chương 1.1: Tiếng khóc giữa rừng đêm

Chương 1.1: Tiếng Khóc Giữa Rừng Đêm
nhưng cũng đầy cô đơn và lạnh lẽo, như chính tâm trạng của Nghịch Tiểu Thiên, như một bức tranh tĩnh mịch và u buồn.
Những buổi sáng sớm, khi ánh mặt trời vừa ló dạng, Nghịch Tiểu Thiên đã có mặt ở cổng, bắt đầu công việc của mình. Cậu quét dọn sân, lau chùi sư tử đá, và chào đón những vị khách đến thăm tông môn. Những buổi trưa hè oi bức, cậu ngồi dưới bóng cây cổ thụ, đọc sách hoặc luyện tập công pháp. Những buổi tối mùa đông giá lạnh, cậu đốt lửa sưởi ấm, ngắm nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm, những vì sao cô đơn và lạnh lẽo như chính cậu, như những người bạn đồng hành trong đêm tối. Cuộc sống của Nghịch Tiểu Thiên cứ thế trôi qua, bình lặng và đơn điệu, như một dòng sông chảy trôi lặng lẽ, như một con thuyền trôi dạt vô định. Nhưng trong lòng cậu, ngọn lửa khát khao tu luyện vẫn cháy bỏng, không bao giờ tắt, như một ngọn lửa âm ỉ cháy trong đêm tối, như một tia hy vọng le lói trong màn đêm tăm tối.
Mặc cho những lời chế giễu và ánh mắt khinh bỉ, Nghịch Tiểu Thiên không nản lòng. Cậu kiên trì tu luyện, dù chỉ có chút thời gian rảnh rỗi ít ỏi. Cậu tranh thủ từng khắc, từng giờ, miệt mài luyện tập quyển công pháp cũ nát, những động tác vụng về, những luồng chân khí yếu ớt. Cậu cũng không ngại làm bao cát cho những đệ tử khác luyện tập, cam chịu những trận đòn roi đau đớn, những cú đá thấu xương, những lời lăng mạ cay nghiệt. Cậu cắn răng chịu đựng, biến những đau đớn thể xác thành động lực, thành sức mạnh để tiếp tục tu luyện. Những vết sẹo chồng chất trên thân thể cậu, như những vết tích của sự kiên trì và nỗ lực không ngừng nghỉ, như những dấu ấn của một cuộc đời đầy gian truân.
Dù tư chất kém cỏi, sự kiên trì của Nghịch Tiểu Thiên cũng mang lại chút thành quả. Những luồng chân khí trong cơ thể cậu dần mạnh mẽ hơn, những động tác võ thuật dần uyển chuyển hơn, như những cành cây khô khốc đang đâm chồi nảy lộc. Cậu cảm nhận được sự tiến bộ từng ngày, từng giờ, như một cây mầm nhỏ bé đang vươn lên từ kẽ đá, như một ngọn lửa nhỏ đang âm ỉ cháy trong đêm tối, như một tia hy vọng le lói trong màn đêm tăm tối. Trong lòng cậu, một niềm tin mãnh liệt nhen nhóm, cậu tin rằng, chỉ cần mình không từ bỏ, nhất định sẽ có ngày thành công, nhất định sẽ có ngày thay đổi vận mệnh, như một lời hứa với chính bản thân mình.
Nhưng rồi, một sự kiện bất ngờ xảy ra, một biến cố lớn ập đến, đẩy Nghịch Tiểu Thiên vào một vòng xoáy mới của cuộc đời. Một đêm trăng tròn, khi Nghịch Tiểu Thiên đang luyện tập công pháp dưới ánh trăng, một luồng ánh sáng kỳ lạ từ trên trời giáng xuống, chiếu thẳng vào người cậu. Ánh sáng chói lóa, rực rỡ như mặt trời, khiến cậu không thể mở mắt, như một lưỡi dao sắc nhọn đâm xuyên qua màn đêm tĩnh mịch. Cậu cảm thấy một luồng năng lượng nóng rực chảy khắp cơ thể, những kinh mạch trong người cậu như đang bị xé toạc ra, những tế bào như đang bị thiêu đốt, như một ngọn lửa địa ngục đang thiêu rụi tất cả. Cậu đau đớn gào thét, tiếng thét xé tan màn đêm tĩnh mịch, vang vọng khắp núi rừng, ngã quỵ xuống đất, bất tỉnh nhân sự. Trong cơn mê man, cậu cảm thấy như mình đang rơi vào một vực sâu vô tận, bóng tối bao trùm, lạnh lẽo và đáng sợ, như một linh hồn lạc lối trong địa ngục.
Khi tỉnh dậy, Nghịch Tiểu Thiên phát hiện ra mình đang nằm trong một hang động tối tăm, ẩm ướt. Cậu hoảng sợ, cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể cậu vẫn còn rất yếu, những vết thương trên người cậu vẫn còn nhức nhối, như những vết dao cứa vào da thịt. Cậu nhìn xung quanh, phát hiện ra mình đang ở trong một hang động kỳ lạ, những bức tường đá lấp lánh ánh sáng xanh biếc, những cột đá nhũ kỳ ảo, những hình thù kỳ dị, như một thế giới khác biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Không khí trong hang động ẩm ướt và lạnh lẽo, những giọt nước nhỏ giọt từ trần hang, tạo nên những âm thanh tí tách, như tiếng khóc thầm của bóng tối. Cậu cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ đang chảy trong cơ thể mình, mạnh mẽ và cuồng bạo hơn bao giờ hết, như một con mãnh thú đang gầm thét, như một dòng thác lũ đang cuộn trào. Cậu không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cậu cảm nhận được một sự thay đổi lớn lao trong cơ thể mình, một sự thay đổi có thể thay đổi cả cuộc đời cậu, như một sự thức tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trong lòng cậu, một nỗi tò mò và lo lắng trào dâng, cậu không biết mình đang ở đâu, chuyện gì đã xảy ra, và điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước, như một con thuyền nhỏ bé đang trôi dạt giữa biển khơi bao la.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip