Taehyun và Beomgyu đỗ lại bên kia vệ đường, đối diện nơi mấy chiếc xe cứu hỏa lẫn cảnh sát đậu san sát vào nhau để chừa đường cho xe khác di chuyển, năm phút sau khi Taehyun đã cùng lúc phá bỏ một loạt những quy tắc lái xe bao gồm cả luật cấm lạng lách đánh võng. May mắn là hôm nay không có nhiều người đi lại trên con đại lộ này, chỉ riêng mỗi khúc nhà bị ảnh hưởng bởi vụ cháy là tụ tập đông đúc mấy con người hóng hớt ngoài đội ngũ cảnh sát và cấp cứu ra. Sau một hồi, đám đông tò mò cũng bị xua đi bớt vì cũng chẳng có gì mới mẻ ngoài mấy mảng tường đen vì hỏa hoạn, chán chết.
"Anh mệt à?"
"Hơi mệt." Beomgyu còn không buồn nhấc đầu mình khỏi cửa kính xe khi Taehyun đã tháo bỏ dây an toàn, hé mở cửa xe và chạm được một bên chân xuống đất. "Từ sáng đã như thế này rồi, anh không sao."
"Vậy anh đợi ở đây một chút nhé."
Taehyun bước ra khỏi xe, sập cửa, dợm bước đi thì lại phải quay đầu nhìn vào xe. Beomgyu đã tỏ ra mệt mỏi từ lúc đầu, Taehyun rất muốn để anh ở nhà, nhưng không thể. Hôm nay có thể kéo dài đến tận tối khuya dù họ có muốn hay không. Thế đấy, cậu sẽ đi giải quyết công việc và để Beomgyu nghỉ ngơi ở đây, không rút khóa xe, như thế sẽ thoải mái hơn.
"Anh Taehyung." Cậu chạy lúp xúp đến nơi Taehyung và Kwanggi đang đứng. "Em trở lại rồi."
"Beomgyu đâu?"
"Ngoài xe."
"Ừ." Taehyung gật đầu, đưa điện thoại của mình cho Taehyun. "Tụi anh vừa nói chuyện với bà Lee. Gọi cho ba nhà đầu tư và bác sĩ Hwang đi, chúng ta cần xác nhận lại vài chuyện."
Taehyun nghía qua quyển sổ tay của tiền bối, bắt lấy từ khóa "thợ sửa ống nước", hình dung ra một số vấn đề khác. Từ thông tin ban đầu, trong vụ cháy thứ năm này, họ biết được ngọn lửa bắt đầu từ trong bếp, nếu không phải đang có một chuỗi liên hoàn những vụ cháy bất thường với mùi cồn phảng phất trong không khí khi chỉ còn lại một đống hoang tàn, bọn họ có thể sẽ cho rằng đây đơn thuần chỉ là một vụ cháy nhà thông thường.
"Vâng, là Kang Taehyun từ Cục cảnh sát thành phố. Bà Woo? Vâng, về việc căn nhà bị hỏa hoạn của gia đình mình... Vâng, vâng..."
Cậu lần lượt liên lạc cho gia đình của các nạn nhân để xác nhận cho một mục đích duy nhất: trước khi vụ việc xảy ra, có người nào đã trực tiếp liên hệ hoặc được liên hệ tiếp thị với bên sửa chữa hệ thống ống nước trong nhà không?
"Bà Hwang? Ông Hwang có đó không ạ? À vâng, về vụ việc lần trước. Bên gia đình mình có cho sửa lại các hệ thống điện đùng và ống nước ở bên trong nhà không? Có ạ? Cho tôi xin phép được ghi lại số điện thoại liên lạc của công ty ấy nhé."
"01182xxxxxxx-" Cậu đọc lên, đợi cho Taehyung ghi xong thì tiếp tục như thế trong hai lần nữa. Tờ ghi chép nhanh chóng được lấp đầy bằng các dãy số điện thoại, có ba trong bốn dãy số là giống nhau.
"Được rồi."
Taehyung gật nhẹ đầu, xé tờ ghi khỏi sống sổ đồng thời mở điện thoại lên tra địa chỉ liên lạc của các công ty sửa chữa ống nước tư nhân trong thành phố. Anh không động đến phương diện vấn đề nằm ở ống nước ban đầu, bởi đấy là phạm trù thuộc về bên thi công xây dựng. Thứ phải nói đến là những thay đổi sau này và hơn hết là phạm vi bên thực hiện sửa chữa và người trực tiếp thực hiện những thay đổi đó.
"Theo như em biết thì Hyeok-dong là công ty chi nhánh của Dongsan-chi mà nhỉ? Làm sao mà một người có thể cùng lúc nộp đơn làm việc ở công ty mẹ và con được?" Kwanggi ngay lập tức nói cái khó hiểu của mình ra không chút nghi ngại gì. Câu hỏi vừa bật ra thì Taehyung búng tay một cái chóc.
"Từ đầu chúng ta chưa loại trừ trường hợp số lượng người thực hiện nhỏ hơn hai đâu đấy, khoan bị lạc hướng vì kế hoạch cũ."
Mắt Taehyun mở to ra trong tức khắc, nhìn hai người tiền bối mình lom lom.
"Sao đấy." Taehyung xua tay. "Quên nó đi. Anh đã nói cho Kwanggi rồi."
Anh thở dài thườn thượt, tay cầm sổ đút vào túi áo khoác, khuỵu một chân xuống, Taehyung lại nói tiếp: "Ưu tiên hiện giờ không còn là Yoonmi nữa, vụ cháy thứ năm là một đầu ngòi nhỏ cho chúng ta nắm lấy đấy, nhưng không đốt được."
"Vì-nó-quá-ngắn-và-hẹp-để-đốt." Taehyung tiếp tục nhấn mạnh từng từ, hài lòng gật đầu khi Taehyun tỏ ra chiều ý mình đã hiểu. Anh phất tay: "Được rồi. Mặc dù anh biết cậu rất muốn nắm cổ phía trên để xin lệnh khám nhà Kim Yoojang, nhưng điều đó là không thể."
"Chứng cứ ngoại phạm có thể ngụy tạo được mà đúng không." Taehyun hạ thấp mi mắt, nhìn xuống lòng đường.
"Có thể chứ. Nhưng giả thiết duy nhất cho điều đó là chúng ta sẽ có đến tận hai Kim Yoojang để đeo còng số tám đấy."
Cậu hơi mím môi, gật nhẹ đầu. Ngay sau đó Taehyun nhanh chóng lấy lại tinh thần, mà cũng không hẳn là tươi tỉnh lên hết mức có thể của một người bình thường. Cốt để lên đồ trong tâm trí: soạn ra ngôn từ cần sử dụng để giao tiếp một cách hoàn mỹ với bên hai công ty nhận sửa chữa đường ống nước trong nhà của năm nạn nhân chính của các vụ cháy. Có tổng cộng hai công ty chính, trong đó có mỗi hộ của nạn nhân thứ nhất là liên lạc với cơ sở chi nhánh của Dongsan-chi. Vậy là Taehyun sẽ cần phải đến ba nơi, xác nhận lại những người được điều đi sửa chữa ở năm hộ gia đình này.
"Đây." Taehyung lại đưa cho cậu một tờ ghi chú nhỏ khác, chắc hôm nay ổng mới mua được quyển sổ mới, chứ một ngày mà không tái chế giấy thì đó chắc chắn không phải sếp của cậu.
"Nhà ông Hwang, ông Woo và bác sĩ Lee đều có ngọn lửa bắt nguồn từ bếp. Bác sĩ Jung và ông Kim là tầng hầm." Anh ngẫm nghĩ một chút, sau mới hỏi lại Taehyun: "Anh nghĩ là tất cả đều liên quan đến đường ống nước đấy. Ống nước là ống nhựa PVC hoặc PEX, nếu bị tiếp xúc trực tiếp với lửa thì PPR cũng có khả năng lắm."
Taehyun sờ tay lên cổ, đầu nghiêng qua nghiêng lại, giãn phần gân sau đầu ra một chút rồi mới đáp: "Cách thức thực hiện là như thế nào nhỉ, theo anh ấy." Cậu đưa một tay lên chống một bên hông, nhướng mày nói nhìn Taehyung.
"Ví dụ, đây là giả sử nhé."
Taehyung lại rút quyển sổ tay của mình ra một cách nhanh nhẹn. Bìa sổ có màu đen, nổi bật lên ở trung tâm là một chiếc lông vũ in một nét bằng màu trắng, phía dưới còn đề cả câu từng chữ in hoa "LIFE IS NOT A JOKE". Anh lại giở ra một trang trắng khác, nhưng rồi lại lật về phần mặt trong của tờ bìa, vẽ minh họa ra mấy cấu trúc đường ống nước thường thấy trong sơ đồ lắp đặt gia dụng của các ngôi nhà.
Thường thì, các loại ống dẫn nước sẽ được gia công bằng chất liệu đồng với các hộ gia đình có gia cảnh từ khá đổ lên. Ngoài ra vẫn còn có các lựa chọn như nhựa PPR, PEX. Về ống thải nước thì nhựa PVC cũng thường được sử dụng nhiều trong các công trình nhỏ nhờ tính chất dễ thi công hơn.
"Thứ nhất là thợ sửa chữa có khả năng thay đổi cấu trúc của hệ thống ống nổi bên trong căn nhà." Taehyung phác thảo tay ra mấy nét thật dài và thẳng, ráp lại với nhau thành kiểu mô hình hệ thống đặc trưng được áp dụng trong nhà đất. Các ống nước sẽ có một đầu dẫn nước từ hệ thống nước máy thành phố (hoặc bồn nước dự trữ, nước giếng...), đầu còn lại được liên kết xuống cống ngầm là ống thải. Mà nếu nói như vậy thì thà ai đó ném bật lửa xuống ống cống trước nhà nạn nhân đi, làm như thế này thì rườm rà quá.
"Có nhiều hộ gia đình ở Seoul lắp đặt cả một đường ống nước dự phòng lắm, chủ yếu là để lấy từ bồn dự trữ vì đôi khi nồng độ nước cứng trong nước máy quá cao." Anh nhún nhún vai, hơi trề môi. "Thế nhưng chúng thường bị bỏ không. Biết sao không? Chỉ có mấy gia đình giàu có mới chơi đến cái đó thôi. Tính lo xa dù không thừa thãi đâu, nhưng đã giàu rồi thì máy lọc nước mua về đầy nhà cũng làm cho đống nước cứng mềm oặt ra rồi."
Nhiều khi ông sếp không thích tự gọi mình là sếp của cậu cứ làm ra vẻ bất mãn với người giàu lắm, trong khi mấy người có mặt ở đó cũng xứng đáng được gọi là đại gia chứ chả kém cạnh gì.
Taehyun bảo: "Vậy là tên kia đã tận dụng đường ống à?"
Cậu trờ tay lên sờ cằm. Đầu vào của bồn dự trữ hường được đặt trên mái nhà, nhiều khi kiến trúc sư bị dở người theo yêu cầu của chủ đầu tư thì cũng có một số trường hợp nó lại nằm ở tầng hầm, cạnh máy bơm. Và hầu hết trong mọi nơi có sử dụng bồn chứa, máy bơm luôn là một vật dụng cần thiết để đưa nước từ hệ thống ống nước sạch vào chỗ chứa (hoặc lúc cần sử dụng nước từ bồn thì sẽ bơm nước đi, mặc dù làm vậy thì tốn điện hết sức).
"Em nghĩ là, nếu như ai đó đã thay đổi cấu trúc của hệ thống ống nổi, ít nhất người đó cũng sẽ có trong tay một tấm sơ đồ khái quát hệ thống cống rãnh của thành phố." Cậu nói, chắc nịch từng chữ. "Bên phía quy hoạch và xây dựng chắc đã có người tuồn bản vẽ ra."
"Cái đó thì mình không can dự được rồi."
Taehyung gật đầu, đột ngột quay đầu ra sau khi nghe tiếng Yoonmi í ới ở phía trong ngôi nhà. Ba người lục tục đi vào bên trong, rẽ ra khỏi hành lang và kéo thẳng xuống bếp. Taehyun cẩn thận quan sát một chút. Ở đây có một cửa hông dẫn sâu xuống bên dưới, chắc là phòng kho hoặc như thứ mà cậu đã nghĩ, ở đó cũng có thể sẽ có một cái máy bơm. Yoonmi đứng cạnh bên dãy tủ bếp, đeo găng tay và khẩu trang, khoanh hai tay lại. Somin đang cúi người quan sát bên trong phần tủ thấp, dưới chậu rửa chén. Mấy dụng cụ làm bếp như nồi niêu, xoong, chảo tan tác bay đi mỗi thứ nằm một nơi. Lò vi sóng đã nổ tung trước đó, kéo theo một bên của tủ lạnh cháy đen và xuất hiện dấu hiệu rã nhựa. Mọi thứ vẫn còn âm ỉ sức nóng kinh hồn của trận lửa cuồng nộ quét sạch gần như tất cả, kéo dài ra phòng khách ở phía trong và cả tầng trên.
"Để anh đoán thử." Taehyung bước lên đằng trước một bước, khuỵu xuống ngồi tựa lên một bên chân. "Một cái ống?"
"Gần như là thế." Somin gật đầu, đôi tay đeo găng lấm lem màu đen của tro tàn khi chạm vào một vật có hình thù kì dị, mà hầu hết mọi thứ đều trông kì dị sau khi bị hủy hoại đáng kể, có vẻ như còn có cả một khúc dài ở đằng sau, nằm sâu bên trong tủ. "Nhưng vì lượng nhiệt khổng lồ mà nó teo quắt lại rồi, chắc ngọn lửa bắt nguồn từ đây."
"Anh sẽ xin phép ở trên cho chúng ta được phá phần này ra." Taehyung bấm bấm điện thoại, dãy số dẫn đến một cái tên trong danh bạ được đưa lên hàng yêu thích. "Không mong là vị bác sĩ này có quan hệ với mấy tên thương nhân trong giới làm ăn."
"Không mong." Yoonmi đảo mắt, lặp lại lời anh một lần nữa.
"Và cả bốn căn nhà trước đó nữa, nhưng ưu tiên ở nơi đây đi."
"Khi dấu vết vẫn còn mới nhỉ."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip