23. Máu, sơ mi trắng và băng gạc
⋆ ˚。⋆୨୧˚ ˚୨୧⋆。˚ ⋆
"Vì giờ này anh đã thích em rồi đấy
Biết nhớ mong rồi đây_
_Iu rồi đấy | Sean, Muộii, Anfang_
⋆ ˚。⋆୨୧˚ ˚୨୧⋆。˚ ⋆
Mọi chuyện cứ thế trôi qua, Thành An không còn thấy anh trùm trường mà em vô tình đụng trúng nữa. Nhưng em lại không biết hắn luôn đứng ở góc khuất nào đó mà dõi theo em. Hắn chẳng biết tại sao mình lại thế nữa, chỉ biết hình ảnh khi em ngồi ở hành lang ngày hôm ấy khiến trái tim hắn đập nhanh hơn bình thường. Và kể từ hôm ấy hắn đac đi theo em, dõi theo từng bước chân em khi có thể...
Đoàn Thế Lân khi vừa bước lớp 6 đã được phong làm đại ca của toàn khối vì thể lực vượt trội và khuôn mặt toàn vết bằm - những vết tích của các cuộc ẩu đả. Những lời đồn thổi về các cuộc đánh nhau bên ngoài của hắn, một số bảo hắn đánh nhau để trấn lột, số khác lại bảo rằng cuộc ẩu đả xảy ra để dành địa bàn với bọn nhóc ngoài xã hội. Nhưng tất cả chỉ là lời truyền miệng của đám trẻ con được cưng chiều trong nhung lụa.
Và đến năm lớp 9 thông tin về việc hắn có ba làm giang hồ bị lan truyền khắp trường, tất cả đều tránh xa hắn có lẽ đám nhóc ấy sợ Thế Lân sẽ vung nắm đấm vào mình bất kì lúc nào, và trước tin đồn đó thay vì giải thích chối bỏ, Thế Lân lại không ngần ngại thừa nhận nó. Thế Lân thừa nhận hắn có một người ba là giang hồ, hắn thừa nhận ba mình luôn có những vết thương do đánh nhau trên người, hắn thừa nhận việc ba hắn làm chả có gì là tốt đẹp, nhưng hơn hết ông vẫn là ba hắn, ông vẫn hoàn thành trách nhiệm với hắn, hơn ai hết hắn hiểu việc ba hắn làm là vì bà con khó khăn, thế thì có gì để hắn xấu hổ từ chối?
"Aa mẹ kiếp." Trong con hẻm nhỏ bên cạnh trường học, Thế Lân cùng chiếc áo sơ mi trắng dính đầy máu đang khổ sợ dựa vào tường nén lại cơn đau đang truyền đến. "Má nó chơi cả dao, chó thiệt." Hắn kiểm tra vết thương rồi thốt lên câu chửi thề.
Hôm nay trên đường về hắn bắt gặp 1 đám người cao to đang có ý định làm chuyện đồi bại với cô bé độ 14 15 tuổi đang ôm cặp, và với tính hắn thì sao hắn làm lơ được.
"Đi theo chú nào, chú mua đầm cho con bận, hahaha."
"Về với bọn chú, chú mua cho con cái điện thoại."
"Mấy chú là ai, mấy chú tránh xa tôi ra." Cô bé kia hoảng sợ vung cặp về phía đám đàn ông vô liêm sỉ kia.
"Haha, sao phải căng thẳng , lại đây chơi với bọn chú. A thằng nào ném đá tao." Gã đàn ông đang tiến tới cô bé thì bị một cục đá ném vào đi.
"Là tôi đây ông chú." Đoàn Thế Lân phủi nhếch mép cười, một nụ cười đầy sự khinh bỉ.
"Mẹ thằng Lân, mày đúng là y chang thằng Luật ba mày cứ thích lo chuyện bao đồng. Được hôm nay tao sẽ dạy dỗ mày 1 trận tử tế " Đám người kia nhanh chóng chuyển hướng, ngay lúc đó Lân liền ra hiệu cho cô bé nhanh chạy đi.
"Địt mẹ mày dám dọa con mồi tao bỏ chạy, hay lắm xem tao giải quyết mày như nào."
Đám người kia thấy con mồi chạy đi liền tức giận lao đến hắn, với thân thủ nhanh nhẹn cũng kĩ năng được ba dạy hắn tuyệt nhiên không xem bọn họ là đối thủ, chỉ với vài đường đánh hắn nhanh chóng giải quyết được đám người kia. Thế Lân chuẩn bị bỏ lại đám người mà bước đi thì 1 tên trong đó chơi xấu lấy dao rạch 1 đường ngay vai hắn, sau đó là đám người hùng hổ lao vao đánh hắn, ngay giây phút hắn tưởng chừng sắp thua cuộc thì tiếng còi cảnh sát vang lên.
"Coi như mày hên." Đám người lặp tức bỏ hắn lại mà chạy đi.
Hắn sau đó cũng gắng gượng mà đi đến con hẻm gần đó lánh nạn.
"Về nhà chắc lại bị chửi rồi." Thế Lân cười khổ rờ vết thương của mình.
"A anh Lân anh đây rồi." Đang suy nghĩ về tương lai bị chửi te tua bỗng một giọng nói ngọt ngào đầy quen thuộc được vang lên, hắn giật mình ngẩng mặt lên - Đặng Thành An đang đứng trước mặt Thế Lân cùng hộp bông băng trên tay.
"Mày tới đây làm gì?" Thế Lân giọng bực dọc hỏi, chả phải là hắn ghét em đâu, hắn bực là vì Thành An tới một nơi nguy hiểm như thế này một mình.
"E-em thấy anh bị thương." Thành An đối giọng hắn khàn đặc của có chút sợ hãi, nhưng em vẫn cố trấn tĩnh bạn thân bình tĩnh mà trả lời hắn.
"Hồi nãy là mày bật tiếng còi?" Thế Lân nhìn em mà hỏi. Em rụt rè gật đầu khiến đôi lông mày hắn lại bất giác nhíu lại. "Mày điên hả? Bọn chúng mà biết là mày không yên đâu."
"Nhưng em đâu có sao."
"Mày..." Thế Lân định chửi cậu thêm, nhưng cơn nhói từ vết thương truyền tới khiến hắn đau đến độ nhăn cả mặt, nuốt hết lời định nói vào trong.
"Anh có sao không, để em xử lí vết thương." Thành An nhìn thấy liền chạy đến mở hộp cứu thương ra.
Thế rồi một lớn một nhỏ, một sơ mi trắng học sinh đầy sạch, một sơ mi đầy máu ngồi đó xử lí vết thương cho nhau.
"Mày có vẻ sơ cứu rành ha?" Thế Lân nhìn em cười nhẹ mà hỏi. Tay còn lại đưa lên cùng ý định xoa đầu người nhỏ hơn, nhưng lại chả dám.
"Em ở nhà hay bị em trai với ba mẹ đánh, anh Hiếu chỉ em sơ cứu rồi làm nhiều lần cái nó quen." Thành An trả lời một cách đầy tự nhiên, tay vẫn đầy chuyên nghiệp mà dán băng gạc cho anh. Và đó là lần đầu Thế được người khác sơ cứu tận tình như thế, khiến lòng hắn có một chút hơi ấm.
"Xong rồi á anh."
"Cảm ơn, mày cũng nên về đi kẻo thằng Hậu không thấy mày lại lo."
"Anh...dẫn em về đi." Thành An rụt rè đề nghị, lúc nãy mạnh miệng vậy thôi chứ em sợ đám người kia lắm.
"Ha biết sợ rồi hả." Thế Lân nhìn con người kia mà cười.
"Thì..."
"Thôi được rồi, để tao đưa về."
Thế là Thế Lân hộ tống cậu nhóc Thành An về tới tận cửa nhà. Trên đường đi, Thành An còn tranh thủ bào của hắn một ly chè thập cẩm và 50k xiên bẩn vì bụng không nghe lời mà réo lên. Hắn cũng hơi tiếc tiền nhưng mà nhìn em ăn ngon và miệng xinh còn cười nói không ngừng khiến hắn cảm thấy giờ có bán nhà nuôi em hắn cũng chịu.
Vậy đấy, tình yêu của Thế Lân chớm nở bởi miếng băng gạc mà em tận tình chăm sóc, bởi ly chè thập cẩm và phần xiên bẩn đối diện trường.
-----------------------------------------
Đặng Thành An khóc chúng ta sai
grey.d
Ủa chị Cam vô hả?
orange.cam
Tính ra gần 1 tuần rồi đó...
lbph.manbo
Chị thông cảm
Lân nó mới mua điện thoại mới
Bữa giờ bị tách biệt với thế giới
tmh.hieuthu2
Bữa giờ cấm đầu dô màn hình máy tính có check tn đâu
Lân ha
call.mekhang
Hiếm lắm mới thấy đka Lân comeback dô nhóm
kewtiie
Nay mưa đó cả nhà
Đưa Judi 50 Judi lấy đồ cho
grey.d
=)))
Anh em như qq
isaac.pltt
Ai thấy An đâu không
orange.cam
Em không
lbph.manbo
Casting xong là nó mất dạng
call.mekhang
Khang cx không thấy
kewtiie
Không biết có trốn đi đâu khóc không
tmh.hieuthu2
Lạy hồn
Bảo canh nó đừng có để cho nó rời khỏi tầm mắt mà
An nó ovtk đấy
orange.cam
Mày từ từ coi
Đừng có cọc
grey.d
Đang bên nhà tao nè
kewtiie, lbph.manbo, tmh.hieuthu2, orange.cam, isaac.pltt đang soạn tin
grey.d
Ăn rồi
Uống sữa rồi
Nín khóc rồi
Đang ngủ
Còn gì không
kewtiie
Không ạ
tmh.hieuthu2
Đoàn Thế Lân có tuyệt vời không
call.mekhang
Quá tuyệt vời là quá tuyệt vời
lbph.manbo
Dạo này chuyện nó cx ổn rùi
orange.cam
Thấy cũng có nhiều người thương nó
Xúk độk quák
isaac.pltt
Thành An như em bé của mọi nhà á
Tiếc là em bé này là của tui
kewtiie
Vậy nên thầy mà làm em ấy khóc là bọn này đòi lại
call.mekhang
Đúng vậy
Chú làm An khóc là con từ mặt chú luôn
orange.cam
Em thì không có gì ngoài 50 thằng nhân viên đấm bóp giác hơi
Nếu canh có nhu cầu thì cứ làm An buồn 😌
grey.d
Dàn bảo kê chất lượng cao =))
10 anh Tài cũng ko dám ho he =))
Anh mà dám làm em ấy buồn thì em sẽ cướp em lại đó lại đó (x)
tmh.hieuthu2
Giờ làm xước nhẹ ẻm 1 cái
Là 10 chú Hưng cx ko cú đc thầy
isaac.pltt
Anh biết ùi mà
Sao anh dám làm em ấy buồn được chứ
kewtiie
Thầy ơi mình già ròi 😞
isaac.pltt
Nín đi
-----------------------------------------
nicky_phonghao --> grey.d
Hào bà 8
Lân
Lân lowtech
Dạ?
Có gì khom á anh
Em thấy An đâu không á
Anh đem đề cương cho nó
An đang bên nhà em
Casting về đòi qua nhà em chơi
Xong cái khóc 1 trận
Giờ ngủ rồi
Vậy để lát nó về anh đưa luôn
Hay anh qua nhà em đi
Demo hôm bx em cx xg ròi nè
Vậy để anh qua
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip