9.2
Lee Jeno nằm bò ra bàn làm việc nhìn khung chat hiện thị online 3 giờ trước. Anh chán nản ụp đầu xuống bàn, rủa con bạn thân tự nhiên nghĩ ra cái trò vớ vẩn hại anh bị crush cho một vé mất lượt. Anh không hiểu. Bản thân biểu hiện chưa rõ ràng nên crush không hiểu hay crush thực sự không có chút cảm tình gì với anh vậy?
"Aishh đau đầu vl".
Gần 12h đêm rồi nhưng Lee Jeno không tài nào ngủ nổi. Anh quen cảm giác mỗi ngày nhắn tin làm phiền Lee Haechan, quen mấy dòng tin nhắn cụt lủn đáp lại của cậu, quen mỗi buổi tối phải nhận được câu anh ngủ ngon hay mai gặp mới an tâm lên giường.
"Bạn rep một câu thôi được không? Anh sắp phát điên rồi".
Lee Jeno vuốt màn hình di động, ngắm nhìn khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của bạn crush. Đang ngắm không biết mệt mỏi thì màn hình sáng bừng lên, có cuộc gọi đến. Jeno bật dậy, lập tức nhận cuộc gọi, áp điện thoại lên tai:
"Alo, Haechan à! Bạn chưa ngủ à? Bạn đang..."
Câu hỏi "Bạn đang làm gì đó?" còn chưa kịp ra khỏi miệng bên kia đã truyền đến giọng nói nho nhỏ, xen lẫn giọng mũi phải tập trung lắm mới nghe rõ được.
"Lee Jeno! Hức" (Đây là nấc cục nhé)
"Ai cho anh hôn người khác? Ai cho hả?"
Jeno bất ngờ, vừa vì giọng nói của bạn bé lúc này vừa vì câu hỏi mà anh không cách nào tưởng tượng ra nổi nó sẽ được thốt ra từ miệng bạn.
"Bạn say à? Bạn ở nhà hay đang ở đâu?"
Đầu dây bên kia đã chẳng quan tâm anh nói gì, một mực hỏi đến cùng.
"Sao anh lại hôn cô ấy chứ? Đã có người yêu rồi sao còn đối xử tốt với tôi?"
Chắc là do rượu rồi nếu không sao Lee Jeno lại thấy bạn bé của anh đang tủi thân chứ?
"Anh không có người yêu. Anh chỉ có bạn thôi".
"Hức". Đầu bên kia lại truyền đến tiếng nấc: "Nói dối".
"Lee Haechan, ngày mai mày sẽ hối hận cho mà xem".
Là giọng Huang Renjun. May quá, em không ở một mình.
"Anh đến gặp bạn nhé. Bạn đang ở đâu?"
Ở bên kia, Lee Haechan ôm cổ Huang Renjun kéo người ta hết nghiêng trái lại nghiêng phải, bĩu môi nói vào điện thoại:
"Không nói cho anh biết, không muốn gặp anh".
"Nhưng anh muốn gặp bạn lắm".
Lee Haechan chưa kịp nói tiếp Renjun đã bịt miệng cậu hét vào điện thoại:
"Số nhà xx đường xxx, lập tức đến mang của nợ này về nhà hộ cái".
Lee Haechan thoát được khỏi tay thằng bạn thân, nhăn mày chỉ bạn:
"Đồ phản bội".
Rồi lại giơ điện thoại lên muốn nói chuyện với người làm cậu buồn tiếp nhưng màn hình đã tối đen. Cậu mếu máo chỉ màn hình, quay sang cậu bạn thân đang bất lực muốn chết mách:
"Anh ta cúp máy của tao. Lee Jeno là đồ khốn".
Nói xong bò lên sô pha uể oải ụp mặt vào gối. Ụp một lát thấy khó thở quá cậu ngồi dậy, loạng choạng xuống ghế, bò đến trước mặt Huang Renjun giang hai tay ra:
"Bạn ơi ôm".
Huang Renjun nhìn một loạt động tác ngốc nghếch của cậu, chỉ muốn đập cho cậu một trận nhưng ai là người rủ Lee Haechan sang nhậu? Huang Renjun! Vâng, tự làm tự chịu.
Thế nên dù ghét lắm nhưng cậu vẫn phải ôm con sâu rượu một cái, vỗ vỗ lưng an ủi bạn:
"Tao mệt mày lắm rồi nhá, đợi mày tỉnh tao sẽ đập chetme mày".
(Hảo an ủi)
Lee Haechan say quên trời quên đất có nghe thấy lời đe doạ của bạn thân không thì không ai biết, chỉ biết được ôm nên mặt cậu thoả mãn lắm.
"Bobo nữa".
"Mày một vừa hai phải thôi"
Huang Renjun nghiến răng nghiến lợi.
Nói chung là bạn Lee Haechan hành hạ bạn Renjun tầm mấy cái chục phút thì chuông cửa reo lên. Huang Renjun như gặp cứu tinh, ném thằng bạn sang một bên lao ra mở cửa.
Lee Jeno tròn mắt nhìn bộ dạng tơi tả của Huang Renjun, thầm cảm thán bạn crush giỏi thật, biến một người lúc nào cũng chỉnh tề ngăn nắp thành giao diện đầu xù tóc rối quần áo xộc xệch chỉ sau một chầu rượu. Đáng nể.
"Đi xe đến?"
Lee Jeno lắc đầu chỉ tay về phía sau lưng nói:
"Taxi đợi ngoài kia".
Huang Renjun không nói nhiều nữa, nhường đường cho anh vào:
"Mời".
Lee Jeno bước nhanh vào trong, đến phòng khách thì thấy Lee Haechan đang loay hoay tìm cách khui chai soju, xung quanh thì rải rác một đống vỏ chai.
"Hai người uống, ừm ngầu thật đấy"
Huang Renjun nhún vai tựa người một bên nhàn nhã chờ Lee Jeno tự giải quyết:
"Toàn Haechan uống đấy".
Lee Jeno đi lên, ngồi xổm trước mặt Lee Haechan:
"Anh đến đón bạn này".
Lee Haechan ngẩng đầu lên, bỏ chai rượu đang cắn xuống, nheo mắt nhìn người trước mặt. Thấy rõ là ai rồi thì quay lưng lại không muốn nhìn.
Lee Jeno nhận được cái quay lưng của crush chỉ cảm thấy eo ôi crush đúng là cái đồ đáng yêu. Anh giữ hai vai crush xoay người bạn lại đối diện với mình:
"Đi về nhà nha".
"Không về với anh".
Lee Jeno nín cười:
"Sao lại anh? Thống nhất gọi là bạn rồi mà"
Lee Haechan chun mũi:
"Không gọi"
"Bạn giận anh à? Làm bạn giận cho anh xin lỗi, bạn không cho từ giờ anh không hôn người khác nữa. Nhé?"
Lee Haechan suy nghĩ một chút mới đáp lại:
"Cũng không được ôm".
Lee Jeno cười cười, chỉnh lại lọn tóc vểnh lên trên đỉnh đầu cậu, dịu dàng cho cậu câu trả lời:
"Ừ không ôm ai, anh chỉ ôm bạn thôi".
"Vậy ôm"
Lee Haechan giang hai tay sau đó như ý được người trước mặt ôm vào lòng.
"Lee Jeno đừng cười bỉ ổi như thế, anh đây quay lại làm tư liệu hết đấy".
Đang lên mây thì bị bạn thân crush dội cho gáo nước lạnh, anh thu lại nụ cười, vỗ vỗ lưng cậu:
"Về thôi nào, bạn thân bạn đuổi rồi"
Lee Haechan chui từ cái ôm ra, vẫn cảm thấy chưa hài lòng lắm. Cậu chỉ môi mình rất hiên ngang nói:
"Còn hôn nữa".
Huang Renjun thở dài ngửa mặt nhìn trần nhà, quá quen với cái sự ngu ngốc khi say của thằng bạn còn Lee Jeno chính thức đơ toàn tập. Crush lúc say chủ động quá anh chưa kịp chuẩn bị tinh thần.
Lee Haechan thấy Jeno không phản ứng, nhăn mày không vui, bắt đầu chọt tay bạn thúc giục. Lee Jeno lúc này mới hoàn hồn, nhìn bạn bé đáng yêu trước mặt, bật cười nói nhỏ:
"Tỉnh dậy bạn đừng hối hận đấy"
Huang Renjun chứng kiến bạn thân bị cướp mất nụ hôn đầu, lắc đầu:
"Mai nó chắc chắn sẽ hối hận".
Đến lúc thả được Lee Haechan lên giường Lee Jeno mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Anh ngồi trước giường gõ nhẹ lên chóp mũi cậu:
"Bạn quậy quá rồi đấy".
Nhớ lại câu nói trước khi đi về của Huang Renjun "tin tưởng lắm mới giao nó cho bạn đấy, bạn mà làm nó thiếu nửa cọng tóc mình sang đốt cmn cả nhà lẫn studio bạn luôn". Được rồi, bạn không doạ mình cũng chẳng dám làm gì đâu ạ.
Bạn bé trên giường ngủ rất ngoan, tiếng thở đều đều đặc biệt làm người ta cảm thấy yên bình. Lee Jeno chống cằm, say sưa ngắm nhìn gương mắt nhỏ chỉ cách mình một bàn tay.
"Crush ngủ đáng yêu quá".
"Bây giờ anh hôn bạn có được không?"
"Bạn không nói gì anh coi như bạn đồng ý nhé".
Nói là làm. Anh hôn nhẹ lên môi cậu. Chỉ là chạm nhẹ một cái rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip