Tái Hiện Tình Xưa #12
Cuối tuần nhanh chóng đến trong sự hân hoan của Dogday, nghĩ đến việc được đi chơi là anh không thể ngồi yên được trong lúc chờ bạn mình sửa soạn trong phòng tắm. Dogday táy máy những món đồ trang trí trên trên chiếc kệ đầu giường của cậu, quả thật là những món đồ trang trí này rất đẹp mà ít khi thấy ở nhà sách bình thường nên có vẻ là rất đắt tiền. Anh chú ý đến một chiếc hộp carton đen, nhỏ đặt trên kệ cao nhất, anh lấy thử xuống xem và khá bất ngờ vì đó là những kỉ niệm cấp 3 của nhóm cũ, vì Catnap không hay nhắc về chuyện xưa cho dù anh có kể cậu cũng tỏ ra không để tâm nhiều nên anh nghĩ cậu không còn giữ chúng nữa. Không những giữ mà Catnap còn rất chăm chút cho nó, bức ảnh nhóm bằng giấy cũ qua nhiều năm tháng vẫn ít ố vàng nhất có thể. Những tờ giấy note màu sắc đặc trưng của 8 thành viên vẫn còn mới tuy không tránh khỏi việc phai mực những lời chúc nhưng vẫn đủ nhìn được. Thật cảm động khi đọc lại những lời bộc bạch ấy, Dogday càng hạnh phúc khi nhìn lại bây giờ những người bạn thân nhất vẫn còn đồng hành với nhau trên chặn đường đời. Nhưng lạ thay có tận hai tờ giấy màu tím của Catnap, một tờ trong đó được gấp lại và để riêng ra với mọi người, Dogday tò mò định mở ra xem thì Catnap đã kịp xuất hiện và ngăn anh lại.
"A... Dogday, tớ xong rồi đi thôi"
"Nè Catnap sao cậu viết tới hai tờ lời chúc dữ vậy? Định tặng ai sao?"
"Không... không có viết lỗi thôi... cất đi". Catnap che đậy một cách e dè
"Lạ thật đấy Catnap. Thích ai đúng không? Ngại rồi giấu chứ gì?"
"Không mà...". Catnap dỗi ra mặt
"Thôi không giỡn nữa, đi đi Crafty đợi ngoài quán nãy giờ rồi"
Xe của Catnap vòng qua quán cũ đón cô bạn Craftycorn, cô vẫn trông xinh xắn trong bộ áo len nâu và chiếc quần jean xanh nhạt đơn giản, tay cầm chiếc túi đầy ắp những lọ màu và cọ vẽ sẵn sàng cho chuyến đi, trong ba người chỉ có mỗi Catnap là ăn mặc lộng lẫy nhất.
Chiếc xe vòng qua từng toà nhà cao vút trong thành thị đến một khu đồi xa sau thành phố đó là một công viên công cộng. Công viên chỉ là cái tên chứ thật sự nơi đó bao quát cả ngọn đồi với nhiều lối mòn hay thậm chí nhiều khu vực chưa được khám phá. Nhưng mục đích của những người bạn ngày hôm nay không phải là thám hiểm mà là đi đến ngọn đồi để ngắm cảnh, cắm trại và vẽ tranh, Crafty nói mỗi lúc căng thẳng vì công việc đây là nơi cô thường lui tới để thư giãn đầu óc cũng như thỏa mãn đam mê vẽ tranh, Dogday cũng từng đến nơi này, chỉ có Catnap hay ru rú trong nhà nên đây là lần đầu cậu tới. Cuối tuần thì nơi này khá đông đúc nhưng may mắn là ba người bạn tìm được gốc cây phía xa trên đồi khá vắng người mà còn có thể nhìn xuống khu rừng phía dưới và trông thấy được cả đường chân trời, cắm trại ở đây ngắm hoàng hôn đến tối về thì thật hoàn hảo.
Dogday trãi khăn cắm trại và bầy một số món ăn nhẹ cũng như để lại đồ đạc rồi mang giá vẽ ra cùng Crafty vẽ lại khung cảnh trước mắt, Catnap thì không vẽ đẹp nên ngồi dưới bóng râm nhâm nhi chút đồ ăn vặt được một lúc thì cậu cũng nằm ườn ra nhìn những tia nắng cuối cùng trong ngày len lỏi giữa từng tán lá. Hai người họa sĩ vừa vẽ vừa buôn chuyện với nhau đủ thứ trên đời mà Catnap cũng không biết tham gia vào câu chuyện như thế nào, thỉnh thoảng cũng cố nói vài câu nhưng mỗi lần cậu lên tiếng là mỗi lần hai người kia xoay chủ đề làm cậu cũng chẳng theo kịp, cảm giác như mình bị ra rìa, cậu chán nản cầm theo bịch snack rồi tản bộ một vòng để khám phá không gian mới. Lúc sau Dogday và Crafty cũng vẽ xong bức tranh phong cảnh trước mắt, dù Dogday cũng vẽ đẹp rồi nhưng Crafty thì còn điêu luyện hơn, cô vẽ chi tiết đến từng nét xù xì của lá cây, từng chiếc bóng đổ của khu rừng trước mắt, cả bầu trời cũng được hòa trộn giữa sắc xanh ngọc và cam của buổi chiều ta khiến Dogday cũng phải trố mắt thán phục. Hai người mới nhận ra là nãy giờ mình đã bỏ quên Catnap và cậu lủi thủi đi mất, cảm thấy có lỗi với người bạn của mình Dogday đã nghĩ ra một trò mà Catnap có thể tham gia được liền chạy đi tìm cậu về rồi mới tiết lộ trò của mình với Crafty.
"Giờ vầy nè, Catnap cậu ăn mặc đẹp nhất ở đây rồi nên làm người mẫu đi, tớ với Crafty sẽ vẽ lại cậu rồi cậu chấm xem ai đẹp hơn"
"Wow cậu tài thật Dogday". Crafty thán phục
"Tớ phải làm gì? Tạo dáng à?"
"Cậu cứ bình thường thôi Catnap làm gì cậu thích là được nhưng mà nhớ ngồi yên"
Sau khi Catnap vào vị trí và hai người hì hục đua với nhau xem ai vẽ nhanh và đẹp hơn, Catnap ngồi đó thỉnh thoảng hai người cứ nhìn cậu khiến cậu hơi ngại. Thời gian lại muộn hơn một chút khiến trời bắt đầu xuất hiện sắc tím hoàn toàn hợp với màu của cậu, còn ánh dương muộn tạo nên một hiệu ứng sáng tối mờ ảo làm cậu ngồi dưới buổi hoàng hôn trở nên kiêu kỳ khác lạ, đẹp như một mỹ nhân. Chẳng mấy chốc hai bức tranh được hoàn thành, Dogday vẽ người nhỉnh hơn vẽ phong cảnh một xíu nên Catnap trên tranh của cậu cũng có hồn và sắc sảo hơn, anh cũng rất chu đáo khi vẽ rõ từng phụ kiện của Catnap kể cả hai chiếc vòng cổ hay vòng xích bạc đeo tay của cậu. Crafty vẫn là người vẽ đẹp nhất nên cũng không thua kém gì Dogday, là người bình thường thì phải đắn đo suy nghĩ mới chọn ra được bức nào đẹp hơn nhưng với Catnap thì dĩ nhiên là tranh của Dogday rồi.
"Yay! Tớ thắng rồi nhé". Đuôi anh vẩy liên tục vì vui
"Chúc mừng cậu Dogday". Crafty cùng ăn mừng với anh
"Chiều rồi ăn thôi hai người". Catnap ngồi chực sẳn ở đống đồ ăn
Vừa trò chuyện vừa dùng bữa xong thì trời vẫn chưa tối hẳn, vẫn còn nghe tiếng người lớn và trẻ em nô đùa từ đằng xa. Dogday đề nghị chơi thêm một trò nữa rồi về, một trò mà cả ba có thể cùng chơi đó là trò mà ba người cùng vẽ lên một câu chuyện, anh cất bớt giá vẽ của mình rồi cả ba cùng tụm lại giá vẽ của Crafty và cùng kể một câu chuyện bằng những nét cọ.
"Tớ trước nhé, đầu tiên là có mặt trời và những đám mây xanh...". Dogday nhanh chóng vẽ sơ khung cảnh
"... Có một ngôi trường cấp ba rộng lớn...". Catnap lập tức chọn chủ đề
"Trường học à... hmm... có một nhóm bạn thân gồm 8 người...". Crafty vẽ thêm từng thành viên của The Smiling Critters
"Là chúng ta!". Dogday thốt lên. "Một nhóm bạn rất thân thiết sẵn sàng quậy tung ngôi trường này..."
"Đi theo nhóm họ là bất bại nhưng đi theo cặp hay đi theo nhóm lẻ họ vẫn là những mảnh ghép hoàn hảo của nhau...". Catnap vẽ thêm từng sợi dây nối các thành viên với nhau
Qua trang giấy mới Crafty tiếp tục câu chuyện.
"Gà và Thỏ là cặp đôi năng nổ nhất, không trận bóng nào trong trường mà thiếu mặt hai người, Thỏ là chị đại của nhóm ai gây sự sẽ bị chị ấy xử đẹp còn Gà là ngôi sao của lớp với vẻ ngoài đẹp trai đốn ngã bao con tim..."
"Kickin à? Nghe buồn cười thật đấy. Xem nào, Thỏ tuy mạnh mẽ nhưng khi chơi với bà hoàng ngôn tình cũng phải mềm lại đôi chút"
"Nhắc tới Gấu đỏ ngọt ngào thì Kì lân là 'nguồn cung hàng' cho những siêu phẩm tà đạo của cậu ấy". Crafty phì cười tự vẽ chính mình cầm giấy và bút
"Voi là thằng mọt sách trong nhóm hay bị mọi người trêu chọc nhưng tới kì thi thì mỏ ngắn mỏ dài năn nỉ cậu ấy gánh team". Catnap mỉa mai
"Này Bubba làm chung với chúng ta đây, coi chừng tớ méc cậu ấy". Dogday dọa vui Catnap
"Tùy thôi, nó mọt sách thiệt mà có sai đâu"
"Nhưng voi cũng có chiếc bụng đói và tâm hồn ăn uống mãnh liệt như cô Heo đấy...". Crafty vẽ cho Voi và Heo ngồi trên một bàn ăn thịnh soạn
"Tới lượt tớ nhé! Chó là cậu bạn niềm nở và yêu thích tất cả mọi người, cậu ấy sẽ tham gia mọi cuộc vui với bất kì ai nên chỉ cần rủ là sẽ có mặt ngay nhưng đừng giấu cậu ấy điều gì nhé cậu sẽ giận". Dogday ngây ngô vẽ chính mình vào cùng tất cả những người bạn còn lại
"Mèo là thì thích ngủ hơn là chơi, cậu ấy ngủ hầu hết mọi tiết trên lớp nên cũng chẳng hay nói chuyện với ai nhưng học lực và thể lực của cậu không thua kém gì Voi hay Thỏ đâu, nhiều lúc cậu ấy còn đạt điểm cao ngang cậu voi và chạy nhanh bằng cô Thỏ". Catnap tự tin vẽ bản thân mình
"Nhưng Chó thích chơi cùng với Mèo nhất, nhiều khi chơi mệt rồi cậu sẽ quay về thư giãn với Mèo ngáy ngủ, tuy không nhiệt tình như những người khác nhưng Mèo là nốt trầm dịu êm cho cả nhóm". Dogday thích thú vẽ bản thân mình ôm Catnap
Điều đó làm Catnap đỏ mặt vì ngại ngùng, vì cậu... cũng thích Chó lắm...
"Chơi tới đây thôi. Tối rồi đó chuẩn bị về nào. Hai người dọn đồ đi... tớ đi vệ sinh". Catnap ôm gương mặt đỏ như quả cà chạy bứt tốc
Trong lúc Catnap đi vệ sinh thì Dogday và Crafty cũng từ từ dọn đồ vào, trong lúc đó chỉ còn một mình hai người, Crafty cảm thấy sự thiếu vắng Catnap làm không khí kì lạ hẳn đi vì cô đang có một chuyện rất muốn nói với Dogday nhưng đã chần chừ từ lúc mới đi nhờ có Catnap cô mới tạm không nghĩ đến vấn đề này nhưng khi chỉ còn hai người và không còn gì khác để nói thì đây là thời điểm thích hợp nhất. Crafty hít một hơi lấy dũng khí, tay nắm chặt động viên bản thân tiến lại kế bên Dogday.
"Dogday..."
"Sao thế Crafty dọn xong rồi à?"
"T-tớ... tớ thích... cậu". Crafty khó khăn lắm mới thốt lên được từng chữ
"Ừ biết mà tớ cũng thích chơi với cậu, best friend". Dogday hồn nhiên đáp lại
"Không... là tớ yêu cậu..."
"Hả?"
"Ơ... Cậu... Tớ yêu cậu đấy Dogday, chúng ta làm người yêu nhau nhé"
Từng đường nét trên gương mặt Crafty cứng đờ, con tim và cả những mạch máu trên thái dương của cô đập nhanh hơn, có cô có thể cảm nhận rõ sự căng cứng đó và phải nén bản thân lại trước khi trái tim bật ra khỏi lồng ngực. Nhận thấy được sự nghiêm túc trong vấn đề, câu trả lời của Dogday sẽ là thứ quyết định tất cả nên việc này trở nên khó khăn với anh, nghĩ về việc không thật sự có tình cảm với Crafty làm Dogday thấy mặc cảm và tội lỗi với bản thân nên chính anh cũng không biết đưa ra câu trả lời như thế nào. Chấp nhận hay từ chối? Trả lời vòng vo hay trực tiếp? Đây là một tình huống tiến thoái lưỡng nan cho anh.
"Craftycorn... Cảm ơn cậu nhé. Tớ cũng... rất vui, tớ cũng thích cậu lắm nhưng mà... Như này tớ chưa nghĩ tới... không phải tớ không yêu cậu... n-nhưng mà không phải theo kiểu này á cậu hiểu không? Ahh... xin lỗi tớ không biết nói như thế nào nữa, cậu đúng là một cô bạn tuyệt vời và hơn thế nữa cơ cậu như là chị em của tớ vậy, tớ yêu quý cậu như một gia đình ấy... hehe...". Dogday bí ngôn, chấp vá câu trả lời rõ là vẫn chưa thỏa đáng tình hình
"Không phải... kiểu này..."
"A-A Crafty đừng như vậy, nhưng thật sự là tớ chưa từng có ý nghĩ đó với cậu nhưng... nhưng tớ không..."
"Không sao Dogday, cũng khó nói mà nếu cậu không thích thì cũng không sao chuyện này không ép buộc được. Xem như tớ chưa từng nói gì đi nhé". Crafty ngay lập tức chỉnh đốn cảm xúc của mình
"Nhưng mà Crafty..."
"Tớ ổn mà tại tớ nghĩ quá thôi. Chúng ta vẫn là anh em tốt nhé". Cô cười trừ
"Ừ...". Dogday chọn cách im lặng thôi dù cậu biết điều này không dễ dàng với cô chút nào
"Yo, mọi người làm gì vậy?". Catnap vừa đi vệ sinh trở về
"A! Catnap, giúp tớ với Dogday dọn đồ ra xe nhá mau về thôi"
Crafty lập tứ phản ứng ngay khi thấy Catnap trở lại, mặt cô vẫn giữ nụ cười đó nhưng trông không thật rất lạ mà Catnap vẫn không nhận ra sự khác biệt. Còn Dogday thì nhìn hơi sốc một chút, nhìn cô bước đi mà anh hụt mất mấy nhịp và Catnap có thể nhận ra điều đó rõ ràng. Trên chặng đường về Crafty bỗng có hứng kể chuyện nhiều bất thường, cô kể nhanh và có vẻ gấp gáp nữa như muốn lấp đầy mọi khoảng trống trên xe, riêng Catnap vẫn không biết chuyện gì nên rất cuốn vào những câu chuyện linh tinh của cô trong khi Dogday chỉ biết gật gù và cười vì cậu thấy không bình thường với cách cô lật cảm xúc của mình. Buổi dã ngoại chiều với những cảm xúc khó miêu tả bằng lời...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip