hỡi mục tiêu thân yêu,
đêm thứ nhất,
màn đêm tĩnh lặng, beomgyu nằm trên chiếc giường của mình, trằn trọc hơn hai tiếng mà vẫn chưa thể chìm vào giấc ngủ. hướng mắt nhìn khung cửa sổ đã được đóng chặt một lần cuối rồi cố nhắm chặt mắt lại, xoa dịu bản thân rằng không có gì đáng sợ cả. thế mà cái cảm giác ớn lạnh sống lưng ấy vẫn đè nén cậu, đêm qua beomgyu đã gặp ác mộng, một cơn ác mộng ám ảnh cậu cả ngày hôm nay. ai mơ thấy mình bị ma cà rồng hút máu đến chết mà không sợ cơ chứ?
trở mình sang bên phải, hướng lưng về phía cửa sổ, khép mắt lại, nằm suy nghĩ vẩn vơ một hồi rồi beomgyu đã ngủ lúc nào không hay.
đồng hồ điểm ba giờ sáng, beomgyu giật mình tỉnh dậy vì cảm nhận cái lạnh từ một cơn gió bên ngoài thổi vào nhưng trong kí ức của cậu là khung cửa sổ đã được đóng chặt cùng cái then cài chắc chắn, không lý nào lại có gió ở đây được.
beomgyu lấy hết can đảm mở mắt ra, may mà không có gì cả. chưa thở phào được bao lâu thì cậu cảm nhận được một bàn tay lạnh ngắt đặt trên eo mình, chẳng dám động đậy nửa người dưới nhưng vẫn cố từ từ quay đầu lại. beomgyu sợ đến chết lặng, trước mắt cậu là một người đàn ông với chiếc áo da dài màu đen sẫm đang ngồi trên bệ cửa sổ.
toan la lên thật to nhưng chẳng hiểu sao cậu dừng lại vì hành động của người đàn ông đó. ngón trỏ thon dài đặt trên đôi môi đỏ tươi, một nụ cười mỉm kèm theo đôi mắt híp lại vui vẻ càng làm cậu điêu đứng.
đã ba phút trôi qua trong sự im lặng nhưng có vẻ người đàn ông vẫn chưa có ý định làm gì tiếp theo nên beomgyu cũng dần thả lỏng người ra. giây sau, cậu giật bắn mình vì cú nhào lộn ra ngoài cửa sổ và biến mất như chưa từng tồn tại của gã.
•-•
đêm thứ hai,
trong lòng beomgyu nảy sinh nên cảm giác chờ mong người kia quay trở lại, cậu cảm thấy lưu luyến một thứ gì đó.
có thể là nụ cười, cũng có thể là ánh mắt.
đêm nay cậu quyết định không ngủ nhưng đến lúc gần 3 giờ sáng vẫn không thể đấu tranh nỗi hai mí mắt của mình, beomgyu dần dần chìm vào cõi mơ.
đồng hồ điểm ba giờ sáng, beomgyu mở mắt ra, chưa kịp định hình chuyện gì đã cảm nhận được chiếc lưỡi luồn lách vào trong khoan miệng của mình. chiếc lưỡi ấy mang theo mùi máu tanh nồng nhưng beomgyu vẫn rất hưởng thụ cảm giác này. nụ hôn kéo dài hơn 2 phút đến khi beomgyu cảm thấy khó thở và phải đưa tay ra đánh nhẹ vào vai người phía trên thì cậu mới được thả ra.
vẫn là một nụ cười mỉm vui vẻ.
"anh xinh đẹp lắm."
người đàn ông chỉ để lại một câu như thế rồi lại biến mất giữa màn đêm.
•-•
beomgyu đã lỡ tương tư một người mình chỉ mới gặp hai lần, một người kì lạ chỉ xuất hiện trong bóng tối.
ba mẹ beomgyu rất lo lắng cho sức khoẻ của cậu khi chứng kiến con trai đã hai ngày không ngủ, còn đôi mắt thì cứ ngày một thâm dần. nhưng beomgyu thì ngược lại, cậu cảm thấy... thích điều này? cậu cũng không biết lý giải sao cho suy nghĩ kì lạ của mình nữa, chỉ biết mong chờ cho màn đêm mau buông xuống để có thể được nhìn ngắm người kia.
•-•
đêm thứ ba,
beomgyu đã rút kinh nghiệm từ hai lần trước nên cậu đặt báo thức vào lúc 2h55 để biết được người đàn ông ấy xuất hiện từ đâu.
đồng hồ điểm ba giờ sáng, rõ ràng là đã đặt báo thức, đã bật chuông to hết mức nhưng beomgyu vẫn không thể thức dậy vào lúc sớm hơn. người đàn ông đứng bên chiếc giường nhỏ, bàn tay to lớn, từng ngón tay luồn vào từng kẽ tóc của cậu rồi từ từ xoa đều và kết thúc bằng một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán.
"hãy nhớ tên tôi-kang taehyun."
màn cửa sổ lại bay phấp phới trong gió một đêm nữa khi người kia rời đi.
•-•
đêm thứ tư,
đêm nay mẹ beomgyu sẽ ngủ cùng với cậu để đảm bảo rằng con trai của bà có được một giấc ngủ ngon dù cậu đã phản đối kịch liệt trước quyết định này.
đồng hồ điểm ba giờ sáng, beomgyu không còn giật mình tỉnh dậy như ba đêm trước vì từ lúc đặt lưng nằm xuống đến giờ cậu vẫn chưa thể ngủ được. và điều làm cậu càng hụt hẫng hơn là đêm nay taehyun không xuất hiện.
có thể đó là vì sự có mặt của mẹ cậu,
cậu ghét điều này.
•-•
cả ngày hôm sau beomgyu như người mất hồn, cứ đi đi lại lại trong nhà và cố làm mọi việc thật nhanh với hi vọng thời gian cũng vì thế mà trôi nhanh hơn, nhưng cuối cùng cậu vẫn phải chờ cả buổi chiều để màn đêm dần nuốt chửng cả thế giới.
đêm thứ năm,
dưới sự tức giận và kiên quyết của beomgyu, ba mẹ đã chấp nhận cho cậu ngủ một mình đêm nay với điều kiện ngày mai quầng thâm sẽ không còn xuất hiện trên đôi mắt ấy nữa. beomgyu vui vẻ nằm trên giường, nhìn đồng hồ từng giây từng phút trôi qua một cách chậm chạp mà cơn buồn ngủ của cậu cũng cứ thế mà kéo đến.
đồng hồ điểm ba giờ sáng, một cái hôn má đã thành công đánh thức beomgyu khỏi giấc mộng. hôm nay người đàn ông vẫn xuất hiện trong chiếc áo da dài màu đen nhưng sự khác biệt nằm ở đôi mắt kia, chúng đã chuyển thành màu đỏ nhạt. cơ mà sự hạnh phúc khi được gặp lại đã làm tiêu tan hết sợ sệt trước biến đổi bất thường ấy.
đêm nay có lẽ là đêm đặc biệt nhất vì người đàn ông đã đeo lên cổ cậu một sợi dây chuyền bằng bạc cùng viên kim cương nhỏ sáng lấp lánh ở mặt dây. beomgyu ngắm nghía chiếc cổ của mình trong gương mà cười tủm tỉm cả ngày.
•-•
đêm thứ sáu,
beomgyu cảm thấy hơi bất ngờ khi đêm nay người kia lại xuất hiện vào hai giờ sáng, sớm hơn hẳn một tiếng so với mấy đêm trước.
người đàn ông dành cho cậu một nụ hôn mãnh liệt rồi tới một cái ôm thật chặt, tiếp tục vùi mặt vào cổ cậu hít từng hơi dài. sợi dây chuyền hôm qua đã thành công lấy được tất cả niềm tin của cậu nên beomgyu không có một chút cảnh giác nào trước người xa lạ này cả.
người đàn ông há miệng để lộ ra hai chiếc răng nanh dài nhọn hoắt, cắn phập một phát để lại vết đỏ chói, máu chảy từng đợt từng đợt đã khiến kang taehyun như biến thành một con quỷ, lao đầu vào hút sạch máu tươi đang chảy ra từ chiếc cổ trắng nõn kia.
beomgyu cố chống cự, dùng hết sức để đẩy người kia ra nhưng vô ích, máu của cậu cứ thế bị hút sạch chỉ còn lại cái xác chết khô.
no nê rồi kang taehyun vẫn không quên dùng răng gỡ sợi dây chuyền ra khỏi cổ của beomgyu. gã còn phải dùng nó để nhử con mồi tiếp theo nữa chứ, đâu thể để nó phí phạm cho một cái xác được đúng không?
END
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip