CHƯƠNG 3 tầng sinh học thứ hai
Đêm thứ hai sau tiến hóa.
Lăng Dạ không ngủ. Cơ thể vẫn trong trạng thái tái tổ hợp sinh học cấp tế bào – nàng cảm thấy từng đợt xung năng mảnh li ti dọc sống lưng, như đang hòa làm một với nhịp chuyển hóa gien mới. Nhưng nàng không để cơ thể nghỉ ngơi hoàn toàn.
Vì thời gian không đứng về phía loài người.
---
Khu dân cư số 7 – tiền tuyến cũ của quân đội, đã trở thành ổ lũy của một quần thể dị chủng cấp D. Tin tức này đến từ một nhóm người sống sót trú ẩn trong tầng hầm lân cận, số lượng ít, trang bị nghèo nàn, chỉ còn lại lương thực cho 2 ngày.
Họ không đến cầu cứu. Chỉ cung cấp thông tin – đổi lấy một hộp chất ổn định tế bào mà Lăng Dạ tự điều chế. Đổi chác lạnh lùng. Không ràng buộc.
Nhưng nàng chọn đi.
---
Mục tiêu:
– Diệt 1 tổ dị chủng D (khoảng 3–5 cá thể)
– Thu mẫu gien sống
– Xác định quy trình dị năng nhóm
---
Bóng đêm dày đặc. Cô đơn.
Lăng Dạ men theo hành lang đổ nát giữa những tòa chung cư đã sụp. Kính vỡ, bê tông nứt, tường loang vết cháy – tất cả đều như những vết sẹo cũ của xã hội từng tồn tại.
Cảm ứng gien mở.
Mắt nàng lập tức bắt được ba nguồn năng lượng sinh học cấp cao – nằm ở tầng 3, 5 và 7 của cùng một khối nhà. Chuyển động rất chậm, nhưng đồng bộ. Dị chủng dạng “tổ” – có thể chia sẻ thông tin cảm ứng.
> “Cần đánh nhanh – khóa hệ thần kinh trước khi chúng triệu hồi tăng viện.”
---
Pha chiến đấu thứ nhất: Tầng 3.
Dị chủng dạng xương – da đã tiêu biến, toàn thân là lớp vỏ canxi lồi lõm như bộ giáp tự nhiên. Đầu trọc, hai hốc mắt chỉ còn lỗ đen rỗng tuếch. Tay phải dị dạng thành dạng rìu lớn – là dạng chiến đấu cận chiến thuần túy.
Lăng Dạ ném một tế bào cảm ứng sinh học – thuốc thử gien cải tạo – vào không khí. Dị chủng hít phải, hệ thần kinh rung loạn trong 4 giây. Đủ.
Nàng lao tới – dao sinh học phát sáng tím cắt thẳng vào nách – nơi không có lớp xương bảo vệ.
Chất lỏng tím đen vọt ra – máu của dị chủng. Mảnh mô nhỏ được thu lại trong ống sinh học.
> [Gien đặc trưng: Tăng cường cấu trúc vôi hóa – tăng sức mạnh cơ bắp 185%]
[Đề xuất ứng dụng: Tạo giáp cơ thể sinh học – phản ứng miễn dịch tiêu chuẩn cao]
---
Pha chiến đấu thứ hai: Tầng 5.
Dị chủng loại ký sinh – bám trong cơ thể một con chuột biến dị, nhưng điều khiển qua hệ thần kinh. Nó di chuyển nhanh gấp 3 lần người, liên tục đổi hướng và gây nhiễu cảm ứng nhiệt.
> “Loại này cần dẫn dụ ra khỏi môi trường tối.”
Lăng Dạ ném ra phân tử ánh sáng phản xạ, tạo điểm sáng giả. Dị chủng lao theo, để lộ phần bụng – nơi sinh vật ký sinh trú ngụ.
Một mũi đạn gien phá mô găm trúng.
Ký sinh vật nổ tung, nhưng phần thân chuột vẫn sống thêm 8 giây – đủ để nàng cắt tách mô sống, ghi nhận dị dạng và ổ gen kiểm soát.
> [Gien đặc trưng: Khả năng điều khiển hệ thần kinh vật chủ – dạng chiếm đoạt]
[Đề xuất ứng dụng: Tăng độ nhạy dị năng cảm ứng – kiểm soát mô cơ ngoài ý thức]
---
Pha chiến đấu thứ ba: Tầng 7.
Dị chủng dạng dịch thể. Không có hình dạng ổn định. Nó bám trên trần như vết loang, liên tục tái hợp mô và trốn tránh ánh sáng. Loại này là ác mộng của quân đội – không súng đạn nào giết được.
Lăng Dạ không dùng vũ lực.
Nàng thả một dẫn dụ protein biến đổi, làm dị chủng phản ứng sinh sản giả – tự tạo phân tử nhân bản. Trong quá trình tách bào, nàng thu một phần nhân sinh học, sau đó đốt sạch toàn bộ dịch thể bằng enzym phá hủy cấp gien.
Không một tiếng động. Không máu me. Nhưng là một trận chiến trí tuệ sinh học.
> [Gien đặc trưng: Biến dạng hình thể – cấu trúc mô lỏng thích nghi tức thời]
[Đề xuất ứng dụng: Tạo áo giáp mô lỏng cho nhân loại – phản ứng đa dạng]
---
Ba trận. Ba mẫu. Ba khả năng tiến hóa cho con người.
Lăng Dạ trở về căn cứ với từng mẫu gien được bảo quản trong nitơ lỏng.
Nàng ngồi giữa đống tài liệu, bắt đầu viết: Bản đồ gien tổ hợp đầu tiên – không chỉ để dùng cho bản thân.
> “Nếu có thể tách độc tố, kiểm soát biểu hiện gien,
thì ngay cả người thường cũng có thể trở thành kẻ sống sót ưu việt.”
Ngày thứ ba sau tiến hóa.
Lăng Dạ hoàn thiện chế phẩm đầu tiên:
T-01: Hợp chất sinh học tăng cường mô thần kinh – mô xương – mô linh hoạt.
Tỷ lệ sống sau thử nghiệm: 38%
Tỷ lệ ổn định gien sau 24 giờ: Không xác định
---
Trong tầng hầm cũ, bốn người sống sót ngồi đối diện nàng – ánh mắt hoài nghi, chờ đợi, nhưng không dám hỏi nhiều.
Trong bốn người, chỉ có một người đủ điều kiện sinh học để thử nghiệm: thiếu nữ mười bảy tuổi, xương nhỏ, cơ địa gầy, dị ứng với thuốc kháng sinh truyền thống. Cơ thể nàng ta từng là thứ yếu ớt nhất – giờ lại là cơ thể phù hợp nhất với tổ hợp gien mềm hóa.
> “Tôi không chắc cô sống sót. Nhưng nếu thành công – cô sẽ không còn là kẻ bị ăn thịt.”
Cô gái gật đầu. Không nói lời nào. Nhưng tay không run.
---
Thử nghiệm bắt đầu.
Lăng Dạ tiêm chế phẩm T-01 vào huyết quản dưới xương quai xanh.
Cơ thể đối tượng bắt đầu phản ứng sau 46 giây.
Tim đập nhanh. Hô hấp ngắt đoạn. Toàn thân co rút, rồi chùng xuống.
Nàng không chết.
Biểu hiện gien bắt đầu xuất hiện sau 3 phút.
> Lòng trắng mắt chuyển màu bạc
Mạch máu cổ sáng lên từng nhịp
Các mô da phản xạ ánh sáng mạnh
Sóng điện não tăng gấp ba lần người bình thường
Cảnh báo hiện ra trong màn hình sinh học: Dị năng chưa xác định – gien tổ hợp đang tự cấu trúc.
---
10 phút sau, dị năng bộc phát.
Không phải sức mạnh. Không phải tốc độ.
> Khả năng: Kết nối cảm ứng sinh học cấp thấp – “nghe được tiếng gien sống.”
---
Lăng Dạ thí nghiệm ngay lập tức.
Nàng đưa một mẫu dị chủng đã chết – mô cơ bị đông lạnh – đến gần đối tượng. Cô gái đưa tay ra, khẽ chạm vào mô.
> “Nó… sợ… Nó từng bị cắt rời khỏi bầy.
Nó gào lên khi bị thay đổi… Nó không muốn biến thành quái vật…”
---
Gien – thứ không có miệng, không có ý thức – vậy mà có thể truyền ký ức?
Lăng Dạ bắt đầu run nhẹ.
Không phải sợ.
Mà là kích thích.
> “Gien không chỉ là mã.
Nó là lịch sử. Là cảm xúc. Là bản năng bị phong kín trong tế bào.”
---
Thử nghiệm tiếp tục:
Cô gái chạm vào mẫu gien của dị chủng dịch thể (loại lỏng):
> “Nó… không nhớ tên mình.
Nó tan ra… rồi quên mình từng là gì.
Chỉ còn cảm giác lạnh… và đói…”
---
Trong khoảnh khắc ấy, Lăng Dạ nhận ra:
Mỗi mẫu gien là một tiếng vọng.
Một phần ký ức từ thứ đã từng là sống – và từng là người.
---
> Kết luận thử nghiệm T-01:
– Tạo ra dị năng mới: “Cảm ứng ký ức sinh học”
– Tác dụng: Xác định nguồn gien, cảm nhận dấu vết sinh học, phân biệt dị biến tự nhiên và nhân tạo
– Phản ứng phụ: Mất ngủ, rối loạn cảm xúc, ký ức bị lẫn
Tỷ lệ thành công: 1/4 người.
Ba người còn lại… không đủ điều kiện gien. Lăng Dạ từ chối thử trên họ.
> “Tiến hóa không phải trò xổ số. Ta không ném mạng người vào một cơ hội ngẫu nhiên.”
---
Cô gái được giữ lại, đưa vào cách ly theo dõi.
Tên cô là Tiểu Băng.
Lăng Dạ không nói rõ, nhưng nàng biết: Đây là người đầu tiên nàng tạo ra – một “dị năng nhân tạo” – và chắc chắn không phải cuối cùng.
---
Và một khả năng lóe lên trong đầu nàng:
Nếu cảm ứng sinh học có thể nghe được ký ức...
Vậy, liệu có thể đọc được gien của chính mình?
Liệu nàng có thể biết – tại sao mình lại là ngoại lệ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip