Chap 16
110917
final chapter
enjoy
^^
•••
"Tặng em."
"Woah, cám ơn anh nhưng mà có chuyện gì vậy?" - Cô mở to mắt ngạc nhiên khi mới vừa bước vô xe chưa kịp cài dây an toàn thì đã thấy Kim Taeyeon chìa một bông hồng đỏ rực ra trước mặt mình. Hôm nay là một ngày hiếm hoi mà anh có thể ở nhà nguyên ngày còn cô thì vẫn phải đến bệnh viện mà lại còn phải trực ca tới tận chín giờ tối. Sáng khi đưa cô đi làm thì anh cũng chỉ nhắc là tối sẽ đến rước chứ đâu có nói gì về cái sự kiện bông hồng này, trông cách anh ăn mặc cũng lạ, giày loafer, vest hồng pastel, quần kaki cùng sơ mi trắng dài tay sơ vin vẫn còn để hở hai nút phía trên ... có chuyện gì vậy nhỉ?
"Chỉ là lúc anh chờ em ở đây thấy có một bé gái bán hoa hồng đi ngang thì anh mua thôi, vừa giúp bé gái vừa để tặng em." - Anh bật máy xe và bắt đầu chạy.
"Chỉ mua một bông như thế này sao?" - Cô cầm lên thắc mắc, hoa vẫn còn mới, cô có thể thấy những giọt nước còn đọng lại trên cánh hoa, mùi hoa thơm nhẹ lan tỏa cả chiếc xe.
"Không, cô bé còn khoảng năm sáu bông gì đó, anh mua hết nhưng chỉ lấy một bông để tặng em, còn lại thì anh tặng cô bé." - Anh thản nhiên nói, một tay cầm lái, một tay anh vuốt cằm mình.
"Tại sao?" - Câu chuyện và hành động của anh hoàn toàn thu hút cô.
"Tại vì anh thấy tặng một bông cho em sẽ hay hơn là một vài bông và anh thấy nếu anh làm vậy trong mắt em và cô bé anh sẽ rất là cool."
"Cool?" - Cô cười giòn, hôm nay có anh đưa rước đi làm, lại thêm công việc ở bệnh viện diễn ra suôn sẻ nên tâm trạng của cô rất tốt.
"Đi ăn gì đi em đói quá? Ở nhà mình cũng đâu còn gì ăn?" - Biết là anh ít khi tự tay nấu thức ăn nên cô đề nghị ăn ngoài, giờ này mà về nhà nấu thức ăn, dù tâm trạng của cô có tốt thế nào cũng không thích đâu - "Anh cũng chưa ăn gì đúng không?"
"Đi ăn beefsteak và uống rượu vang đi." - Anh gật đầu đề nghị, lâu lắm rồi cô mới thấy anh tự nói ra món mình muốn ăn như vậy, cô cứ chờ câu nói thông lệ như mọi lần 'em muốn ăn gì?' của anh.
"Anh muốn ăn ở nhà hàng Pháp hả?"
"Ừ" - Anh cười "Anh biết một nhà hàng này mới mở."
"Mà ngon không anh?" - Cô cứ vậy hỏi tiếp.
"Cũng được được." - Anh trả lời.
"Cũng được được?" - Cô hỏi lại, câu trả lời gì kỳ vậy, quay qua nhìn anh cô cứ thấy anh tập trung tìm đường.
"Em ăn rồi sẽ biết, anh ăn thử thì thấy nó cũng được được." - Anh lắc đầu suy nghĩ nói, tự nhiên cô thấy có gì kì kì, nếu không ngon thì tại sao không ghé lại mấy chỗ cũ cô với anh thường ăn, nhà hàng đó có gì đặc biệt mà anh muốn giới thiệu với cô đến vậy, nãy giờ cô thấy anh đi đường mới nằm ở một hướng khác hoàn toàn với hướng về nhà anh, đi khoảng hơn mười phút thì cũng ra khỏi khu buôn bán ở trung tâm chạy về khu đất mới quy hoạch gần hai năm nay, chính quyền thành phố cấp phép xây dựng khu này thành khu dân cư cao cấp gồm những căn biệt thự hai tầng cách nhau bằng những bãi cỏ và hàng rào cây, đây hình như là khu đô thị mới vừa khánh thành mấy tháng trước, cô biết được nhờ mấy tờ rơi Kim Taeyeon mang về để lung tung trên sofa phòng khách.
Cô nhoẻn miệng cười khúc khích, không gian đang yên lặng vì cảnh vật mới lạ xung quanh và cái nhà hàng bí ẩn của anh vì nụ cười của cô mà trở nên vô cùng thú vị, Taeyeon người đang im lặng một tay gác lên cửa sổ một tay lái xe nghe và nhìn thấy nụ cười của cô, trên miệng cũng bấc giác nở một nụ cười tủm tỉm nhưng cố gắng giấu đi bằng bàn tay đang gác trên cửa của mình, cô cười vì mình đã bị anh lừa một ván, một ván phải nói là dễ thương, dễ thương vô cùng, đến lúc này sự tò mò trong cô đã chuyển biến ngoạn mục thành cái gọi là sự trông mong và chờ đợi, cô thật sự trông mong cái nhà hàng bí ẩn đó cùng món beefsteak được được kia, mân mê cánh hoa trên tay, không còn phát ra tiếng nhưng miệng cô vẫn không khép lại nụ cười đó được, từ lúc tiếng khúc khích đó phát ra từ miệng cô thì không khí trên xe cũng thay đổi hẳn, hoàn toàn không có lời nói nào phát ra từ cả hai như lại tồn tại một thứ gì đó ngọt ngào và rất lãng mạn.
Sau một lúc chạy chậm lại thì Taeyeon dừng hẳn xe trước một căn biệt thự màu trắng, ánh sánh trắng từ những bóng đèn cao áp phía ngoài làm cho nó trở nên vô cùng tinh tế và sang trọng. Tiffany có cảm giác như ngôi nhà này được thiết kế bằng cách lấy những khối hộp vuông vức đủ kích thước trồng lên nhau một cách ngẫu nhiên và tạo ra một tác phẩm hoàn mỹ như thế này, ở phía dưới là ba chiếc hộp lớn nhất có chiều cao khác nhau nằm thụt ra kéo vào rất tinh tế, chiếc hộp ở giữa là chiếc hộp duy nhất làm bằng đá, đứng từ xa cô không thể chắc nó làm bằng loại đá gì, những cái cửa nằm trên đó dẫn cô vào phía trong ngôi nhà có một màu xám trông vô cùng hợp với những bức tường màu trắng xung quanh. Chiếc giỏ xách cô đeo trên vai, trên tay là bông hoa Taeyeon tặng cô lúc nãy, Tiffany cứ đứng tồng ngồng ở đó mà nhìn ngắm xung quanh thì nghe tiếng Kim Taeyeon người đang có khuôn mặt vô cùng hí hững, đứng đút cả hai tay vào túi quần kế bên cô nói một câu mà suốt cuộc đời cô không thể nào quên.
"Anh thật sự hết tiền rồi nên đám cưới của chúng ta em là người phải chi trả toàn bộ đó."
Khuôn mặt cô đỏ bừng cả lên dù đoán trước được sẽ có một vài thứ làm cô vô cùng bất ngờ hôm nay nhưng khi nghe anh nói như vậy cô cũng không thể chống cự mà trở thành một cô gái e thẹn, không biết làm gì cô đi thẳng men theo lớp đá trên bãi cỏ lớn dẫn vào ngôi nhà phía trong.
"Kệ anh chứ, liên quan gì tới em." - Đi nhanh phía trước để cố gắng giấu đi nụ cười thật tươi ngự trị trên môi mình, vậy là cô đã hiểu lầm tất cả mọi chuyện ... không, cô vẫn hiểu đúng ý anh nói đó chứ, anh sẽ tìm nhà cho cô nhưng vẫn không ngờ tới được đó là một ngôi nhà chung cho cả hai, một ngôi nhà anh cố gắng xây dựng rồi trao nó cho cô, để cô xây lại cho anh một tổ ấm, rốt cuộc cô cũng đã đi được những bước đầu tiên để trở thành người đàn bà xây tổ ấm rồi hay sao.
Bên trong căn nhà toàn bộ nội thất chỉ bao gồm có hai màu gồm trắng và đen, từ sofa đến tường nhà toàn bộ là một màu trắng điểm xuyến trên đó là những chiếc kệ nhỏ, đèn bàn hay tranh treo tường đều là một màu đen nhạt.
"Tất cả đều là của em, nên không cần phải nhìn ngắm hết mọi thứ lúc này đâu, anh đã chuẩn bị hết trên phòng ngủ, hãy đi tắm thật thoải mái rồi cùng anh ăn món bò được được nào." - Anh lại ôm nhẹ cô từ phía sau rồi nói nhỏ vào lỗ tai cô, giọng anh nghe thật êm dịu. Cô không nói gì chỉ gật đầu theo hướng cầu thang anh chỉ bước lên tầng trên có phòng ngủ của ... cả hai, trước khi đi anh còn nói.
"Cho anh xin lại bông hồng này nhé, anh nghĩ nó sẽ rất đẹp nếu để trên bàn ăn của chúng ta."
Anh để cô một mình đi lên tầng hai của căn nhà mới, rất rộng, nhìn xung quanh một lúc cô cũng thấy được một phòng sách dành cho mình, studio của anh và rất nhiều thứ nữa. Tiến tới căn phòng mà Taeyeon nói, bàn tay cô đặt trên nắm cửa lạnh ngắt và trái tim cô run mạnh dữ dội hơn, anh chưa nói gì chính thức với cô cả nhưng cái gật đầu đồng ý của cô khi anh nói căn nhà này là của cô thì chẳng phải cô đã tự mặc định mình là nữ chủ nhân căn nhà này và là vợ của anh sao, bản thân cô mang đầy một cảm xúc kỳ lạ khi suy nghĩ đến điều đó, phân vân một hồi thì cô cũng quyết định mở cửa đi vào, chỉ cần một cái vặn cửa đơn giản thì cô đã đứng tại nơi đầy bí ẩn của tương lai, nơi cô sẽ làm vợ anh, ngoan ngoãn và yêu kiều trong vòng tay anh hằng đêm, nơi cô có thể thấy anh vào lúc cuối ngày và cũng là nơi chỉ cần mở mắt ra thì thấy được người đàn ông mình yêu đang ngủ rất say. Chiếc giường lớn đặt ngay giữa bức bình phong ngăn cách căn phòng thành nhiều khu vực nhỏ, tất cả đều là nhưng màu đen màu trắng xen kẽ, cầm lấy chiếc váy màu hồng nhạt cùng bộ đồ lót màu kem anh chuẩn bị sẵn trên giường cô tiến vào căn phòng tắm rộng lớn với một cái rùng mình mang đầy cảm giác cảm giác kì lạ. Gỡ bỏ tất cả trang phục trên người, cô thoải mái để cả thân mình thư giãn trong bồn nước ấm với những cánh hoa hồng bồng bềnh anh đã chuẩn bị sẵn. Hương hoa thơm ngát cùng với dòng nước ấm gột rửa bớt đi trong cô những sư sợ hãi nhỏ bé chỉ để lại một niềm mong mỏi cho cuộc sống tương lai.
Dù biết là Taeyeon đang chờ mình phía dưới, cô vẫn không thể ngăn bản thân mình không đi dạo một vòng quanh căn phòng, không biết chỉ trong vòng có một ngày từ lúc cô đi làm tới giờ, Kim Taeyeon có thể làm thế nào mà mang hết tất cả mọi thứ từ quần áo của cả hai, mỹ phẩm của cô sang hết bên đây, ngồi xuống bàn trang điểm, cô không để mình trông thật đơn điệu lúc này, một lớp trang điểm nhẹ, màu son với mùi thơm anh thích, mái tóc vừa mới sấy khô được cô uốn nhẹ cho hợp với chiếc váy lụa hồng pastel hở lưng, cùng với một vài thứ trang sức làm điểm nhấn và cuối cùng là loại nước hoa cô hay dùng, loại mà anh nói kết hợp với hương thơm của riêng cô sẽ tạo nên một mùi hương say đắm vô cùng quyến rũ và không thể nào cưỡng lại được.
Khi mở cửa bước ra ngoài, cả căn nhà được soi sáng chỉ bằng một tông màu vàng nhạt của ánh đèn chùm trên cao ngoài ra còn có thể nghe thấy tiếng đàn dương cầm chờ đợi của anh vang vọng lên cả tầng hai, từ trên ban công nhìn xuống phòng khách cô nhìn thấy một Kim Taeyeon lịch lãm và lãng mạn bên cạnh chiếc dương cầm lớn màu đen, vẫn trong chiếc áo sơ mi và bộ vest lãng tử đó anh nhìn cô mỉm cười, những khoảng âm thanh đứt quãng được ngân lên bằng âm điệu của một bài hát khác, cô mĩm cười nhẹ, cô biết bài hát đó làm trái tim cô cũng ngân theo và cuối cùng là tiếng hát của anh.
I don't know but I believe
That somethings are meant to be
And that you make a better me
Everyday I love you
I never thought that dreams came true
But you're shown me that they do
You know that I learn something new
Everyday I love you
Because I believe that destiny is out of our control (Ooh don't you know that)
And you never live until you love with all your heart and soul
It's a touch when I feel bad. It's a smile when I get mad
All the little things I have. Everyday I love you
Every day i love you
Because I believe that destiny Is out of our control (Ooh don't you know that)
And you never live until you love with all your heart and soul
If I asked would you say yes
Together we're the very best
I know that I am truely blest
Everyday I love you
And I'll give you my best
Everyday I love you ... Oh yeah ...
Tiffany biết bài này, làm sao mà cô không biết được chứ, có cô gái nào khi từng nghe bài hát này mà không mơ mộng được người yêu của mình hát tặng, cả căn nhà tràn ngập bởi giọng hát ấm áp của anh, ánh mắt cô dù cố gắng cũng không thể không trở nên ẩm ướt, chuyện gì đang xảy ra thế này, một ngày tưởng chừng như vô cùng bình thường với hai ca mổ liên tiếp chỉ cách nhau khoảng một giờ, cô đã rất vui khi anh có thể ở nhà chờ cô và đưa rước cô đi làm nhưng Kim Taeyeon đã làm gì với nó mà một từ vui cũng không còn đủ để cô diễn tả hết cảm xúc mà mình nhận được nữa rồi, từ bông hoa hồng, căn nhà, bộ đồ và bây giờ là một bài hát đầy ẩn ý thế này. Từ lần đầu mới nghe bài này có một câu luôn ám ảnh và làm cô suy nghĩ rất nhiều 'Và em sẽ thật sự chưa bao giờ sống cho đến khi em yêu với cả trái tim và tâm hồn mình' đến hôm nay Kim Taeyeon nhìn thẳng vào mắt cô và hát cho cô nghe câu này, cả câu hát dội thẳng vào sâu trong tâm hồn và trái tim cô.
"Còn đứng ngây ra làm gì, mà không xuống đây với anh nào." - Lại cái kiểu đứng hiên ngang, anh đút hai tay vào túi quần ngước nhìn lên ban công tầng hai nói với cô.
Cô cảm thấy mình hoàn toàn trở nên bị động trước anh, chỉ biết nghe và làm theo những gì anh nói, men theo ban công cô đi tới chiếc cầu thang vòng cung và bước từng bước một xuống phía dưới nơi có anh đang đứng chờ, tiếng giày cao gót của cô vang dội lên từng tiếng một và hòa lẫn vào bản tình ca không lời nào đó anh đang phát, khi chỉ còn vài bước cuối cùng Kim Taeyeon dang rộng vòng tay ra đón chờ cô, trông anh lúc này rất đẹp trai, cả thân người vững trãi đưa tay ra đỡ lấy cô và để cô đứng trước mặt mình, miệng anh từ nãy giờ vẫn không ngưng cười.
"Chỉ mới có vậy đã khóc rồi sao?" - Anh hỏi khi thấy cặp mắt ướt của cô.
"Tất cả là tại anh đó." - Cô nghẹn giọng nói, giấu khuôn mặt mình vào bờ vai anh, cảm nhận được tiếng cười khùng khục vui sướng từ cổ họng anh phát ra.
"Đói không?" - Thấy cô cứ nhìn chằm chặp vào căn bếp với ánh nến lung linh và bàn ăn được trang trí đơn giản thì anh hỏi.
Cô gật đầu trên vai anh, thú thật cô rất đói từ lúc mới ra khỏi bệnh viện kìa, nhưng vì tất cả những gì anh làm đều đem đến cho cô rất nhiều cảm xúc nên cơn đói không biết lúc nào đã bị quên lãng đi mất nhưng bây giờ khi nhìn thấy đồ ăn thì cái cảm giác đói cồn cào trong cô lại quay lại.
"Là anh tự vào bếp và nấu cho Fany đó, Beefsteak cũng được được." - Dẫn cô vào trong nhà bếp anh kéo ghế cho cô ngồi vào một đầu bàn và ghế của anh nằm ở phía bên kia.
"Thật sao?" - Cô thích thú nhìn dĩa thức ăn trước mặt mình, ngoài thịt bò còn có thêm rau salad và khoai tây - "Trông có vẻ rất hấp dẫn đó chứ." -Nhìn ngước lên người đàn ông của mình đang vô cùng lịch lãm mở và rót rượu vang vào ly rượu của cô, cô nói.
"Vì năng khiếu có hạn nên anh đã rất cố gắng trong khâu trang trí để lấy trọn điểm hình thức mà." - Anh vừa mới quay về ghế bên kia của mình nói.
"Vậy hôm nay em sẽ chấm điểm sao?"
"Dĩ nhiên, anh làm cho em mà." - Anh gật đầu nói, cầm lấy ly rượu của mình nâng lên cùng cô nói - "Vì tình yêu của chúng ta."
Vị vang ngọt hoàn toàn kích thích vị giác của cô, miếng thịt chạm vào lúc đầu mang đến cho cô một cảm giác là nó khá mềm, dùng dao cắt một miếng đầu tiên cô từ từ cho vào miệng thưởng thức, không biết nó sẽ có vị như thế nào nhưng vì Kim Taeyeon đã bỏ thêm cả tình yêu của anh vào đây nên cô sẽ ăn hết chúng một cách ngon lành.
"Sao?" - Anh hỏi, cô nhìn qua phía đối diện thì thấy anh ăn cũng được gần nửa miếng, đúng là cho dù trong tình cảnh như thế nào thì cũng phải có thực mới vực được đạo, mà anh với cô thì không còn quá ngại ngùng gì với nhau trong chuyện ăn uống này rồi.
"Em nghĩ anh nên thêm mỗi loại gia vị một tí nữa và để miếng thịt ướp lâu thêm, thì nó sẽ đậm đà hơn." - Vị của nó hoàn toàn không tệ, mùi thơm có chỉ có điều cô nghĩ vì là lần đầu tiên anh nhát tay không dám nêm quá nhiều sợ làm hư cả miếng thịt.
"Không tệ mà đúng không?"
"Rất tốt, em rất thích." - Vì đã có cô chăm lo việc nấu nướng nên anh chẳng bao giờ đụng tay vô mấy việc này cả, lần đầu tiên nấu được như vậy là tốt lắm rồi.
Hoàn toàn trái ngược với lúc nãy, cả anh và cô đều tập trung vào dĩa thức ăn của mình và nhanh chóng tiếp thêm năng lượng cho bản thân, cô thì từ bữa trưa đến giờ vì hai ca mổ liên tục nên chẳng có gì vào bụng, còn anh, cô nghĩ một mình dọn hết tất cả đồ dùng của cả hai qua đây thì đến mười dĩa như thế này sức anh còn ăn hết huống chi là có một dĩa.
"Đúng là có thực mới vực được đạo mà." - Anh uống một hơi hết ly rượu của mình rồi chống cằm nhìn cô, câu nói của anh làm cô cứ cười khúc khích với một họng thức ăn trong miệng.
"Em sẽ không bao giờ quên bữa ăn này đâu, hihi." - Cô cười nói, không khí lãng mạn từ đầu đều bị hai cái bụng đói phá hủy, trong lúc như thế này thì đáng lẽ ra phải xảy ra những chuyện như vừa ăn vừa nhìn nhau âu yếm, hay là dùng khăn để lau vệt thức ăn còn dính trên khóe miệng người yêu của mình hay là cao trào nhất là cô gái móc từ trong miệng mình ra một cái nhẫn kim cương hột lớn khi vừa mới ăn một muỗng salad... đại loại như vậy nhưng ở đây không khí lãng mạn thì hết sức dư thừa, ánh nến, những bản tình ca dịu nhẹ vậy mà cô và anh chỉ toàn chú mục vô hai miếng thịt bò để cứu đói thôi.
"Xin lỗi em, là lần đầu tiên tổ chức bữa tiệc lãng mạn như thế này nên anh chưa có kinh nghiệm." - Anh cười cười nói đùa khi thấy cô vừa hoàn tất bữa ăn của mình.
"Không sao, em rất thích, bây giờ chúng ta làm gì, rửa chén?"
"Hình như anh bỏ sót mất bước đó rồi, thôi kệ." - Anh để cái khăn ăn lên bàn, đứng dậy một cách hiên ngang và bước đến chỗ cô.
"Nhảy với anh một bài nha." - Anh đưa tay ra, mời cô một bản nhạc, y như những anh chàng hồi xưa, cũng gỡ bỏ khăn ăn để trên bàn cô cẩn thận đứng dậy trước mặt anh, Taeyeon dẫn cô ra phòng khách, anh quàng tay ôm lấy cô vào lòng, để cô tựa cằm lên vai anh, đung đưa nhẹ từng bước chân, anh dẫn dắt cả hai chìm đắm vào bản tình ca không lời, hai tay cô cũng tự động ôm lấy vòng eo của anh, dựa hẳn người vào người anh cô để anh dẫn dắt mình theo từng điệu nhạc, thú thật cô chẳng giỏi giang gì mấy chuyện này.
"Mình yêu nhau bao lâu rồi anh nhỉ?" - Không khí lãng mạn dần dần được kéo lại.
"Cũng rất lâu rồi." - Anh cũng nhẹ nhàng nói - "Thật sự rất cám ơn em Fany à."
"Hửm?"
"Cám ơn em vì đã yêu anh, cám ơn em vì đã đồng ý làm bạn gái anh."
"Không, em phải cám ơn anh kìa, cám ơn anh vì đã không thay đổi, cám ơn anh vì đã đợi em, em thật sự rất biết ơn và yêu anh nhiều lắm đó Taeyeon." - Cô siết chặt cánh tay vòng quanh eo anh, dường như muốn làm cho anh cảm nhận bằng hết tình cảm của mình.
"Mình kết hôn nha em." - Năm chữ đó anh dịu dàng nói ra, không có quỳ gối hay gì hết chỉ là một đề nghị nhỏ khi ôm chặt cô vào lòng, chỉ là anh đã thôi đung đưa, tiếng nhạc vẫn còn nhưng điệu nhảy của cả hai đã kết thúc, không có màn cầu hôn gì đặc biệt nhưng những khoảnh khắc im lặng chờ đợi câu trả lời của cô thì anh cũng phải trải qua.
Còn cô, quả thật cô không có nhiều sự hạnh phúc tuôn trào khi nghe anh nói câu này như những cô gái trong phim hay trong chuyện khác, cô biết mọi chuyện sẽ đi về đâu và lời đề nghị anh vừa nói ra chỉ coi như là một cái chốt đa năng, nếu cô đồng ý thì nó sẽ khóa lại khoảng thời gian hẹn hò và chính thức mở ra một cánh cửa mới về cuộc sống hôn nhân cho cả hai. Nói vậy nhưng không phải là cô không có tí cảm xúc gì hết, cô đã vô cùng ngỡ ngàng và tuôn trào trong sự ngạc nhiên từ khi anh đưa cô về căn nhà này và nói cái câu 'anh thật sự hết tiền rồi nên đám cưới của chúng ta em là người phải chi trả toàn bộ đó' kìa, đối với cô lời cầu hôn của anh bắt đầu từ lúc đó kìa và cô cũng chẳng đã gật đầu đồng ý rồi sao, cô không thích giả ngu ngơ như những cô gái khác, với tất tần tật mọi thứ anh chuẩn bị rồi thêm cả bài hát lặp đi lặp lại hàng chục lần từ 'Anh yêu em', tới bây giờ khi anh nói hãy kết hôn đi thì lại giả vờ ngạc nhiên và khóc bù lu bù loa sao?
"Em phải chi trả toàn bộ sao?"
Đến lượt anh cười xòa vì câu nói của cô - "Anh quả thật mất một khoảng khá lớn cho ngôi nhà này nên số tiền còn lại thật thì không nhiều lắm nhưng để cho em trở thành một cô dâu đẹp nhất hành tinh và có một đám cưới nhớ đời thì vẫn còn dư sức."
"Đồ ngốc à, em đồng ý, mình kết hôn đi em sẽ làm vợ anh ... mãi mãi." - Cô nhìn thẳng vào mắt anh nói rồi rướn người lên kéo anh vào một nụ hôn kiểu Pháp do cô hoàn toàn chủ động, bàn tay cô từ eo vuốt dọc sống lưng anh lên trên và luồn sâu vào trong mái tóc anh, kéo đôi môi anh mơn man trên môi cô, cô cảm nhận thấy được nụ cười của anh, cô từ từ nhấm nháp từng làn môi của anh, ngọt ngào và đầy nam tính, chậm rãi cô muốn anh cảm nhận được sự khao khát của mình, cô chưa bao giờ bì được anh trong những lúc như thế này, dù là cô hay anh bắt đầu khi mà cảm xúc trong cả hai đã tăng lên thì anh luôn là người tấn công và dẫn dắt cô suốt con đường ướt át này. Cô vẫn chưa bắt đầu thì đã thấy chiếc lưỡi của ai kia lướt nhẹ trên bờ môi mình, anh luôn là vậy khi gần gũi với cô thường rất dễ bị cảm xúc dẫn dắt. Dùng môi cô khiêu gợi mút nhẹ đầu lưỡi anh và điều đó dường như làm anh phát điên lên, đẩy nhẹ cô vào bước tường gần đó anh thì thào nói.
"Nghịch, anh không tha cho em đâu."
.
.
.
Giật mình mở mắt tỉnh dậy nhìn qua chiếc đồng hồ trên đầu giường, đã hơn chín giờ sáng, quang cảnh xung quanh còn quá mới mẻ làm cho cô thấy không quen, cảm nhận được một bàn tay to lớn đang đặt trên bụng mình cô nhẹ nhàng chuyển người quay qua con người bên cạnh, cũng không quên kéo tấm chăn dày lên che chắn cơ thể mình. Từ tối hôm qua chỉ có một tấm chăn, cô thì muốn kéo lên tận vai còn anh thì lúc ngủ chỉ đắp hờ ngang bụng làm cô khó chịu vô cùng, đêm đầu tiên ngủ chung của cả hai mà đã có vấn đề thói quen phát sinh làm cô không biết giải quyết thế nào đành phải leo xuống giường lấy cái áo sơ mi của anh mặc vào. Khuôn mặt anh say ngủ cùng với tiếng ngáy nhẹ, thông thường không có lịch gì ở một mình anh ngủ rất nhiều có khi tới tận chiều mới dậy, huống chi hôm qua anh rất vui, mãi không chịu ngủ, cứ ôm cô vào lòng, vuốt ve tấm lưng của cô, cả đêm mỗi lần giật mình tỉnh dậy cô đều cảm nhận được vòng tay của anh trên bụng mình. Chẳng muốn làm phiền đến giấc ngủ của anh cô cứ vậy nằm yên ngắm nhìn người đàn ông của mình say ngủ, được một lát thì cô cũng tìm được quyển sách đang đọc dở dang của mình trong kệ sách tầng hai và trở lại giường chờ anh tỉnh dậy.
Vì quá chú tâm vào quyển sách nên cô đã không chú ý đến sự chuyển động của người đàn ông bên cạnh mình cho đến khi cánh tay lực lưỡng vòng ra sau lưng và kéo cô người đang dựa vào đầu giường về lại vị trí cũ là nằm bên cạnh anh.
"Anh dậy rồi hả?" - Đặt quyển sách qua một bên cô hỏi anh người đang nhìn cô bằng ánh mắt chất chứa nhiều cảm xúc.
"Thì ra là cảm giác thế này." - Anh nói, vòng tay qua eo cô rồi gác đầu lên bụng cô.
"Hửm, cảm giác gì?" - Cô hỏi.
"Cái cảm giác mà vừa mở mắt ra đã nhìn thấy người phụ nữ của mình thức dậy trước lại còn bận áo sơ mi của mình nữa chứ." - Anh nói vẫn không buông tha cái bụng cô.
"Thích không?" - Cô cười hỏi khi thấy anh nói vậy, anh không trả lời chỉ dụi dụi cái dầu của mình trên bụng cô.
"À, em có khó chịu hay còn đau không, anh đi mua thuốc." - Anh lật đật ngồi thẳng dậy hỏi cô.
"Vẫn còn hơi khó chịu khi đi lại nhưng em chịu được với lại bây giờ anh ở chung nhà với một bác sĩ nên đừng hở tí ra là đi mua thuốc."
"Hì anh quên, khó chịu lắm sao? Hôm nay em cứ nghỉ đi anh sẽ mua đồ ăn về."
"Vâng, em cũng đói rồi." - Cô gật đầu đồng ý, không muốn mình đói đến mức mạnh ai ngấu nghiến ăn phần người đó như hôm qua nữa.
Chồm người anh hôn nhẹ lên má cô một cái rồi thản nhiên đứng thẳng dậy trên giường mà đi xuống lấy đồ vào nhà tắm.
"Yah, Kim Taeyeon anh phô thiệt đó." - Cô la lên rồi chỉ nghe được tiếng anh cười trong nhà tắm phát ra.
Đợi anh đi khuất Tiffany mới từ từ nhăn nhó ngồi thẳng dậy dựa lưng vào đầu giường, cái kéo mạnh của anh lúc nãy thật sự làm cô rất sót nhưng vì sợ anh lo nên chẳng dám thể hiện ra, đêm qua cô đã trao anh tất cả, mọi chuyện đến thật tự nhiên như đã mặc định sẵn vậy, lúc đầu mặc dù vẫn còn sự ngượng ngập nhưng không hề làm kém đi sự hạnh phúc của cả hai, vậy là tình yêu của cô và anh đã thăng hoa lên một bậc, vậy là cô đã là một người đàn bà chính chủ.
.
.
.
"Cảm giác thế nào?"
"Hửm?"
"Cảm giác sắp làm vợ người ta thế nào?"
"Có nhiều thứ phải lo toan cho lễ cưới nên cũng rất mệt nhưng cũng rất hồi hộp và mong chờ."
"Vậy là rốt cuộc trong hai đứa mình cậu lại là người ra đi trước nhỉ?"
"Ừ" - Cô chỉ biết nói vậy.
Không gian sực nức mùi tinh dầu thảo dược làm cho tinh thần người ta càng thêm sảng khoái, cùng với cô bạn thân của mình, Tiffany đang có mặt lại một spa khá lớn và nổi tiếng, nhận được sự chăm sóc kĩ lưỡng từ cô nhân viên, cô cảm thấy những mệt nhọc vì sự lo toan cho hôn lễ vơi dần đi, ai nói đám cưới là hạnh phúc, để có được một đám cưới hoàn mĩ cả gia đình cô và Taeyeon gần như vô cùng bận rộn vào mấy tuần nay, đủ thứ việc phải lo, phải nghĩ.
"Cũng may sao cậu qua đây đợt này với tớ, tớ nói với Taeyeon nếu không có cậu làm dâu phụ tớ không cưới đâu."
"Tớ thật sự bây giờ chẳng còn tâm trạng để tham gia một cái lễ cưới nào huống chi là làm dâu phụ, nhưng vì đây là của cậu nếu nghĩ tớ không tham gia thì chắc cậu sẽ lấy mấy con dao mổ mà rạch mặt tớ quá."
"Hì hì, mà cậu không định suy nghĩ lại chuyện của cậu sao? Cậu yêu anh ta như vậy mà chia tay thế này?"
"Tớ mệt mỏi lắm Fany à, thật sự là tớ mất hết sức lực cũng vì suy nghĩ về chuyện đó, hai bọn tớ ... mệt lắm." - Giọng cô bạn thân cô nghe thiểu não vô cùng.
"Tớ thật sự muốn gặp anh ta một lần đó, anh chàng nào lại làm cậu điêu đứng như thế này."
"Đừng nhắc nữa, hai người định đi trăng mật ở đâu thế?"
"Taeyeon đang nói với tớ về cái đảo Cocoa-Maldives chắc là ở đó, cậu đi nhiều chắc biết mà?"
"Ừ đẹp lắm, tớ cũng nghe nói thôi chưa đi lần nào."
.
.
.
"Anh hồi hộp không?" Jessica hỏi.
"Chút chút." - Taeyeon trả lời - "Mà cô ấy sao rồi, không còn khóc chứ?"
"Nó bình tĩnh lại rồi, con gái là vậy, dù tự lập thế nào đến ngày cưới là ngày không còn làm con gái mẹ mình nữa về làm con gái nhà người ta thì dù cứng rắn đến mấy cũng khóc thôi."
Nó gật đầu nhìn cô và mẹ vợ nói chuyện trong nước mắt tự nhiên nó run bắn lên không biết làm thế nào, xém tí nữa là làm hư luôn lớp trang điểm của cô.
"Fany, nó yêu anh nhiều lắm đó."
"Tôi biết."
"Anh nghĩ nó bắt đầu yêu anh từ lúc nào?"
"Sau khi tôi theo đuổi cô ấy?"
"Không, sai rồi, từ trước khi nó đi du học tám năm kìa, nó có thể không nhận ra nhưng sự thật là vậy, anh yêu nó bao nhiêu năm thì nó cũng đáp trả anh lại từng ấy năm tại nó không nhận ra thôi, nên hãy đối xử với nó thật tốt vào."
.
Tiết mục văn nghệ chào mừng đầu tiên kết thúc trong tiếng vỗ tay đầy thán phục của người xem bên dưới vì sự công phu và chuyên nghiệp đến tuyệt vời, một bài múa đương đại trên nền nhạc là một bài hát đám cưới bất hủ, tiết mục này hiếm khi được chọn để mở màn cho một hôn lễ vì phải đòi hỏi chi phí tri trả rất cao, một phông màn trắng được giăng lên giữa sân khấu làm chiếc bóng của hai vũ công in hẳn lên tạo một sự thích thú mới lạ cho khán giả. Buổi tiệc bắt đầu đón khách từ năm giờ chiều và chính thức diễn ra vào đúng hai tiếng ngay sau đó, cả nhà hàng Seoul – Grand Hyatt được trang trí một cách đặc biệt hoàn toàn phù hợp với chủ đề bữa tiệc, vì hơn phân nữa khách mời là bạn bè trong giới showbiz của chú rể nên đòi hỏi phải có cả thảm đỏ và không gian chụp ảnh cho cánh nhà báo bên ngoài lối vào nhà hàng, phông nền cho bục chụp ảnh là một bức tranh hồng trắng và tên cô dâu chú rể được viết cách điệu treo trên một cây cổ thụ lớn với hoa và trái là những trái tim nhỏ hay lời chúc hạnh phúc được ghép lại.
"Alo alo..." - Cả khán phòng lớn của nhà hàng Seoul – Grand Hyatt chìm dần vào bóng tối, âm thanh râm ran trò chuyện, tán thưởng xung quanh cũng nhạt dần cuối cùng là tắt hẳn, tất cả mọi người đều im lặng hướng mắt về bục MC bên phải khán đài lớn, nơi duy nhất còn được chiếu sáng trong sảnh tiệc.
"Ai. Ai ... lô ..." - Cả khán phòng bật cười, cậu chàng MC hình như hơi khớp với toàn bộ sự chú ý của hàng trăm con người phía dưới, trong một bộ vest xám bạc cổ điển cùng chiếc cravat cùng màu, cậu trai với chiều cao lý tưởng làm người khác phải phì cười vì sự lúng túng tới dễ thương của mình.
"À vâng, trước tiên xin chào mừng tất cả mọi người đã không ngại bỏ chút thời gian để đến tham dự buổi tiệc cưới này." - Tiếng vỗ tay râm ran vang lên sau khi chàng MC kết thúc lời nói chào mừng của mình - "Cũng xin tự giới thiệu tôi tên họ đầy đủ là Hwang Sooyoung, là MC chính của hôn lễ ngày hôm nay." - Sooyoung cúi chào sau khi nói xong, vẫn là tràng vỗ tay râm ran phía dưới. Hít một hơi lớn sau đó là tự mỉm cười trấn an mình, Sooyoung giơ mic lên tiếp tục việc dẫn chương trình của mình.
"Cũng xin thú thật với quý vị, tôi tự thấy bản thân mình tài năng thì không có, kinh nghiệm thì càng không mà hôm nay dám đứng ở đây trước mặt biết bao nhiêu là người nổi tiếng và MC chuyên nghiệp và cầm mic thế này tôi cũng thấy tự nhột trong người." - Tiếng cười nho nhỏ bên dưới lại vang lên.
"Đây là lần đầu tiên và cũng không chắc sẽ có thêm cơ hội lần thứ hai để làm như thế này kính mong mọi người ủng hộ." - Sự lúng túng trong từng câu nói cũng như là hành động của cậu khiến cho người ta một cảm giác thích thú mà không thể dời mắt đi khỏi khán đài nhỏ đó.
"Mặc dù yếu kém là thế nhưng thật sự tôi đã nằng nặc đòi để được làm MC cho buổi tiệc ngày hôm nay cũng chỉ vì một lý đo duy nhất." - Cậu dừng lại một chút càng làm thu hút sự chú ý của mọi người.
"Nếu không phải tôi thì tôi nghĩ sẽ không có ai thích hợp để đứng đây ngày hôm nay, ngoài việc tôi là em trai của cô dâu và một người phải nói là khá thân với chú rể thì tôi có thể nói là chứng nhân duy nhất chứng kiến toàn bộ cuộc tình của hai nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay." - Cả khán phòng lại im thin thít sau câu tuyên bố hung hồn của cậu.
"Mọi người ở đây có ai tin vào tình yêu sét đánh không? Có chứ mà đúng không, thú thật với các bạn là tôi cũng không quá tin vào cái gọi là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên đâu, một cô gái đẹp đi ngang qua "woah, đẹp quá" rung động như vậy là cùng, chứ làm sao mà có thể gọi là yêu được đúng không? Ấy vậy mà nó có thật đấy mọi người ạ, câu chuyện là như thế này. Ở một thị trấn nhỏ kia, có một anh thanh niên nhà rất nghèo tên gọi là Kim Taeyeon, anh ta hiền như cục đất và làm nghề bốc vác để kiếm sống, cuộc sống anh ta chỉ loanh quanh luẩn quẩn với những bao hàng và tiền chữa bệnh cho người ba của mình. Bỗng một ngày nọ, anh ta gặp được một cô gái kia vô cùng xinh đẹp, cô là con gái lớn của một gia đình bác sĩ khá giả mới chuyển đến thị trấn, chỉ ngay lần gặp mặt đầu tiên, khi cô gái đó đi lướt ngang qua anh thanh niên đó thì anh ta đã bị cô gái cướp mất đi cả tâm hồn và trái tim của mình, anh ta nói mình yêu cô gái đó mất rồi. Thấy vậy một người không tin vào tình yêu sét đánh như tôi mới liền hỏi "ầy, yêu cái gì, anh chỉ mới rung động thôi đúng không?", ngay lập tức anh ta trả lời tôi rằng "không, tôi yêu cô ấy" và quả thật là yêu quý vị ạ, một tình yêu đơn phương không nói ra suốt một năm trời, vì khoảng cách của cả hai là khá xa nên anh ta chỉ biết giấu đi tình cảm đó cho riêng mình và không bao giờ dám bộc lộ, anh ta chỉ dám đứng nhìn từ xa với một ánh mắt mà cô gái sau này nói ánh mắt đó là ánh mắt đẹp nhất thế gian, cứ vậy anh thanh niên kia chỉ biết theo sau âm thầm bảo vệ và chở che cho cô gái đó cho đến một ngày cô gái lại rời bỏ Hàn Quốc đi du học tám năm trời, trong tám năm đó chàng trai cũng thay đổi trở thành một người đàn ông đẹp trai giàu có và xung quanh làm việc với anh ta là rất nhiều hoa thơm cỏ đẹp, tôi đã nghĩ là anh ta sẽ thay đổi, một năm đó tình cảm giữa cả hai mông lung rất chập chờn không có gì là rõ ràng cả, ấy vậy mà cứ vài ba tuần tôi lại nhận được một cuộc điện thoại hỏi thăm về cô gái kia, tám năm tính ra tôi không biết mình đã trả lời bao nhiêu cuộc điện thoại như vậy quý vị ạ. Rất may là câu chuyện này đã có một cái kết có hậu, cô gái sau khi trở về đã chấp nhận tình cảm của anh thanh niên kia, họ yêu nhau và cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống và cuối cùng là một đám cưới đầm ấm như đêm nay."
Sooyoung thở phào khi nghe thấy tiếng vỗ tay rất lớn bên dưới, mặc kệ lý do là gì, là câu chuyện cậu kể hay khả năng MC mới phát hiện của mình, cậu cũng có chút xíu khiếu đấy chứ, cô gái bé nhỏ Sunny ngồi bên dưới đã mỉm cười rất tự hào còn giơ ngón cái khen cậu là số một cơ mà. Fany đã nói là sẽ cạo đầu cậu nếu cậu phá hủy đám cưới một đời của chị ấy, vỗ tay như vậy là được rồi, cậu mà không có tóc thì ai dám nhìn mặt đây.
"Kể cho quý vị nghe câu chuyện như vậy cũng là để nói đến đám cưới hôm nay là kết tinh của một mối tình đẹp không ngại không gian và thời gian. Để tiếp bước cho phần sau của buổi lễ này kính mời quý vị tiếp tục hướng lên sân khấu, với bài hát 'Everyday I love you' do người đàn ông hạnh phúc nhất ngày hôm nay, Kim Taeyeon trình bày."
Tiếng dương cầm âm dịu vang lên, ánh đèn cũng được trải một đường dài trên thảm đỏ từ cửa lớn lên đến sân khấu soi sáng cho người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đen cùng gilê và nơ xám bên trong từ từ bước vào, mái tóc được trải truốt gọn gàng, gương mặt sáng ngời một nụ cười hạnh phúc không giấu vào đâu được, giọng hát ấm áp êm dịu cất lên những dòng đầu tiên làm người ta phải rùng mình vì độ chân thành của nó, chú rể mà hát bài này chẳng phải cho cô dâu nghe thì cho ai. Khi Kim Taeyeon bước bước chân cuối cùng lên tới thảm đỏ thì màn hình cỡ lớn cũng bắt đầu được bật lên thu hút sự chú ý của toàn bộ khán giả bên dưới, đó là một đoạn video đơn giản ghép những bức ảnh cưới của cô dâu và chú rể. Tấm hình đầu tiên là bức ảnh đen trắng của một đám đông nhiều người được làm mờ đi nổi bật lên đó là chú rể trong bộ vest xộc xệch đang chăm chăm nhìn vào cô dâu của mình trong chiếc váy cưới đuôi dài vừa bước xuống chiếc xe hơi, một tay cầm bó hoa còn tay kia để lướt trên mái tóc dài uốn nhẹ để xõa của mình, tấm ảnh nhẹ tan biến thành những hạt cát rồi lại kết hợp thành một bức ảnh khác, lần này là một tấm ảnh được lấy một góc từ rất xa chú rể vẫn trong bộ vest xộc xệch đó ngồi ngay dưới đất đầu dựa vào tường trốn mình sau một cây cột đèn lớn trên tay là một vỏ chai rượu rẻ tiền còn góc bên kia cô dâu tựa mình vào chiếc ban công trên cao của căn biệt thự nhìn về một chỗ xa xăm nào đó, một cuộn song trải qua lại tạo ra một bức ảnh khác, một tấm tường kính rộng lớn cô dâu trong một chiếc soiree, mái tóc dài được vén qua một bên, một tay cầm váy của mình một tay vén chiếc rèm cửa dài vét đất đưa ánh mắt nhìn xuống người đàn ông của mình đút tay vào túi quần nhìn lên, một loạt tấm ảnh đầu chẳng thấy được cả hai chụp hình cùng nhau cho đến khi một tấm ảnh chú rể ôm sát cô dâu ngã gục xuống đất với khuôn mặt đau khổ đầy nước mắt trong một vườn cây cảnh, nổi bật trên tay anh là chiếc băng tang, những bức ảnh chạy nhanh qua những hình ảnh cô dâu ở sân bay rồi dừng lại ở một tấm ảnh ở một khuôn viên trường đại học, chú rể đã thay cho mình một bộ vest đầy tinh tế thay vì bộ vest xộc xệch như trước, anh núp mình sau một cây sồi lớn ngắm nhìn cô dâu của mình đang học nhóm cùng bạn bè trên thảm cỏ xanh. Bài hát cũng gần đi vào đoạn cuối thì những tấm ảnh cô dâu và chú rể chụp cùng nhau càng nhiều hơn, họ cùng nhau ăn, nắm tay, ôm nhau, hôn nhau hay chỉ đơn giản là nhìn nhau và mỉm cười, khi Taeyeon ngân những nốt cuối cùng trong bài hát của mình.
Tiếng nhạc dừng hẳn thay vào đó là tiếng vỗ tay đầy ngưỡng mộ từ bên dưới, ánh đèn màn hình chiếu cũng tắt và cả gian phòng sáng chưng vì những chiếc đèn chum cũng đã được bật lại, chàng MC Sooyong trở lại sân khấu với chiếc mic và tấm card cứng trong tay.
"Xin giới thiệu với quý vị, chú rể của chúng ta ngày hôm nay Kim Taeyeon." - Sooyoung giới thiệu kèm theo tiếng vỗ tay của khách mời bên dưới, anh cũng phải đồng ý là Kim Taeyeon không thể nào đẹp trai và rạng ngời hơn ngày hôm nay, khuôn mặt anh rạng ngời bừng bừng một niềm vui mãnh liệt.
"Trong con mắt anh em là tất cả, là nỗi niềm là hạnh phúc đời anh, để không tốn quá nhiều thời gian xin tất cả quý vị hãy hướng mắt về phía cửa lớn để chào đón người phụ nữ xinh đẹp nhất lộng lẫy nhất đêm nay, cô dâu Tiffany Hwang."
Điệu nhạc đám cưới chào đón cô dâu bất hủ ở bất kỳ buổi thành hôn nào lại vang lên, nhân viên nhà hàng trong những chiếc váy cưới ngắn trên tay cầm những cây pháo hoa nhỏ xếp thành hai hàng đi trước và tiếp ngay sau đó là ông Hwang và Tiffany. Lúc vừa nãy cô đã khóc rất nhiều khi mẹ mình căn dặn những điều phải biết khi về làm dâu nhà Taeyeon, dù đã xa nhà và sống tự lập từ lâu tự nhiên khi nghe mấy lời đó của mẹ cô cầm lòng không nổi, nước mặt lại chảy ra như mưa. Ba cô thấy vậy không nói gì chỉ lẳng lặng bỏ ra ngoài một mình.
"Phải sống thật hạnh phúc nha con." - Ông Hwang nói nhỏ vào tai cô con gái mình, chỉ có một cô con gái vậy là mặc định chỉ được một lần dẫn con vào lễ đường, dù biết con gái lớn phải gả chồng nhưng đến lúc này khi tất cả mọi người chăm chú nhìn vào hai cha con ông thì ông lại cảm thấy tiếc nuối một điều gì đó, vậy là đi hết con đường này con gái không còn là con gái nhà mình nữa rồi.
"Phải sống thật hạnh phúc vào." - Ông lặp lại một lần nữa.
Nghe ba mình nói vậy mắt cô lại đỏ hoe lên, người đàn ông mà cô đang chăm chú nhìn trước mặt cũng trở nên mờ đi, cố gắng để cho mình bình tĩnh, đoạn đường nhìn bé tẹo mà sao cô thấy dài quá, bấu chặt cánh tay vào bắp tay ba mình, mắt thì nhìn thẳng vào người đàn ông của cô đang mỉm cười động viên cô, cô nói nhỏ.
"Hay là con không lấy chồng nữa nha ba?" - Ông Hwang cười rồi nói - "Con gái ngốc, sắp là con gái nhà người ta mà còn ngốc như vậy là không được đâu đó."
Bước chân lên những bậc thang cuối cùng, biết rằng nơi đó có anh, chồng cô, người cô yêu cũng là người yêu cô hết mực, đang chờ cô, nhưng mà sao cánh tay cô lại càng bấu chặt vào tay ba mình, lúc dừng lại trước mặt Taeyeon, không giấu được cô phải cuối gằm mặt mình xuống đất cánh tay bấu mạnh tay ba không chịu buông ra, không hiểu sao khi cô xem phim hay trong chuyện những cô dâu khác thì lại chỉ có chú rể trong mắt còn cô thì lại bị nỗi buồn thay tên đổi họ này ám ảnh thế này.
"Fany, ngoan đi nào." - Cầm lấy bàn tay cô ông vỗ nhẹ để cô gỡ ra, siết chặt tay con mình lần cuối ông đặt nó vào bàn tay mạnh mẽ mà ông có thể tin tưởng được - "Ba giao Fany cho con, hãy đối xử tốt với nó, yêu thương và chăm sóc con gái của ba giùm ba."
Tiffany nắm tay ông lại khi ông vừa định quay đi, nước mắt cô không kìm chế được cũng chảy ra - "Thôi nào cô Kim, vẫn đang làm lễ mà, đây không phải là đám cưới hoàn mỹ của con sao?"
"Lo cho nó giùm ba." - Ông nói với Taeyeon rồi chậm rãi bước xuống khán đài, con gái ông người mà tối hôm qua còn ôm gối qua phòng ba mẹ đòi ngủ chung bây giờ đã là Tiffany Kim thật rồi và ông vẫn còn một bà Hwang đang sụt sùi bên dưới cần mình chăm lo.
Dùng gấu tay áo của mình, Taeyeon một tay chậm nhẹ nước mắt cho cô một tay vuốt lưng cô xoa dịu - "Đang làm lễ mà em, ngoan nào". Nhớ lại tối qua trước khi đi ngủ anh còn nhắn qua cho cô [mai xa ba mẹ có buồn cũng không được khóc nha em.]
"Em trông ổn chứ?" - Giọng cô hơi khàn hỏi nhỏ anh, những lời nói và những cái vuốt ve của anh làm cô bình tĩnh lại khá nhiều, đời có vẻ mắc cười thiệt, xa ba mẹ có buồn có khóc nhưng chồng chỉ cần dỗ dành nhẹ thì lại dịu lại ngay.
Nắm lấy tay anh thật chặt cô tiếp tục cùng anh trải qua hết buổi lễ và tiếp đón khách khứa, đúng là xa ba mẹ trong lòng cô cảm thấy mất mát khá nhiều nhưng bù lại là cả một bầu trời tình yêu rộng lớn đang chờ đón cô, chẳng phải đây là ngày mà cả hai đều đang mong đợi sao, cô và anh chính thức là vợ chồng, chính thức cùng nhau đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời, cô và anh sẽ có những đứa con xinh đẹp, cùng nhau nuôi dạy chúng, rồi lại trải qua tuổi già cùng nhau đến khi không còn đủ sức để sống nữa thì thôi, kiếp sau cô sẽ gặp và lại yêu anh một lần nữa, cứ vậy, mãi mãi.
"Mình sẽ hạnh phúc mà phải không, Taeyeon?"
"Tất nhiên rồi Fany à."
•HAPPY ENDING•
•••
Ai mà chờ "18+" ở chap này thì có rồi đó nha. Lêu lêu =))
Và các bạn cũng thấy fic này quá sức ngọt ngào và dễ thương như mình thấy, đúng không? ☺️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip