Chapter 19

Cùng nhau nghe nhạc một chút nhé!

--------------

Mỗi người cả đời có thể gặp được 29.200.000 người, xác suất để hai người yêu nhau là 0,000.049%.
Vậy nên, anh không yêu em, em không trách anh.

~ Yingie dịch ~

---------------

- Soeun nhập viện rồi!

Nghe Jimin nói, Hajoon chưa kịp định hình bất cứ điều gì thì đã bị đẩy lên taxi.

Chẳng phải lúc nãy vẫn còn ngủ đó sao? Lí do gì mà tự dưng lại nhập viện? Em ấy trước nay vẫn khỏe mạnh mà. Hay là do dạo này lịch trình dày nên không có đủ thời gian nghỉ ngơi? Không phải. Soeun là người rất cẩn thận, em ấy sẽ không để bản thân mình làm việc một cách quá sức. Nhưng mà là lịch trình chung thì sao có thể điều chỉnh cho hợp lí được?

Hajoon thầm hỏi bản thân, rồi bất chợt nhận ra Jimin cũng đang ngồi bên cạnh.

- Soeun vì sao mà phải nhập viện?

Cô nhận ra mình không hề dùng kính ngữ. Jimin cũng vậy. Nhưng có lẽ anh hiểu cô đang rất hoảng nên cũng không hề bắt bẻ điều gì.

- Anh cũng không rõ. Taehyung vừa gọi cho anh. Cậu ấy cũng không nói gì nhiều, chỉ nhắc anh đưa em theo. Vì lúc ra khỏi nhà anh có nói là đi tìm em.

- Sao Taehyung lại ở đó?

- Mẹ Jungkook gửi lên rất nhiều đồ ăn, mà bọn anh lại đang trong đợt quảng bá, không thể ăn nhiều như vậy được nên anh Namjoon bảo đem qua cho tụi em. Lúc anh ra ngoài, Jungkook và Taehyung cũng đang chuẩn bị đi.

- Ra vậy.

Hajoon trả lời qua loa, trong lòng vẫn không ngớt đi nỗi lo lắng.

- Mà sao không thấy ai gọi cho em hết vậy?

Hajoon lục lọi tất cả túi trên cái áo khoác dày mình đang mặc. Đãng trí thật. Cô không mang theo điện thoại.

- Có lẽ là để quên điện thoại ở kí túc xá.

Jimin không nói gì thêm, Hajoon cũng im lặng.

Tới bệnh viện, Hajoon vội chạy đi tìm phòng mà Soeun nằm. Vừa mở cửa, cô đã thấy tất cả mọi người đều đang ở đó, M.O.D, anh quản lý và cả BTS nữa. Cô đột nhiên không kìm chế nổi mà bật khóc, Jimin đứng bên cạnh nhè nhẹ vỗ vai cô, cùng cô bước từng bước vào phòng mà không quên đóng cửa.

Thấy Hajoon vừa từ ngoài trở về mà mình không hay biết, cộng thêm cả Soeun vẫn nhắm nghiền mắt trên giường bệnh, anh quản lý không khỏi bực mình:

- Em còn khóc sao? Em đã đi đâu vậy hả? Nửa đêm lại tự ý ra ngoài một mình, không nói cho ai biết, lại không mang theo điện thoại. Ahn Hajoon, em làm ơn nghe lời anh một chút có được không? Em là idol đấy, không phải là mấy đứa nhóc thích làm loạn đâu. Nếu Jungkook không nói là Jimin ở cùng em thì anh phải tìm em ở đâu đây? Rồi còn chủ tịch Park nữa, chuyện này anh là người gánh hậu quả chứ còn là ai vào đây hả?

Hajoon nghe anh quản lý tuôn một tràng như vậy không những khóc mà còn khóc to hơn ban nãy. Thấy vậy, Jimin bèn nói đỡ cho cô:

- Thôi anh. Chẳng phải em ấy đã về rồi hay sao? Quan trọng bây giờ là Soeun mà.

Có Jimin nói, anh quản lý cũng không nỡ nặng lời với Hajoon nữa, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:

- Lần sau, mấy đứa nếu có ra ngoài thì nói với anh một câu.

Hajoon lấy tay lau nước mắt rồi hỏi anh quản lý:

- Soeun làm sao thế ạ?

- Lúc V và Jungkook đến, Hana vào gọi Soeun nhưng con bé không dậy. Lay người thì mới thấy nóng ran. V lo em ấy bệnh nên gọi xe cấp cứu, còn Hana gọi cho anh.

- Giờ em ấy sao rồi ạ?

- Bác sĩ nói chỉ là kiệt sức vì làm việc quá sức thôi. Ông ấy đã truyền nước cho Soeun rồi, chỉ cần nghỉ ngơi là sẽ khỏi. À, bác sĩ còn nói thêm là mặc dù không phati bác sĩ tâm lý, nhưng ông ấy chắc chắn Soeun đã bị tổn thương tâm lý khá nặng nề. Trong lúc hôm mê, em ấy còn không ngừng gọi tên "Taehyung" nào đó. Mấy đứa có biết ai tên Taehyung không?

Anh quản lý hỏi mọi người, lộ rõ là một người thiếu-hiểu-biết khi làm quản lý cho M.O.D mà không biết Taehyung là ai. Bảo sao lúc nào nhắc tới Taehyung thì đều gọi bằng nghệ danh của anh.

- Taehyung, có thể là em ạ.

Taehyung ngồi trên chiếc ghế sofa trong phòng bệnh VIP, nhẹ nhàng lên tiếng. Cứ tưởng anh quản lý sẽ dồn dập hỏi han về chuyện của Soeun nhưng không, anh chỉ bảo cậu hỏi thăm cô ấy rồi thôi.

Vì cả hai nhóm đều có lịch trình riêng nên phần lớn thời gian Soeun ở trong bệnh viện đều là cô tự chơi một mình. Nói là "một mình" nhưng có nhân viên của công ty và hai anh vệ sĩ luôn ở trong phòng bệnh chăm sóc cô.

Vào buổi tối trước hôm Soeun ra viện, mọi người đều đến. Giống như 3 năm trước, khi cô vì Jimin mà nhập viện, ai cũng quan tâm cô như thế.

Mọi người ai cũng đều cười cười nói nói rất vui vẻ cho tới khi anh quản lý của M.O.D bâng quơ hỏi một câu:

- Taehyung này, em và Seyoon của Double.B đang quen nhau hả?

Soeun cúi đầu, trên môi vẫn còn vương một nụ cười nhạt.

Sao có thể nói là "quen" chứ? Cô nam quả nữ tìm hiểu nhau như vậy phải nói là "hẹn hò" mới đúng! À mà, Seyoon, Kwon Seyoon đó đâu có yêu thương gì Taehyung cho cam, cô ta chỉ đang "lợi dụng" và "moi tiền" từ anh thôi. Vậy thì chuyện tình cảm này có thể nói là Taehyung "đơn phương" đúng không?

- Thật vậy ạ? - Jiso không khỏi ngạc nhiên.

- Mà Seyoon liệu có quen Soeun không? Chẳng phải hai đứa học chung trường đại học sao? - Sekyung quay ra nhìn Soeun.

- Sao có thể nói là "quen" chứ? Hai đứa chơi khá thân mà. - Hana nói.

- Bảo sao hôm đó ở KBS...

Namjoon đang nói thì Jin ở bên cạnh chen vào:

- Em nghĩ là tụi em nên về đây. Soeun cũng cần nghỉ ngơi mà.

Không cần nói thì tất cat cũng hiểu là BTS không muốn nói sâu thêm vào vấn đề này. Vậy cũng tốt. Soeun đỡ "rác" tai. Mọi người đứng dậy, Soeun vẫy tay chào.

Cửa phòng bệnh đóng lại.

Im lặng. Tất cả đều đi cả rồi.

Mắt Soeun vẫn mở thao láo nhìn lên trần nhà được trang trí bằng nhiều bóng đèn nhỏ rất vừa mắt.

Soeun cầm điện thoại lên, tìm một dãy số quen thuộc.

- Anh có thể quay lại đây không? Em có chuyện muốn nói.

Cô gọi rồi. Gọi cho anh rồi. Dù cho anh có đau lòng cỡ nào thì cô cũng sẽ nói cho anh biết.

Mỗi người trong chúng ta, ai cũng có một khoảng bi thương.

»--(¯' Hết Chapter 19 '¯)--»
.
.
.
.
Preview Chapter 20:

- Em nghĩ như vậy là hay sao? Tỉnh táo lại đi! Đừng có vội vàng mở miệng phán xét người khác như thế? Em nghĩ mình hơn em ấy à? Ju Soeun, làm ơn suy nghĩ một chút đi!

.

Anh vung tay lên, cô nhắm mắt chờ đợi cái tát từ anh.

.

Nước mắt.

.

- Phải, là em ngu ngốc, nhu nhược, mù quáng thì mới đi thích một con người như anh.

.











Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip