Có thể chung một đường về hàng ngày chứ

Vẫn nhớ đó là ngày đã se lạnh của mùa thu vào tháng 10 . Tôi cùng Luyn đưa nhau về sau một buổi học mệt mỏi. Bên cậu tôi cứ có cảm giác được che chở bao bọc, như một chỗ dựa bất giác tôi gục đầu mình vào vai cậu . Thật sự bờ vai này khiến tôi ấm áp lắm. Tôi đưa tay ôm lấy Luyn từ đằng sau cảm giác như muốn chiếm trọn lấy cậu.
Giật mình mở mắt tôi buông tay khỏi người cậu, vai cậu cũng ko còn để tôi gục. Trong lúc mệt mỏi nhắm đôi mắt đã hoạt động ko nghỉ trong suốt ngày dài tôi đã làm một việc quá giới hạn với quan hệ của chúng tôi. Chúng tôi chỉ là bạn...
Sau hành động ko đúng của tôi tự tạo ra ,Luyn hành xử như một con người khác . Cậu ngày càng gần gũi với tôi, quan tâm tôi nhiều hơn, và tôi biết mối quan hệ của tôi và cậu ko còn là bạn sau câu nói "Tôi và em có thể chung một đường về hàng ngày chứ "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #lishung