🤟☝️

6h50 sáng tại tiệm Sweet Delights

- cm có dọn quán nhanh cái tay lẹ cái chân lên khônggggg
- thằng quân thằng duy vca thằng nguyên bày nguyên liệu làm bánh ra nhanh lênnnnn
- trung anh với đạt ra lau lại bàn ghế với cửa kính mauuuuu
- thằng luyện bỏ đth xuống, ra trước cửa lật lại chữ close thành open nhanh
- thằng tân với phát ra chăm dàn bông trước cửa quán lẹ, tiện thể thì tân ra hét thu hút khách lun nha em

gần 7h sáng, giọng của anh hoàng the thé vang lên khắp cả quán, giục tất cả nhân viên phải làm việc mà không được ngồi lì bấm điện thoại

đúng 7h01 phút sáng, một vị khách như quen mà không quen bước đến trước cửa quán, tay cầm theo một li trà sữa có dán note và 1 tờ giấy siêu to với cả đống chữ bước vào

mọi người đã ai về đúng vị trí người nấy, minh tân nhanh nhảu cúi người chào 45 độ, nở nụ cười tiêu chuẩn và ánh mắt híp lại, nói:
- dạ Sweet Delights xin chào ạ!

nói xong câu đó cậu nhìn lên, là một người, trông rất quen, nhưng cậu không biết đã gặp ở đâu, khi nào. bỗng dưng, anh việt hoàng lao tới đẩy cậu ra 1 bên, hỏi người kia:
- cho hỏi cậu là nguyễn lâm anh, làm việc ở Radiant Ink phải không?

người kia nhìn có vẻ ngơ ngác, gật đầu một cái, chưa dứt đã thấy anh hoàng chạy vào trong kho lấy cây chổi lông gà xông tới, vụt người kia mấy cái, nói lớn:
- m hả m, m dám làm nhân viên t sợ đúng kh, t phải đánh m cho hả dạ rồi t cấm cửa m sau

lâm anh hốt hoảng vội vàng lùi lại, lắp bắp:
- cho em xin lỗiiii, hãy để em giải thích!!!!!

bùm, 5p sau anh việt hoàng, cả đám nhân viên và lâm anh ngồi cùng trên 1 chiếc bàn tròn, luyện thì đi lật tấm bảng từ open thành close.

lâm anh hơi run rẩy nhẹ, nói:
- em xin giải thích, em đến quán và bỗng bị sắc đẹp c-của trung anh làm cho ngất xỉu, chuyện em vô tình đụng tay em ấy là em vô tình, em kh biết😭 em về nghe anh quan kể lại nên muốn tới xin lỗi và tặng quà tạ lỗi cho trung anh, em kh nghĩ là mọi người lại nghĩ em như vậy😭😭😭😭

việt hoàng vẻ mặt nghiêm nghị xem xét li trà sữa của lâm anh, đọc tờ note trên đó : "trung anh cho lâm anh xin lỗi nha, do lâm anh vô tình bị vấp ngã trước sắc đẹp này. cho lâm anh tặng quà tạ lỗi nhé"

việt hoàng nói:
- ừm, t xin lỗi, do trung anh nó sợ mà t thương nhân viên quá. m về đi

lâm anh đặt tờ giấy 1 đống chữ lên bàn, nói:
- cho em đặt bánh anh ơi......
việt hoàng liếc tờ giấy 1 cái, vẻ mặt chuyển từ nghiêm túc sang hoảng hốt, hét lên:
- CHÚNG M ĐẶT LÀM TIỆC CHO VOI HAY SAO MÀ MUA LẮM THẾ!!!!!!!!!!!

cả đám nhân viên nghe anh hoàng nói vậy thì tụm lại đọc thử xem tờ giấy ghi gì, minh tân nhanh tay cầm lấy tờ giấy r đọc to cho cả quán nghe:
- 22 cái bánh tart trứng
- 11 cái cup mousse đủ vị
- 11 cái crossaint đủ vị
- 11 cái cupcake
- 11 cái donut đủ vị
- 5 cái apple pie
- xong rùi đó tổng cộng là 71 cái bánh nha các tình iu

nghe xong cả đám đứa nào đứa nấy choáng hết, đặc biệt là đám làm bánh, chúng nó nháo nhào đòi nghỉ việc, hoặc là đòi lật đổ tiệm Sweet Delights vì tụi nó biết tụi nó sắp phải đối mặt với việc tăng ca, thức khuya đến 11h và dậy lúc 3h rồi😭😭

- đống bánh này em đặt cần khi nào?
- dạ tầm cỡ chủ nhật tuần này nha anh

việt hoàng nghe câu đó xong bh muốn ngất xỉu lần 2, bây giờ là thứ 4 rồi còn đâu, tức là... tiệm còn 4 ngày để làm... BẢY MƯƠI MỐT cái bánh!

lâm anh đi về, việt hoàng ngồi xoa trán mệt mỏi, anh kêu minh tân ngay lập tức đăng bài:

đông quan -> anh em xã đòn

việt hoàng -> đàn em anh mao đại nhân

đức luyện <- đông quan

- ủa tự nhiên anh rảnh hay sao mà qua tiệm giờ này để phụ em v=)
- chắc do anh muốn tạ lỗi vì đặt hàng nhiều làm em luyện cực thuiii
- eo ơi cha sanh mẹ đẻ có ai nói với anh là miệng anh dẻo như kẹo marshmallow chưa vậy
- nếm không em?

anh quan nói xong câu đó là luyện đứng hình luôn, do kho đang tắt đèn chứ nhỡ kho mà đang bật đèn thì chắc bây giờ anh quan không thấy mặt luyện nữa mà chỉ thấy 1 quả cà chua thân người thôi

luyện cười ngượng rồi bắt đầu hướng dẫn anh quan cách để kiểm tra chất lượng hàng rồi số lượng. cả hai ngồi hì hục đến tận 1h30 sáng mới được một nửa số lượng hàng, cũng phải thôi, đặt nhiều bánh quá mà.

đức luyện -> đông quan

tất nhiên, sau lời chúc ngủ ngon đó của đông quan thì đức luyện chẳng thể nào nhắm mắt nổi. cậu nằm trên giường, cứ nhắm mắt lại là chỉ nghĩ đến một chuyện..

vậy là ảnh đang bật đèn xanh cho luyện đúng không!?

><
viết xong là bị siêu cấp ngại á, chắc do da mặt tui mỏng😊
chap này văn xuôi hơi nhiều hen, nghe mng góp ý nên tui tách đoạn ra cho dễ đọc r nè
ê mấy bà đừng để ý thời gian của tin nhắn với thời gian tui miêu tả trong fic nha=)) tại nhiều khi thời điểm tui viết fic khác với thời gian trong fic ó

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip