Part 9
Cu
ố
n 11 : Tam thê không đ
ủ
, T
ứ
thi
ế
p càng ít
Chính văn đ
ệ
tam th
ậ
p nh
ấ
t ch
ươ
ng.
Vĩ thanh
97.
.
.
.
.
.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o cùng A Ki
ệ
t đ
ề
u đang
ở
Thiên phòng nghe M
ặ
c H
ươ
ng nói t
ỉ
m
ỉ
s
ự
tình, trong phòng ch
ỉ
có Nh
ư
Nguy
ệ
t
ở
bên h
ầ
u h
ạ
.
“ Ng
ọ
a Long C
ố
c
ở
phía b
ắ
c Đào Hoa
Ổ
, cách nhau không xa, Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
đã s
ớ
m phái ng
ườ
i giám th
ị
b
ố
n phía. S
ở
Ng
ự
C
ử
u t
ừ
khi v
ề
c
ố
c ch
ư
a t
ừ
ng đi ra. Theo nh
ư
tin thám thính đ
ượ
c t
ừ
dân c
ư
trong c
ố
c, thì ng
ườ
i đó nói S
ở
Ng
ự
C
ử
u g
ầ
n m
ộ
t tháng nay nh
ư
k
ẻ
điên, th
ườ
ng th
ườ
ng có hành đ
ộ
ng kinh phong cu
ồ
ng lo
ạ
n.”
“ Khó trách lão gia không cho ta ph
ế
đi h
ắ
n. . . “ Qu
ầ
n Ng
ạ
o xoa c
ằ
m.
M
ặ
c H
ươ
ng l
ạ
i nói ti
ế
p,” Nh
ư
Nh
ị
ch
ủ
t
ử
s
ở
li
ệ
u, võ lâm đ
ạ
i h
ộ
i năm ngoái, cùng th
ọ
y
ế
n lão gia n
ử
a năm tr
ướ
c, xác th
ự
c có ng
ườ
i phát hi
ệ
n ra lão t
ướ
ng m
ạ
o r
ấ
t gi
ố
ng ‘ Ng
ụ
y v
ươ
ng th
ế
t
ử
’. “
“ Th
ậ
t s
ự
có k
ẻ
ghi nh
ớ
? “
“ Ân,” M
ặ
c H
ươ
ng g
ậ
t đ
ầ
u m
ạ
nh.
A Ki
ệ
t ngoan đ
ộ
c nói,” C
ầ
n gì làm chuy
ệ
n th
ừ
a, gi
ế
t h
ế
t đi là s
ạ
ch s
ẽ
m
ọ
i chuy
ệ
n .”
“ S
ạ
ch s
ẽ
, đem ng
ườ
i trong thiên h
ạ
gi
ế
t toàn b
ộ
gi
ế
t s
ạ
ch s
ẽ
sao. Tr
ừ
b
ỏ
chém gi
ế
t, ng
ươ
i không nghĩ ra đ
ượ
c đi
ề
u gì khác.” Qu
ầ
n Ng
ạ
o tr
ướ
c m
ặ
t hai nha đ
ầ
u răn d
ạ
y nghĩa đ
ệ
. A Ki
ệ
t gi
ậ
t gi
ậ
t khóe mi
ệ
ng, không ra ti
ế
ng. Qu
ầ
n Ng
ạ
o làm sao không bi
ế
t, trong lòng A Ki
ệ
t đang th
ầ
m m
ắ
ng h
ắ
n. “ Nam Cung môn, ng
ươ
i có d
ự
li
ệ
u gì ?”
“ Nam Cung Môn làm sao ? “
“ Ng
ươ
i cho là đ
ế
n Đào Hoa
Ổ
còn có th
ể
bôn ba c
ả
hai n
ơ
i nh
ư
tr
ướ
c sao ? C
ả
đi l
ẫ
n v
ề
cũng m
ấ
t đ
ế
n hai tháng.”
“ Hai tháng thì hai tháng, ta không chê lâu là đ
ượ
c.” A Ki
ệ
t l
ầ
m b
ầ
m, gi
ố
ng nh
ư
tr
ẻ
con đang gi
ậ
n d
ỗ
i.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o ph
ấ
t tay t
ỏ
ý cho hai nha đ
ầ
u ra kh
ỏ
i phòng, c
ử
a v
ừ
a khép l
ạ
i h
ắ
n li
ề
n kéo áo A Ki
ệ
t nh
ắ
c nh
ở
,” Nhi
ề
u năm nh
ư
v
ậ
y ng
ươ
i nháo ch
ư
a đ
ủ
sao ? “
A Ki
ệ
t phát l
ự
c đ
ẩ
y b
ậ
t tay h
ắ
n, tr
ầ
m gi
ọ
ng,” Ta là nam nhân, có gì không đ
ượ
c nháo ?”
“ Ng
ươ
i cũng bi
ế
t b
ả
n thân là nam nhân. Ta không rõ ng
ươ
i đã nháo cái gì, k
ẻ
h
ắ
n dung túng nh
ấ
t trong b
ả
y ng
ườ
i ch
ẳ
ng l
ẽ
không ph
ả
i ng
ươ
i ?”
A Ki
ệ
t d
ườ
ng nh
ư
nghe đ
ượ
c ti
ế
ng chê c
ườ
i l
ớ
n nh
ấ
t trong đ
ờ
i, c
ườ
i l
ạ
i l
ạ
nh băng,” Lu
ậ
n th
ế
nào cũng ch
ẳ
ng đ
ế
n l
ượ
t ta, Nh
ị
ch
ủ
t
ử
.”
Qu
ầ
n Ng
ạ
o th
ở
h
ắ
t ra m
ộ
t h
ơ
i, dùng s
ứ
c hai cánh tay đánh xu
ố
ng,” Tr
ừ
ng
ươ
i ra có k
ẻ
nào đ
ượ
c h
ắ
n ch
ấ
p thu
ậ
n ra ngoài đ
ế
n h
ơ
n n
ử
a năm không v
ề
ph
ủ
, k
ẻ
nào có đ
ượ
c s
ự
t
ự
t
ạ
i tiêu dao nh
ư
ng
ươ
i. Vi
ệ
c nào h
ắ
n cũng ch
ị
u đ
ự
ng ng
ươ
i, vi
ệ
c nào cũng do ng
ươ
i làm ch
ủ
. Ng
ươ
i đ
ừ
ng nghĩ r
ằ
ng h
ắ
n đ
ố
i v
ớ
i Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
là d
ố
c h
ế
t tâm can, đ
ố
i v
ớ
i lão Tam lão T
ứ
mu
ố
n gì đ
ượ
c n
ấ
y, đ
ố
i v
ớ
i lão Ngũ lão L
ụ
c c
ẩ
n th
ậ
n b
ả
o v
ệ
, nh
ư
ng sau l
ư
ng h
ọ
thì trói ch
ặ
t không buông. Duy ch
ỉ
có ng
ươ
i. . . .”
“ Đó là vì h
ắ
n không mu
ố
n ! H
ắ
n không mu
ố
n trói ch
ặ
t l
ấ
y ta .”
“ Ng
ươ
i đúng là đ
ồ
đ
ầ
u g
ỗ
! Ng
ươ
i mu
ố
n h
ắ
n gi
ữ
ph
ả
i không, ta li
ề
n đi nói chuy
ệ
n này cho h
ắ
n, đ
ể
h
ắ
n đem ng
ươ
i gi
ố
ng nh
ư
n
ữ
nhân trói vào khuê phòng thêu hoa, nh
ư
v
ậ
y ng
ươ
i m
ớ
i vui v
ẻ
! “
Qu
ầ
n Ng
ạ
o đ
ạ
p c
ử
a đi ra, A Ki
ệ
t m
ộ
t mình
ở
l
ạ
i Thiên phòng nghĩ l
ạ
i nh
ữ
ng l
ờ
i h
ắ
n nói v
ừ
a r
ồ
i, nghĩ t
ừ
tr
ướ
c. . .
Đ
ạ
i ca, ng
ươ
i không th
ể
xem ta nh
ư
n
ữ
nhân, ta không mu
ố
n c
ả
ngày ng
ồ
i trong phòng thêu hoa nh
ư
n
ữ
nhân. . .
Không ph
ả
i n
ữ
nhân, náo lo
ạ
n nhi
ề
u năm nh
ư
v
ậ
y còn ch
ư
a đ
ủ
, th
ậ
t s
ự
là so v
ớ
i n
ữ
nhân còn không b
ằ
ng a.
“ Nh
ị
ch
ủ
t
ử
đã tr
ở
v
ề
?” Nh
ư
Nguy
ệ
t b
ướ
c vào h
ỏ
i.
“ Đã tr
ở
v
ề
. . .”
“ Th
ấ
t ch
ủ
. . .”
Dung nhan c
ươ
ng ngh
ị
trác tuy
ệ
t, mang theo lãnh ý c
ườ
i, t
ự
a nh
ư
ánh d
ươ
ng tháng sáu, ánh d
ươ
ng m
ạ
nh m
ẽ
đ
ế
n m
ứ
c khi
ế
n ng
ườ
i ta ý lo
ạ
n tâm đau. Ánh m
ắ
t l
ạ
i ngây ng
ơ
nh
ư
ti
ể
u t
ử
mà ch
ỉ
m
ỗ
i l
ầ
n g
ọ
i “ đ
ạ
i ca “ m
ớ
i có, nh
ư
m
ộ
t đ
ứ
a tr
ẻ
làm nũng bình th
ườ
ng. Làm nũng, tr
ướ
c đó có nh
ư
th
ế
nào h
ắ
n cũng không tin, nam nhân nh
ư
s
ơ
n nh
ư
thi
ế
t sao có th
ể
có v
ẻ
m
ặ
t
ấ
y, nh
ư
ng đ
ế
n khi h
ắ
n t
ậ
n m
ắ
t nh
ậ
n ra, h
ắ
n b
ị
m
ộ
t nam nhân khác ôm vào lòng hôn, phong tình m
ị
m
ị
nh
ư
n
ữ
t
ử
nh
ư
v
ậ
y, cũng không h
ề
c
ả
m th
ấ
y b
ấ
t ng
ờ
. . .
“ Nh
ư
Nguy
ệ
t, g
ọ
i T
ầ
n qu
ả
n gia. . . “ A Ki
ệ
t b
ỗ
ng nhiên d
ừ
ng l
ạ
i, ý c
ườ
i bi
ế
n m
ấ
t, v
ẻ
m
ặ
t v
ừ
a âm u v
ừ
a tàn nh
ẫ
n . “ Nh
ư
Nguy
ệ
t, đ
ừ
ng đ
ể
ta nhìn th
ấ
y ánh m
ắ
t kia c
ủ
a ng
ươ
i thêm m
ộ
t l
ầ
n nào n
ữ
a, ta s
ẽ
không tha cho ng
ươ
i, lui xu
ố
ng đi.”
“ Vâng. . . “ Nh
ư
Nguy
ệ
t bay nhanh ra kh
ỏ
i thiên phòng, t
ự
v
ỗ
th
ậ
t m
ạ
nh lên m
ặ
t mình, nàng điên r
ồ
i, nh
ư
ng dù nhìn th
ấ
y Th
ấ
t ch
ủ
t
ử
nh
ư
v
ậ
y, nàng cũng không dám v
ọ
ng t
ưở
ng a. Lan T
ố
nói r
ấ
t đúng, không nên ti
ế
n l
ạ
i quá g
ầ
n, nàng th
ậ
t s
ự
ng
ố
c. . .
——
N
ử
a đêm, Qu
ấ
t Hiên.
H
ắ
c y nhân n
ử
a quỳ trên m
ặ
t đ
ấ
t, g
ươ
ng m
ặ
t xa l
ạ
, gi
ọ
ng nói cũng xa l
ạ
.
“ Ph
ượ
ng ch
ủ
đã theo ý c
ủ
a ngài gia tăng binh l
ự
c
ở
B
ắ
c Môn quan.”
Kỳ Nhi g
ậ
t đ
ầ
u, “ Ân.” Ch
ỉ
c
ầ
n Nam L
ươ
ng còn
ở
B
ắ
c Môn quan uy hi
ế
p m
ộ
t ngày, Hoàng đ
ế
Thiên tri
ề
u s
ẽ
không th
ể
không c
ầ
n đ
ế
n T
ị
nh Khang H
ầ
u gia.
“ Ph
ượ
ng ch
ủ
g
ử
i cho ngài m
ộ
t câu.”
“ Nói.”
“Ph
ượ
ng ch
ủ
đ
ể
cho ngài t
ự
lo m
ọ
i chuy
ệ
n, t
ừ
nay v
ề
sau ngài cùng nàng không còn liên l
ụ
y.” H
ắ
c y nhân đ
ứ
ng d
ậ
y, sau l
ư
ng đeo m
ộ
t tay n
ả
i, l
ấ
y ra m
ộ
t chi
ế
c h
ộ
p b
ằ
ng g
ỗ
điêu kh
ắ
c tinh x
ả
o, cung kính dâng lên,” Đây là ba kh
ố
i T
ử
qu
ả
cu
ố
i cùng.”
Kỳ Nhi nh
ậ
n l
ấ
y, kh
ẽ
nói:” Nói cho nàng, ta s
ẽ
s
ố
ng r
ấ
t t
ố
t.”
“Vâng.”
“ T
ử
qu
ả
ta không c
ầ
n, ng
ươ
i mang đi.” Kỳ Nhi c
ầ
m chi
ế
c h
ộ
p đ
ư
a tr
ả
l
ạ
i,” Đ
ư
a cho Tr
ấ
n B
ắ
c v
ươ
ng, nói là T
ầ
n ph
ủ
ch
ủ
nhân t
ặ
ng.”
“ Vâng”
H
ắ
c y nhân r
ờ
i đi r
ồ
i T
ầ
n Chính m
ớ
i ti
ế
n vào, v
ẻ
m
ặ
t c
ự
c kỳ m
ấ
t h
ứ
ng :
“ T
ử
qu
ả
không gi
ữ
l
ạ
i bên mình, l
ạ
i còn nói là ta t
ặ
ng, T
ầ
n Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
th
ự
c h
ả
o tâm a.”
Kỳ Nhi b
ướ
c l
ạ
i c
ở
i áo choàng ra cho h
ắ
n, “ T
ử
qu
ả
ta c
ấ
t gi
ữ
cũng vô d
ụ
ng, đ
ư
a cho h
ắ
n là thay ng
ườ
i hoàn tr
ả
món n
ợ
phong l
ư
u.” H
ả
i Đàm b
ị
S
ở
Ng
ự
C
ử
u đ
ả
th
ươ
ng, T
ử
qu
ả
t
ố
t nh
ấ
t là đ
ể
h
ắ
n làm d
ượ
c ch
ữ
a th
ươ
ng.
“ Ta không n
ợ
h
ắ
n cái gì. . .” N
ế
u n
ợ
, cũng không ph
ả
i ch
ỉ
c
ầ
n T
ử
qu
ả
, còn không, đ
ơ
n gi
ả
n là c
ả
đ
ờ
i n
ợ
.
Kỳ Nhi l
ắ
c đ
ầ
u th
ở
dài :” H
ả
o vô tình nhân.”
T
ầ
n Chính kéo h
ắ
n l
ạ
i ôm,” Lão gia làm sao còn dám đa tình n
ữ
a a.”
“ Ng
ươ
i sao không dám.” Kỳ Nhi ôm l
ấ
y vòng tay to l
ớ
n c
ủ
a T
ầ
n Chính, t
ự
a đ
ầ
u vào ng
ự
c h
ắ
n, trán kh
ẽ
ch
ạ
m vào khuôn m
ặ
t h
ắ
n,” Lão gia, chúng ta s
ẽ
cùng nhau s
ố
ng, s
ố
ng r
ấ
t t
ố
t đúng không ?”
“ Cùng nhau s
ố
ng, cùng nhau b
ạ
ch đ
ầ
u giai lão”
“ Lão gia. . . “
T
ầ
n chính nhanh chóng hôn lên cái mi
ệ
ng c
ủ
a h
ắ
n, th
ở
dài nói: “Hôm nay mi
ệ
ng qu
ả
th
ậ
t là ng
ọ
t.” M
ộ
t t
ừ
m
ộ
t ch
ữ
lão gia, nghe đ
ượ
c th
ậ
t th
ư
thái.
Kỳ nhi kh
ẽ
c
ắ
n c
ằ
m h
ắ
n m
ộ
t cái , “Th
ậ
t t
ố
t, tr
ướ
c khi g
ặ
p ng
ươ
i, ta không có ch
ế
t.”
“ Lão thiên th
ươ
ng ng
ườ
i t
ố
t. “T
ầ
n chính tr
ở
m
ặ
t, c
ắ
n vào cái mi
ệ
ng nh
ỏ
n
ọ
, “Ta đ
ờ
i tr
ướ
c hành thi
ệ
n tích đ
ứ
c, cho nên h
ắ
n li
ề
n c
ấ
p cho ta v
ợ
th
ả
o, Kỳ Nhi sao có th
ể
ch
ế
t.”
“ Ch
ẳ
ng l
ẽ
là ng
ươ
i đã tích đ
ứ
c t
ớ
i b
ả
y ki
ế
p, sáu ki
ế
p tr
ướ
c ng
ươ
i không có ng
ườ
i nào t
ố
t, nên ki
ế
p này t
ấ
t c
ả
đ
ề
u t
ớ
i ?”
“ Ách. . . có l
ẽ
th
ự
c s
ự
là v
ậ
y . . . “
—–
T
ầ
n ph
ủ
chuy
ể
n nhà, thanh th
ế
hào s
ả
ng cu
ồ
n cu
ộ
n gi
ố
ng nh
ư
Hoàng đ
ế
đi tu
ầ
n, ngàn xe v
ạ
n mã, ti
ề
n b
ấ
t ki
ế
n th
ủ
h
ậ
u b
ấ
t ki
ế
n vĩ*
T
ầ
n Chính cùng Duy Nh
ấ
t, Ti
ể
u Lâm ng
ồ
i bên trong xe ng
ự
a r
ộ
ng rãi, năm ng
ườ
i còn l
ạ
i c
ưỡ
i ng
ự
a đi ngay tr
ướ
c xe ng
ự
a, phía sau là T
ầ
n qu
ả
n gia cùng th
ấ
t nha đ
ầ
u.Còn có m
ộ
t thanh niên cao g
ầ
y ki
ệ
n m
ỹ
,
ướ
c ch
ừ
ng m
ườ
i tám m
ườ
i chín tu
ổ
i, màu da c
ổ
đ
ồ
ng sáng bóng, phi th
ườ
ng h
ả
o khán* a.
“ Khát n
ướ
c sao Tâm Nghi, u
ố
ng đi.” Tâm Nh
ư
đ
ư
a túi n
ướ
c cho thanh niên kia, l
ạ
i nh
ẹ
nhàng đ
ư
a khăn l
ụ
a cho h
ắ
n lau m
ồ
hôi.
Tâm Nghi c
ầ
m khăn l
ụ
a tr
ắ
ng không n
ỡ
làm b
ẩ
n, tay nh
ẹ
nhàng xoa khăn.” Tâm Nh
ư
, chúng ta th
ậ
t s
ự
là s
ư
t
ỷ
s
ư
đ
ệ
sao ?” T
ỉ
nh l
ạ
i, h
ắ
n cái gì cũng không nh
ớ
rõ, không bi
ế
t chính mình la ai, cũng không bi
ế
t ng
ườ
i bên c
ạ
nh mình là ai.
Tâm Nh
ư
m
ỉ
m c
ườ
i,” Ta là Tâm Nh
ư
, ng
ươ
i là Tâm Nghi. M
ặ
c dù không ph
ả
i t
ỷ
đ
ệ
ru
ộ
t th
ị
t, nh
ư
ng h
ơ
n m
ườ
i năm qua ng
ươ
i cùng ta g
ắ
n bó, chân tình này không gi
ả
đ
ượ
c.”
Tâm Nghi nh
ấ
t th
ờ
i không kh
ỏ
i vui s
ướ
ng,” Chúng ta th
ự
c không có quan h
ệ
huy
ế
t th
ố
ng ?”
“ Không ph
ả
i.” Tâm Nh
ư
v
ẻ
m
ặ
t nh
ư
t
ứ
c gi
ậ
n,” Ch
ẳ
ng l
ẽ
là th
ế
, ng
ươ
i không mu
ố
n nh
ậ
n ta là t
ỷ
t
ỷ
n
ữ
a ?”
“ Không, không ph
ả
i. . . “ Tâm Nghi m
ặ
t đ
ỏ
b
ừ
ng đ
ứ
ng b
ậ
t d
ậ
y, ch
ỉ
là h
ắ
n không mu
ố
n nh
ậ
n n
ữ
t
ỷ
xinh đ
ẹ
p này là t
ỷ
t
ỷ
h
ắ
n, h
ắ
n th
ự
c mu
ố
n. . .
Bên trong xe ng
ự
a, bàn t
ừ
th
ạ
ch l
ạ
i đ
ặ
t m
ộ
t b
ộ
ấ
m chén b
ằ
ng s
ắ
t đang hãm trà lài. H
ươ
ng trà d
ầ
n d
ầ
n lan t
ỏ
a, Ti
ể
u Lâm th
ổ
i nh
ẹ
cho b
ớ
t nóng m
ộ
t chén r
ồ
i đ
ư
a cho T
ầ
n Chính. B
ỗ
ng nhiên m
ộ
t ng
ườ
i nh
ả
y vào trong xe, đo
ạ
t l
ấ
y chén trà u
ố
ng m
ộ
t h
ơ
n c
ạ
n s
ạ
ch.
“ Khát mu
ố
n ch
ế
t, còn n
ữ
a không ?” Vân Phi đ
ặ
t chén trà xu
ố
ng ng
ồ
i l
ạ
i trong xe, b
ỏ
l
ạ
i nóng b
ứ
c
ở
bên ngoài.
T
ầ
n Chính rót đ
ầ
y m
ộ
t chén khác đ
ư
a cho h
ắ
n,” N
ắ
ng g
ắ
t cu
ố
i thu qu
ả
l
ợ
i h
ạ
i, nóng b
ứ
c đã lan vào t
ậ
n trong xe.”
“ Th
ậ
t là nóng, ta cũng tr
ố
n trong này.” Sĩ Th
ầ
n ti
ệ
n tay đo
ạ
t luôn chén trà trong tay T
ầ
n Chính, t
ự
u
ố
ng. Vân Phi tr
ừ
ng m
ắ
t, đang mu
ố
n gi
ậ
t l
ạ
i thì T
ầ
n Chính v
ộ
i vàng rót cho h
ắ
n chén khác.
Xe ng
ự
a r
ấ
t r
ộ
ng, đ
ủ
đ
ể
cho năm, sáu ng
ườ
i ng
ồ
i, Sĩ Th
ầ
n mu
ố
n ng
ồ
i bên c
ạ
nh T
ầ
n Chính, v
ỗ
vai Duy Nh
ấ
t h
ạ
l
ệ
nh:” Ng
ươ
i ng
ồ
i đ
ố
i di
ệ
n đi.”
“ Sao ng
ươ
i không ng
ồ
i
ở
đó ?” Duy Nh
ấ
t không thu
ậ
n theo h
ắ
n.
“ B
ở
i vì ta không mu
ố
n ng
ồ
i cùng ch
ỗ
v
ớ
i h
ọ
B
ạ
ch kia, b
ở
i vì ta mu
ố
n ng
ồ
i bên c
ạ
nh lão gia.”
Duy Nh
ấ
t ôm l
ấ
y tay T
ầ
n Chính, nh
ấ
t quy
ế
t không ch
ị
u, “ Ta cũng mu
ố
n ng
ồ
i bên c
ạ
nh lão gia.”
Sĩ Th
ầ
n v
ừ
a li
ế
c đôi m
ắ
t m
ỹ
l
ệ
, thân mình ngã vào lòng T
ầ
n Chính,” Không cho, ta ng
ồ
i ch
ỗ
này an v
ị
.”
Duy Nh
ấ
t t
ứ
c gi
ậ
n đ
ế
n nghi
ế
n răng nghi
ế
n l
ợ
i, h
ậ
n chính mình v
ừ
a r
ồ
i sao không nghĩ t
ớ
i. Ti
ể
u Lâm kéo
ố
ng tay áo Sĩ Th
ầ
n, v
ẻ
m
ặ
t b
ấ
t mãn, [ Tr
ờ
i nóng, ng
ươ
i s
ẽ
làm lão gia sinh b
ệ
nh]
“ Ý ng
ươ
i là lão gia y
ế
u đu
ố
i sao, ta không tin ch
ỉ
ng
ồ
i nh
ư
v
ậ
y cũng khi
ế
n sinh b
ệ
nh.” Nói xong Sĩ Th
ầ
n càng ôm ch
ặ
t l
ấ
y c
ổ
T
ầ
n Chính.
“ T
ư
Đ
ồ
Sĩ Th
ầ
n ng
ươ
i th
ậ
t không bi
ế
t x
ấ
u h
ổ
! “ V
ẫ
n Phi c
ả
gi
ậ
n.
Sĩ Th
ầ
n c
ườ
i l
ớ
n, thân th
ể
t
ả
dao h
ữ
u đ
ộ
ng, “ Ng
ươ
i không ph
ả
i v
ẫ
n th
ườ
ng làm nh
ư
v
ậ
y sao, ta ch
ỉ
h
ọ
c ng
ươ
i thôi mà.” Đáng th
ươ
ng là T
ầ
n Chính dù c
ổ
có đau đ
ế
n mu
ố
n gãy, cùng không dám hé mi
ệ
ng.
Duy Nh
ấ
t cũng b
ừ
ng b
ừ
ng l
ử
a gi
ậ
n, dùng s
ứ
c tóm l
ấ
y tay h
ắ
n, quát :
“ Lão L
ụ
c đã nói, ng
ươ
i làm th
ế
s
ẽ
khi
ế
n lão gia sinh b
ệ
nh, ng
ươ
i mau xu
ố
ng ! “
“ Có b
ả
n lĩnh ng
ươ
i đem ta túm xu
ố
ng, ng
ươ
i ng
ồ
i lên ! “
T
ầ
n Chính s
ợ
Sĩ Th
ầ
n v
ậ
n công s
ẽ
khi
ế
n Duy Nh
ấ
t cùng Ti
ể
u Lâm b
ị
th
ươ
ng, c
ẩ
n tr
ọ
ng nói,” Không có vi
ệ
c gì, lão gia không nóng, c
ứ
ôm nh
ư
v
ẫ
y cũng đ
ượ
c.”
“ Ng
ươ
i đã nghe th
ấ
y ch
ư
a ?” Sĩ Th
ầ
n d
ươ
ng d
ươ
ng mi t
ự
đ
ắ
c.
Vân Phi không có lòng d
ạ
nào tranh cùng h
ắ
n, nh
ư
ng đáng trách là h
ắ
n th
ự
c kiêu ng
ạ
o,” Lão gia ôm ai cũng không đ
ế
n phiên ng
ươ
i, ng
ươ
i mau cút xu
ố
ng d
ướ
i cho ta.”
“ Ta không. . . “
Vân Phi đ
ộ
t nhiên phát l
ự
c, m
ạ
nh tay kéo. Sĩ Th
ầ
n đ
ầ
u va m
ạ
nh vào nóc xe, đau đ
ế
n ch
ả
y n
ướ
c m
ắ
t.
“ B
ạ
ch Vân Phi ! Ng
ươ
i ki
ế
m c
ớ
đánh ta có ph
ả
i không ! “ Th
ừ
a d
ị
p không b
ị
ai c
ả
n tr
ở
, Duy Nh
ấ
t đã
ở
bên c
ạ
nh T
ầ
n Chính t
ừ
lúc nào, chi
ế
m l
ấ
y ti
ệ
n nghi. Sĩ Th
ầ
n v
ộ
i vàng quay l
ạ
i, r
ố
ng to,” Tri
ệ
u lão Ngũ, ng
ươ
i xu
ố
ng d
ướ
i cho ta ! “
“ Ta không ! “ Tri
ệ
u lão Ngũ tay chân ôm l
ấ
y T
ầ
n Chính, kìm ch
ặ
t đ
ế
n m
ứ
c s
ắ
c m
ặ
t h
ắ
n chuy
ể
n thành màu tím, nhìn cũng th
ấ
y h
ắ
n là s
ắ
p t
ắ
c th
ở
đi.
Đ
ố
i đãi v
ớ
i phu quân nh
ư
v
ậ
y, Ti
ể
u Lâm h
ế
t s
ứ
c gi
ậ
n d
ữ
, không đ
ố
i phó đ
ượ
c T
ư
Đ
ồ
Sĩ Th
ầ
n, ch
ẳ
ng l
ẽ
đ
ế
n Tri
ệ
u Duy Nh
ấ
t cũng không tr
ị
đ
ượ
c ?
“ Th
ố
i lão L
ụ
c ng
ươ
i buông ! “ Duy Nh
ấ
t b
ị
lôi xu
ố
ng kh
ỏ
i b
ả
o t
ọ
a, kêu to thét l
ớ
n, “ Lão gia, c
ứ
u m
ạ
ng a, h
ắ
n mu
ố
n gi
ế
t ch
ế
t ta.”
T
ầ
n Chính v
ừ
a mu
ố
n m
ở
mi
ệ
ng, trong lòng l
ạ
i ngã xu
ố
ng m
ộ
t, không, hai ng
ườ
i. Vân Phi cùng Sĩ Th
ầ
n đ
ồ
ng th
ờ
i chi
ế
m ch
ỗ
, m
ỗ
i ng
ườ
i ng
ồ
i lên m
ộ
t chân. Ti
ể
u lâm buông Duy Nh
ấ
t ra, hăn li
ề
n quay l
ạ
i kéo hai ng
ườ
i.
Duy nh
ấ
t kéo không nhúc nhích, đành ph
ả
i l
ớ
n ti
ế
ng quát to, “Các ng
ươ
i xu
ố
ng mau! Ta di
ệ
t c
ử
u t
ộ
c các ng
ươ
i!”
Sĩ Th
ầ
n v
ừ
a khua chân đá Vân Phi v
ừ
a tr
ả
l
ờ
i, “ L
ạ
i nói đ
ế
n c
ử
u t
ộ
c chúng ta, ch
ẳ
ng nh
ữ
ng có lão gia, còn có T
ị
nh Khang H
ầ
u gia ng
ươ
i. . . B
ạ
ch Vân Phi ng
ươ
i xu
ố
ng d
ướ
i ! “
Đ
ộ
ng tĩnh l
ớ
n trong xe ng
ự
a chuy
ề
n đ
ế
n Kỳ Nhi, m
ớ
i t
ớ
i g
ầ
n xe ng
ự
a, c
ử
a xe đã th
ẳ
ng m
ặ
t bay t
ớ
i, nhìn th
ấ
y tình c
ả
nh bên trong khi
ế
n y suýt n
ữ
a ngã kh
ỏ
i ng
ự
a. “ M
ấ
t m
ặ
t x
ấ
u h
ổ
! “ M
ộ
t ch
ưở
ng s
ắ
c bén b
ổ
đ
ế
n thân xe, nh
ả
y t
ớ
i ch
ỗ
b
ố
n ng
ườ
i chu
ẩ
n b
ị
cho m
ỗ
i k
ẻ
m
ộ
t tr
ậ
n h
ả
o đánh.
“ Kỳ Nhi! Không đ
ượ
c ! “ T
ầ
n Chính đem h
ế
t toàn l
ự
c đ
ẩ
y ng
ườ
i trong lòng mình ra, ch
ặ
n đ
ầ
u đón l
ấ
y uy l
ự
c c
ủ
a ch
ưở
ng đao, Kỳ Nhi v
ộ
i vàng thu ch
ươ
ng, nh
ấ
t th
ờ
i m
ấ
t đà không tr
ụ
đ
ượ
c li
ề
n ngã v
ề
phía sau, T
ầ
n Chính bay nhanh ôm l
ấ
y y.
B
ắ
t g
ặ
p h
ạ
nhân cùng ng
ườ
i qua đ
ườ
ng đ
ề
u đang c
ườ
i tr
ộ
m, Kỳ Nhi b
ừ
ng lên m
ộ
t c
ỗ
nhi
ệ
t khí, hoàn toàn quên m
ấ
t phu quân đã không còn có th
ể
ch
ị
u đ
ượ
c quy
ề
n c
ướ
c c
ủ
a h
ắ
n, trong ch
ớ
p m
ắ
t b
ả
y b
ả
y b
ố
n m
ươ
i chín ch
ưở
ng đã tung ra.
“ Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
! “ Vân Phi cùng Sĩ Th
ầ
n kêu lên s
ợ
hãi ng
ắ
n y l
ạ
i, ba ng
ườ
i vung tay cùng ti
ế
p, l
ự
c đ
ạ
o c
ườ
ng đ
ạ
i khi
ế
n cho ng
ự
a kéo ch
ấ
n kinh, vùng lên lao ra quan đ
ạ
o ch
ạ
y nh
ư
điên v
ề
phía tr
ướ
c.
T
ầ
n Chính ôm Duy Nh
ấ
t cùng Ti
ể
u lâm h
ộ
vào trong ng
ự
c, m
ộ
t cú xóc r
ấ
t m
ạ
nh khi
ế
n trong xe m
ọ
i th
ứ
đ
ề
u ngã s
ấ
p xu
ố
ng, v
ừ
a lúc, hai ng
ườ
i đang n
ằ
m trên ng
ườ
i h
ắ
n. Ba k
ẻ
đang đánh nhau trên nóc xe, căn b
ả
n là giao chi
ế
n đ
ế
n đ
ỏ
nên không có nghe đ
ượ
c ti
ế
ng kêu c
ứ
u c
ủ
a phu quân.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o cùng A Ki
ệ
t đu
ổ
i theo, phi thân ch
ặ
t đ
ứ
t c
ươ
ng ng
ự
a. Xe ng
ự
a đ
ộ
t nhiên d
ừ
ng l
ạ
i, Kỳ Nhi, Vân Phi, Sĩ Th
ầ
n đ
ồ
ng th
ờ
i t
ừ
trên nóc xe ngã xu
ố
ng, v
ừ
a lúc, ngã ngay trên ng
ườ
i Duy Nh
ấ
t cùng Ti
ể
u Lâm.
“ Lão gia ! “ A Ki
ệ
t nghe th
ấ
y ti
ế
ng kêu c
ứ
u th
ố
t ra y
ế
u
ớ
t, l
ạ
i nhìn th
ấ
y k
ẻ
ch
ế
t ti
ệ
t áo lam đang n
ằ
m d
ướ
i kia, t
ứ
c sùi b
ọ
t mép, v
ậ
n khí xu
ấ
t ch
ưở
ng, ch
ưở
ng phong oanh th
ẳ
ng năm ng
ườ
i đang đè lên T
ầ
n Chính.
Qu
ầ
n Ng
ạ
o hô to m
ộ
t ti
ế
ng, m
ộ
t c
ướ
c mãnh l
ự
c đá trúng xe ng
ự
a khi
ế
n xe l
ệ
ch kh
ỏ
i qu
ỹ
đ
ạ
o c
ủ
a ch
ưở
ng phong, dùng thân mình ch
ặ
n c
ỗ
l
ự
c đ
ạ
o kia. A Ki
ệ
t bi
ế
t mình v
ừ
a h
ạ
th
ủ
tàn nh
ẫ
n, toàn thân nh
ả
y lên lao vào ch
ưở
ng phong v
ừ
a xu
ấ
t ra, v
ừ
a lúc, hai ng
ườ
i ngã trên ng
ườ
i Kỳ Nhi, Vân Phi, Sĩ Th
ầ
n.
Xe ng
ự
a r
ố
t cu
ộ
c không ch
ố
ng đ
ượ
c s
ứ
c ép,
ầ
m vang m
ộ
t ti
ế
ng n
ổ
. . .
“ Lão gia ! “
“ Đ
ạ
i ca ! “
“ Lão gia ng
ươ
i mãu t
ỉ
nh a ! “
“ Lão L
ụ
c ng
ươ
i còn th
ấ
t th
ầ
n cái gì ! “
“ Đ
ề
u do lão Ngũ ! “
“ Là l
ỗ
i c
ủ
a ng
ươ
i cùng B
ạ
ch Vân Phi ! “
“ Là Đ
ạ
i ch
ủ
t
ử
không đúng ! “
“ Các ng
ươ
i mu
ố
n ch
ế
t ! “
“ Còn đánh ! Đ
ạ
i ca không t
ỉ
nh l
ạ
i, lão t
ử
ch
ặ
t đ
ầ
u chó c
ủ
a các ng
ươ
i ! “
“ A Ki
ệ
t im mi
ệ
ng ! Đ
ừ
ng đ
ể
ta nghe đ
ượ
c m
ấ
y l
ờ
i này thêm m
ộ
t l
ầ
n nào n
ữ
a ! “
Xa xa, T
ầ
n qu
ả
n gia kéo tay m
ộ
t ti
ể
u đ
ồ
ng, giáo hu
ấ
n h
ắ
n, “ Nhìn cho k
ỹ
a, nhìn r
ồ
i ng
ươ
i còn dám su
ố
t ngày la hét mu
ồ
n k
ế
t hôn Tam Thê T
ứ
Thi
ế
p . . . “
Ti
ể
u đ
ồ
ng đ
ộ
t nhiên hét l
ớ
n, “ Lão gia đang gi
ả
b
ộ
, lão gia gi
ả
ch
ế
t, tay h
ắ
n di chuy
ể
n ! “
“ T
ầ
n Chính —————–! “
—————–
Th
ả
tri quân, triêu tam nhi m
ộ
t
ứ
, tình đa t
ự
h
ả
i đào, tam thê ch
ẳ
ng đú, t
ứ
thi
ế
p v
ẫ
n thi
ế
u.
M ạ c v ấ n quân, tâm khiên ngã k ỷ ti, th ắ ng y h ữ u k ỷ lũ, tình vĩ v ạ n thiên nhi ễ u, m ạ c thiêm phi ề n não t ự . Quân m ạ c v ấ n, hà dĩ sinh t ử h ệ , hà c ố sinh th ế h ứ a, nam nhi tác thi ế p thân, t ử di ệ c hà túc c ụ . Quân th ả tri, ngã tâm b ồ th ả o tình, ngã tâm bàn th ạ ch ý, b ồ th ả o ch ẩ m kh ả b ỉ , bàn th ạ ch kh ở i kh ả nghĩ. ======== Chính văn hoàn ============
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip