chap 16

Tác giả: No. 08 (Linh Bát)

chap 16

Nửa đêm,

Thiếu nữ xinh đẹp nằm sấp trên chiếc giường mềm mại được bọc nệm đen tuyền.

Cô bé tựa đang suy nghĩ điều gì đó.

2 mắt khép lại, hàng lông mi dài, cong vút khẽ run rẩy. Đôi mắt của cô mở ra, một màu xanh biếc thanh triệt giống như đã nghĩ thấu mọi sự.

Tiểu cô nương búng tay 1 cái, từ sàn nhà nhô lên 1 cái bàn đá hắc thạch vô giá.

Tiến lại gần bàn, cô lôi từ trong rương gỗ bên cạnh ra 1 túi vải, bên trong có vẻ đựng đồ nặng trịch, hình dáng thấp thoáng lộ ra...

Một tràng dài tiếng *leng keng* vang lên, xáo động màn đêm yên tĩnh. Bên trong bọc đều là đồ dùng để luyện kim, thậm chí có cả 1 cây búa rơi ra.

"Vẫn may là phòng cách âm a."

Cô bé xinh đẹp lầm bầm, nhíu mày lại rồi đeo lên đôi găng tay làm từ da rồng...

"Lại 1 đêm không ngủ rồi a..."

Khẽ ca thán nhưng cô vẫn rất kiên trì với ý tưởng ban đầu. Dù sao, chỉ có cái này là khả thi nhất...





....





Thức 1 đêm không ngủ nhưng tinh thần của tiểu Parkinson vẫn còn rất sung sức, cô bé gương mặt đều là thần thanh khí sảng 1 dạng, nửa điểm mệt mỏi đều không lộ ra.

Trên tay cô cầm 1 cái bọc vải nhỏ đen tuyền, chất liệu vải hiếm thấy nhưng người nhìn vào liền biết đó là hàng vô giá.

Trong bọc là những thứ có hình dạng kì lạ, nhìn sao cũng không đoán ra được...

Đang bước nhanh chân đến phòng sinh hoạt chung thì cô liền đụng phải một bóng dáng cao gầy, sạch sẽ một dạng...

"Học trưởng Sphinx, thật trùng hợp a. Em còn đang tính đi tìm nhờ học trưởng 1 vài việc a."

Betty cực kì lễ phép mà xã giao, dù sao cô cũng có việc nhờ người ta mà...

Zephyr Sphinx mỉm cười ôn nhu, anh rất thoải mái nói với cô,

"Không cần gọi học trưởng đâu. Em cứ gọi anh là Zephyr liền tốt rồi. Bạn bè anh đều gọi như vậy na."

Cô lúng túng, ngại ngùng đáp lại,

"Vậy, vậy cũng không tốt lắm đâu a. Hay em gọi anh là sư huynh được không?"

Dáng vẻ ngại ngùng này của cô quả thực là trực tiếp manh hóa người khác a-

Zephyr phì cười, anh gật đầu biểu lộ ý chấp thuận,

"Vậy em có việc gì cần nhờ anh a?"

"Em, em muốn nhờ sư huynh trợ giúp 1 chút, đem mọi người đều tập hợp tại phong sinh hoạt chung được không ạ? Em có vài lời muốn nói..."

Giọng cô nhỏ dần, gương mặt ngại ngùng trở nên hồng hồng, nhìn vào đều khiến người khác cắn 1 ngụm...

Nói xong cô cũng ngượng ngùng xách tà áo choàng xinh đẹp lên mà bỏ chạy.

Đối diện với học trưởng Zephyr tại sao cô đều trở nên kỳ lạ như thế a! Quá xấu hổ rồi.

Một màn này đều bị Cessy chứng kiến, tim thiếu nữ đau nhói, nàng khó chịu bước từ trong bóng tối ra, cả 2 người đều nhìn theo bóng dáng đang chạy trối chết kia.

Nàng lên tiếng trước,

"Zephyr, giữ khoảng cách với em ấy 1 chút đi...

Cậu lại làm ai lay động không làm mà lại làm cho tân vương của chúng ta lay động rồi kìa...

Ravenclaw tương lai đều dựa vào em ấy mà phục kiến lại như ban đầ..."

Chưa nói xong Cessy đã bị anh cắt lời,

"Thôi đi, Cessylandra, tớ quá hiểu tính khẩu thị tâm phi của cậu rồi.

Có chuyện thì cứ nói thẳng ra, dù gì mấy ngày nay hành động cùng cảm xúc của cậu đều trở nên đặc biệt kì lạ, nhất là khi Betty xuất hiện...

Tớ biết loại tình yêu này hiện tại vẫn đang ở trong mọi người bàn tán nên cậu yên tâm đi... tớ sẽ không nói ra điều này đâu...

Nhưng tránh xa em ấy là điều không thể nào."

Dứt khoát 1 câu buông xuống, bạn thân 5 năm 2 người đều xé rách mặt nhau.

Zephyr nhẹ nhàng rời đi, để lại bóng hình xinh đẹp nhưng xung quanh phủ 1 khí áp u uất,

"Làm sao anh ta lại biết được nhũ danh của Betty a?

Betty không thể nào lại trao nhũ dãnh của mình cho người lạ biết được...

Cuối cùng là 2 người đó đã tiến triển đến mức nào..."

Xung quanh không khí phảng phất 1 mùi chua...

Cessylandra Alphonsé sau này còn bị các nam nhân khác trong dàn hậu cung của Betty châm chọc là cây chanh tinh...





Phòng sinh hoạt chung,

Mọi người lúc này đang bàn tán về mái tóc đen mềm ban đầu dài đến ngang hông lại bị cắt đến tầm tầm bả vai nhỏ xinh của cô.

Đủ loại cẩu huyết kịch tình bị một đám mọt sách tự biên tự diễn trong đầu.

Cũng có không ít các tỷ tỷ giở chứng tình thương của mụ mụ* ra mà xuýt xoa thay cô

*mụ mụ nghĩa là mẹ nha mọi người, dành cho những ai chưa biết

"Đại gia hảo, hôm nay là ngày thứ 10 ta nhậm chức, nhưng thật không may, ngày hôm trước, ta bị tập kích qua."

Xung quanh tiếng xì xào càng lớn hơn nữa...

Cô dùng bùa vô thanh áp dụng lên đám đông, tiếp tục nói, móc từ trong túi ra 1 món đồ nhỏ, chính là kẹp tóc đính đá quý cô đeo ngày hôm đó,

"Mọi người đều là Ravenclaw sinh chắc hẳn đều từng đọc qua cuốn sử Hogwarts một lịch sử rồi đúng không?"

Xung quanh có vài người gật đầu, còn lại là im lặng nghe cô nói tiếp,

"Hẳn mọi người đều biết Muggle đồ vật như máy ghi âm hay ghi hình các thứ đều trở nên vô dụng khi bước vào địa phận Hogwarts...

nhưng thật trùng hợp đâu, hôm đó ta vừa chế tạo ra món đồ có cả 2 chức năng nói trên này, liền đeo lên tóc.

Cũng trong ngày hôm đó, ta liền bị tập kích a."

Xung quanh đám đông vang lên vài tiếng thật may mắn....

Nhưng chỉ có cô mới biết đó không phải là may mắn gì cả, chỉ là làm luật sư thì đều có 1 thói xấu là bật ghi âm cùng ghi hình 24/7 mà thôi a...

Chiếc kẹp thủ công bỗng chiếu ra 1 màn hình công nghệ cao.

trên màn hình xuất hiện 3 bóng người thấp bé tầm năm 1, ánh đèn chập chờn ở hành lang cũng không hề ngăn được độ phân giải chất lượng cực tốt.

Trên đó nhìn rõ ràng nhất là Cho Chang cùng 2 người chị em của cô ta.

Đến đây cô trong màn hình bị đè ngã xuống sàn nhà 1 cách mạnh mẽ, nghe đến âm thanh nay mọi người đều nhịn không được mà hút khí...

Cho Chang cùng 2 người kia một loạt những trương mặt này đều trở nên xanh mét cùng tái nhợt đến khó coi.

Đám đông đứng gần 3 người đều tự động lùi ra như thể tạo spot light cho 3 người bọn họ đứng.

"vậy...Cho Chang tiểu thư, cô có điều gì biện hộ cho chính mình với danh nghĩa là nghi phạm chủ mưu không đây?

À đúng rồi còn 2 tòng phạm của cô nữa a?

Động cơ của mấy ngươi là gì?

Ghen ghét tôi vì tôi màn biểu hiện tại lễ sát hạch quá ngông cuồng sao?

Bản thân không có khả năng làm được như tôi thì lại làm loại hành vi đáng ghét này?

TÔI NGÔNG CUỒNG ĐẤY THÌ LÀM SAO, NẾU NHƯ TÔI CŨNG CÓ TƯ CÁCH ĐỂ NGÔNG CUỒNG THÌ TẠI SAO PHẢI ĐIỆU THẤP CƠ CHỨ!"

Màn phán quyết bắt đầu...

Sau vụ này phỏng chừng 3 người này đều bị Ravenclaw cô lập, dù sao chả ai lại thích chơi cùng 1 cô gái lúc nào cũng lăm le tính kế mình cả, ăn không được thì đạp đổ....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip