27. Mẹ thăm nhà. (1)
taehyung kết thúc cuộc gọi trong bầu không khí yên lặng đến quỷ dị.
"taehyung à, mẹ gọi em nói gì thế?" - seokjin từ lúc nào đã co ro ngồi yên một chỗ, dùng ánh mắt long lanh đầy sợ hãi nhìn đứa em thân yêu của mình.
mẹ kim trong suy nghĩ của kim lớn và kim bé chẳng khác nào một bông hồng có gai. bà là một người phụ nữ xinh đẹp lại còn tài giỏi, được biết đến là một nữ doanh nhân thành đạt. cũng vì lăn lộn trên thương trường rất nhiều năm nên tính tình của bà phần nào cũng có chút nghiêm khắc. nhưng điểm này không phải là thứ khiến anh em nhà kim sợ bà đến thế. tuy lãnh đạm sắc sảo trong chuyện làm ăn nhưng khi về đến nhà thì bà lại hóa thân thành một người phụ nữ thương chồng yêu con hết mực. chính sự dịu dành quá mức đó mới là điều khiến seokjin và taehyung cảm thấy sợ hãi.
bởi mẹ kim xem hai đứa con trai hai mươi mấy gần ba chục tuổi đầu không khác gì những em bé mới lên mười.
"mẹ nói là sáng mai sẽ về nước, nên dặn anh với em ra đón" - taehyung thở dài đáp lời seokjin.
"không! mày ra đón mẹ đi anh không đi đâu" - seokjin gào thét.
"thật ra thì cũng không đến nỗi nào mà anh. cùng lắm thì mẹ chỉ đánh nhẹ mông chúng ta hai ba cái thôi" - taehyung bất lực khuyên anh trai mình.
năm người còn lại vẫn lặng im thin thít. còn jungkook thì từ lúc taehyung nhận cuộc gọi từ mẹ kim đã cúi đầu xuống không nói lời nào. tất nhiên là taehyung cũng để ý đến điểm khác thường này của cậu. anh khẽ xoa lấy mái tóc mềm mượt của cậu, trong khi đó namjoon lại lôi hoseok đi thanh toán.
"mày dẫn tao đi đâu thế?" - hoseok hoảng loạn.
"đi trả giá" - namjoon lạnh lùng phán ra mấy chữ.
"nhưng mà mình không tiền" - hoseok khóc không ra nước mắt - "cậu phải thông cảm cho mình, chúng ta chia đôi nha?" - hoseok vừa nói dứt câu đã không thấy hình dáng namjoon đâu.
hoseok:...
hoseok giờ đây mới rút ra được một mẹo vặt cuộc sống, đó là hãy cẩn thận trước những hành động và lời nói của mình nếu bản thân không muốn phải trả một cái giá quá đắt.
rất đắt, tận 180200 won⁽*⁾.
( ⁽*⁾ tương đương 3 triệu mấy )
____
"bé yêu à, mẹ anh chỉ về thăm nhà vài ngày thôi" - taehyung vì thấy tâm trạng của jungkook không được tốt nên đã cõng cậu trong suốt quãng đường từ quán ăn về nhà.
"đừng gọi em là bé yêu" - jungkook đặt cằm lên vai taehyung, dùng chất giọng rầu rĩ xen lẫn chút mè nheo mà nói với anh.
"anh sẽ không gọi thế nữa, nhưng mà em phải hứa với anh là sẽ không lo lắng nữa" - taehyung vững bước đi trên con đường dài, lẫn vào những cái bóng của các cây cột ven vỉa hè được ánh đèn đường soi rọi.
"sao mà em có thể không lo lắng được. em còn đang nghĩ là có nên sang nhà hai người jimin lánh nạn không đây" - jungkook nói rồi thở dài một hơi.
"không cần đâu. chẳng phải là mẹ đã biết hai đứa mình sống chung hay sao?" - taehyung lập tức trấn an người nọ.
"nhưng mẹ anh chỉ xem em là bạn của anh thôi, mà bạn bè nào mà lại đi ở chung phòng, dùng chung tủ quần áo, lại còn có đồ đôi nữa" - jungkook gục mặt trên vai taehyung, lo lắng đến mức kể cho taehyung nghe bảy bảy bốn chín kịch bản máu chó, nào là lỡ như mẹ kim phát hiện ra mối quan hệ mờ ám của hai người rồi dùng mọi cách ngăn cản thì sao. lại còn nói lỡ như mẹ kim hẹn cậu ra rồi đưa cho cậu một khoản tiền khổng lồ, bảo cậu phải rời xa anh thì cậu phải xoay sở như thế nào? còn bảo nếu như taehyung vì cậu mà cãi lời mẹ kim thì chẳng khác nào cậu đã phá hoại hạnh phúc gia đình của taehyung hay sao? jungkook còn nghĩ đến những tình huống oái oăm hơn, nào là mẹ kim cho người bắt cóc anh theo mẹ sang nước ngoài, rồi cho anh một danh phận mới, cắt đứt hết tất cả mọi liên lạc với jungkook thì cậu biết phải xử lí như thế nào đây.
taehyung phì cười nghe jungkook lảm nhảm, hai tay vẫn kiên định đỡ lấy cậu, chẳng mấy chốc đã về đến nhà.
___
vừa đóng cửa lại taehyung lập tức đè con người ta lên cửa mà hôn tới tấp.
jungkook bị taehyung hôn đến nhũn người, nhưng hai tay vẫn theo thói quen mà vòng qua ôm chặt lấy cổ anh, jungkook hé miệng nghênh đón chiếc lưỡi nghịch ngợm của ai đó đùa nghịch trong khoang miệng mình. cả hai triền miên đến tận mấy chục phút đồng hồ mới miễn cưỡng dứt ra.
ánh mắt jungkook nhuốm một tầng mê man, cậu khẽ ngẩng đầu lên để anh người thương dễ dàng chu du, mút mát nơi hõm vai tinh tế của mình.
"tae—đừng có làm..." - jungkook luồn một tay vào quả đầu mềm mại của taehyung, còn tay kia thì cố gắng đẩy người nọ ra ngoài.
taehyung thấy thế cười khẽ.
thế là muốn làm hay không làm đây?
dù bản thân taehyung cũng muốn chén sạch em người yêu lắm nhưng anh cũng biết thời điểm này là không phù hợp, nên chỉ đành hôn lấy hôn để từ trán xuống đến má mũi miệng của người ta. gương mặt thanh tú của jungkook không có chỗ nào mà taehyung chưa từng hôn qua cả.
"dù anh có hôn em cả chục lần cũng không làm em bớt lo đâu" - jungkook khẽ đẩy anh người thương sang một bên, còn cậu thì ngồi xuống gỡ giày rồi ủ rũ lếch vào phòng tắm.
rất nhanh sau đó taehyung đã theo kịp cậu. taehyung thừa biết có hôn bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không sao ngăn người nhỏ hơn nghĩ nhiều.
nên anh quyết định hôn con người ta hơn trăm cái.
jungkook:...
đừng có nghĩ bản thân là anh người thương vô cùng đẹp trai và xịn sò của cậu liền muốn làm gì thì làm nha!
ấy thế mà không hiểu sao jungkook lại để cho taehyung hôn cả trăm cái lên mặt.
___
lăn lộn trong nhà tắm tầm mười phút thì cuối cùng cả hai cũng sạch sẽ mà lên giường ngủ.
jungkook như hóa thành koala mà ôm dính lấy taehyung, taehyung cũng không lạ gì mấy trò mè nheo này của jungkook nữa.
nằm chừng mấy phút thì người trong lòng taehyung lại lộn xộn.
"em không ngủ được sao?" - giọng nói trầm ấm của taehyung vang lên.
"em hồi hộp quá" - jungkook ngước mắt nhìn người nọ, liền thấy taehyung vẫn nói chuyện với cậu với đôi mắt nhắm nghiền.
"em phải ngủ sớm để ngày mai còn đi đón mẹ với anh nữa chứ" - dù nhắm mắt nhưng taehyung vẫn cúi mình xuống hôn chính xác vào trán cậu.
"sao em lại đi rồi, seokjin hyung không đi cùng anh sao?" - jungkook nhăn mặt.
"anh có nói thế nào thì jin hyung cũng nhất quyết không đi. nhưng mà anh lại không thể đi một mình.." - taehyung đột nhiên giở giọng đáng thương nói với jungkook.
"nhưng mà em—" - jungkook chưa kịp nói liền bị taehyung mổ vào miệng một cái nữa.
"anh biết là em lo lắng, nhưng sớm hay muộn gì thì em cũng phải gặp mẹ mà đúng không?" - taehyung dịu dàng vuốt lấy mớ tóc xuề xòa trên trán cậu.
"em hiểu ý anh mà tae, nhưng mà ngày mai em vẫn muốn ở nhà"
taehyung ỉu xìu nhìn cậu.
"em cần phải dọn dẹp! không thể để những món đồ đáng nghi đó lọt vào mắt mẹ anh được" - jungkook quả quyết nói.
những món đồ mà jungkook nói thật chất là những gói hình vuông nhỏ với nhiều hương vị như dâu, chuối, táo,... nằm rải rác từ đầu giường đến trong kẹt tủ.
"thôi được rồi, nếu thế thì anh sẽ nhắn với namjoon hyung một tiếng, sáng mai anh sẽ sang nhà anh ấy đem seokjin hyung theo luôn"
"anh không muốn bản thân phải chịu khổ một mình đúng không?" - jungkook phì cười, đưa tay chọt lấy chiếc mũi cao thẳng như tạc tượng của taehyung.
taehyung chỉ cười mà không nói, nắm lấy bàn tay tay thon dài của jungkook và đặt lên đó một nụ hôn nhẹ. cuối cùng anh lại đổi tư thế, vùi mình vào lòng jungkook mà cọ cọ.
"chúng ta sẽ ổn thôi mà, có anh ở đây rồi" - taehyung nói siết chặt lấy vòng eo tinh tế của cậu, nhưng mặt vẫn vùi vào lòng ngực săn chắc của người ta mà hít lấy mùi thơm quen thuộc.
jungkook cười, vươn tay xoa lấy quả đầu đen mượt trong lòng mình, cuối cùng lại cúi xuống hôn một cái lên tóc anh.
"thật tốt khi kim taehyung là người yêu của em" - jungkook cười ngọt ngào.
"cũng thật hạnh phúc khi jeon jungkook lại chính là người mà anh thương" - taehyung ngẩn đầu lên nhìn cậu, dịu dàng đáp lời, rồi anh lại kéo em người yêu của mình vào một nụ hôn thật dài.
taehyung hôn cậu nhẹ nhàng mà trân quý, như thể muốn mang phần nào ưu phiền của jungkook đi mất vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip