Harry chết đi sau trận chiến với Chúa tể Hắc Ám, xong được Merlin làm trọng sinh vào một thân thể mới. Ba mẹ cậu không chết,nhưng cậu chẳng phải là con của họ.Sống lại một kiếp,cậu muốn được tự do,không muốn mang cái danh Chúa Cứu Thế hay Cứu Thế Chủ,chỉ muốn làm một phù thủy bình thường. Chỉ có điều...có cái gì đó sai sai thì phải,cmn sao lại có nhiều tên không biết điều cứ quấn lấy cậu vậy,bộ rảnh lắm hả???? Ta XX[Không sao chép, không tự ý lấy đi khi chưa có sự cho phép của tôi! Đây là chuyện của tôi, nên mong ai có ý định lấy truyện của tôi làm của mình thì tốt nhất nên bỏ suy nghĩ đó đi. Tôi nói thật lòng đó!!!!]…
Tác giả: Phân Phân Hòa QuangThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử, 1v1CP: Thế tử dịu dàng thông minh, người gặp người yêu (thụ) x Hoàng đế ham mê độc chiếm, cả ngày ghen bóng ghen gió (công)Edit: LeiaTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hi Trì, Chung Diệp ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Lập ý: Kiên trì theo đuổi vĩnh viễn không lay chuyển.Hi Trì vô ý ngã ngựa bị thương, được người nhà đưa đi xa tĩnh dưỡng, trong thời gian dưỡng bệnh thường xuyên gặp gỡ một nam tử tuấn mỹ như ánh trăng, y cho rằng đối phương chỉ là thư sinh bình thường, tình cảm giữa hai người càng ngày càng trở nên thân thiết. Bởi vì trong nhà có việc nên Hi Trì phải đột ngột rời đi, lần gặp lại tiếp theo đã là hai năm sau. Bấy giờ Hi Trì mới phát hiện thư sinh nghèo kia hóa ra là đương kim thiên tử Chung Diệp. Chung Diệp yêu thầm Hi Trì đã lâu, lần gặp lại này hắn quyết sẽ không từ bỏ cơ hội.----Thụ chưa bao giờ cưới vợ, công không có hậu cung Thiết lập bánh ngọt nhỏ, từ đơn phương thầm mến trở thành yêu thích lẫn nhauChuyển ngữ phi thương mại, chưa có sự đồng ý của tác giả, không chính xác 100%. Vui lòng không repost. Truyện chỉ đăng tải duy nhất trên w.a.t.t-p.a.d. leia_gardenia.…
Trong một hoa viên lớn, phía dưới 1 gốc cây cổ thụ cảnh có cô bé xinh xắn với đôi má phúng phính đang ngồi trên thảm cỏ tựa lưng vào thân cây vuốt ve một con mèo lông trắng như tuyết.. -Băng nhi!! lát có thấy anh hai hỏi anh thì không được nói anh trốn sau bụi cây nha! ! Ngoan mai anh xin tiền mẹ mua kẹo cho em. Nhận được cái gật đầu của đứa em gái cậu bé có gương mặt tuấn tú mang nét tà mị hí hửng núp sau bụi cây. Một lúc sau , một cậu bé cũng bước tới chỗ cô bé đang ngồi gương mặt cậu bé giống y trang cậu bé lúc nãy nhưng cả người toát ra vẻ lạnh lùng khí chất cao quý lại âm lãnh... cậu rút ra 1 cây kẹo dơ ngay trước mặt cô bé: -Băng nhi!! Nói cho anh hai biết Vũ đang trốn ở đâu?? cây kẹo này sẽ thuộc về em.. Cô bé chớp chớp mắt nhoẻn miệng cười tươi chỉ về phía bụi cây rồi chộp nhanh cây kẹo.. Cậu bé bị túm cổ áo lôi ra miệng hét lên: -Băng nhi!! em bán đứng anh vì cây kẹo ư?? anh cũng hứa cho em kẹo mà.. Cô bé gái nở nụ cười ánh mắt loé lên tia giảo hoạt vừa mút kẹo vừa chu môi nhỏ lên về phía anh của mình: -Em không có!! Anh bảo không được nói chứ không cấm em chỉ cho nên em đã giữ lời hứa mai anh phải mua kẹo cho em không em méc mẹ.. cậu bé nào đó sau khi nghe câu trả lời của em gái thì nín thinh đau khổ.. ở gần hoa viên có một cặp đôi đang đứng nhìn về phía lũ trẻ, cô gái xinh đẹp tựa trên lồng ngực người đàn ông khẽ thì thầm: -Con gái em giống ai mà thực gian xảo a"! Người đàn ông khẽ cười giọng đầy sự cưng chiều nhéo mũi cô nói: -Giống con mèo nhỏ của anh..…
[BTS] Nhường tớ thì cậu chết à?⇝author: MeooAka99JungKook: Nhường tớ một tí thì cậu chết luôn đấy à? *phụng phịu*Taehyung: Sao đến giờ mới nói, tớ còn tưởng đầu óc cậu có vấn đề nên mới cả ngày bày trò nhảm. Đống thành tích kia nếu cậu thích thì cứ vồ đi, tớ không thi cũng có thể tốt nghiệp mà.JungKook: Cậu... Sao cái gì cậu cũng đem cho được hết vậy?Taehyung: Vì tớ tốt.JungKook:...____________JK: Cho tớ mượn bút được không?TH: Lấy đi.JK: Tớ quên mang vở rồi.TH: Cầm lấy.JK: Tớ không mang thước kẻ.TH: *ném cả cặp sách vào lòng JK*JK: Taehyung, tớ lạnh.TH: *Cởi áo* Mặc vào đi.JK: Taehyung, tớ ..TH: *Cắt lời* Tớ chẳng còn thứ gì hết, còn mỗi cơ thể này, cậu muốn lấy không?JK: Cái đấy cũng cho được sao? TH: Tớ tốt mà. •••JK: Chúng ta chẳng có gì hợp nhau cả.TH: Tớ biết.JK: Cậu thì quá ngố còn tớ thì thông minh quá.TH:.... *câm nín*JK: Taehyung à, cậu sinh ra là để hãm tài tớ đúng không?TH: ...JK: Tại sao ông trời sinh ra tớ rồi lại còn sinh ra cậu nhỉ?TH: *Lay người JK* JungKook à, cậu vừa đập đá đúng không? Ngáo thế?JK: ....•••JK: Này, cậu không sợ bị lừa sao? Cái gì cũng cho như vậy thì tương lai cậu sống thế nào?TH: Tớ không như cậu.JK: Là sao?TH: Là đầu tớ không phải chỉ để mọc tóc giống như cậu, đương nhiên là tớ biết thứ gì nên cho và không nên cho. JK: Thứ gì nên cho và thứ gì không nên cho?TH: Thứ gì có thể kiếm lại thì nên cho còn thứ gì duy nhất trên đời thì để lại, ngốc.JK: Vậy cậu tìm thấy thứ gì không nên cho chưa?TH: Rồi.JK:Là gì?TH: Bố mẹ và JungKook.JK: *hài lòng* Taehy…