giọng điệu như cầu xin một điều gì đó không dám cho ai nghe:"Lần sau, nếu cậu đã đi...Ít nhất, làm ơn.... Đừng để Paris phải thay cậu giữ hộ những điều quen thuộc của tớ nữa."Làm ơn.___1 short ngắn được lấy bố cảnh Paris cổ. Văn phong được chau chuốt và hoàn thiện. Đơn giản là có lãng mạn và đầy chất thơ 💏Fic này ngắn thui, chỉ có 3113 chữ 👉👈. Hãy đọc hết nhéeeeeeeeeee, rất iuu 💃…
"Cuộc Gọi Điện Thoại - 1 Am"1:01 giờ phút sáng, một cuộc gọi từ một người chưa kịp hết thương -Một lời xin phép"Tớ chỉ muốn nghe giọng cậu lần cuối thôi..."----1 chiếc oneshort nhẹ nhàng 💏× Đã fix lại…
"Bệnh Cảm Xúc"- 12Cs---Ở một nơi không có địa danh - nơi không theo quy luật nào cả, khi mà cảm xúc con người không còn là điều trừu tượng.Chúng hóa thành bệnh - có hình, có màu, có tiếng kêu rất khẽ.Khi buồn, người ta tan vào dòng hồi ức; khi yêu, họ kết tinh thành pha lê; khi cô đơn, thế giới trong đầu trở nên sống động hơn cả thực tại.Mỗi trái tim là một bản thể rạn nứt.Mỗi lần giao động là một triệu chứng chưa từng được định danh.Không ai lành lặn. Không ai nguyên vẹn.Và có lẽ...trong vũ trụ ấy, ai cũng 'mắc bệnh'...chỉ là có người biết gọi tên nó, có người không.--- 1 bộ truyện ngắn thể loại văn xuôi có tổng 12 chap - tương ứng với 12 chòm sao.…
"404 - Không tìm thấy"Đôi khi, ta lạc lối, như một thông báo "404" không tìm thấy gì, nhưng chính trong những khoảnh khắc ấy, ta lại tìm ra chính bản thân, dù là trên con đường chưa rõ ràng.…