đọc anh như đọc sách.
jisung có thể đọc được suy nghĩ của người ta, nhưng chỉ khi họ nghĩ về cậu thôi. còn minho thì thôi khỏi nói: vừa gay vừa ồn.…
jisung có thể đọc được suy nghĩ của người ta, nhưng chỉ khi họ nghĩ về cậu thôi. còn minho thì thôi khỏi nói: vừa gay vừa ồn.…
đây là những văn án mà có lẽ tôi sẽ mần vào một lúc nào đó?…
đa vũ trụ của chansung, họ gặp nhau, thương nhau rồi lại rời bỏ nhau.…
"tôi cần cậu giúp."không muốn đâu, sợ lắm đó huhu.…
chan thích minho; minho thích seungmin; seungmin thích jeongin; jeongin thích changbin; changbin thích felix; felix thích hyunjin; còn hyunjin á, lúc nào anh cũng khẳng định rằng mình thẳng!trong mớ bùng binh vương tầm vũ trụ ấy, han jisung chọn độc thân vui tính.…
một han jisung tội nghiệp, chịu đựng sự cô đơn trong chính gia đình cười cười nói nói bên nhau. họ tránh né cậu, kể cả chút hơi ấm từ những cái ôm cũng cậu cũng chẳng có phần.bỗng dưng mọi thứ thay đổi khi jisung đòi rời nhóm,khi thật sự có ai đó can thiệp vào vấn đề hóc búa này.…
vẫn là han jisung, nhưng có lẽ cậu không vui vẻ như thường ngày.⚠️⛔️⚠️cảnh báo trước khi đọc, fic này bao gồm:- self-harmed. (tự hại bản thân).- anxiety. (chứng lo âu)- trầm cảm.- chửi thề.- tự tử.- thói quen ăn uống bất thường.mong manh dễ vỡ hoặc nhạy cảm với những chủ đề trên thì click back đi nhé, khuyên thật lòng.…
is it really a big deal if we end up liking each other? \warning: if you're looking for *that* mafia!au, then please click back.…
tưởng chừng sẽ đau đớn tột cùng, nhưng rồi lại vô cảm với mọi thứ.…
ở đây có oneshort, twoshort, threeshort và N*short.…
han jisung là người lạ đầu tiên khiến hyunjin thoải mái như vậy.;oneshort này cho bạn @seungismine0…
trên sân thượng ấy, bầu trời vẫn đầy sao, nhưng hai người yêu nhau đã không còn để cùng nhau ngắm nữa.…
rõ ràng có gì đó kỳ lạ đang diễn ra trong cuộc sống thường ngày của stray kids, quần áo của mọi người cứ không cánh mà bay, chẳng ai biết lý do vì sao cả. ồ không, hẳn là có người biết đấy.…
lúc nào nó cũng có anh kề bên, đúng phúc hậu tuyệt vời nhất nó có được.…
liệu 7 ngày có đủ để quên một người?thời gian sẽ trả lời park roseanne nhanh thôi.…
mấy dòng văn tự lượm lặt, lúc nhàn rỗi tôi bâng khuâng nghĩ đến.…
chút tưởng tượng giữa mình và người ấy.…