41.Cũng chỉ có cậu là thương mình đến thế.

Cô y tá nhìn Kim Taehyung tay ôm bụng, đau đến nỗi đổ mồ hôi lạnh cũng lo lắng. Bình thường cũng toàn đón tiếp các em học sinh bị nhức đầu, bị cảm vặt, bị tiêu chảy xuống xin thuốc, trường hợp lần này có vẻ nghiêm trọng. Nhìn vào những biểu hiện của Kim Taehyung thì cô cũng đoán là bị đau ruột thừa, phải đưa tới bệnh viện kiểm tra cho chắc. Sau đó thầy giáo Lee gọi điện thoại báo cho người nhà họ Kim rồi cùng thầy quản sinh đưa Taehyung tới bệnh viện. Lúc đi thầy chủ nhiệm đáng kính còn quay sang nói nhỏ với Yoongi:" Đừng lo, thầy sẽ chăm sóc cho em ấy thật tốt."

Yoongi trong lòng như lửa đốt, suốt buổi học còn lại cứ lo lắng, bồn chồn, áy náy không thôi, trong đầu cứ nhớ tới vẻ đau đớn của Taehyung lúc đó: "Mày đúng là bị điên rồi Min Yoongi. Cậu ấy bị đau bụng không thèm hỏi han mà còn ra tay mạnh bạo. Tất cả là tại cái thư tình, hộp sữa dâu cùng bánh socola đó."

Kết quả Kim Taehyung phải mổ nội soi ruột thừa. 

Cả lớp nghe thầy Lee báo tin lập tức chiều tan học cùng nhau tới bệnh viện thăm Kim Taehyung.

Một đám học sinh chen chúc trong phòng bệnh nhỏ ồn ào hỏi thăm bạn học. Kim Taehyung khuôn mặt nhợt nhạt nhìn các bạn ánh mắt sáng long lanh bày tỏ sự lo lắng với mình cũng cảm thấy có chút xúc động đi, được mọi người quan tâm ai mà không thích. 

"Các cậu không cần phải tới đây làm gì. Chỉ là bắn một phát là xong, cũng không phải là phẫu thuật to lớn gì." 

"Chúng tôi đã có lòng tới thăm mà Kim thiếu gia còn tỏ thái độ." Hoseok mặt ghét bỏ lên tiếng.

"Các cậu không tinh ý gì hết." Cô bạn lớp phó nhìn tới lớp trưởng Min đang đứng một góc kia rồi lên tiếng. "Giờ phải để không gian riêng tư cho lớp trưởng với Taehyung rồi." 

"Đúng rồi đúng rồi về thôi các cậu, mau về mau về. Hôm khác tới thăm." Jimin lanh lẹ đưa tay làm động tác như xua một bầy gà con, sau đó cả bọn liền nghe theo mà tạm biệt Taehyung ra về.

Trong phòng bệnh lúc này im ắng, Yoongi vẫn đứng trân tại chỗ, Taehyung nhìn thấy người kia như vậy khẽ cười, đưa tay ra gọi.

"Yoongi, lại đây."

Nghe alpha gọi, Yoongi đi tới cạnh giường nắm lấy tay của Taehyung, nhỏ giọng nói.

"Xin lỗi cậu." Lại nhìn tới chỗ bụng của Taehyung. "Chắc là đau lắm."

"Cục cưng, cũng hơi đau nhưng mà có cậu ở đây rồi, mình không còn đau nữa." 

Yoongi gật đầu, ngồi xuống cái ghế đặt gần giường, tay vẫn nắm tay của Taehyung mà xoa xoa vài cái. "Mình tha lỗi cho cậu, mình không giận cậu nữa nên đừng lo."

Má! Kim đại ca tâm hồn vụn vỡ, cười mà như khóc. Cứ tưởng Yoongi sẽ nói mấy lời yêu thương, quan tâm mình, sẽ giống như chú mèo nhỏ muốn được tha lỗi mà chui vào lòng đợi được vuốt lông. Kim Taehyung trợn mắt nhìn cái miệng chu chu ra của omega, trong lòng thầm oán, mình làm gì sai với cậu mà cậu nói là tha lỗi, còn nói là không giận, tức mà muốn bung vết thương.

Không được bao lâu, cửa liền mở ra, mẹ Kim bước vào trông thấy con trai mình cùng nhóc họ Min tay nắm lấy bàn tay mà trố mắt nhìn rồi cười thầm trong lòng. Yoongi lật đật buông tay Taehyung ra mà đứng dậy lễ phép cúi đầu chào người lớn.

"A Yoongi lâu rồi mới gặp cháu, cảm ơn cháu đã tới thăm Taehyung nhé." Kim phu nhân nhìn đứa trẻ xinh trai, trắng trẻo trước mặt trở nên vui vẻ, bao nhiêu lần gặp rồi mà vẫn muốn bắt cóc đem về nhà.

"Dạ, quan tâm bạn bè cũng tốt ạ." Yoongi cười đáp lại.

Taehyung nghe tới "bạn bè", mặt mày liền biến thành cái đít nồi mười năm, nhìn người đang cười ngọt ngào với mẹ mình rồi lạnh giọng lên tiếng. "Là bạn trai."

Yoongi nghe thế hai má phớt hồng, quay sang đập lên vai Taehyung một cái. 

"À là bạn trai." Kim phu nhân âm thầm cảm thán, con trai mình coi vậy mà cũng được chuyện quá đi. Nhìn tới Yoongi đang ngại ngùng mím môi, bà cười nói. "Khổ cho Yoongi rồi, nó có bắt nạt con thì cứ nói cho cô nha."

Kim phu nhân nhìn hai đứa nhỏ như vậy trong lòng liền cảm thấy hạnh phúc. Bà cũng không ngờ rằng Kim Taehyung lại đem được Yoongi về với mình. Dù sao, Yoongi cũng là con trai cưng của nhà họ Min, mà cùng Taehyung qua lại cũng coi như con trai mình có phúc. Chắc hẳn việc Taehyung quyết tâm theo ba Kim học tập cũng là không ít thì nhiều cũng liên quan tới Yoongi. Mẹ Kim nhận ra rằng Kim Taehyung mấy tháng nay thay đổi rất nhiều, cũng là nhờ vào cậu nhóc họ Min.

Mấy ngày sau đó, Taehyung nhàn rỗi dưỡng bệnh, ngày ngày ăn đồ bổ của người người gửi tới thăm bệnh, cảm thấy mình có chút mập lên rồi. Kim Taehyung nghỉ ngơi đến phát nghiện, còn cười ha ha vào mặt của đám anh em rằng ta đây không cần làm bài tập về nhà. Nhưng không, Yoongi mấy ngày nay đi học về rồi cũng tranh thủ qua bên chỗ Taehyung một chút, vừa thăm bệnh vừa giảng lại bài học trên lớp cho người yêu, nghiêm túc tới nỗi không màng đến người kia đang là bệnh nhân mà cầm thước gõ vào đầu Taehyung mỗi khi làm sai, còn nổi quạu lớn tiếng đe dọa. "Sắp thi cuối kỳ rồi đó, cậu như thế thì đừng hòng năm sau học cùng mình nữa." Dạo này tâm trạng của Yoongi không được tốt, Taehyung cũng biết ý chỉ thút thít tủi thân. Thế là Kim đại ca phải tung chiêu dỗ dành người thương bé nhỏ, ra tay nghiêm túc làm bài. Có người bệnh nào mà khổ như Kim Taehyung này không?

Taehyung xuất viện, Yoongi cũng sang nhà để thăm. Vừa nhấn chuông đã có người ra mở cửa, là quản gia Han.

"Chào bác ạ."

"A...cháu vào đi, vào đi." Quản gia Han lúc đầu có hơi ngờ ngợ nhưng nhìn vào khuôn mặt thanh tú cùng nụ cười xinh xắn kia thì đã nhớ ra vừa nhìn đã nhớ ra cậu bé này là Yoongi, là bạn của cậu chủ nhà mình, đặc biệt gây ấn tượng vì là người bạn đầu tiên đến nhà rủ Taehyung học tập. Vài ngày trước còn nghe bà chủ Kim rộn ràng khắp nhà kể với ông chủ là con trai của chúng ta đang hẹn hò cùng Yoongi. 

Omega đi cùng quản gia Han vào nhà, tới giữa sân thì dừng lại. 

Sân nhà Kim Taehyung rất rộng, trồng cũng rất nhiều loài cây, loài hoa. Giữa một mảng xanh của những cái cây kiểng nhỏ, Yoongi bị thu hút bởi một khu đất nhỏ, trong đó là những cây diên vĩ đang nở rộ, tạo nên một mảng tím thật nổi bật. Yoongi bất động đứng im nhìn vào khu đất nhỏ đó, lâu lâu có gió thoảng qua liền ngửi thấy hương diên vĩ thật thơm, thật ngọt. Omega lúc này thấy có gì đó chặn đứng ở cổ họng, trong lòng nhộn nhạo không yên.

"Mấy tháng trước Taehyung nói muốn trồng hoa diên vĩ, nằng nặc đòi ông bà chủ phải mua về cho bằng được. Cái này là do dượng của Taehyung kĩ lưỡng mà gửi từ nước ngoài về. Lúc đầu ai cũng tưởng thằng bé chỉ là nổi hứng nhất thời, không ngờ rằng ngày ngày nó đều ra vườn tự tay tưới nước, bón phân. Cũng đã được gần nửa năm rồi" Quản gia Han thấy Yoongi cứ đứng nhìn mà không nói lời nào liền lên tiếng giải thích, trong mắt phảng phất ánh cười. Bà chợt nhận ra rằng, cậu bé đứng cạnh mình đây là một omega có mùi hương của hoa diên vĩ. "Lần đầu tiên bác thấy Taehyung dốc lòng như vậy, thực sự là nó rất để tâm." Là để tâm đến cháu.

Cứ im lặng mà nghe từng lời của quản gia Han nói, đem từng lời đó khắc sâu vào trí nhớ của mình. Khí trời hôm nay rất mát mẻ, lại còn đang đứng trong sân vườn nhiều cây xanh, nhưng tại sao omega đột nhiên lại cảm thấy khó thở, trong tim như có gì đó bóp chặt lại. 

Kim Taehyung trồng hoa diên vĩ gần nửa năm, cũng là gần nửa năm đem Yoongi đặt trong lòng mình. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip