(JoongDunk) Không tên 2
…
Ý là truyện nhảm ấy.…
Fic (JoongDunk PondPhuwin) 11 là phần hai nối tiếp bi kịch: chuỗi án mạng nhuốm máu giữa quỷ và thần linh trong fic Beloved (JoongDunk), đan xen cùng những toan tính tàn nhẫn của đường dây ma túy - vũ khí - nô lệ trong fic Behind the Word (PondPhuwin).Sau tất cả những mất mát, họ còn giữ lại được gì? Cái gì đã vĩnh viễn rời khỏi tầm tay? Cái gì còn sót lại trong trái tim? Và cái gì sẽ một lần nữa bị cuốn trôi?…
"Ngọn nến ấy cho tới cuối cùng cũng chỉ le lói sáng để mong người thấy được - dù chỉ là một chút ít nhỏ nhoi - chân tình này."…
Do wattpad giới hạn chap fic nên mình xin phép up tiếp từ chap 201 trở đi của Tứ Diện ở đây nha ❤️…
"Ta nguyện đốt mình để soi sáng cho người"7 kẻ giữ đồ và 1 người bắt ấn - ai sẽ là người sống sót tới cuối cùng?…
Gift for My.…
Gift for HaiiYennVuu…
Mẩu truyện nhỏ, tuỳ tiện viết.…
Tình đơn phương như một con điếm đỏng đảnh. Dễ dàng đến, đeo bám lấy tâm trí và trái tim chúng ta, kiêu kì ra giá rồi sẵn sàng nguẩy đít quay đi nếu không nhận được cái giá thích đáng.…
Natachai chờ đợi một câu nói là "Có Yêu!" rồi sẽ tự huyễn hoặc mình câu nói đó có bao nhiêu thật lòng.…
Natachai là thói quen. Natachai là con mèo nhỏ hằng đêm lén từng chút một nằm lại gần tấm lưng của Archen, mỉm cười ngây ngốc rồi ngủ ngon lành.…
Chỉ là, anh vẫn đang hát mãi một điệp khúc vương trên vai bạn mà thôi.…
"Yêu thằng bé không chỉ là ở bên nó mà còn là bảo vệ nó, cho nó một cuộc sống bình an và hạnh phúc, con làm được không?"Những lời nói của mẹ nuôi cứ văng vẳng bên tai Archen. Anh làm được không? Khẽ ôm Natachai vào lòng, hơi ấm này, an yên này, anh có bảo vệ được không?…
Tôi đã yêu cậu giống như tôi từng yêu anh ấy.…
Xin mẹ cha hiểu được rằng, niềm vui của con là đây.…
"Mình là của nhau anh nhé, để khi bàn tay em đưa ra không sợ hãi phải kiếm tìm một bàn tay nắm lấy. Mình là của nhau, để khi em đưa mắt nhìn quanh sẽ gặp ánh mắt anh ấm êm, đủ để biết mỗi bước chân vẫn có anh theo dấu. Mình là của nhau, để khi em gọi tên anh còn có người đáp trả, còn nghe thấy tiếng "Ơi" thật an yên. Anh, anh của em, đừng của ai anh nhé..."…
Người đàn ông ấy hay đứng phía bên ngoài cánh cửa sổ có tấm rèm hai lớp trắng vàng cũ kĩ ngả màu. Người ấy đến vào lúc chiều muộn, khi những con chim chẳng buồn bậu trên mái nhà, khi những đứa trẻ nô đùa kéo tay nhau chạy ngang cánh cửa, người ấy cứ đứng đó, mắt nhìn vào đây đau đáu những niềm đau.…
Viết vào một đêm buồn, truyện mô típ cũ, cũng chẳng đau tới mức khóc được, nhưng thôi, đọc tạm nhé.…
"Trong đống đổ nát, giữa vết thương chưa lành,Giữa máu đỏ và khói đen,Có một người đàn ông buông quyền lực,Để ôm lấy trái tim vừa mới đập lại lần nữa."…