Part 7
Cu
ố
n 10: Ch
ỉ
nguy
ệ
n phu quân hi
ể
u lòng ta – Ng
ụ
y Kỳ Nhi chi ch
ươ
ng
Chính văn đ
ệ
nh
ị
th
ậ
p bát ch
ươ
ng
91.
Ng
ườ
i trong thiên h
ạ
nh
ắ
c đ
ế
n “ Qu
ỷ
Th
ầ
n Thông “ Đ
ệ
Ngũ Vũ là nh
ắ
c đ
ế
n võ công đăng phong t
ạ
o c
ự
c, h
ầ
u nh
ư
không có đ
ố
i th
ủ
. L
ạ
i truy
ề
n “ Thiên Th
ầ
n Thông “ võ công không h
ơ
n “ Qu
ỷ
Th
ầ
n Thông”, kỳ th
ậ
t thì đã xem đ
ượ
c bao nhiêu tr
ậ
n h
ọ
b
ấ
t phân th
ắ
ng b
ạ
i ? L
ạ
i nghĩ đ
ế
n th
ế
gian th
ầ
n y đ
ươ
ng chúc chí tôn D
ượ
c Thánh, D
ượ
c v
ươ
ng Lâm T
ề
, nào bi
ế
t “ Thiên Th
ầ
n Thông “ cũng di
ệ
u th
ủ
xoay chuy
ể
n tr
ờ
i đ
ấ
t. V
ẫ
n bi
ế
t đ
ế
n Đào Hoa
Ổ
am hi
ể
u bày b
ố
tr
ậ
n pháp, nào hay n
ế
u đ
ố
i m
ặ
t v
ớ
i “ Thiên Th
ầ
n Thông “ ch
ẳ
ng khác nào trò h
ề
. Nói “ Thiên Th
ầ
n Thông “ Kh
ả
i Tinh Di, nói h
ắ
n tinh thông m
ọ
i th
ứ
trên tr
ờ
i d
ướ
i đ
ấ
t k
ể
ra cũng không đ
ủ
.
———
H
ạ
nh lâm nhu
ộ
m m
ộ
t màu vàng óng ánh tr
ả
i kh
ắ
p , t
ứ
phía gió cu
ố
n, lá bay đ
ầ
y tr
ờ
i.
B
ả
y ng
ườ
i đ
ứ
ng yên trong r
ừ
ng, Ti
ể
u Lâm ti
ế
p m
ộ
t m
ả
nh hoàng di
ệ
p , l
ạ
i tinh t
ế
nhìn chi
ế
c lá, ng
ử
i th
ử
, ánh m
ắ
t ch
ợ
t đ
ổ
i sang âm u, qu
ả
nhiên. . . .
Ti
ể
u Lâm dùng th
ầ
n ng
ữ
nói [ Không nên ch
ạ
m vào h
ạ
nh di
ệ
p, k
ể
c
ả
xé nát cũng không đ
ượ
c]
Chi
ế
n phi
ế
n c
ủ
a Duy Nh
ấ
t đang chu
ẩ
n b
ị
t
ướ
c đôi m
ộ
t m
ả
nh hoàng di
ệ
p, A Ki
ệ
t v
ộ
i ngăn h
ắ
n l
ạ
i.
Ti
ể
u Lâm l
ạ
i nói [ H
ạ
nh lâm có l
ẽ
đã b
ị
ph
ủ
V
ụ
đ
ộ
c t
ừ
hai ngày tr
ướ
c, mà đ
ộ
c này tr
ự
c ti
ế
p t
ẩ
m trong h
ạ
nh di
ệ
p, phi
ế
n di
ệ
p v
ỡ
thì V
ụ
đ
ộ
c cũng theo đó mà phát tán]
“ Nói cách khác n
ơ
i này m
ỗ
i m
ộ
t phi
ế
n hoàng di
ệ
p đ
ề
u có th
ể
gi
ế
t ng
ườ
i ? ” Sĩ Th
ầ
n nói.
“ Cái này không th
ể
gi
ả
i sao ?” Qu
ầ
n Ng
ạ
o l
ạ
i h
ỏ
i.
Duy Nh
ấ
t thu h
ồ
i chi
ế
t phi
ế
n : “ V
ụ
đ
ộ
c không khó gi
ả
i, b
ấ
t quá l
ạ
i b
ị
t
ẩ
m trong h
ạ
nh di
ệ
p, gi
ả
i đ
ộ
c xong cũng. . . . “
M
ộ
t tr
ậ
n l
ố
c ch
ợ
t n
ổ
i lên, hoàng di
ệ
p bay kh
ắ
p tr
ờ
i, che khu
ấ
t t
ầ
m m
ắ
t, m
ộ
t ánh vàng lóe lên b
ừ
ng b
ừ
ng m
ộ
t đ
ạ
o sát khí. Gió ng
ừ
ng, t
ầ
ng lá che ph
ủ
h
ạ
xu
ố
ng cũng là lúc xung quanh đã t
ầ
ng t
ầ
ng d
ị
t
ộ
c nhân, cánh tay đ
ượ
c ghép v
ớ
i loan đao, di
ệ
n m
ạ
o đ
ề
u che ph
ủ
m
ộ
t m
ả
ng t
ố
i đen.
“ Không xong” Vân Phi rút ki
ế
m ra kh
ỏ
i võ, nhìn b
ố
n phía đánh giá nhân s
ố
“ T
ổ
ng c
ộ
ng năm m
ươ
i ng
ườ
i, m
ộ
t ng
ườ
i gi
ả
i quy
ế
t b
ả
y, cho m
ỗ
i k
ẻ
m
ộ
t m
ả
nh hoàng di
ệ
p mà h
ả
o h
ưở
ng th
ụ
” Nói xong h
ắ
n nhìn v
ề
phía Kỳ Nhi, hé mi
ệ
ng c
ườ
i “ Còn m
ộ
t k
ẻ
d
ư
ra thì đ
ể
cho Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
, nh
ườ
ng ng
ươ
i vi đ
ạ
i “
Kỳ Nhi l
ạ
nh nh
ạ
t nói : “ B
ớ
t sàm ngôn đi, ki
ế
m c
ủ
a ng
ươ
i t
ố
t nh
ấ
t là đ
ừ
ng đ
ể
chém trúng hoàng di
ệ
p”
Vân Phi vung tr
ườ
ng ki
ế
m sang ngang, nói “ M
ộ
t n
ử
a chi
ế
c lá cũng ch
ẳ
ng th
ể
ch
ạ
m vào.”
“ Đ
ấ
y là đ
ươ
ng nhiên”. Vi
ệ
t V
ươ
ng ki
ế
m T
ứ
trang ch
ủ
cũng l
ấ
y ra b
ả
o ki
ế
m.
Hoàng di
ệ
p t
ự
a vũ đi
ệ
p, l
ưỡ
ng đao luy
ệ
n không nh
ư
tia ch
ớ
p xuyên qua, phi
ế
n di
ệ
p tuy
ệ
t nhiên không ch
ạ
m ph
ả
i.
“ V
ừ
a v
ặ
n b
ả
y.”
“ Ta cũng v
ậ
y .”
Tam ch
ưở
ng Thôi S
ơ
n Quá H
ả
i tung ra, thanh âm n
ế
u h
ữ
u hình cũng có th
ể
v
ỡ
nát.
“A Ki
ệ
t, tám.”
“ Tri
ể
n đ
ạ
i ca, ít h
ơ
n m
ộ
t cái ng
ươ
i cũng không nh
ị
n sao, bao lâu r
ồ
i mà v
ẫ
n keo ki
ệ
t nh
ư
th
ế
.”
“ Đi.”
Qu
ầ
n Ng
ạ
o thi tri
ể
n khinh công lao vào gi
ữ
a đám ng
ườ
i d
ị
t
ộ
c, kh
ẽ
nh
ắ
m hai m
ắ
t, ho
ả
ng h
ố
t khi đ
ị
nh hình th
ấ
y sáu k
ẻ
d
ị
t
ộ
c quanh thân xu
ấ
t hi
ệ
n m
ộ
t đ
ạ
o thân
ả
nh màu xám, l
ạ
i nhìn th
ấ
y nam t
ử
tu
ấ
n đĩnh kia không ph
ả
i đang đ
ứ
ng yên m
ộ
t ch
ỗ
sao ?
Duy Nh
ấ
t gi
ậ
m chân, kéo tay Ti
ể
u Lâm m
ắ
ng :” Ng
ươ
i th
ậ
t đáng gi
ậ
n a ! T
ự
nhiên l
ạ
i tr
ở
tay toàn b
ộ
th
ế
, ta còn mu
ố
n th
ử
l
ợ
i h
ạ
i c
ủ
a lo
ạ
i đ
ộ
c m
ớ
i ch
ế
này mà !”
Ti
ể
u Lâm áy náy ch
ỉ
c
ườ
i.
Vân Phi s
ớ
m đ
ể
ý th
ấ
y Kỳ Nhân âm lãng đ
ứ
ng l
ặ
ng t
ừ
lúc nào, bèn nói : “ Đ
ạ
i ch
ủ
nhanh nh
ấ
t a.”
B
ỗ
ng nhiên, m
ộ
t thanh âm bén nh
ọ
n t
ừ
không trung lao vút xu
ố
ng, hoàng di
ệ
p b
ị
c
ắ
m ph
ậ
p vào thân cây. B
ả
y ng
ườ
i th
ầ
n s
ắ
c kinh hãi, quay l
ạ
i nhìn th
ấ
y cách đó không xa là m
ộ
t nam nhân b
ạ
ch sam t
ố
y, t
ướ
ng m
ạ
o g
ầ
y, tiên phong đ
ạ
o c
ố
t, v
ẻ
m
ặ
t không màng danh l
ợ
i nh
ư
th
ể
tiên nhân th
ế
ngo
ạ
i, ánh m
ắ
t h
ướ
ng v
ề
phía Kỳ Nhi không che d
ấ
u sát khí vô t
ậ
n.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o, A Ki
ệ
t bi
ể
u s
ắ
c kinh ng
ạ
c cùng gi
ậ
n d
ữ
, Vân Phi không kh
ỏ
i n
ắ
m ch
ặ
t tr
ườ
ng ki
ế
m trong tay, ng
ườ
i có th
ể
xu
ấ
t hi
ệ
n l
ặ
ng yên không m
ộ
t ti
ế
ng đ
ộ
ng bên c
ạ
nh mà h
ọ
không th
ể
phát hi
ệ
n ra, x
ư
a nay ch
ỉ
có m
ộ
t ng
ườ
i, Đ
ệ
Ngũ Vũ.
“ Yêu nghi
ệ
t, ng
ươ
i còn s
ố
ng.”
“ Còn s
ố
ng .” Kỳ Nhi th
ả
n nhiên nói.
Kh
ả
i Tinh Di nhìn v
ề
phía sáu ng
ườ
i kia, c
ườ
i k
ẽ
khen : “ R
ờ
i xa Trung Nguyên nhi
ề
u năm, qu
ả
th
ậ
t nhân tài xu
ấ
t hi
ệ
n l
ớ
p l
ớ
p.”
Sĩ Th
ầ
n ti
ế
n lên , ch
ắ
p tay nói : “ Ti
ề
n b
ố
i, hôm nay đ
ế
n không ph
ả
i là đ
ể
cho ng
ươ
i cùng Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
nói chuy
ệ
n thù riêng.” Sáu ng
ườ
i duy ch
ỉ
có Sĩ Th
ầ
n bi
ế
t thân ph
ậ
n th
ậ
t s
ự
c
ủ
a Kỳ Nhi, cũng ch
ỉ
có h
ắ
n rõ Kh
ả
i Tinh Di đ
ố
i Kỳ Nhi không th
ể
không gi
ế
t.
Th
ấ
y t
ướ
ng m
ạ
o h
ắ
n m
ơ
h
ồ
quen thu
ộ
c, Kh
ả
i Tinh Di nói : “ Ng
ươ
i, ng
ươ
i và T
ư
Đ
ồ
Khiêm có quan h
ệ
gì ?”
“ Là ph
ụ
thân c
ủ
a ta, vãn b
ố
i là T
ư
Đ
ồ
Sĩ Th
ầ
n.”
“ Ng
ươ
i v
ừ
a r
ồ
i g
ọ
i yêu nghi
ệ
t này là gì, Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
?”
“ Vâng, h
ắ
n là. .” tr
ầ
m ngâm m
ộ
t lát, Sĩ Th
ầ
n nói :” H
ắ
n là T
ề
quân c
ủ
a phu quân vãn b
ố
i.”
M
ộ
t ánh châm ch
ọ
c khinh b
ỉ
hi
ệ
n lên trên m
ặ
t Kh
ả
i Tinh Di, h
ắ
n nói :” Không h
ổ
danh là ph
ụ
t
ử
, cùng là ti
ệ
n nhân.”
Sĩ Th
ầ
n cũng không n
ổ
i gi
ậ
n, khiêm t
ố
n đáp :” Vãn b
ố
i h
ổ
th
ẹ
n, tu
ổ
i tr
ẻ
th
ượ
ng khinh không hi
ể
u đ
ượ
c th
ế
nào là danh d
ự
trang môn, dù sao thì cũng đã b
ị
xem là ti
ệ
n nhân, so v
ớ
i ti
ề
n b
ố
i đ
ứ
c h
ạ
nh cao th
ượ
ng thì có l
ẽ
hai, ba m
ươ
i năm n
ữ
a Sĩ Th
ầ
n m
ớ
i tu đ
ượ
c nh
ư
ti
ề
n b
ố
i, tiên phong đ
ạ
o c
ố
t, đ
ứ
c d
ươ
ng t
ứ
h
ả
i.” Lão b
ấ
t t
ử
kia dám m
ắ
ng cha h
ắ
n.
Kh
ả
i Tinh Di s
ắ
c m
ặ
t kh
ẽ
bi
ế
n, lá r
ụ
ng d
ướ
i chân nay b
ị
m
ỗ
i c
ỗ
khí th
ổ
i bay lên.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o nhíu mày, nh
ỏ
gi
ọ
ng nói v
ớ
i A Ki
ệ
t :” V
ề
sau đ
ừ
ng cùng h
ắ
n nháo n
ữ
a, ng
ươ
i m
ắ
ng h
ắ
n thì b
ấ
t quá. . . . “
A Ki
ệ
t t
ứ
c gi
ậ
n li
ề
n nói :” Cùng h
ắ
n nháo là B
ạ
ch Vân Phi.”
Kỳ Nhi đi lên phía tr
ướ
c Sĩ Th
ầ
n, đ
ố
i m
ặ
t v
ớ
i Kh
ả
i Tinh Di c
ườ
i l
ạ
nh lùng nói :” Lão th
ấ
t phu, hình nh
ư
ng
ươ
i n
ắ
m r
ấ
t ch
ắ
c b
ắ
t đ
ượ
c b
ả
y ng
ườ
i chúng ta.”
“Kỳ Nhi, không đ
ượ
c vô l
ễ
.” Qu
ầ
n Ng
ạ
o nh
ẹ
gi
ọ
ng trách c
ứ
, không coi y nh
ư
Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
khi vô l
ễ
, ch
ỉ
nh
ư
m
ộ
t đ
ứ
a tr
ẻ
. R
ồ
i sau đó h
ướ
ng Kh
ả
i Tinh Di hành l
ễ
b
ồ
i t
ộ
i.” M
ớ
i v
ừ
a r
ồ
i qu
ả
th
ậ
t có nhi
ề
u đi
ề
u không ph
ả
i, ti
ề
n b
ố
i th
ỉ
nh th
ứ
l
ỗ
i, b
ả
y ng
ườ
i vãn b
ố
i ch
ỉ
là lo l
ắ
ng cho phu quân, ti
ề
n b
ố
i có th
ể
cho b
ọ
n ta g
ặ
p qua h
ắ
n tr
ướ
c ?”
“Ng
ụ
y Vô Song?” Kh
ả
i Tinh Di ph
ấ
t đi lá r
ụ
ng trên vai, nói “ Có th
ể
.” B
ả
y ng
ườ
i m
ơ
h
ồ
nghe h
ắ
n th
ở
dài, trì hoãn lâu l
ắ
m. Cái gì lâu l
ắ
m ???
B
ả
y ng
ườ
i tr
ư
c m
ắ
t, Kh
ả
i Tinh Di bi
ế
t rõ đ
ề
u không ph
ả
i lo
ạ
i có th
ể
dùng trò h
ề
đ
ể
l
ừ
a g
ạ
t, n
ế
u ra tay thì l
ạ
i hao t
ổ
n n
ộ
i l
ự
c. Hu
ố
ng chi h
ắ
n không . . . .N
ế
u tr
ừ
b
ỏ
yêu nghi
ệ
t kia thì sáu ng
ườ
i còn l
ạ
i s
ẽ
tin r
ằ
ng Ng
ụ
y Vô Song th
ậ
t s
ự
trong tay h
ắ
n.
“ G
ặ
p sao ? Ng
ườ
i nên hi
ể
u rõ m
ộ
t đi
ề
u, Nam L
ươ
ng, Thiên Tri
ề
u nhìn t
ưở
ng nh
ư
t
ườ
ng an vô s
ự
nh
ư
ng kì th
ự
c th
ủ
y h
ỏ
a b
ấ
t dung. Ng
ụ
y Vô Song cùng lão phu m
ỗ
i k
ẻ
th
ờ
m
ộ
t ch
ủ
, lão phu sao có th
ể
phóng thích h
ắ
n ?”
Qu
ầ
n Ng
ạ
o v
ộ
i la lên : “ Phu quân ta không ph
ả
i ng
ườ
i trong tri
ề
u, há có th
ể
nói m
ỗ
i k
ẻ
th
ờ
m
ộ
t ch
ủ
.”
Kh
ả
i Tinh Di h
ơ
i đ
ộ
ng tay,” H
ọ
Ng
ụ
y là v
ươ
ng t
ộ
c th
ế
t
ử
duy nh
ấ
t, n
ế
u dùng h
ắ
n làm con tin, Hoàng đ
ế
Thiên tri
ề
u có l
ẽ
cũng không đ
ể
ý l
ắ
m, nh
ư
ng nh
ữ
ng V
ươ
ng h
ầ
u tr
ọ
n đ
ờ
i
ủ
ng h
ộ
, đi theo Ng
ụ
y V
ươ
ng ch
ắ
c ch
ắ
n s
ẽ
không ng
ồ
i xem bàng quan.”
Nghe v
ậ
y, Qu
ầ
n Ng
ạ
o tr
ừ
ng m
ắ
t, c
ẩ
m ki
ế
m chĩa th
ằ
ng phía Kh
ả
i Tinh Di, tr
ầ
m gi
ọ
ng :” Ti
ề
n b
ố
i mu
ố
n b
ả
y ng
ườ
i b
ọ
n ta ph
ả
i làm gì ?”
“Phong nguy
ệ
t thúc th
ủ
, l
ậ
p t
ứ
c có th
ể
nhìn th
ấ
y h
ắ
n.”
Vân Phi đ
ộ
t nhiên lên ti
ế
ng:” Ti
ề
n b
ố
i b
ắ
t gi
ữ
phu quân ta vì h
ắ
n là Ng
ụ
y V
ươ
ng th
ế
t
ử
, nh
ư
ng b
ắ
t chúng ta đ
ể
làm gì ?”
L
ạ
i là th
ở
dài, lâu l
ắ
m !
M
ộ
t ti
ế
ng hô kh
ẽ
nh
ư
ng đ
ầ
y uy l
ự
c, kh
ắ
p tr
ờ
i hoàng di
ệ
p gi
ố
ng nh
ư
có linh tính, Kh
ả
i Tinh Di ánh m
ắ
t h
ướ
ng th
ẳ
ng phía b
ả
y ng
ườ
i, phi
ế
n phi
ề
n nh
ư
đao s
ắ
c bén vô cùng.
Kỳ Nhi kéo Ti
ể
u Lâm h
ộ
ở
phía sau, sáu ng
ườ
i v
ậ
n l
ự
c huy ch
ưở
ng, chân khí cùng ti
ế
p đón, hoàng di
ệ
p b
ị
giã d
ậ
p nát. Cu
ồ
ng phong ng
ừ
ng l
ạ
i, b
ả
y ng
ườ
i s
ừ
ng s
ữ
ng đ
ứ
ng th
ẳ
ng, th
ầ
n s
ắ
c t
ự
nhiên. Ng
ườ
i bình th
ườ
ng n
ế
u trúng V
ụ
đ
ộ
c t
ẩ
m trong h
ạ
nh di
ệ
p ph
ả
i m
ấ
t hai ngày d
ưỡ
ng, nh
ư
ng, Ti
ể
u Lâm là D
ượ
c v
ươ
ng Lâm T
ề
.
“ D
ượ
c v
ươ
ng Lâm T
ề
. . . “ Kh
ả
i Tinh Di c
ắ
n răng, m
ộ
t tia h
ồ
ng tràn ra khóe mi
ệ
ng.
Dù có là D
ượ
c v
ươ
ng
ở
tr
ướ
c m
ặ
t Thiên Th
ầ
n Thông mu
ố
n đ
ộ
ng th
ủ
cũng không ph
ả
i đi
ề
u đ
ơ
n gi
ả
n, ch
ỉ
vì ngay t
ừ
đ
ầ
u h
ắ
n không thèm đ
ể
ý đ
ế
n k
ẻ
ti
ể
u sinh y
ế
u đu
ố
i kia đ
ặ
t vào trong m
ắ
t, không chút phòng b
ị
, làm cho Ti
ể
u Lâm có c
ơ
h
ộ
i.
“ D
ừ
ng
ở
đây ! “ B
ạ
ch sam vung tay áo xu
ố
ng, rút ra Thi
ế
t Ki
ế
m, tay vung chuôi ki
ế
m cu
ố
n theo m
ộ
t đ
ườ
ng vòng cung, nháy m
ắ
t h
ơ
n m
ườ
i t
ế
châm lóe sáng nh
ư
đ
ố
m l
ừ
a bay ra h
ướ
ng th
ẳ
ng phía b
ả
y ng
ườ
i, mà b
ố
n phía bao vây là thi th
ể
c
ủ
a d
ị
t
ộ
c nhân. Thi th
ể
b
ị
c
ắ
m châm l
ậ
p t
ứ
c b
ố
c thành m
ộ
t ng
ọ
n l
ử
a thiêu đ
ố
t, khói đen cu
ồ
n cu
ộ
n bao ph
ủ
h
ạ
nh lâm. B
ả
y ng
ườ
i hô h
ấ
p khàn khàn, ngay sau đó tay chân l
ạ
i b
ị
xà đ
ằ
ng bàn bò lên cu
ố
n ch
ặ
t thân, dùng m
ộ
t chút n
ộ
i l
ự
c thì x
ươ
ng c
ố
t nh
ư
b
ị
châm vào huy
ệ
t đ
ạ
o, ý th
ứ
c ni
ệ
m vô.
Xà qu
ậ
t, là c
ơ
quan tr
ậ
n pháp do Thiên Thông bày ra, hai m
ươ
i năm qua ch
ư
a có ai thoát đ
ượ
c.
——–
Ng
ụ
y Vô Song b
ị
m
ộ
t k
ẻ
ch
ặ
n l
ạ
i, không chút hoài nghi li
ề
n thúc ng
ự
a theo h
ắ
n, ti
ế
n vào T
ầ
n qu
ậ
n thê thi
ế
p h
ắ
n không m
ộ
t ng
ườ
i t
ớ
i đón, h
ắ
n còn có th
ể
hoài nghi cái gì.
Kỳ Nhi đoán không ra ý c
ủ
a Kh
ả
i Tinh Di, lão t
ặ
c này khi y còn là yêu nghi
ệ
t ch
ỉ
h
ậ
n không th
ể
t
ắ
m y trong bi
ể
n máu, Ng
ụ
y Vô Song h
ộ
y nhi
ề
u năm, mu
ố
n gi
ế
t hai ng
ườ
i b
ọ
n y còn có th
ể
nói lý do là vì quá kh
ứ
. Nh
ư
ng đ
ố
i v
ớ
i sáu ng
ườ
i này không oán không c
ừ
u, b
ắ
t b
ọ
n h
ọ
là vì đ
ể
áp ch
ế
Ng
ụ
y Vô Song ? Không, h
ắ
n là [ Thiên Th
ầ
n Thông], h
ắ
n đ
ủ
th
ầ
n thông đ
ể
không ph
ả
i dùng k
ẻ
khác áp ch
ế
mà v
ẫ
n tr
ấ
n gi
ữ
đ
ượ
c đ
ố
i th
ủ
.
“ Yêu nghi
ệ
t, ng
ươ
i có bi
ế
t t
ạ
i sao lão phu l
ạ
i b
ỏ
qua cho ng
ươ
i nhi
ề
u năm nh
ư
v
ậ
y không ?
Kỳ Nhi ng
ẩ
ng lên nhìn h
ắ
n, l
ạ
i h
ạ
mí m
ắ
t xu
ố
ng.
“ B
ở
i vì n
ế
u cho ng
ươ
i ch
ế
t ngay, quá ti
ệ
n nghi cho ng
ươ
i.”
M
ộ
t lát sau, Kỳ Nhi tr
ừ
ng m
ắ
t, t
ừ
t
ừ
nói :” R
ấ
t nhi
ề
u năm tr
ướ
c, ta đã nghĩ r
ằ
ng, n
ế
u ng
ươ
i cho ng
ườ
i trong thiên h
ạ
đ
ượ
c th
ấ
y v
ẻ
m
ặ
t này c
ủ
a ng
ươ
i, b
ọ
n h
ọ
còn có th
ể
coi ng
ươ
i là tiên nhân cao cao t
ạ
i th
ượ
ng mà cũng bái tôn sùng đ
ượ
c n
ữ
a không.”
“ Ha ha ha” khu
ộ
n m
ặ
t g
ầ
y c
ườ
i to v
ặ
n v
ẹ
o, càng hi
ể
n d
ữ
t
ợ
n.” Tiên nhân vĩnh vi
ễ
n là tiên nhân, yêu nghi
ệ
t vĩnh vi
ễ
n là yêu nghi
ệ
t!” D
ứ
t l
ờ
i, h
ắ
n thô b
ạ
o n
ắ
m l
ấ
y v
ạ
t áo Kỳ Nhi đ
ư
a h
ắ
n ra kh
ỏ
i ám phòng, bên ngoài là m
ộ
t gian l
ớ
n h
ơ
n n
ữ
a, nhà giam.
Sáu ng
ườ
i trong nhà giam đ
ề
u gi
ố
ng nhau, x
ươ
ng tỳ bà b
ị
cu
ộ
n x
ỉ
nh
ư
xi
ề
ng xích xuyên qua. Vân Phi, Sĩ Th
ầ
n đang ng
ồ
i đi
ề
u t
ứ
c, Duy Nh
ấ
t n
ộ
i l
ự
c kém s
ắ
c m
ặ
t đã tái nh
ợ
t ng
ồ
i d
ự
a vào t
ườ
ng, A Ki
ệ
t dùng khí l
ự
c còn sót l
ạ
i v
ậ
n c
ứ
u Ti
ể
u Lâm đang ng
ấ
t.
Buông Kỳ Nhi ra, Kh
ả
i Tinh Di nói :” N
ế
u ng
ươ
i tr
ướ
c m
ặ
t hàng v
ạ
n l
ệ
dân trên t
ế
đàn h
ướ
ng lão phu ph
ụ
c th
ủ
l
ễ
bái, l
ạ
i ch
ấ
p nh
ậ
n b
ị
lăng trì d
ụ
ng hình, lão phu có th
ể
không gi
ế
t b
ọ
n h
ọ
.”
Qu
ầ
n Ng
ạ
o v
ừ
a nghe h
ắ
n nói mà hai m
ắ
t tinh h
ồ
ng, n
ắ
m ch
ặ
t thi
ế
t liên trong tay vung ra, nh
ư
ng không đ
ủ
l
ự
c nên không ch
ạ
m đ
ượ
c vào h
ắ
n.
Kỳ Nhi nhìn v
ề
phía sáu ng
ườ
i:” Lão t
ặ
c ng
ươ
i ý mu
ố
n nói, ta m
ộ
t m
ạ
ng đ
ổ
i sáu m
ạ
ng cho b
ọ
n h
ọ
?”
Lão t
ặ
c g
ậ
t đ
ầ
u c
ườ
i.
“ Kỳ. . .” Vân Phi kêu mà không phát ra thanh âm, Ti
ể
u Lâm đã t
ỉ
nh, ánh m
ắ
t b
ố
i r
ố
i s
ợ
hãi, mà nh
ữ
ng ng
ườ
i khác cũng v
ậ
y.
Kỳ Nhi ch
ợ
t chuy
ể
n thân, đ
ỡ
l
ấ
y song s
ắ
t mà đ
ứ
ng lên, rành m
ạ
ch nói :” Ta là ta, b
ọ
n h
ọ
là b
ọ
n h
ọ
, ng
ươ
i dùng cái gì mà cho r
ằ
ng ta s
ẽ
dùng m
ạ
ng c
ủ
a b
ả
n thân đ
ể
c
ứ
u h
ọ
?”
“ Yêu nghi
ệ
t!” Lão t
ặ
c b
ắ
t l
ấ
y thi
ế
t liên xuyên qua x
ươ
ng tỳ bà y m
ộ
t nhát, gi
ậ
n d
ữ
r
ờ
i đi.
“ Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
.” Qu
ầ
n Ng
ạ
o nh
ẹ
nhàng hô m
ộ
t ti
ế
ng.
Kỳ Nhi ng
ồ
i bên c
ạ
nh song s
ắ
t quay đ
ầ
u nhìn h
ắ
n, l
ạ
nh nh
ạ
t nói:” Nh
ư
th
ế
nào, nghĩ đ
ế
n không có ta, li
ề
n đ
ế
n phiên ng
ươ
i làm [Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
] ?
Qu
ầ
n Ng
ạ
o l
ắ
c đ
ầ
u c
ườ
i y
ế
u
ớ
t, “ Không, ta là [ Nh
ị
ch
ủ
t
ử
], không có [ Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
] làm sao t
ớ
i [ Nh
ị
ch
ủ
t
ử
], ng
ươ
i nói đúng không, Kỳ Nhi ?”
Kỳ Nhi quát: “ Đ
ừ
ng nói l
ạ
i v
ớ
i ta m
ấ
y câu ki
ể
u đó.”
“Đ
ượ
c, đây là l
ầ
n duy nh
ấ
t, v
ề
sau đ
ề
u g
ọ
i ng
ươ
i là Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
.”
Sáu ng
ườ
i bên trong song s
ắ
t chăm chú nhìn ra bóng dáng trong l
ồ
ng s
ắ
t bên ngoài, thi
ế
u niên này là Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
c
ủ
a b
ọ
n h
ắ
n.
——–
Trên bàn có ba thanh ki
ế
m, m
ộ
t qu
ả
ngân gi
ớ
i, m
ộ
t phen chi
ế
t phi
ế
n, m
ộ
t kh
ố
i ng
ọ
c b
ộ
i cùng m
ộ
t cây trâm gài tóc.
“ Th
ế
t
ử
có th
ể
th
ấ
y rõ. . . .” M
ộ
t ti
ế
ng v
ừ
a c
ấ
t lên đã b
ị
đánh b
ậ
t ra xa vài th
ướ
c, mi
ệ
ng mũi m
ạ
o huy
ế
t, khí l
ự
c bay h
ế
t. M
ấ
y ng
ườ
i trong phòng đ
ề
u rút đao ki
ế
m ra, run r
ẩ
y không thôi.
H
ắ
c y nhân t
ừ
ngoài đi vào, Ng
ụ
y Vô Song xoay ng
ườ
i ch
ế
tr
ụ
y
ế
t h
ầ
u c
ủ
a h
ắ
n :” H
ắ
n
ở
n
ơ
i nào?”
H
ắ
c y nhân th
ố
ng kh
ổ
giãy d
ụ
a thành th
ậ
t :” Th
ế
t
ử
n
ế
u làm xong chuy
ệ
n, s
ẽ
đ
ượ
c đ
ư
a đ
ế
n g
ặ
p đ
ạ
i nhân.”
Ng
ụ
y Vô Song vung tay ném h
ắ
n ra xa, b
ướ
c ra ngoài c
ử
a. H
ắ
c y nhân g
ọ
i l
ạ
i h
ắ
n :” Đã t
ừ
ng nghe th
ế
t
ử
tr
ạ
ch tâm nhân h
ậ
u. . . . “
“ Tr
ạ
ch tâm nhân h
ậ
u ? V
ậ
y sao ?”
N
ụ
c
ườ
i qu
ỷ
m
ị
, ánh m
ắ
t n
ổ
i lên huy
ế
t quang. H
ắ
c y nhân cùng b
ọ
n ng
ườ
i đ
ừ
ng sau tr
ừ
ng l
ớ
n m
ắ
t kinh ng
ạ
c, vài ti
ế
ng c
ườ
i thê l
ươ
ng, b
ọ
n h
ọ
r
ố
t cu
ộ
c cũng đ
ượ
c m
ở
r
ộ
ng t
ầ
m m
ắ
t.
—-
Cu
ố
n 10: Ch
ỉ
nguy
ệ
n phu quân hi
ể
u lòng ta – Ng
ụ
y Kỳ Nhi chi ch
ươ
ng
Chính văn đ
ệ
nh
ị
th
ậ
p c
ử
u ch
ươ
ng
92.
Thiên t
ử
ng
ự
l
ệ
nh, Nam L
ươ
ng có tà phái “ Xích luy
ệ
n môn” do [ Thiên Th
ầ
n Thông] d
ẫ
n d
ắ
t xâm nh
ậ
p Trung Nguyên, các đ
ạ
i môn phái chính nghĩa n
ế
u có anh tài hi
ệ
p sĩ tiêu di
ệ
t đ
ượ
c gian tà, tri
ề
u đình t
ấ
t s
ẽ
ng
ợ
i khen, ai có th
ể
mang đ
ầ
u lão t
ặ
c v
ề
Thiên t
ử
s
ẽ
ban cho k
ẻ
đó là võ lâm chí tôn, t
ướ
c v
ị
Minh ch
ủ
.
Võ lâm minh ch
ủ
v
ị
vĩnh vi
ễ
n khi
ế
n ng
ườ
i trong võ lâm b
ị
h
ấ
p d
ẫ
n đ
ế
n t
ộ
t cùng, con ng
ườ
i là v
ậ
y, nh
ư
ng cũng t
ự
bi
ế
t b
ả
n thân nào h
ơ
n đ
ượ
c đ
ươ
ng kim minh ch
ủ
Tri
ể
n Kính, li
ề
n kỳ v
ọ
ng cùng m
ộ
t đám tài ngh
ệ
ô h
ợ
p mong có đ
ượ
c chút [ c
ơ
may] đ
ể
có th
ể
chính tay h
ạ
[ Thiên Th
ầ
n Thông].
Đ
ằ
ng sau s
ự
d
ẫ
n d
ắ
t c
ủ
a Ng
ụ
y v
ươ
ng th
ế
t
ử
, nam nghìn danh t
ướ
ng võ lâm cao th
ủ
ti
ế
n vào phía tây B
ắ
c môn quan, n
ơ
i hi
ể
m s
ơ
n ác c
ố
c giao gi
ớ
i gi
ữ
a Nam L
ươ
ng và Thiên Tri
ề
u.
Ng
ụ
y Vô Song, võ công trác tuy
ệ
t, phóng nhãn c
ả
võ lâm khó tìm đ
ượ
c m
ấ
y k
ẻ
cùng h
ắ
n ngang s
ứ
c ngang tài. Nh
ư
ng chính vì h
ắ
n là Ng
ụ
y v
ươ
ng th
ế
t
ử
, h
ắ
n là truy
ề
n nhân c
ủ
a [ Qu
ỷ
Th
ầ
n Thông ], h
ắ
n nhàn t
ả
n l
ườ
i bi
ế
ng, cho nên h
ắ
n
ở
trong ch
ố
n giang h
ồ
cũng ch
ỉ
là m
ộ
t k
ẻ
vô danh ti
ể
u t
ố
t.
Nghe hi
ệ
u l
ệ
nh c
ủ
a m
ộ
t v
ươ
ng tôn công t
ử
, các ch
ưở
ng môn tr
ưở
ng lão v
ố
n là b
ấ
t mãn, sau ng
ẫ
m l
ạ
i n
ế
u đ
ổ
i k
ẻ
khác e r
ằ
ng không b
ằ
ng c
ứ
đ
ể
tên quý công t
ử
vô d
ụ
ng này đi tr
ướ
c.
“ Th
ế
t
ử
, phía tr
ướ
c chính là c
ố
c sâu , n
ế
u c
ứ
đi th
ẳ
ng v
ề
phía tr
ướ
c, e r
ằ
ng có mai ph
ụ
c.” M
ộ
t ch
ưở
ng môn b
ấ
t ch
ợ
t lên ti
ế
ng.
“ L
ụ
c ch
ưở
ng môn yên tâm, Tà phái này không đ
ủ
ngàn ng
ườ
i, không làm đ
ượ
c .” Th
ế
t
ử
ph
ấ
t tay vô tình.
“ Lão phu lo l
ắ
ng s
ẽ
có phiên binh. . . “
“ Ch
ưở
ng môn đ
ừ
ng lo, ngàn v
ạ
n đ
ạ
i quân c
ủ
a Thiên tri
ề
u đã
ở
B
ắ
c môn quan khai chi
ế
n v
ớ
i binh lính Nam L
ươ
ng, b
ọ
n h
ọ
tái vô binh l
ự
c phái t
ớ
i n
ơ
i này. Nh
ư
ng ma đ
ầ
u chúng ta đang tìm võ công cao c
ườ
ng, s
ợ
là thiên quân v
ạ
n mã cũng ngăn c
ả
n không đ
ượ
c, Hoàng Th
ượ
ng m
ớ
i tri
ệ
u t
ậ
p ch
ư
v
ị
đ
ế
n t
ươ
ng tr
ợ
.
Nghe đ
ượ
c đi
ề
u này, các đ
ạ
i cao th
ủ
đ
ề
u
ưỡ
n ng
ự
c c
ử
mi, r
ấ
t đ
ắ
c ý.
Ng
ụ
y Vô Song phi ng
ự
a đi
ở
phía tr
ướ
c, trong tay g
ắ
t gao n
ắ
m m
ộ
t qu
ả
ngân gi
ớ
i, thân th
ể
Ti
ể
u Lâm khó có th
ể
tr
ụ
đ
ượ
c lâu, Duy Nh
ấ
t s
ẽ
đang la hét tìm ph
ụ
thân h
ắ
n. Kỳ Nhi. . . B
ọ
n h
ọ
s
ẽ
không b
ị
lão ma đ
ầ
u đó tra t
ấ
n ch
ứ
. . .
Đ
ư
a toàn b
ộ
năm ngàn ng
ườ
i ti
ế
n vào c
ố
c, th
ủ
vĩ hai đo
ạ
n liên ti
ế
p truy
ề
n đ
ế
n nh
ữ
ng ti
ế
ng vang l
ớ
n, thanh âm c
ủ
a đá đ
ổ
xu
ố
ng t
ừ
vách núi. T
ấ
t c
ả
nh
ậ
n ra r
ằ
ng trúng mai ph
ụ
c, đ
ề
u thi tri
ể
n khinh công bay v
ề
phía vách núi hai bên s
ườ
n, nh
ư
ng m
ớ
i đ
ế
n gi
ữ
a không trung , trong không khí b
ậ
t ra nh
ữ
ng ti
ế
ng rít kinh thiên đ
ộ
ng đ
ị
a theo vách núi b
ắ
n xu
ố
ng d
ướ
i. Phía nhai th
ượ
ng* r
ậ
m r
ạ
p là v
ạ
n ng
ườ
i, nh
ữ
ng k
ẻ
t
ầ
m th
ườ
ng v
ố
n đã s
ớ
m b
ị
xuyên thành con nhím, còn các cao th
ủ
c
ủ
a các môn phái đã tránh đ
ượ
c kh
ỏ
i vũ ti
ễ
n tr
ườ
ng ki
ế
m lao th
ẳ
ng đ
ế
n phía phiên binh.
Ch
ỉ
nghe m
ộ
t ti
ế
ng Th
ố
ng soái phiên binh hô to, “ Ch
ấ
n Thiên lôi !” H
ơ
n m
ườ
i đ
ầ
u Ch
ấ
n Thiên Lôi đang ng
ắ
m b
ắ
n, thanh thanh
ầ
m vang, đ
ấ
t rung núi chuy
ể
n.
Ng
ụ
y Vô Song đã nh
ậ
p vu nhai th
ượ
ng * t
ừ
s
ớ
m, m
ắ
t l
ạ
nh nhìn xu
ố
ng phía d
ướ
i. Trong lòng c
ố
c k
ẻ
ch
ế
t đã quá n
ử
a, còn l
ạ
i h
ướ
ng hai đo
ạ
n c
ố
c kh
ẩ
u* ch
ạ
y tr
ố
n, m
ộ
t m
ặ
t đ
ề
u bi
ế
t v
ạ
n binh c
ủ
a Nam L
ươ
ng ch
ặ
n đ
ườ
ng. Th
ố
ng soái ch
ỉ
vào m
ộ
t ch
ỗ
khác, ra l
ệ
nh :” Phong kín c
ử
a c
ố
c, Ch
ấ
n Thiên lôi chu
ẩ
n b
ị
! “
“ Báo ! Ch
ấ
n Thiên Lôi hi
ệ
n t
ạ
i không còn nhi
ề
u, không đ
ủ
đ
ể
. . . “
Th
ố
ng soái chuy
ể
n h
ướ
ng Ng
ụ
y Vô Song đang th
ờ
ơ
, nói :” Th
ế
t
ử
, ý mu
ố
n c
ủ
a đ
ạ
i nhân là không th
ể
l
ư
u dù ch
ỉ
m
ộ
t ng
ườ
i.”
Ng
ụ
y Vô Song mí m
ắ
t gi
ậ
t gi
ậ
t, nét m
ặ
t kh
ẽ
đ
ộ
ng tính toán, ánh m
ắ
t nhìn xung quanh , cu
ố
i cùng đ
ị
nh
ở
m
ộ
t ch
ỗ
, sau đó đi đ
ế
n dàn pháo tr
ướ
c m
ặ
t.
“Th
ế
t
ử
?! “ Không có kh
ả
năng, tr
ậ
n pháo này ch
ọ
n l
ọ
c ba m
ươ
i nhân tài đ
ể
đi
ề
u khi
ể
n, mà còn t
ố
n th
ờ
i gian đi
ề
u ch
ỉ
nh ph
ươ
ng h
ướ
ng b
ắ
n.
Ng
ụ
y Vô Song cu
ộ
n v
ạ
t áo l
ạ
i, hay tay t
ự
xác đi
ề
u ch
ỉ
nh nòng pháo, quát kh
ẽ
m
ộ
t ti
ế
ng, d
ướ
i chân li
ề
n có ch
ấ
n đ
ộ
ng, vài k
ẻ
đ
ứ
ng g
ầ
n đó h
ộ
c máu ra t
ừ
tai và mũi, đ
ợ
t sóng âm c
ườ
ng đ
ạ
i n
ổ
i lên. Nòng pháo h
ướ
ng th
ẳ
ng phía vách núi đ
ố
i di
ệ
n khai h
ỏ
a, m
ộ
t ti
ế
ng rung tr
ờ
i vang lên, vách núi s
ừ
ng s
ữ
ng đ
ổ
s
ậ
p xu
ố
ng nh
ữ
ng k
ẻ
đang ch
ạ
y tr
ố
n v
ề
phía c
ố
c kh
ẩ
u. Trong v
ự
c c
ố
c k
ẻ
còn s
ố
ng không đ
ế
n m
ộ
t ngàn, lúc này phiên binh t
ừ
nhai th
ượ
ng tràn xu
ố
ng, th
ả
m sát rung tr
ờ
i hám đ
ị
a n
ơ
i c
ố
c th
ẳ
m.
T
ừ
nay v
ề
sau, [ Ng
ụ
y v
ươ
ng th
ế
t
ử
] theo đ
ị
ch bán n
ướ
c chi t
ộ
i, khép l
ấ
y c
ự
c hình, tri
ề
u đình trung tái vô h
ọ
Ng
ụ
y v
ươ
ng t
ộ
c*
————-
“ Làm t
ố
t l
ắ
m, sau này Nam L
ươ
ng ti
ế
n vào Trung Nguyên, nh
ữ
ng k
ẻ
đó s
ẽ
là tr
ở
ng
ạ
i l
ớ
n.
“ S
ư
bá quá khen.”
“ S
ư
bá? “ Kh
ả
i Tinh Di ng
ử
a m
ặ
t lên tr
ờ
i c
ườ
i to, “ Lão phu sao l
ạ
i có th
ể
quên đ
ượ
c a, ng
ươ
i là đ
ồ
nhi b
ả
o b
ố
i c
ủ
a Vũ Chính.”
Ng
ụ
y Vô Song ch
ắ
p tay kính l
ễ
,” Còn th
ỉ
nh s
ư
thúc tuân th
ủ
l
ờ
i h
ứ
a, th
ả
thê thi
ế
p c
ủ
a ti
ể
u ch
ấ
t .”
“ Ng
ươ
i có th
ể
nhìn b
ọ
n h
ọ
tr
ướ
c.”
Tràng luy
ệ
n binh* b
ầ
u tr
ờ
i b
ị
che ph
ủ
b
ở
i m
ộ
t th
ứ
cát vàng nh
ư
ở
sa m
ạ
c, nguyên b
ả
n n
ơ
i này là t
ế
đàn d
ướ
i th
ờ
i tiên v
ươ
ng, m
ỗ
i khi màn đêm buông xu
ố
ng s
ẽ
nghe đ
ượ
c không ít ti
ế
ng khóc kêu c
ủ
a oan h
ồ
n, kêu [ oan u
ổ
ng], kêu [ ta không ph
ả
i yêu nghi
ệ
t].
“ Lão gia. . . “ Sĩ Th
ầ
n h
ữ
u khí vô l
ự
c kêu lên.
“ Ng
ụ
y đ
ạ
i ca. . . “ Vân Phi cũng không kh
ở
i đ
ượ
c l
ự
c ti
ế
n lên.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o c
ườ
i h
ổ
th
ẹ
n,” Đ
ạ
i ca, b
ộ
d
ạ
ng này th
ự
c khi
ế
n cho ng
ươ
i ch
ế
gi
ễ
u.”
“ Đúng v
ậ
y, đ
ườ
ng đ
ườ
ng Nam Cung môn ch
ủ
ph
ả
i ch
ị
u nh
ụ
c nh
ư
v
ậ
y, th
ậ
t không còn m
ặ
t mũi.” A Ki
ệ
t oán h
ậ
n nói.
“ Nói b
ậ
y. . . còn nói nh
ữ
ng l
ờ
i nh
ư
th
ế
n
ữ
a, đ
ạ
i ca s
ẽ
giáo hu
ấ
n ng
ươ
i. . . Ti
ể
u Lâm cùng Duy Nh
ấ
t. . . Kỳ Nhi, h
ắ
n
ở
đâu ?”
Trên c
ọ
c g
ỗ
to l
ớ
n có sáu thi
ế
t hoàn*, sáu ng
ườ
i vây quanh c
ọ
c g
ỗ
. Sáu s
ợ
i xích s
ắ
t xuyên qua x
ươ
ng tỳ bà sáu ng
ươ
i khóa l
ạ
i
ở
sáu thi
ế
t hoàn. Duy Nh
ấ
t cùng Ti
ể
u Lâm đã hôn mê không th
ể
đ
ứ
ng v
ữ
ng, Qu
ầ
n Ng
ạ
o cùng A Ki
ệ
t m
ỗ
i ng
ườ
i nâng m
ộ
t k
ẻ
, đ
ể
tránh b
ị
dây xích kéo vào c
ổ
.
“ Ng
ườ
i nói đây là r
ấ
t chi
ề
u c
ố
sao s
ư
bá ?” Ng
ụ
y Vô Song nói xong l
ấ
y ra ba pháo hi
ệ
u trong ng
ự
c áo, Kh
ả
i Tinh Di r
ơ
i vào nghi ho
ặ
c, hai pháo hi
ệ
u b
ắ
n ra m
ộ
t h
ướ
ng tây, m
ộ
t h
ướ
ng b
ắ
c.
Kh
ả
i Tinh Di s
ắ
c m
ặ
t bi
ế
n đ
ổ
i, c
ả
gi
ậ
n nói :” Ng
ươ
i đ
ị
nh làm gì? “
“ Kỳ Nhi
ở
đâu ?” Ng
ụ
y Vô Song làm b
ộ
nh
ư
đang chu
ẩ
n b
ị
b
ắ
t n
ố
t pháo hi
ệ
u cu
ố
i cùng.
“ Lão phu h
ỏ
i ng
ươ
i đ
ị
nh làm gì? “
“ Ta h
ỏ
i ng
ươ
i Kỳ Nhi
ở
đâu?”
Áo bào tr
ắ
ng ph
ấ
t lên, cách đó vài tr
ượ
ng m
ộ
t ch
ưở
ng đao b
ố
xu
ố
ng đ
ạ
i m
ộ
c t
ươ
ng* , trong có ch
ứ
c m
ộ
t ng
ườ
i, ngân b
ạ
ch c
ẩ
m y nhìn đã không ra màu g
ố
c, cũng b
ị
khóa tr
ụ
x
ươ
ng tỳ bà treo lên c
ọ
c g
ỗ
, l
ấ
m bùn thiên h
ạ
là đây sao. . . .
Ánh sáng b
ấ
t ng
ờ
khi
ế
n cho Kỳ Nhi t
ỉ
nh l
ạ
i, ng
ẩ
ng đ
ầ
u, vén mái tóc đang ph
ủ
tr
ướ
c m
ặ
t, nh
ậ
n ra ng
ườ
i tr
ướ
c m
ắ
t li
ề
n ánh lên m
ộ
t tia bi
ể
u tình đ
ầ
y kinh ng
ạ
c, nh
ư
ng r
ồ
i l
ạ
i
ả
m đ
ạ
m c
ườ
i, b
ụ
i đ
ấ
t có v
ươ
ng trên khuôn m
ặ
t, v
ẫ
n là khuynh qu
ố
c khuynh thành.
Ng
ụ
y Vô Song không d
ứ
t ánh m
ắ
t kh
ỏ
i Kỳ Nhi, nói :” S
ư
bá, ta không rõ, ng
ươ
i nói Kỳ Nhi là yêu nghi
ệ
t, không th
ể
không gi
ế
t, nh
ư
ng sáu thê thi
ế
p khác c
ủ
a ta v
ố
n không can h
ệ
. N
ế
u Kỳ Nhi r
ơ
i vào tay ng
ươ
i, ng
ươ
i nên h
ậ
n không th
ể
l
ậ
p t
ứ
c gi
ế
t y. Không gi
ế
t là đ
ể
vũ nh
ụ
c y nh
ư
v
ậ
y, ho
ặ
c là ng
ườ
i ng
ươ
i chân chính mu
ố
n gi
ế
t không ph
ả
i Kỳ Nhi ?”
“ Yêu nghi
ệ
t đ
ươ
ng nghiên đáng ch
ế
t, b
ấ
t quá ng
ươ
i nói đúng, k
ẻ
lão phu mu
ố
n gi
ế
t nh
ấ
t l
ạ
i không ph
ả
i h
ắ
n.” Thiên Th
ầ
n Thông, tiên phong đ
ạ
o c
ố
t, th
ế
ngo
ạ
i tiên nhân, nh
ư
ng gi
ờ
kh
ắ
c này th
ầ
n tinh thô b
ạ
o, khí d
ữ
l
ấ
n át.” Th
ế
gian, lão phu mu
ố
n gi
ế
t nh
ấ
t có hai ng
ườ
i, nh
ư
ng không ph
ả
i mu
ố
n mà lão phu làm đ
ượ
c. Ng
ụ
y Vô Song, ng
ươ
i cũng bi
ế
t h
ọ
là ai ?”
“Không bi
ế
t, th
ỉ
nh s
ư
bá ch
ỉ
d
ạ
y.”
“ Ng
ươ
i hãy nghe cho k
ỹ
, m
ộ
t k
ẻ
h
ọ
Li
ễ
u, Li
ễ
u D
ị
ch Vi
ễ
n.”
Ng
ụ
y Vô Song đ
ạ
m nói:” Nguyên lai là cùng tên v
ớ
i s
ư
thúc, còn m
ộ
t k
ẻ
là ?”
“ Ng
ườ
i h
ọ
Ng
ụ
y.”
“Nguyên lai là t
ộ
c c
ủ
a ta.” M
ộ
t c
ỗ
l
ệ
khí áp sát tinh th
ầ
n khi
ế
n Ng
ụ
y Vô Song ch
ấ
n đ
ộ
ng.
Kh
ả
i Tinh Di tay c
ầ
m Thi
ế
t Ki
ế
m ch
ỉ
th
ẳ
ng Ng
ụ
y Vô Song, h
ậ
n ý nhu
ộ
m tia máu đ
ỏ
r
ự
c ánh m
ắ
t,” Đ
ầ
u tiên là Li
ễ
u D
ị
ch Vi
ễ
n, sau là ng
ươ
i, vì các ng
ườ
i Vũ đã cãi l
ạ
i ta, h
ắ
n dám làm sai ý c
ủ
a ta.”
“ S
ư
ph
ụ
không c
ầ
n ph
ả
i nghe l
ờ
i c
ủ
a b
ấ
t kì k
ẻ
nào.”
“ B
ờ
i vì Li
ễ
u D
ị
ch Vi
ễ
n, h
ắ
n th
ủ
y chung
ở
l
ạ
i Trung Nguyên, không ch
ị
u nh
ậ
p Nam L
ươ
ng cùng ta. Ta mu
ố
n gi
ế
t yêu nghi
ệ
t, h
ắ
n li
ề
n nhân c
ớ
đó đ
ể
ph
ả
n bác không theo ta, b
ở
i vì ng
ươ
i che ch
ở
yêu nghi
ệ
t, chính là vì ng
ươ
i, ha ha ha ha, ng
ươ
i là cái gì ? Ng
ươ
i là cái gì c
ủ
a h
ắ
n ?! “ Kh
ả
i Tinh Di c
ườ
i đ
ế
n run ng
ườ
i, tóc bay lo
ạ
i vũ, ng
ườ
i h
ầ
u đ
ứ
ng phía sau nhìn th
ấ
y mà há h
ố
c mi
ệ
ng, ho
ả
ng s
ợ
t
ộ
t cùng.
“ S
ư
ph
ụ
, là th
ầ
y , là cha.” Không rõ, đây là lý do mu
ố
n gi
ế
t h
ắ
n ? M
ộ
t cái lý do nh
ư
v
ậ
y mà h
ậ
n h
ắ
n t
ậ
n x
ươ
ng t
ủ
y ? V
ấ
n đ
ề
là
ở
s
ư
ph
ụ
, không liên can h
ắ
n mà.
“ Vũ không cho ta gi
ế
t các ng
ươ
i, v
ậ
y ta có bi
ệ
n pháp cho ng
ươ
i s
ố
ng không b
ằ
ng ch
ế
t.” Thi
ế
t Ki
ế
m nh
ấ
t nh
ấ
t ch
ỉ
vào b
ả
y ng
ườ
i.” Có bi
ế
t t
ạ
i sao lão phu ph
ả
i đ
ợ
i đ
ế
n lúc này m
ớ
i ra tay không? Ch
ờ
ng
ươ
i thú xong toàn b
ộ
b
ọ
n h
ọ
, ch
ờ
ng
ươ
i chu
ẩ
n b
ị
đ
ế
n ngày h
ưở
ng thú tiêu dao t
ự
t
ạ
i m
ớ
i làm cho b
ọ
n h
ọ
t
ừ
ng b
ướ
c, t
ừ
ng b
ướ
c ch
ế
t tr
ướ
c m
ắ
t ng
ươ
i. C
ả
m giác có t
ấ
t c
ả
, nh
ư
ng nháy m
ắ
t l
ạ
i m
ấ
t đi t
ấ
t c
ả
, t
ấ
m t
ắ
c sách, lão phu mu
ố
n nhìn ng
ươ
i s
ẽ
bi
ế
n thành cái d
ạ
ng gì.”
“ V
ậ
y sao?” Pháo hi
ệ
u th
ứ
ba b
ắ
n v
ề
phía tr
ờ
i tây nam.” S
ư
bá yêu dân nh
ư
con, vì n
ướ
c vì thiên h
ạ
, n
ế
u con dân c
ủ
a ngài toàn b
ộ
ch
ế
t h
ế
t, ngài s
ẽ
bi
ế
n thành cái d
ạ
ng gì, t
ấ
m t
ắ
c sách*, ti
ể
u ch
ấ
t th
ậ
t s
ự
mu
ố
n kh
ẩ
n c
ấ
p nhìn m
ộ
t chút.”
Hành đ
ộ
ng c
ủ
a Ng
ụ
y Vô Song khi
ế
n Kh
ả
i Tinh Di không kh
ỏ
i suy nghĩ. Ti
ể
u t
ử
này võ công không kém,cũng có th
ể
đ
ượ
c h
ỗ
tr
ợ
, dù sao thì ngay c
ả
xích luy
ệ
n t
ổ
s
ư
cũng nói h
ắ
n v
ụ
ng v
ề
, kh
ờ
kh
ạ
o. Nh
ư
ng. . .
“ C
ấ
p báo——————“
Th
ừ
a d
ị
p Kh
ả
i Tinh Di m
ấ
t c
ả
nh giác, Ng
ụ
y Vô Song phi thân nh
ả
y lên, dùng C
ự
Long Ki
ế
m v
ố
n đ
ượ
c ch
ế
t
ạ
o b
ở
i L
ư
u tinh th
ạ
ch ch
ặ
t đ
ứ
t sáu khóa s
ắ
t cùng xích. A Ki
ệ
t lúc này buông Duy Nh
ấ
t ch
ạ
y t
ớ
i, đ
ư
a h
ướ
ng vai b
ị
xuyên b
ở
i thi
ế
t liên v
ề
phía h
ắ
n, v
ộ
i la lên “ Đ
ạ
i ca mau rút ra cho ta !”
“ Không đ
ượ
c ! S
ẽ
. . . “
A Ki
ệ
t l
ậ
p t
ứ
c quát :” Nói ít thôi, nh
ổ
nhanh lên !” Rút ra thì h
ắ
n m
ớ
i có th
ể
khôi ph
ụ
c n
ộ
i l
ự
c, h
ắ
n m
ớ
i có th
ể
báo thù r
ử
a h
ậ
n !
“ Ta nói không. . . “ Ng
ụ
y Vô Song b
ỗ
ng c
ả
m th
ấ
y sau l
ư
ng ki
ế
m khí đánh úp l
ạ
i, nhanh và uy l
ự
c, ch
ỉ
th
ẳ
ng h
ướ
ng A Ki
ệ
t !
Hai ti
ế
ng gió xé to
ạ
c, tiêm ki
ế
m đâm vào l
ư
ng A Ki
ệ
t, xuyên qua vai Ng
ụ
y Vô Song. N
ộ
i l
ự
c b
ị
phong, A Ki
ệ
t ch
ị
u không n
ổ
i m
ộ
t ki
ế
m này, kêu m
ộ
t ti
ế
ng đ
ạ
i ca r
ồ
i ng
ấ
t đi.
Kh
ả
i Tinh Di thu h
ồ
i Thi
ế
t Ki
ế
m, l
ấ
y tay áo lau đi vài v
ế
t máu còn v
ươ
ng trên mũi ki
ế
m.” Lão phu t
ự
a h
ồ
đã xem th
ườ
ng ng
ươ
i.”
Đô thành Nam L
ươ
ng v
ố
n n
ằ
m trong m
ộ
t vùng trũng bên trong B
ắ
c Môn quan, phía b
ắ
c giáp Thiên tri
ề
u, phía Tây giáp B
ạ
ch Vân Thành, phía Tây Nam cùng m
ạ
n mi
ề
n nam cũng giáp r
ừ
ng thiêng n
ướ
c đ
ộ
c. Binh l
ự
c c
ủ
a [ T
ư
Đ
ồ
] Kh
ả
i Tinh Di chia làm ba đ
ườ
ng, m
ộ
t đ
ườ
ng
ở
trong c
ố
c ph
ụ
c kích, m
ộ
t đ
ườ
ng
ở
l
ạ
i tràng luy
ệ
n binh ngo
ạ
i ch
ố
ng đ
ỡ
ng
ườ
i c
ủ
a Nam Cung môn, Vi
ệ
t V
ươ
ng ki
ế
m, Tri
ể
n minh ch
ủ
, còn l
ạ
i thì đã nhi
ề
u năm tr
ấ
n gi
ữ
quan kh
ẩ
u phía tây nam, trông coi t
ộ
c ng
ườ
i Man hung b
ạ
o dã lang.
Tri
ệ
u H
ầ
u gia d
ẫ
n d
ắ
t đ
ạ
i quân cùng ng
ườ
i c
ủ
a B
ạ
ch Vân thành ch
ờ
đ
ợ
i phát ra pháo l
ệ
nh, b
ắ
t đ
ầ
u theo tây, b
ắ
c hai m
ặ
t t
ấ
n công Đô thành, b
ở
i vì nhân mã trong c
ố
c không th
ể
k
ị
p c
ứ
u vi
ệ
n. Binh lính phía tây, b
ắ
c ch
ỉ
có th
ể
c
ầ
u vi
ệ
n binh l
ự
c b
ằ
ng cách phóng khói báo đ
ộ
ng quan kh
ẩ
u phía tây nam. Nh
ư
ng h
ằ
ng năm b
ị
đánh b
ạ
i, t
ộ
c ng
ườ
i man s
ớ
m đã không dám có tà tâm v
ớ
i Đô thành Nam L
ươ
ng, nh
ấ
t th
ờ
i cũng vô ph
ươ
ng . . .
“ Pháo hi
ệ
u th
ứ
ba !” Kh
ả
i Tinh Di b
ỗ
ng c
ả
kinh th
ố
t lên.
Ng
ụ
y Vô Song c
ầ
m máu cho A Ki
ệ
t xong, ôm l
ấ
y h
ắ
n đ
ặ
t n
ằ
m bên c
ạ
nh Qu
ầ
n Ng
ạ
o:” S
ư
bá cu
ố
i cũng cũng ch
ị
u suy nghĩ c
ẩ
n th
ậ
n, b
ấ
t quá ngài không c
ầ
n lo l
ắ
ng, đám dã lang gi
ế
t ng
ườ
i c
ướ
p c
ủ
a này ch
ỉ
m
ộ
t lúc là s
ẽ
lui v
ề
. H
ả
i Ph
ượ
ng Hoàng. . . .Ph
ượ
ng ch
ủ
s
ẽ
án binh b
ấ
t đ
ộ
ng, có khi còn th
ưở
ng cho công lao này c
ủ
a ngài.” H
ả
i Ph
ượ
ng Hoàng đ
ươ
ng nhiên s
ẽ
không t
ươ
ng tr
ợ
, t
ừ
nay v
ề
sau nàng duy ngã đ
ộ
c tôn
ở
Nam L
ươ
ng, ch
ế
t thêm vài ngàn binh lính đ
ố
i v
ớ
i nàng không thành v
ấ
n đ
ề
.
“ Ng
ụ
y —-Vô —–Song ———!” nét m
ặ
t Kh
ả
i Tinh Di đã thâm qu
ầ
ng đ
ế
n c
ự
c đi
ể
m, hai m
ắ
t đ
ỏ
r
ự
c.
“ S
ư
bá, vì hôm nay thê thi
ế
p c
ủ
a ta vô s
ự
nên ch
ỉ
có v
ậ
y, n
ế
u b
ọ
n h
ọ
dù ch
ỉ
m
ộ
t ng
ườ
i. . . . Ta s
ẽ
khi
ế
n Nam L
ươ
ng t
ấ
t c
ả
cùng chôn theo !”
Trong ch
ố
c lát, Kỳ Nhi nh
ậ
n ra đây chính là Ng
ụ
y Vô Song, Qu
ầ
n Ng
ạ
o nh
ậ
n ra đây chính là nghĩa huynh, Vân Phi nh
ậ
n ra đây chính là Ng
ụ
y đ
ạ
i ca, Sĩ Th
ầ
n nh
ậ
n ra đây chính là lão gia, c
ả
m th
ấ
y s
ợ
hãi. Ti
ể
u Lâm, Duy Nh
ấ
t có l
ẽ
s
ẽ
c
ả
m th
ấ
y may m
ắ
n vì không nhìn th
ấ
y lúc phu quân đang mang b
ộ
d
ạ
ng kh
ủ
ng b
ố
nh
ư
v
ậ
y, còn A Ki
ệ
t, đ
ạ
i khái c
ả
m giác s
ẽ
là ti
ế
c nu
ố
i vì không th
ấ
y chăng ?
“ H
ừ
, ha ha ha. . . “ C
ườ
i đ
ế
n điên d
ạ
i, b
ấ
t quá, h
ắ
n không điên.
Phía sau phát ra ti
ế
ng vang, Kỳ Nhi khó khăn quay l
ạ
i.
Hoàng sam nam t
ử
l
ậ
p t
ứ
c ph
ủ
ph
ụ
c trên m
ặ
t đ
ấ
t, gi
ậ
t gi
ậ
t môi, không phát ra âm thanh, [Kỳ ch
ủ
]
Kỳ Nhi có chút kinh hãi, đã bao nhiêu năm, l
ạ
i v
ẫ
n có ng
ườ
i g
ọ
i h
ắ
n nh
ư
v
ậ
y.
[Lão t
ặ
c khi
ế
n ti
ể
u nô thành nh
ư
th
ế
này]
Đ
ộ
ng Thiên Lôi ! M
ộ
t viên h
ỏ
a tuy
ế
n r
ấ
t dài, Đ
ộ
ng thiên Lôi.
[ Ti
ể
u nô không th
ể
không theo, ch
ỉ
có th
ể
làm vi
ệ
c này] M
ộ
t làn khói đ
ạ
n m
ơ
h
ồ
h
ướ
ng v
ề
phía Kỳ Nhi, h
ắ
n há mi
ệ
ng hàm tr
ụ
. Hoàng sam nam t
ử
đ
ứ
ng d
ậ
y chuy
ể
n đ
ộ
ng c
ọ
c g
ỗ
, phía sau là t
ườ
ng đá.
[ B
ố
n phía đ
ề
u là c
ơ
quan c
ủ
a lão t
ặ
c.]
“ Ng
ươ
i đang làm th
ứ
ch
ế
t ti
ệ
t gì v
ậ
y! “ Ng
ụ
y Vô Song r
ố
ng gi
ậ
n đ
ị
nh xông lên, chân m
ớ
i b
ướ
c li
ề
n c
ả
m giác nh
ư
b
ị
lún xu
ố
ng. Cát vàng v
ữ
ng ch
ắ
c v
ừ
a r
ồ
i gi
ờ
đã tr
ở
thành l
ư
u sa đ
ị
a* !
Ch
ấ
n Thiên Lôi gi
ấ
u trong nh
ữ
ng ván g
ỗ
, h
ỏ
a tuy
ế
n thiêu đ
ố
t, khói nhanh chóng b
ị
gió xua tan, có ti
ế
ng leng keng ch
ỉ
Kỳ Nhi nghe đ
ượ
c. Y xoay ng
ườ
i đ
ư
a l
ư
ng v
ề
phía m
ọ
i ng
ườ
i , mu
ố
n dùng đao b
ạ
c mà hoàng sam nam t
ử
kia v
ừ
a đ
ư
a vung lên n
ế
u chém đ
ộ
ng t
ớ
i thi
ế
t hoàn trên c
ọ
c g
ỗ
, hy v
ọ
ng có th
ể
khi
ế
n Ch
ấ
n Thiên Lôi n
ổ
i m
ạ
nh mà t
ự
phá.
“ Ch
ế
t ti
ệ
t ? Đây chính là ki
ệ
t tác c
ủ
a lão phu.” Kh
ả
i Tinh Di vung tay lên, m
ộ
t gã ng
ườ
i h
ầ
u bên c
ạ
nh bay vào l
ư
u sa đ
ị
a,ng
ườ
i v
ẫ
n còn l
ơ
l
ử
ng gi
ữ
a không trung đã b
ị
ngàn ti v
ạ
n tuy
ế
n t
ừ
n
ề
n đ
ấ
t cu
ố
n vào l
ư
u sa.” Đây m
ớ
i ch
ỉ
là m
ộ
t lo
ạ
i, phía d
ướ
i đó còn có m
ườ
i lo
ạ
i, lão phu cũng không rõ ti
ế
p theo s
ẽ
là gì.” Nói xong h
ắ
n l
ạ
i cao gi
ọ
ng:” Yêu nghi
ệ
t ng
ươ
i sao không lên ti
ế
ng ? S
ợ
m
ấ
t m
ậ
t r
ồ
i sao ?”
Kỳ Nhi l
ậ
p t
ứ
c hi
ể
u đ
ượ
c ý đ
ồ
c
ủ
a lão t
ặ
c. H
ắ
n c
ố
ý không cho Ng
ụ
y Vô Song bi
ế
t bên c
ạ
nh y có Ch
ấ
n Thiên Lôi, n
ế
u y nói ra, Ng
ụ
y Vô Song s
ẽ
li
ề
u ch
ế
t đ
ế
n c
ứ
u y, c
ơ
quan ng
ầ
m kia khó mà tránh đ
ượ
c, ch
ờ
h
ắ
n lao đ
ế
n chính là th
ờ
i đi
ể
m cho Ch
ấ
n Thiên Lôi n
ổ
m
ạ
nh, hai ng
ườ
i s
ẽ
cùng ch
ế
t. N
ế
u y không nói, Ng
ụ
y Vô Song s
ẽ
không k
ị
p, s
ẽ
ph
ả
i t
ậ
n m
ắ
t nhìn y ch
ế
t tr
ướ
c m
ắ
t mà không th
ể
c
ứ
u.
Nhìn đôi vai g
ầ
y kh
ẽ
run, Ng
ụ
y Vô Song gào lên :” Đ
ừ
ng s
ợ
Kỳ Nhi, ta s
ẽ
c
ứ
u ng
ươ
i.”
“ Đ
ừ
ng t
ớ
i đây!”
“Làm sao v
ậ
y ?”
“Ng
ụ
y Vô Song, ng
ươ
i mu
ố
n c
ứ
u ta ?” ý nghĩ trong đ
ầ
u Kỳ Nhi chuy
ể
n đ
ộ
ng r
ấ
t nhanh, ph
ả
i kéo dài th
ờ
i gian.
“ Ta đ
ươ
ng nhiên ph
ả
i c
ứ
u ng
ươ
i. Sao v
ậ
y Kỳ Nhi ?”
“Mu
ố
n c
ứ
u ta ? N
ế
u ta mu
ố
n ng
ươ
i h
ư
u b
ọ
n h
ọ
, h
ư
u Tri
ể
n Qu
ầ
n Ng
ạ
o, h
ư
u B
ạ
ch Vân Phi, h
ư
u T
ư
Đ
ồ
Sĩ Th
ầ
n, h
ư
u Tri
ệ
u Duy Nh
ấ
t, h
ư
u Lâm T
ề
, h
ư
u Nam Cung Ki
ệ
t, ng
ươ
i có đáp
ứ
ng hay không ?”
Ng
ụ
y Vô Song ch
ợ
t ng
ừ
ng c
ướ
c b
ộ
, run gi
ọ
ng :” Kỳ Nhi, sao ng
ươ
i. . .”
“ R
ố
t cu
ộ
c v
ẫ
n là không ch
ị
u?”
“ Ta. . .không ch
ị
u. . .”
“ S
ớ
m bi
ế
t r
ằ
ng ng
ươ
i s
ẽ
không ch
ị
u, ta không b
ứ
c ng
ươ
i. Ch
ỉ
c
ầ
n ng
ươ
i nói m
ộ
t câu, ng
ươ
i không thích b
ọ
n h
ọ
, trong lòng ng
ươ
i ch
ỉ
có ta. . . “ Mau n
ổ
! Mau n
ổ
!
“ Ng
ươ
i đ
ị
nh. . . Th
ậ
t sao ? “
“ Th
ậ
t. . .” Mau n
ổ
! Y l
ạ
i không mu
ố
n ch
ế
t !
“ Ta nói. . . Ng
ụ
y Vô Song chuy
ể
n h
ướ
ng sáu v
ị
thê thi
ế
p, Duy Nh
ấ
t và Ti
ể
u Lâm v
ẫ
n đang ng
ấ
t, b
ộ
d
ạ
ng nh
ư
đang ng
ủ
là A Ki
ệ
t. Qu
ầ
n Ng
ạ
o, Vân Phi , Sĩ Th
ẫ
n dù đang t
ỉ
nh nh
ư
ng m
ắ
t nhìn n
ơ
i khác, gi
ờ
kh
ắ
c này b
ọ
n h
ọ
nguy
ệ
n mu
ố
n chính b
ả
n thân đang ng
ủ
. “ Ta nói, Kỳ Nhi, n
ế
u ta nói. . .”
“ N
ế
u ng
ươ
i nói. . . “ Y không mu
ố
n ch
ế
t ! Y còn mu
ố
n làm thê t
ử
c
ủ
a Ng
ụ
y Vô Song !
“Kỳ Nhi, n
ế
u ta nói, đây s
ẽ
là l
ầ
n cu
ố
i cùng ta c
ứ
u ng
ươ
i”.
Tay run lên, đao b
ạ
c chém xu
ố
ng.
“ Ta . . . Không. . .Thích. . .B
ọ
n h
ọ
. . . Lòng ta duy ch
ỉ
có. . .”
Khách ! Thi
ế
t hoàn lăn ra, Kỳ Nhi b
ướ
c ra nh
ằ
m phía t
ườ
ng đá. . . M
ộ
t ti
ế
ng
ầ
m vang tr
ờ
i. . . .
“ Kỳ Nhi————–! “
R
ơ
i vào vòng tay
ấ
p áp, Kỳ Nhi khó khăn c
ấ
t ti
ế
ng , y ph
ả
i nói, không th
ể
không nói.” Không ph
ả
i. . .Ta th
ậ
t s
ự
không. . .ng
ươ
i không c
ầ
n. . .”
“ Kỳ Nhi ! Kỳ Nhi———————-! “
Kh
ả
i lão t
ặ
c ! Ta gi
ế
t ng
ươ
i————–!
————-
“Lão gia nh
ớ
k
ỹ
, ki
ế
p sau ng
ươ
i ph
ả
i g
ặ
p ta Ng
ụ
y Kỳ Nhi, ki
ế
p sau n
ữ
a m
ớ
i đ
ế
n Lão nh
ị
, l
ạ
i ki
ế
p sau n
ữ
a m
ớ
i đ
ế
n Lão tam…”
“Đ
ờ
i này v
ẫ
n không s
ợ
, còn mu
ố
n có ki
ế
p sau?”
“S
ợ
! Cho nên ki
ế
p sau ph
ả
i đòi l
ạ
i…”
——–
Bàn tay Kỳ Nhi vu
ố
t nh
ẹ
trên đ
ỉ
nh đ
ầ
u T
ầ
n chính:” Lão gia, ta h
ỏ
i ng
ươ
i, năm năm qua ta làm đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
. . . . Li
ệ
u có. . .? “
“ H
ả
o, h
ả
o. Kỳ Nhi, ta cũng h
ỏ
i ng
ươ
i, cũng mu
ố
n h
ỏ
i b
ọ
n h
ọ
. Ng
ụ
y Vô Song cũng t
ố
t, T
ầ
n Chính cũng v
ậ
y, th
ự
c không đáng a, các ng
ươ
i vì sao. . . “
M
ộ
t lu
ồ
ng khí c
ườ
ng đ
ạ
i mãnh li
ệ
t bùng phát, suýt chút n
ữ
a nh
ằ
m th
ẳ
ng đ
ỉ
nh đ
ầ
u k
ẻ
ng
ố
c t
ử
kia h
ộ
i xu
ố
ng. . . .
“ Lão gia, ng
ươ
i đã s
ớ
m h
ỏ
i qua. . . “
Quân m
ạ
c v
ấ
n, hà dĩ sinh t
ử
h
ệ
Quân th
ả
tri,
ngã tâm bàn th
ạ
ch ý
====== Ng
ụ
y Vô Song – Ng
ụ
y Kỳ Nhi ( hoàn)======
* Nhai th
ượ
ng : Phía bên mép c
ủ
a khe v
ự
c, c
ố
c.
* C
ố
c kh
ẩ
u : Mi
ệ
ng c
ố
c ( cái này không bình lo
ạ
n thêm vì … đ
ạ
i khái nó là v
ậ
y.
* Câu này có th
ể
hi
ể
u là : Ng
ụ
y V
ươ
ng th
ế
t
ử
m
ắ
c t
ộ
i theo đ
ị
ch bán n
ướ
c, khép vào c
ự
c hình, t
ừ
nay v
ề
sau tri
ề
u đình không còn k
ẻ
nào mang h
ọ
Ng
ụ
y.
( t
ạ
i T
ử
Trang th
ấ
y câu này đ
ể
nguyên th
ế
hay h
ơ
n =.=)
* Tràng luy
ệ
n binh : N
ơ
i luy
ệ
n t
ậ
p binh sĩ ????
* Thi
ế
t hoàn : Vòng s
ắ
t ho
ặ
c khóa s
ắ
t ???
* Đ
ạ
i m
ộ
c t
ươ
ng : Thân g
ỗ
l
ớ
n ? Hòm g
ỗ
l
ớ
n ?
* T
ấ
m t
ắ
c sách : cái này, là k
ế
sách v
ừ
a ý chăng?
Cu
ố
n 10: Ch
ỉ
nguy
ệ
n phu quân hi
ể
u lòng ta – Ng
ụ
y Kỳ Nhi chi ch
ươ
ng
Chính văn đ
ệ
nh
ị
th
ậ
p c
ử
u ch
ươ
ng
93.
Thân hình cao l
ớ
n vĩ ng
ạ
n, khuôn m
ặ
t tu
ấ
n lãng phi phàm, c
ả
ng
ườ
i toát lên m
ộ
t c
ỗ
quý khí, m
ộ
t c
ỗ
khí phách l
ạ
i có m
ộ
t c
ỗ
ngây ngô, dáng v
ẻ
hiên ngang vũ ki
ệ
t l
ạ
i c
ườ
i ngây ngô m
ộ
t cách gian tà. Ch
ỉ
c
ầ
n h
ắ
n có tâm, có th
ể
thay đ
ổ
i nh
ư
chong chóng, phúc th
ủ
vi vũ. Ch
ỉ
c
ầ
n h
ắ
n c
ố
ý, có th
ể
th
ố
ng nh
ấ
t võ lâm, th
ố
ng nh
ấ
t thiên h
ạ
. Nh
ư
ng mà tâm c
ủ
a h
ắ
n thì còn đang v
ướ
ng b
ậ
n
ở
b
ả
y b
ả
o b
ố
i đi, ý c
ủ
a h
ắ
n là ban ngày đ
ậ
u đi
ể
u, ban đêm đ
ậ
u thê đi.
“ T
ầ
n Chính, ng
ươ
i đ
ứ
ng l
ạ
i đó cho ta !”
“ Lão gia sao l
ạ
i ch
ạ
y??? “
Thân
ả
nh ch
ạ
y bán s
ố
ng bán ch
ế
t t
ớ
i đ
ằ
ng sau hòn gi
ả
s
ơ
n có dòng n
ướ
c ch
ả
y u
ố
n l
ượ
n, d
ừ
ng l
ạ
i chà chà chân, hít sâu m
ộ
t h
ơ
i n
ắ
m ch
ặ
t hai n
ắ
m đ
ấ
m, thi tri
ể
n khinh công lao vút lên, đ
ộ
ng tác l
ư
u loát, dáng ng
ườ
i m
ạ
nh m
ẽ
. B
ỗ
ng nhiên, m
ớ
i bay lên đ
ượ
c ch
ừ
ng b
ố
n, năm th
ướ
c li
ề
n lao xu
ố
ng d
ướ
i, r
ơ
i th
ẳ
ng xu
ố
ng ao. M
ộ
t bóng ng
ườ
i thân
ả
nh nh
ẹ
nh
ư
y
ế
n x
ẹ
t qua m
ặ
t n
ướ
c đ
ư
a h
ắ
n lên b
ờ
đ
ố
i di
ệ
n.
“ Lão gia, ng
ươ
i hù ch
ế
t ti
ể
u nhân! “
“ B
ớ
t nói đi, Ti
ể
u Bính T
ử
, ng
ươ
i mau giúp ta đi tr
ố
n !”
Ti
ể
u Bính T
ử
l
ậ
p t
ứ
c ho
ả
ng theo, nghĩ nên tr
ố
n ch
ỗ
nào, b
ỗ
ng nhiên trong đ
ầ
u linh quang ch
ợ
t lóe, vui m
ừ
ng nói: “ Có r
ồ
i, n
ơ
i nguy hi
ể
m nh
ấ
t chính là n
ơ
i an toàn nh
ấ
t, lão gia, chúng ta đi đ
ế
n D
ượ
c Lâu c
ủ
a L
ụ
c ch
ủ
t
ử
!”
T
ầ
n Chính g
ậ
t lia l
ị
a :” Mau d
ẫ
n lão gia đi !”
“ H
ả
o lâu! “ Nói xong Ti
ể
u Bính t
ử
n
ắ
m l
ấ
y tay T
ầ
n lão gia, phi thân lên nóc l
ầ
u, nh
ằ
m th
ẳ
ng h
ướ
ng D
ượ
c Lâu c
ủ
a Ti
ể
u Lâm mà đ
ế
n.
Năm năm tr
ướ
c t
ạ
i Luy
ệ
n binh tràng
ở
Nam L
ươ
ng, năm năm sau t
ạ
i ng
ọ
n núi phía sau T
ầ
n ph
ủ
, dù không cùng th
ờ
i gian, không chung đ
ị
a đi
ể
m, nh
ư
ng ng
ườ
i và k
ế
t qu
ả
, b
ấ
t quá v
ẫ
n không đ
ổ
i.
Ti
ể
u Bính T
ử
t
ừ
ng h
ỏ
i lão gia, r
ằ
ng h
ắ
n th
ự
c s
ự
không đau lòng ?
T
ầ
n Chính khóc lóc k
ể
l
ể
v
ớ
i b
ộ
d
ạ
ng đ
ươ
ng nhiên là kh
ổ
s
ở
, đau lòng. H
ắ
n bây gi
ờ
quá s
ứ
c thê th
ả
m,b
ị
năm năm tr
ướ
c ít ra còn có th
ể
t
ự
dùng khinh công mà ch
ạ
y tr
ố
n, mà nay ch
ỉ
có th
ể
đ
ể
k
ẻ
h
ầ
u bên c
ạ
nh đ
ư
a đi tr
ố
n.
Các ch
ủ
t
ử
đâu có ý mang T
ầ
n lão gia đi quay nh
ư
đi
ể
u ?
B
ọ
n h
ọ
còn h
ơ
n c
ả
mang ta đi quay chín, Ti
ể
u Bính T
ử
, lão gia ta th
ự
c ch
ị
u không n
ổ
i, ngay c
ả
Ti
ể
u Lâm cũng đ
ố
i v
ớ
i ta nh
ư
v
ậ
y, thu
ố
c này đâu ph
ả
i cho ng
ườ
i u
ố
ng, heo cũng không có ch
ị
u nu
ố
t a ~
Lão gia, d
ượ
c mà lão gia mu
ố
n cho heo u
ố
ng, ng
ườ
i trong thiên h
ạ
s
ẽ
mu
ố
n tranh nhau cái đ
ầ
u con heo đó đ
ế
n ch
ế
t, ăn đ
ượ
c th
ị
t nó thì có l
ẽ
tu tiên cũng có th
ể
luy
ệ
n thành.
T
ớ
i D
ượ
c Lâu, v
ừ
a r
ơ
i xu
ố
ng đ
ấ
t, T
ầ
n Chính li
ề
n kéo Ti
ể
u Bính T
ử
hung hăng nói :” Ti
ể
u Bính T
ử
, sao ng
ươ
i nh
ấ
t quy
ế
t không ch
ị
u ?”
“ Không th
ể
làm th
ế
đ
ượ
c a, lão gia.” Ti
ể
u Bính T
ử
nét m
ặ
t nh
ư
s
ắ
p khóc t
ớ
i n
ơ
i,” N
ế
u có th
ể
, Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
và Nh
ị
ch
ủ
t
ử
đã s
ớ
m truy
ề
n toàn b
ộ
cho ng
ươ
i.”
“ Ti
ể
u Bính T
ử
, ch
ủ
t
ớ
bao lâu nay mà ng
ươ
i th
ự
c quá vô tình. Ta b
ấ
t quá ch
ỉ
mu
ố
n m
ộ
t chút, có th
ể
s
ử
d
ụ
ng khinh công là đ
ượ
c.” T
ầ
n Chính càng kéo m
ạ
nh tay, Ti
ể
u Bính T
ử
s
ắ
c m
ặ
t đang chuy
ể
n sang tr
ắ
ng b
ệ
ch nh
ư
nhìn th
ấ
y án t
ử
hình. Đ
ộ
t nhiên ti
ế
ng b
ướ
c chân b
ỗ
ng d
ồ
n d
ậ
p truy
ề
n đ
ế
n, khi
ế
n h
ắ
n ph
ả
i t
ạ
m th
ờ
i buông tay, hai ng
ườ
i cùng tr
ố
n vào phòng ch
ế
thu
ố
c c
ủ
a D
ượ
c Lâu.
Quay ra Ti
ể
u Bính T
ử
v
ộ
i quỳ th
ụ
p xu
ố
ng, ngàn bái v
ạ
n kh
ấ
n c
ầ
u xin,” Lão gia xin ng
ườ
i đ
ừ
ng b
ứ
c ti
ể
u nhân n
ữ
a, n
ế
u ti
ể
u nhân truy
ề
n n
ộ
i l
ự
c cho ng
ườ
i, e r
ằ
ng ch
ư
a đ
ế
n sáng mai đ
ầ
u đã d
ạ
o mát kh
ỏ
i c
ổ
.” Các v
ị
ch
ủ
t
ử
có gì mà không th
ể
.
T
ầ
n Chính nh
ấ
c chân đá m
ộ
t c
ướ
c, h
ừ
lanh,:” Ai dám l
ấ
y đ
ầ
u c
ủ
a ng
ươ
i, ta bây gi
ờ
là đ
ạ
i hi
ệ
p uy danh thiên h
ạ
, m
ộ
t ti
ế
ng c
ủ
a ta T
ầ
n Ph
ủ
ph
ả
i n
ể
ng
ươ
i thêm ba ph
ầ
n m
ặ
t mũi.”
Ti
ể
u Bính T
ử
đ
ứ
ng lên bĩu môi,” Lão gia, đ
ừ
ng làm ti
ể
u nhân rùng mình.”
N
ử
a năm tr
ướ
c, sinh th
ầ
n võ lâm minh ch
ủ
T
ầ
n Chính, m
ở
ti
ệ
c chiêu đãi hào ki
ệ
t trong thiên h
ạ
. Ng
ọ
a Long C
ố
c ch
ủ
S
ở
Ng
ự
C
ử
u v
ọ
ng t
ưở
ng nhân c
ơ
h
ộ
i này gây r
ố
i, liên th
ủ
v
ớ
i ma đ
ầ
u tà phái c
ủ
a Nam L
ươ
ng, không ch
ỉ
h
ạ
đ
ộ
c khi
ế
n m
ọ
i ng
ườ
i tham gia b
ữ
a ti
ệ
c hôn mê, l
ạ
i mai ph
ụ
c b
ố
n phía T
ầ
n ph
ủ
b
ằ
ng Ch
ấ
n Thiên Lôi nghĩ mu
ố
n di
ệ
t các đ
ạ
i môn phái tron võ lâm. Nh
ư
ng T
ầ
n minh ch
ủ
cùng th
ấ
t v
ị
ch
ủ
t
ử
d
ố
c toàn l
ự
c đ
ố
i đ
ầ
u ngăn ch
ặ
n ma đ
ầ
u tà phái, bên c
ạ
nh còn có m
ộ
t v
ị
đ
ạ
i hi
ệ
p h
ọ
tiêu cùng “ Thúy M
ặ
c H
ươ
ng Lan T
ố
Tâm Nh
ư
Nguy
ệ
t “ th
ấ
t v
ị
n
ữ
hi
ệ
p tr
ợ
giúp, đánh lui S
ở
Ng
ự
C
ử
u, nguy
ệ
n s
ố
ng ch
ế
t b
ả
o v
ệ
hào ki
ệ
t trong thiên h
ạ
.
“ Lão gia” Ti
ể
u Bính T
ử
nhíu mày, nghiêm m
ặ
t nói :” D
ễ
dàng buôn tha cho S
ở
Ng
ự
C
ử
u nh
ư
v
ậ
y ?”
“ Buông tha?” T
ầ
n Chính đi quanh phòng ch
ế
d
ượ
c m
ộ
t vòng, nh
ẹ
gi
ọ
ng :” Di
ệ
t c
ỏ
không di
ệ
t t
ậ
n g
ố
c m
ớ
i nguy hi
ể
m, lão gia ta l
ạ
i v
ậ
y sao ?”
“Nh
ư
ng lão gia d
ễ
dàng đ
ể
h
ắ
n quay v
ề
Ng
ọ
a Long C
ố
c. . . “
“H
ắ
n hi
ệ
n gi
ờ
thân b
ạ
i danh li
ệ
t, ch
ỉ
nh
ư
chu
ộ
t ch
ạ
y qua đ
ườ
ng, không c
ầ
n ta ra tay.”
“Võ công c
ủ
a h
ắ
n, không, võ công c
ủ
a Xích Luy
ệ
n môn r
ấ
t l
ợ
i h
ạ
i, lão gia vì sao không đ
ể
Nh
ị
ch
ủ
t
ử
ph
ế
đi ?”
“ Không c
ầ
n làm ô u
ế
tay c
ủ
a Qu
ầ
n Ng
ạ
o.” T
ầ
n lão gia cau mày, bàn tay Nh
ị
phu nhân c
ủ
a h
ắ
n ban ngày dùng đ
ể
ăn c
ơ
m, đ
ể
luy
ệ
n ki
ế
m, ban đêm đ
ể
cho h
ắ
n vu
ố
t ve. . . Mà đ
ươ
ng nhiên đ
ể
h
ắ
n dùng là chính. “ S
ở
Ng
ự
C
ử
u h
ắ
n t
ưở
ng võ công c
ủ
a Xích Luy
ệ
n môn ai cũng có th
ể
luy
ệ
n ? H
ắ
n mu
ố
n đ
ộ
c bá võ lâm, ta cho h
ắ
n c
ứ
ti
ế
p t
ụ
c luy
ệ
n, ch
ỉ
có th
ể
đi xu
ố
ng, ch
ẳ
ng m
ấ
y ch
ố
c mà h
ắ
n t
ự
tay ph
ế
đi chính mình.”
“Lão gia anh minh.” Ti
ể
u Bính T
ử
ng
ượ
ng ngùng c
ườ
i, nh
ẽ
ra h
ắ
n nên s
ớ
m bi
ế
t lão gia v
ố
n không c
ầ
n ph
ả
i đ
ể
cho h
ắ
n quá lo l
ắ
ng, c
ứ
yên tâm mà tiêu sái, an nhàn.
L
ạ
i cúi đ
ầ
u quỳ xu
ố
ng đ
ấ
t,” Lão gia, sau này ngài ph
ả
i t
ự
mình b
ả
o tr
ọ
ng, ti
ể
u nhân không có th
ể
. . . .Ti
ế
p t
ụ
c h
ầ
u h
ạ
ngài.”
T
ầ
n Chính m
ớ
i nh
ớ
l
ạ
i chuy
ệ
n Kỳ Nhi mu
ố
n đem Ti
ể
u Bính T
ử
giao cho H
ả
i Đàm, bi
ế
t v
ậ
y l
ạ
i v
ạ
n ph
ầ
n th
ươ
ng tâm,” Ti
ể
u Bính T
ử
, ng
ươ
i có c
ầ
n lão gia c
ầ
u tình Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
giúp ng
ươ
i ?”
Ti
ể
u Bính T
ử
nét m
ặ
t thì t
ỏ
v
ẻ
c
ự
c kỳ c
ả
m đ
ộ
ng, trong lòng thì phi th
ườ
ng không tin t
ưở
ng. C
ầ
u tình ? Không bi
ế
t lão gia l
ạ
i đ
ị
nh s
ử
d
ụ
ng ám chiêu gì.” Không c
ầ
n lão gia, đây là s
ố
m
ạ
ng a, ti
ể
u nhân đón nh
ậ
n nào dám v
ọ
ng t
ưở
ng cao c
ầ
u.”
T
ầ
n Chính m
ả
i mê suy nghĩ, xoay ng
ườ
i xem xét k
ẻ
đang quỳ d
ướ
i đ
ấ
t, ngay l
ậ
p t
ứ
c h
ắ
n đoán ra đ
ượ
c suy nghĩ c
ủ
a Ti
ể
u Bính T
ử
.” Ta nói ti
ể
u t
ử
ng
ố
c ng
ươ
i đó, ph
ả
i đi ch
ị
u ch
ế
t cái gì, v
ẫ
n là
ướ
c gì r
ờ
i kh
ỏ
i lão gia ta, thoát kh
ỏ
i b
ể
kh
ổ
?
“Sao l
ạ
i. . .Ti
ể
u nhân không có nghĩ nh
ư
v
ậ
y.” Ti
ể
u Bính T
ử
cúi đ
ầ
u, không dám nhìn c
ặ
p m
ắ
t sâu th
ẳ
m vô ba kia.
“Ti
ể
u Bính T
ử
“ m
ộ
t ti
ế
ng gi
ố
ng nh
ư
th
ở
dài” Trên đ
ờ
i có r
ấ
t nhi
ề
u th
ứ
do c
ưỡ
ng c
ầ
u mà có đ
ượ
c, không c
ưỡ
ng c
ầ
u thì [ h
ắ
n] l
ạ
i không thu
ộ
c v
ề
ng
ươ
i. Nh
ư
ng c
ưỡ
ng c
ầ
u l
ạ
i th
ườ
ng là con dao hai l
ưỡ
i, th
ứ
nh
ấ
t [ h
ắ
n ] tr
ở
thành c
ủ
a ng
ươ
i, th
ứ
hai là ng
ươ
i b
ị
h
ủ
y b
ở
i [ h
ắ
n].”
“Lão gia. . .” V
ẫ
n là không th
ể
sao. . .
T
ầ
n Chính quay l
ư
ng đi, th
ả
n nhiên nói:” Ta ch
ỉ
mu
ố
n nói v
ớ
i ng
ươ
i, m
ộ
t ngày kia ng
ươ
i c
ưỡ
ng c
ầ
u không đ
ượ
c, thì cũng đ
ừ
ng đ
ể
b
ị
h
ắ
n h
ủ
y. Bi
ế
t không ?”(1)
Ti
ể
u Bính T
ử
c
ườ
i kh
ổ
l
ắ
c đ
ầ
u “ Lão gia đánh giá ti
ể
u nhân quá cao, c
ưỡ
ng c
ầ
u còn không dám. . .” K
ẻ
ấ
y cao quý nh
ư
nguy
ệ
t, h
ắ
n ngay c
ả
nhìn cũng th
ấ
y x
ấ
u h
ổ
, sao dám v
ọ
ng t
ưở
ng có đ
ượ
c. . .
Th
ầ
m thì . . .” Đã đói b
ụ
ng.” T
ầ
n Chính quay đ
ầ
u ôm b
ụ
ng, v
ẻ
m
ặ
t c
ầ
u xin, “Lão gia ta ph
ả
i đi ra ngoài dùng b
ữ
a, ng
ươ
i t
ự
b
ả
o tr
ọ
ng, không ti
ễ
n, sau này g
ặ
p l
ạ
i, h
ữ
u duyên tái ki
ế
n.”
C
ử
a m
ở
ra, Ti
ể
u Bính T
ử
l
ớ
n ti
ế
ng hô lão gia, d
ậ
p đ
ầ
u th
ậ
t m
ạ
nh,”
Ơ
n tái t
ạ
o c
ủ
a lão gia và Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
, Ti
ể
u Bính T
ử
ki
ế
p này không quên.”
T
ầ
n Chính gãi gãi đ
ầ
u, b
ỗ
ng nhiên c
ả
m th
ấ
y cái tên “ Ti
ể
u Bính T
ử
” v
ừ
a khó nghe v
ừ
a t
ụ
c t
ằ
ng, quay đ
ầ
u l
ạ
i nói :” Ta nh
ớ
rõ, hình nh
ư
ng
ươ
i h
ọ
Tiêu ?”
Nh
ắ
c đ
ế
n nh
ấ
t th
ờ
i trên m
ặ
t Ti
ể
u Bính T
ử
không còn cái g
ọ
i là bi
ể
u tình c
ả
m
ơ
n, ch
ỉ
kh
ắ
c đ
ậ
m s
ự
b
ấ
t mãn và ch
ỉ
trích, t
ứ
c gi
ậ
n tr
ả
l
ờ
i :” Khó tin là lão gia còn nh
ớ
, ti
ể
u nhân đúng h
ọ
Tiêu, Tiêu Băng Chí.”
“Tiêu Băng Chí, Tiêu Băng Chí, Ti
ể
u Bính T
ử
, Ti
ể
u Bính T
ử
. . . “ T
ầ
n lão gia mi
ệ
ng l
ẩ
m b
ẩ
m nh
ắ
c đi nh
ắ
c l
ạ
i r
ờ
i kh
ỏ
i D
ượ
c lâu, đ
ằ
ng sau v
ẫ
n còn ti
ế
ng gào c
ủ
a m
ộ
t ng
ườ
i.
“Lão gia làm
ơ
n đ
ừ
ng đ
ặ
t tên ng
ườ
i ta lo
ạ
n lên !”
————–
T
ầ
n Chính đ
ươ
ng nhiên không dám. . . đ
ặ
t tên cho ai n
ữ
a, tên d
ễ
nghe cũng không đ
ượ
c.
Nh
ắ
m m
ắ
t hít m
ộ
t h
ơ
i, ng
ử
a đ
ầ
u nh
ậ
n ra m
ộ
t h
ơ
i
ẩ
m l
ạ
i g
ầ
n. Hoàng liên thì đ
ắ
ng, cá thì tanh, th
ị
t heo thì ng
ấ
y, nh
ữ
ng th
ứ
nh
ư
v
ậ
y cũng có th
ể
coi là d
ượ
c đ
ượ
c sao ?
“ Có b
ả
n lĩnh tr
ố
n c
ả
đ
ờ
i thì đ
ừ
ng đi ra n
ữ
a.” Kỳ nhi ti
ế
p nh
ậ
n chén thu
ố
c, đ
ư
a cho h
ắ
n m
ộ
t chén th
ị
t chúc
( cháo th
ị
t )
T
ầ
n Chính nh
ậ
n l
ấ
y, đ
ế
n thìa cũng không dùng, há mi
ệ
ng u
ố
ng m
ộ
t h
ơ
i. N
ế
u không ph
ả
i vì mi
ệ
ng còn ph
ả
i ăn c
ơ
m, b
ụ
ng còn ph
ả
i l
ấ
p đ
ầ
y, h
ắ
n ch
ế
t cũng không ló m
ặ
t ra.
Vân Phi nh
ẹ
gi
ọ
ng trách c
ứ
, “ Ch
ậ
m m
ộ
t chút, tràn h
ế
t ra m
ấ
t, đ
ồ
ăn cũng s
ắ
p xong, ng
ươ
i ngay c
ả
đi
ể
m tâm cũng không dùng.”
Chúc u
ố
ng hoàn, đ
ặ
t bát xu
ố
ng.” Ăn n
ữ
a.” N
ế
u không ph
ả
i bu
ộ
c h
ắ
n u
ố
ng thu
ố
c, h
ắ
n tr
ố
n đi
ể
m tâm làm gì?
[Ng
ươ
i đ
ợ
i m
ộ
t lát] Ti
ể
u lâm đi đ
ế
n tr
ướ
c m
ặ
t h
ắ
n, b
ắ
t m
ạ
ch xem khí, m
ộ
t lát sau đôi mi thanh tú nhăn l
ạ
i. [lão gia hôm nay đ
ộ
ng quá khí l
ự
c ?]
“ A? Đúng v
ậ
y, đúng v
ậ
y.” T
ầ
n Chính v
ộ
i vàng g
ậ
t đ
ầ
u, “ T
ạ
i không bi
ế
t là ai đ
ể
t
ả
ng đá l
ớ
n ch
ặ
n
ở
đo
ạ
n hành lang g
ấ
p khúc, ta th
ấ
y ch
ướ
ng đ
ườ
ng li
ề
n phá nó đi.”
Sĩ Th
ầ
n l
ậ
p t
ứ
c c
ả
gi
ậ
n :” H
ạ
nhân c
ủ
a quý ph
ủ
ch
ạ
y đi đâu h
ế
t mà ph
ả
i đ
ể
lão gia đ
ộ
ng tay đ
ế
n vi
ệ
c này. Không đ
ượ
c, ta s
ẽ
phái vài ng
ườ
i tùy thân theo h
ầ
u lão gia, n
ế
u không l
ầ
n t
ớ
i s
ẽ
có m
ộ
t [ T
ả
ng Đá] to h
ơ
n n
ữ
a ch
ặ
n đ
ườ
ng.”
Kỳ nhi vu
ố
t c
ằ
m,” Ti
ể
u Bính T
ử
đi r
ồ
i, cũng nên tìm m
ộ
t ng
ườ
i khác.”
“Ta không c
ầ
n ! “ Tìm m
ộ
t k
ẻ
đ
ế
n đ
ể
c
ả
ngày giám sát h
ắ
n, ch
ế
t cũng không ch
ị
u.” Ta ch
ỉ
ch
ị
u Ti
ể
u Bính T
ử
, ng
ườ
i khác đ
ề
u không đ
ượ
c.”
“ Nh
ư
v
ậ
y” Kỳ Nhi ôn nhu vu
ố
t tóc,” Ta cho h
ắ
n làm Bát ch
ủ
t
ử
là đ
ượ
c ?”
“ Không t
ố
t. . . “
“ Sao l
ạ
i không t
ố
t !” Qu
ầ
n Ng
ạ
o n
ổ
i gi
ậ
n đùng đùng đá c
ử
a mà vào, h
ắ
n b
ướ
c vào thì cánh c
ử
a cũng l
ư
u l
ạ
i m
ộ
t v
ế
t chân th
ậ
t sâu trên cánh c
ử
a g
ỗ
.” Lão gia tinh th
ầ
n r
ấ
t t
ố
t, sáng nay ch
ạ
y tr
ố
n r
ấ
t nhanh a. Đã có tinh th
ầ
n t
ố
t nh
ư
v
ậ
y, thu n
ạ
p thêm Bát ch
ủ
t
ử
, C
ử
u ch
ủ
t
ử
cũng không thành v
ấ
n đ
ề
.”
A Ki
ệ
t theo sau ti
ế
n vào, tìm ch
ỗ
c
ủ
a mình ng
ồ
i xu
ố
ng, b
ộ
d
ạ
ng hi
ệ
n rõ v
ẻ
không liên quan đ
ế
n mình, ng
ườ
i giáo hu
ấ
n không vì thi
ế
u h
ắ
n mà ít đi, h
ơ
n n
ữ
a hôm nay cũng không đáng đ
ể
h
ắ
n nhìn, k
ẻ
“ ph
ả
n b
ộ
i” ph
ả
i t
ự
có trách nhi
ệ
m m
ở
l
ờ
i. T
ầ
n Chính v
ộ
i quay sang h
ướ
ng Kỳ Nhi tìm ki
ế
m che ch
ở
, ha h
ả
c
ườ
i: “ Qu
ầ
n Ng
ạ
o, ng
ươ
i đ
ế
n là đ
ể
?”
“Săn thú.”
“ Sao không g
ọ
i đ
ế
n ta.” Vân Phi l
ậ
p t
ứ
c cao h
ứ
ng.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o khóe mi
ệ
ng kh
ẽ
nhích,” Ta không đi xa, ngay t
ạ
i h
ậ
u vi
ệ
n Thính Vũ Các.”
“ H
ậ
u vi
ệ
n Thính Vũ Các, làm sao có đi
ể
u thú a.” T
ầ
n Chính nghi ho
ặ
c nói.
“ Có” A Ki
ệ
t ng
ồ
i th
ẳ
ng ng
ườ
i, nh
ấ
n m
ạ
nh t
ừ
ng ch
ữ
, “ Có Giao Kh
ẩ
u, Hoàng T
ướ
c, Ti
ể
u Quỳ Hoa, Đ
ạ
i Quỳ Hoa, còn có. . . Còn có gì n
ữ
a nh
ỉ
? H
ắ
n chuy
ể
n h
ướ
ng Qu
ầ
n Ng
ạ
o h
ỏ
i.
“ Còn có Tú Nhãn, A Tô. . .còn l
ạ
i ph
ả
i th
ỉ
nh lão gia danh x
ư
ng.”
“ Qu
ầ
n. . . Qu
ầ
n Ng
ạ
o. . .Ng
ạ
o. . .ng
ươ
i. . . Không ph
ả
i ng
ươ
i. . . “T
ầ
n Chính đ
ứ
ng lên, ngón tay run r
ẩ
y, c
ả
m nh
ậ
n đ
ượ
c m
ộ
t tr
ậ
n ch
ấ
n đ
ộ
ng d
ướ
i chân d
ễ
khi
ế
n ng
ườ
i ta nh
ắ
m m
ắ
t ngã qu
ỵ
.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o vu
ố
t ve m
ộ
t cây đi
ể
u mao* “ Đ
ừ
ng lo l
ắ
ng, ta b
ắ
n h
ạ
toàn b
ộ
, m
ộ
t con cũng không thoát.”
Oanh !
“ Lão L
ụ
c mau xem h
ắ
n.” Kỳ Nhi nói,
Liên t
ụ
c m
ộ
t tháng tr
ướ
c h
ắ
n còn có nh
ữ
ng ngày h
ơ
n c
ả
th
ầ
n tiên, h
ưở
ng th
ụ
s
ự
chi
ế
u c
ố
t
ậ
n tâm h
ế
t s
ứ
c c
ủ
a các phu nhân, vài v
ị
phu nhân đ
ố
i h
ắ
n là h
ữ
u c
ầ
u t
ấ
t
ứ
ng*, thu
ố
c cũng không khó u
ố
ng chút nào. . Đ
ơ
n gi
ả
n là h
ắ
n đ
ặ
t cho ng
ườ
i ta m
ộ
t cái tên li
ề
n b
ị
ném t
ừ
trên tr
ờ
i xu
ố
ng d
ướ
i đ
ấ
t.
L
ộ
ng Tri
ề
u Nhân, m
ộ
t cái tên t
ầ
m th
ườ
ng, h
ắ
n nh
ư
th
ế
nào l
ạ
i b
ị
đ
ị
nh t
ộ
i?
Năm
ấ
y cùng th
ấ
t v
ị
phu nhân thành thân, cũng là l
ầ
n cu
ố
i cùng nhìn th
ấ
y s
ư
ph
ụ
, s
ư
ph
ụ
đem m
ộ
t thi
ế
u niên giao cho h
ắ
n, đ
ể
hai k
ẻ
cùng nhau chu
ẩ
n b
ị
t
ạ
o nên Song Long Đ
ườ
ng. Thi
ế
u niên này khi tr
ướ
c là h
ắ
n vâng l
ệ
nh s
ư
ph
ụ
c
ứ
u lên t
ừ
d
ướ
i sông, không danh không tính, ch
ỉ
bi
ế
t h
ọ
Long, thi
ế
u nên xin h
ắ
n m
ộ
t cái danh, h
ắ
n nghĩ k
ẻ
này đ
ạ
i giang bi
ể
n lý mà còn gi
ữ
đ
ượ
c m
ạ
ng s
ố
ng, bèn g
ọ
i h
ắ
n là [ L
ộ
ng Tri
ề
u Nhân]. Nào ng
ờ
các v
ị
phu nhân b
ả
o b
ố
i c
ủ
a h
ắ
n l
ạ
i cho r
ằ
ng đó là m
ộ
t cái tên c
ự
c kỳ thân thi
ế
t, h
ơ
n n
ữ
a L
ộ
ng Tri
ề
u Nhân ngôn t
ừ
ý hàm trong ý, h
ắ
n li
ề
n b
ị
cho r
ằ
ng có giao tình không trong s
ạ
ch.
‘ Năm ta m
ườ
i ba tu
ổ
i trong m
ộ
t năm đã nh
ậ
n ra ng
ươ
i là k
ẻ
nh
ư
th
ế
nào, không th
ể
di
ệ
t tr
ừ
b
ả
y ng
ườ
i b
ọ
n h
ọ
là do ta không có kh
ả
năng, nh
ư
ng ta quy
ế
t không h
ố
i h
ậ
n, c
ơ
h
ộ
i l
ạ
i m
ộ
t l
ầ
n đ
ế
n, ta suýt gi
ế
t đ
ượ
c Lâm T
ề
. . . “
Tr
ả
m th
ả
o tr
ừ
căn*, h
ắ
n đ
ươ
ng nhiên không th
ể
đ
ể
k
ẻ
này s
ố
ng. Nh
ư
ng Ti
ể
u Lâm l
ạ
i nói đem ng
ườ
i giao cho y, đ
ể
y x
ử
trí. M
ạ
nh nh
ấ
t thiên h
ạ
là đây, đôi m
ắ
t đ
ẫ
m l
ệ
tr
ừ
ng lên nhìn h
ắ
n, b
ả
o h
ắ
n không đáp
ứ
ng sao đ
ượ
c.
Ti
ể
u Lâm l
ạ
i g
ầ
n quan sát thoáng qua T
ầ
n Chính [ Ng
ọ
thi
ệ
n* ăn nhi
ề
u m
ộ
t chút cũng không có làm sao]
T
ầ
n Chính đau đ
ầ
u nh
ứ
c óc dùng qua ng
ọ
thi
ệ
n, tr
ướ
c m
ọ
i ng
ườ
i li
ề
n m
ở
mi
ệ
ng nói bu
ổ
i chi
ề
u ph
ả
i đi theo A Ki
ệ
t t
ậ
p võ, ch
ỉ
có A Ki
ệ
t còn hòa nhã ch
ị
u múa quy
ề
n cho h
ắ
n xem. Nh
ư
ng, t
ậ
p võ
ở
trên gi
ườ
ng là sao ?
“ Lão gia. . . ngô. . . .Ng
ươ
i không ph
ả
i nói ng
ủ
tr
ư
a. . . Ân. . .”
“ Ta ng
ủ
không đ
ượ
c, li
ề
n hôn. . .”
Hai ánh m
ắ
t ch
ặ
t ch
ẽ
thiêu đ
ố
t dán ch
ặ
t vào đ
ố
i ph
ươ
ng, l
ưỡ
i không ng
ừ
ng đ
ư
a đ
ẩ
y tri
ề
n miên. Bàn tay T
ầ
n Chính ch
ậ
m rãi tr
ượ
t nh
ẹ
, b
ị
A Ki
ệ
t b
ắ
t l
ạ
i :” Gi
ờ
v
ẫ
n là ban ngày. . . .Đ
ừ
ng h
ồ
nháo. . . “
T
ầ
n Chính ch
ỉ
còn cách t
ừ
b
ỏ
, gi
ờ
h
ắ
n nào đ
ượ
c nh
ư
x
ư
a, hi
ệ
n gi
ờ
là tay trói gà không ch
ặ
t. Hai ng
ườ
i ôm nhau xiêm y t
ứ
tung, A Ki
ệ
t khi khinh khi tr
ọ
ng vì h
ắ
n không dám xoa ngh
ị
ch m
ấ
y ch
ỗ
kia, nh
ư
ng s
ự
tình phát tri
ể
n thì có ch
ỗ
s
ẽ
r
ấ
t v
ấ
t v
ả
, tr
ở
nên đau t
ứ
c khó nh
ị
n.(2)
“ Lão gia, ng
ươ
i nghĩ s
ư
ph
ụ
cùng s
ư
thúc s
ẽ
đi đâu ?” A Ki
ệ
t đ
ộ
t nhiên h
ỏ
i.
“ M
ặ
c k
ệ
, đi ch
ỗ
nào cũng t
ố
t, b
ọ
n h
ọ
hai ng
ườ
i đi v
ớ
i nhau là t
ố
t r
ồ
i.”
“ S
ư
ph
ụ
. . . Có khi nào l
ạ
i quay v
ề
bên c
ạ
nh lão th
ấ
t phu không, ý ta là bi
ế
t đâu có th
ể
h
ắ
n vì th
ươ
ng c
ả
m lão t
ặ
c. . .”
T
ầ
n Chính đi
ề
u ch
ỉ
nh t
ư
th
ế
m
ộ
t chút, xâm nh
ậ
p vào gi
ữ
a hai chân Th
ấ
t phu nhân, cùng h
ắ
n t
ươ
ng giao càng ch
ặ
t ch
ẽ
“ S
ẽ
không.”
‘ Ta đã nói thân nhân c
ủ
a ta ch
ỉ
có ba ng
ườ
i, ng
ươ
i, D
ị
ch Vi
ễ
n cùng Song Nhi. Nhi
ề
u năm nh
ư
v
ậ
y ng
ươ
i lúc ôn hòa lúc xa v
ờ
i, li
ệ
u có đ
ị
nh ch
ắ
c đ
ượ
c tình c
ả
m, nh
ấ
t là khi ng
ươ
i quy
ế
t đ
ị
nh gi
ế
t Song Nhi cũng là lúc ng
ươ
i đem ta giao cho k
ẻ
khác. Ta là k
ẻ
ích k
ỷ
, ch
ỉ
bi
ế
t đ
ố
i t
ố
t v
ớ
i k
ẻ
t
ố
t v
ớ
i ta. . . “
A Ki
ệ
t l
ẩ
m b
ẩ
m nói :” Ta v
ẫ
n không hi
ể
u, bi
ế
t là trong lòng s
ư
ph
ụ
s
ẽ
ch
ỉ
có lão t
ặ
c kia, s
ư
thúc v
ẫ
n si ng
ố
c đu
ổ
i theo ng
ườ
i. . .”
“ A Ki
ệ
t, ng
ươ
i t
ự
a h
ồ
th
ự
c đ
ể
ý chuy
ệ
n c
ủ
a s
ư
ph
ụ
. “
Trong b
ả
y ng
ườ
i, thì có A Ki
ệ
t là thân c
ậ
n v
ớ
i Đ
ệ
Ngũ Vũ nh
ấ
t, năm
ấ
y cũng chính Đ
ệ
Ngũ Vũ đích thân t
ớ
i Nam Cung Môn thuy
ế
t ph
ụ
c h
ắ
n g
ả
cho [ Ng
ụ
y Vô Song]. Còn n
ữ
a, “ Ng
ườ
i nh
ư
s
ư
ph
ụ
khác nào th
ầ
n tiên h
ạ
phàm, nhìn th
ấ
y cũng khi
ế
n c
ả
nh đ
ẹ
p ý vui. . .”
“ C
ả
nh đ
ẹ
p ý vui ? Ch
ẳ
ng l
ẽ
xem lão gia ta thì tâm tình không t
ố
t, ng
ượ
c m
ắ
t h
ờ
n gi
ậ
n ? Bàn tay to kéo m
ạ
nh, thanh âm c
ủ
a b
ạ
ch y b
ị
xé rách truy
ề
n l
ạ
i.
“ Lão gia! Ng
ươ
i làm gì. . . A . . . Ân. . .Tay. . . Cho Ta. . . Ra, b
ỏ
ra ! “
“ Ng
ươ
i hôm nay th
ậ
t không ít l
ờ
i. . . Ai nha nha, ng
ươ
i làm ta đau ! “
Th
ấ
t phu nhân v
ộ
i vàng buông tay, kinh ho
ả
ng nói : “Tr
ả
o đau ? Ta không ph
ả
i. . . A a a. . . Đê ti
ệ
n vô s
ỉ
!”
Hi
ệ
n gi
ờ
lão gia ta không đê ti
ệ
n, có th
ể
tr
ấ
n áp đ
ượ
c các ng
ươ
i ?
————
Hoàng hôn, ánh chi
ề
u tà chi
ế
u vào đình vi
ệ
n, đ
ổ
xu
ố
ng m
ộ
t m
ả
nh vàng s
ắ
c. T
ầ
n Chính ti
ế
n vào, T
ố
Tâm đang cùng m
ấ
y ti
ể
u nha hoàn đang th
ưở
ng hoa, th
ấ
y h
ắ
n li
ề
n v
ộ
i vàng hành l
ễ
.
“ Bái ki
ế
n lão gia.”
“ Các ng
ươ
i c
ứ
ti
ế
p t
ụ
c đi.”
T
ầ
n Chính t
ừ
phòng khách đi vào n
ộ
i đ
ườ
ng, không li
ế
c l
ấ
y m
ộ
t cái t
ấ
m bình phong đông cung n
ữ
, đi vào tr
ướ
c gi
ườ
ng.Ng
ườ
i trên gi
ườ
ng ng
ủ
r
ấ
t say, nh
ư
là m
ệ
t ch
ế
t đi, m
ệ
t đ
ế
n m
ứ
c không ai đánh th
ứ
c đ
ượ
c h
ắ
n. Bàn tay xoa nh
ẹ
khuôn m
ặ
t b
ạ
ch ng
ọ
c, trìu m
ế
n vu
ố
t ve, nh
ẹ
nhàng g
ọ
i.
“ Duy Nh
ấ
t, nên t
ỉ
nh.”
—————-
* Đi
ể
u mao : lông m
ấ
y con chim v
ạ
n l
ượ
ng c
ủ
a anh T
ầ
n b
ị
bé Ng
ạ
o bó nh
ư
ch
ổ
i lông gà 8->
* h
ữ
u c
ấ
u t
ấ
t
ứ
ng : mu
ố
n gì đ
ượ
c n
ấ
y
* Tr
ả
m th
ả
o tr
ừ
căn : di
ệ
t c
ỏ
di
ệ
t t
ậ
n g
ố
c.
(1) Ph
ầ
n này có th
ể
hi
ể
u theo m
ộ
t nghĩa khác, vì Trang ch
ỉ
d
ự
a vào QT nên k bi
ế
t ph
ầ
n edit này có đúng v
ớ
i nguyên tác c
ủ
a Tuy
ế
t t
ỷ
hay không.
“” Trên đ
ờ
i có r
ấ
t nhi
ề
u th
ứ
do c
ưỡ
ng c
ầ
u mà có đ
ượ
c, không c
ưỡ
ng c
ầ
u thì [ h
ắ
n] l
ạ
i không thu
ộ
c v
ề
ng
ươ
i. Nh
ư
ng c
ưỡ
ng c
ầ
u l
ạ
i th
ườ
ng là con dao hai l
ưỡ
i, th
ứ
nh
ấ
t [ h
ắ
n ] tr
ở
thành c
ủ
a ng
ươ
i, th
ứ
hai là [h
ắ
n] b
ị
h
ủ
y b
ở
i ng
ươ
i.”
” Ta ch
ỉ
mu
ố
n nói v
ớ
i ng
ươ
i, m
ộ
t ngày kia ng
ươ
i c
ưỡ
ng c
ầ
u không đ
ượ
c, thì cũng đ
ừ
ng h
ủ
y đi h
ắ
n. Bi
ế
t không ?””
(2) * cúi đ
ầ
u nh
ậ
n t
ộ
i* : Câu này siêu c
ủ
chu
ố
i nên. . . Trang quy
ế
t đ
ị
nh chém t
ừ
ng
ữ
theo ý hi
ể
u.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip