2. Mộ đom đóm (2)

- Wind, anh có muốn đi cùng em tới khu rừng ở gần đây không? Ở đó có nhiều đom đóm lắm, khung cảnh cũng rất đẹp, chắc chắn anh sẽ rất thích.

× Tilike vui vẻ nói với tôi như vậy. Ừ thì, thằng bé vốn thích những thứ như rừng rậm và những cảnh quan yên tĩnh mà. Tôi đồng ý đi với thằng bé, như bao hôm khác. Và tôi gập quyển sách rồi buông xuống, ngẫm nghĩ lại. Tới nay cũng đã tròn một tháng kể từ ngày thằng bé gia nhập hội bọn tôi. Nó thông minh, hiếu động, lanh lợi và hiểu chuyện lắm và hơn hết, bây giờ nó không còn mặc cảm về hoàn cảnh của mình như trước. Nó chơi có chừng mực trong nhóm và luôn cùng tôi giải quyết đống rắc rối mà hai con báo kia gây ra, tuy nhiên thằng bé không bao giờ than vãn về chuyện này. Nó hay bám theo sau lưng tôi lắm, giờ nào cũng lẽo đẽo theo sau tôi như một người trợ lý nhỏ, và nghĩ về việc này, tôi lại muốn mời thằng bé vào hội học sinh. Biết đâu tôi lại đỡ hẳn việc.



× Khi hai đứa thảo luận xong thì cũng hết giờ ăn trưa, số bánh quy tôi làm cho thằng bé cũng đã được nó xử gọn. Trước đó tôi thấy thằng bé ăn uống tào lao quá, lại hay bỏ bữa nên tôi thường xuyên làm cơm mang đi ăn cho thằng bé. Nó cùng tôi đi xuống cầu thang rồi tới ngã rẽ cần đi, tôi vẫy chào thằng bé và rồi nó mất hút sau bức tường. Tôi nhìn nó, thở dài rồi lại quay lưng sải những bước vội vã về lớp.



× Cả buổi chiều ấy, tôi chỉ lo học hành với những mớ bài tập và kiến thức, chúng đè nặng lên bộ óc tôi và dường như tôi đang quá tải. Con người mà, ai chả vậy. Quá tải thì càng cần phải nghỉ ngơi. Vậy là không xin không hẹn, tôi ngủ gục xuống bàn từ lúc nào không ai hay. Hơn nữa, nơi tôi ngồi lại là gần cửa sổ và ngoài kia là tán cây, làn gió mát dịu như vũ khúc ru ngủ của mẹ thiên nhiên khiến không ai cưỡng lại được. Khi tôi tỉnh dậy cũng đã là tiết cuối. Ánh hoàng hôn lại dần buông, và tôi hốt hoảng ra về khi thấy đội trực nhật bắt đầu trực lớp. Thu dọn sách vở rồi chạy như bay tới cổng trường, tôi hấp tấp vấp té và rồi được Tilike đỡ vào lòng, thằng bé búng trán tôi.





- Anh suýt thì tới trễ đó, sao anh lơ đãng thế, không nhìn đường là vấp té đó. Với lại, đừng học nhiều nữa, đôi khi cũng phải xả hơi chút chứ.




× Nó luôn như vậy đó. Nó phân tích một tràng tình trạng của tôi mặc dù tôi chẳng nói gì. Tôi quên mất thằng bé thông minh tới cỡ này luôn. Nhưng có lẽ nó nói đúng, nếu không nghỉ ngơi mà tự tạo thêm áp lực thì chắc chắn ít nhiều sẽ dính tới bệnh tâm lý. Tôi lại nhìn cổ tay thằng bé, hôm nay lại đi đánh nhau à, tôi đã nhắc nhiều là đừng đánh nhau bên ngoài rồi mà. Cái gì cũng tốt rồi, riêng tật này vẫn không chừa.






- Anh đã nói như thế nào về việc đánh nhau hả Tilike? Haizz, xem ra em sẽ cần thông não chi thuật được kích hoạt trong vòng một tiếng mới thôi nhỉ.





- Thôi mà, anh làm ơn tha cho em đi, nếu bị như vậy em sẽ ngốc hẳn mấy ngày đấy. Thôi đừng chuyên tâm vô việc mắng em nữa mà, ta đi tới khu rừng đó đi!


- Tùy em.


× Và thằng bé không nói không rằng trực tiếp nắm tay tôi đi vào một góc đường nhỏ, quanh co mà tôi chưa thử đi bao giờ dù đã thấy nó trước đây.Hết lối này, một con đường thật đẹp và yên tĩnh mở ra trước mắt tôi, xa xa thậm chí còn có mấy ngôi nhà của người dân ở đó. Con đường không dài nhưng có nhiều cây xanh phủ dọc hai bên đường, có những loài hoa dại. Rồi hết con đường ngắn ấy, mở ra trước mắt tôi là một khu rừng. Từng ánh nắng của hoàng hôn cuối ngày hắt lên từng tán cây, chiếc lá, khiến cả cảnh sắc đất trời nhuộm một màu đỏ tươi pha chút cam. Tôi và thằng bé ngồi ngắm hoàng hôn buông rồi tắt hẳn, màn đêm sâu thẳm hiện ra. Ánh trời đầy sao lấp lánh, trang trí cho tấm nhung đen. Và thằng bé bật đèn pin, dẫn tôi tới một góc rừng khác gần một con sông - tôi bất ngờ vì cảnh tượng tôi thấy. Những con đom đóm mang ánh sáng dịu nhẹ bay khắp một góc rừng ấy, dòng nước lững lờ trôi. Lần lượt, lần lượt những con đom đóm bay, ánh sáng của chúng đẹp quá. Tôi ngạc nhiên - và thằng bé cười thật tươi. Trong ánh sáng lập lòe của những 'chú' đóm ấy, tôi như thấy gương mặt ngây ngô của thằng bé sáng bừng trong đêm. Trong tim tôi khẽ dâng lên thứ xúc cảm nhộn nhạo nào đó. Tôi nhẹ nhàng đan tay mình và tay thằng bé vào nhau, rồi đứng đó, ngắm nhìn cảnh sắc của khu rừng.





× Tối hôm ấy, tôi về nhà trễ. Cũng may cho tôi là mẹ đã đi công tác và mẹ để lại một lời nhắn cho tôi ở trên bàn, nếu không bà đã đánh tôi một trận no đòn. Tôi thở dài, mẹ không thường xuyên ở nhà, tôi biết lắm mà, nhưng đôi khi tôi không khỏi cảm thấy chán nản và cô đơn. Tôi lại thở dài. Vốn bố tôi là kẻ ngoại tình từ trước, ông ta là một người lăng nhăng, mẹ tôi trước khi phát hiện được đã không chút nghi ngờ gì, đặt hết niềm tin vào ông ta. Và mẹ tôi rất quyết đoán, khi chia ly mẹ tôi đã dứt khoát cắt đứt và không thèm của chi tới số tài sản phân định sau khi ly hôn. Bà ấy vẫn có công việc ổn định và vẫn có của ăn của để. Mẹ chọn chăm sóc tôi, và mẹ từ đó cũng bận rộn thêm vì công việc, chắc có lẽ, một phần nào đó, bà vẫn bị ảnh hưởng tâm lý. Khi ấy, tôi còn quá bé, chưa thể làm gì để giúp bà, nên đã cố gắng nhặt nhạnh kiến thức và học hỏi từng chút một. Giờ lớn rồi, thành chuyên gia tâm lý của mọi học sinh trong trường rồi, muốn quay lại 'tư vấn' và giúp mẹ thì mẹ đã tất bật trong guồng quay công việc rồi. Tôi nhấc cái điện thoại từ trong túi ra, cố gọi mẹ một cuốc như mọi lần, ngày nào cũng vậy, ngày nào tôi cũng gọi mẹ khi về tới nhà để hỏi thăm tình hình hết. Tôi đợi chờ, hy vọng lời hồi đáp ở đầu dây bên kia, nhưng rốt cục, lại chẳng có lời hồi đáp nào cả. Tôi lại thất vọng, đặt điện thoại xuống bàn, rồi vào bếp làm đồ ăn và tắm rửa. Ngồi vào bàn, trong đầu tôi lại chợt nhớ tới hình ảnh của thằng bé, rồi lại thở dài. Nếu nói gia đình mình không hạnh phúc và đổ vỡ thì vẫn còn đỡ đấy, nhưng thằng bé còn không có cha mẹ kìa. À khoan, nó vẫn có cha mẹ nuôi, và vẫn đang hạnh phúc bên họ. Luôn luôn là vậy, khi nhắc về họ, vẻ mặt nó luôn vui vẻ và ấm áp.


× Tôi lại thở dài, lần thứ n trong ngày.


× Có tiếng tin nhắn.

"Anh Wind! Ngày mai anh qua nhà em dự sinh nhật nha! Ba mẹ em, họ chuẩn bị hết rồi, và họ nói em có thể mời ai cũng được. Em đã mời anh Wolf và anh Klaus rồi, giờ tới anh nè! Anh nhớ tham gia cho vui nha!"


× Tôi nhắn trả lại cho thằng bé.





"Biết rồi, cảm ơn vì lời mời của em. Mà này, em làm bài tập chưa? Có gì khó thì hỏi anh, còn không thì qua nhà anh làm gia sư cho. Với lại nếu là ngày mai đi thì em có thể gửi địa chỉ cho anh được không? Anh sẽ sửa soạn rồi tới sau, sẽ không cần phiền em dẫn tới đâu."


"Không sao mà, anh cứ mặc nguyên đồng phục đi, ba mẹ em đâu có quan trọng về chuyện đó! Vậy nhé, giờ em đi ăn cơm đã, bye anh ♥"



× Sến súa. Cứ như người yêu không à.



× Mà khoan, mình suy nghĩ cái gì thế này?.











-------------------------------------------

~ Đom đóm ~

* Đom đóm hay bọ phát sáng là những loài côn trùng cánh cứng nhỏ được gọi chung là họ Đom đóm có khả năng phát quang. Đom đóm là động vật tiêu biểu cho vùng ôn đới mặc dù phần lớn các loài sống ở vùng nhiệt và cận nhiệt đới.Chúng là loài động vật ăn thịt nên ăn sâu bọ hoặc các loại ốc.


* Một số thông tin khoa học về đom đóm:

+ Tên khoa học: Lampyridae

+ Bộ (ordo): Coleoptera

+ Giới (regnum): Animalia

+ Họ (familia): Lampyridae; Latreille, 1817

+ Liên bộ (superordo): Endopterygota

+ Liên họ (superfamilia): Elateroidea


* Đom đóm hay bọ phát sáng là những loài côn trùng cánh cứng nhỏ được gọi chung là họ Đom đóm (Lampyridae) có khả năng phát quang. Đom đóm là động vật tiêu biểu cho vùng ôn đới mặc dù phần lớn các loài sống ở vùng nhiệt và cận nhiệt đới (khoảng 2000 loài).Chúng là loài động vật ăn thịt nên ăn sâu bọ hoặc các loại ốc. Chúng là những sinh vật có tập tính hoạt động về ban đêm, con đực thường có cánh và bay vào những đêm đầu mùa hạ. Nhiều loài, con cái không có cánh. Con đực, con cái và ấu trùng phát ra ánh sáng lạnh và thường có màu đỏ cam hay vàng xanh (bước sóng 510 - 670 nm);[3] một số loài thậm chí trứng cũng phát quang. Người ta cho rằng, ánh sáng giữ vai trò quan trọng trong tập tính sinh sản của chúng với mục đích hấp dẫn con khác giới. Tuy nhiên, ở ấu trùng thì sự phát sáng nhằm mục đích cảnh báo các động vật ăn thịt là chủ yếu, do ấu trùng đom đóm chứa các hóa chất có mùi vị khó chịu và có thể là độc hại đối với các động vật ăn thịt khác. (Sao tôi thấy nó giống với Kochou-san, quả thực 'miếng ăn là miếng nhục' đây rồi.)

* Đom đóm có màu nâu và thân mềm, thường có cánh cứng dai hơn các loài bọ cánh cứng khác. Dù những con cái ở một số cá thể trông tương tự các con đực, những con cái giống ấu trùng đã được tìm thấy trong nhiều loại đom đóm khác. Những con cái này có thể được phân biệt với ấu trùng vì chúng có các mắt kép. Các loại đom đóm phổ biến nhất sống về đêm, mặc dù có những loại sống vào ban ngày. Hầu hết những loại sống vào ban ngày đều ở trong vùng tối để có thể phát sáng.


* Ít ngày sau giao phối, con cái đẻ trứng lên trên hoặc ngay dưới bề mặt mặt đất. Trứng nở sau 3 - 4 tuần và ấu trùng kiếm ăn đến hết mùa hè. Ấu trùng thường được gọi là sâu sáng (glowworm), không nên nhầm lẫn với gia đình bọ cánh cứng Phengodidae hoặc loài ruồi Arachnocampa. Ấu trùng đom đóm có đôi mắt đơn giản. Cụm từ sâu sáng cũng được dùng cho cả những con trưởng thành và ấu trùng của các loài như Lampyris noctiluca, sâu sáng phổ biến ở châu Âu, chỉ những con cái trưởng thành không bay được phát sáng và những con đực bay được phát sáng chỉ khoảng 1 tuần và ngắt quãng.


* Đom đóm ngủ đông qua mùa đông trong suốt giai đoạn ấu trùng, một số loài kéo dài mấy năm liền. (Điều này hơi giống với ve sầu ở dưới lòng đất trước khi lên khỏi mặt đất và lột xác.) Một số thực hiện việc này bằng cách đào hang xuống dưới đất, trong khi nhóm khác tìm những nơi cao ráo hay trốn dưới vỏ cây. Chúng phá kén vào mùa xuân. Sau vài tuần kiếm ăn, chúng hóa nhộng trong khoảng từ 1 đến 2 tuần rưỡi và trưởng thành. Ấu trùng của hầu hết các loài bị các loài ăn thịt ăn hoặc ăn ấu trùng khác, sên đất, hay sên trần. Một số chuyên biệt hóa, có khe rãnh hàm trên (ngàm) bắn dịch tiêu hóa vào con mồi của chúng. Con trưởng thành thay đổi loại thức ăn. Một số ăn thịt, trong khi những loại khác ăn phấn hay mật hoa thực vật.


* Hầu hết đom đóm là khá khó chịu và có khi là độc hại với những loài ăn thịt có xương sống. Điều này ít nhất một phần là do nhóm các pyron steroit được biết đến như lucibufagin (LBG), tương tự như các bufadienolit kích thích tim mạch được tìm thấy ở một số loài cóc độc.


* Sự phát sáng ở đom đóm là nhờ một loại phản ứng hóa học gọi là phát quang sinh học (phát sáng sinh học). Tiến trình này xảy ra trong cơ quan phát sáng chuyên biệt, thường nằm ở dưới bụng đom đóm. Enzym luciferase tác động vào luceferin, với sự có mặt của các ion magie, ATP và oxi để tạo ra ánh sáng. Các gen mã hóa cho những chất này được chèn vào trong nhiều cơ quan khác nhau (xem Luciferase - Các ứng dụng). Luciferase đom đóm được sử dụng trong khoa học pháp y và enzym có những ứng dụng y học - cụ thể là phát hiện sự có mặt của ATP hay magnesi. Những họa sĩ thời kỳ Phục Hưng đã dùng một loại bột của đom đóm đã sấy khô để tạo ra một hỗn hợp cảm quang. Caravaggio có thể đã dùng bột này trong cách tạo sáng độc nhất của ông.









-------------------------------------------

~ Chú thích cuối chap ~

* Serie này dành tặng chị @my_igloo, thành thực cảm ơn vì những lời động viên của chị và em muốn dành serie này cho chị nhằm cổ vũ tinh thần cho chị. Còn kỳ thi tốt nghiệp, cố lên chị, năm sau em cũng sẽ cố gắng để vào được lớp 10. Và cũng đồng thời chân thành cảm ơn hai người ủng hộ của tôi là hothanhbangLnHtVt4 vì nhiều khi họ cũng bổ sung và phổ cập kiến thức miễn phí rất nhiều hehe:)). Tuy là không nhiều nhưng tôi sẽ mở request khi viết xong serie 'Mộ đom đóm', tôi sẽ nhận đơn viết cho những OTP T-34. Cảm ơn vì đã đọc, cũng có cả những người theo dõi truyện của tôi (mà tiếc là họ ẩn dật quá nên tôi không kể xuể 🐧💧). Một lần nữa chân thành cảm ơn và tạm biệt, dạo này tôi xin phép off và khi nào rảnh sẽ viết truyện vì tôi bù đầu vô việc nhà rồi;-;.

* Update: Bài hát truyền cảm hứng cho tôi đẻ ra serie này là 'The Name Of Life' bản piano, rất thích hợp nghe khi học bài.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip