#7 Vững bước
Vợ ở nhà mong ngóng anh phương xa,
Anh hành quân nơi đất rừng, sỏi đá,
Nhớ vợ con, tự nhủ không gục ngã,
Vì mẹ già, anh vững bước đường xa.
Thoắt đi qua, thời gian không ngừng lại,
Ngày ra quân chợt đến chẳng chờ ai.
Chỉ kịp nhớ về những ngày đã đến,
Chỉ kịp viết vài dòng chữ sơ sài:
Rằng nhớ người thương, anh rầu muốn khóc,
Nhớ mẹ già, anh trăn trở bao đêm,
Nhớ đứa con bé bỏng chưa kịp bế,
Nhớ quê hương, gắn bó thuở ngô nghê.
Chỉ mong sao ngày thống nhất mau đến,
Cho đất nước, quê hương được bình yên,
Cho anh về, thỏa nỗi nhớ thường trực,
Cho gia đình được đoàn tụ êm đềm .
Ra trận xông pha nơi chiến trường đầy máu,
Anh không ngại hi sinh vì mai sau,
Chỉ một lòng anh hướng về tổ ấm,
Chỉ một lòng anh hướng về quê hương.
Ngày đã định, hoa cờ bay phấp phới,
Ngày thắng trận, đất nước trọn niềm vui
Vui biết bao một niềm vui chiến thắng,
Về nhà thôi, anh bỗng chốc sụt sùi.
Về nhà, nơi có mẹ già con trẻ,
Có người thương luôn khắc khoải chờ mong.
Trời xanh trong, đón đưa niềm vui mới,
Niềm vui đẹp, một niềm vui sáng ngời.
Thứ 2, 16/5/2022.
Chỉnh sửa: 3/6/2022.
- HngLinKim -
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip