6/9/1989

   Đã hơn 4 tháng sau vụ nổ đó. Cơ thể tôi cũng dần hồi phục. Giờ đây tôi có thể đi lại dù đôi lúc sẽ mất lực mà ngã xuống. Kì lạ hơn là từ sau khi sống sót khỏi vụ nổ đó, cơ thể tôi dường như có sinh lực hơn, rắn chắc hơn.
    Hiện tôi đang đi xem xét lại cánh cổng của dự án KV31. Trong 4 tháng trị liệu, tôi đã học những kiến thức cần thiết. Giờ đây tôi đã là một nhà khoa học thật sự.
    04:00 am, tôi ra lệnh cho mọi người chuẩn bị tiến hành khởi động cánh cổng 1 lần nữa. Vì sự kiện 4 tháng trước mà chúng tôi đã gắn thêm nhiều thiết bị cách nhiệt và chống nổ quanh phòng quan sát và điều khiển.
   04:01 am, cánh cửa được khởi động. Lần này trận rung chấn xuất hiện với cường độ yếu hơn lần trước.
   04:02 am, bên trong cánh cửa xuất hiện 1 tấm màn không gian trôi nổi như mặt nước.
   04:03 am, không gian xung quanh cánh cổng bắt đầu biến dạng. Tấm kính chống đạn và cách nhiệt dùng để quan sát xuất hiện vết nứt nhỏ. Phần lớn mọi người đều muốn tạm ngừng thí nghiệm để sửa chữa tấm kính do vấn đề an toàn nhưng tôi đã ngăn lại và cho tiếp tục cục thử nghiệm.
  04:07 am, một chiều không gian dần hiện ra bên kia cánh cổng. Nó là một chiều không gian với những bức tường vàng cũ kỹ. Khiến tôi ngạc nhiên hơn là nó y như giấc mơ tối hôm đó!
   04:10 am, cánh cổng dần ổn định lại. Mọi người vui vẻ vì đã thật sự mở ra thành công con đường xuyên không gian. Nhưng, trừ tôi!
   Vào lúc đó, tôi nhìn chầm chầm vào phía bên kia cánh cổng. Trực giác của tôi liên tục gào thét kêu đóng cánh cổng lại. Không, đó là bản năng sinh tồn của tôi đang gào thét mới đúng. Trong lúc tôi còn đang ngơ người thì bên kia cánh cổng vang lên 1 tiếng gầm chói tai. Tôi vừa che tai mình vừa kêu đóng cánh cổng lại.
    Các nhân viên cố gắng đóng cánh cổng thật nhanh. Sau 1 loạt thao tác, cánh cổng dần đóng lại. Ngày khi chiều không gian bên kia chỉ còn thấy qua 1 vòng tròn với bán kính khoảng 1 mét thì 1 cánh tay hay thứ gì đó tương tự có màu đen lao ra hướng thẳng lên phòng quan sát mà lao tới.
    Nó đâm vỡ tấm kính trong sự ngỡ ngàng của tất cả bao gồm cả tôi. Chỉ giây sau đó, mọi người hốt hoảng mà chạy đi. Tôi cố gắng đóng cánh cổng mặc cho cánh tay đó đánh tứ tung trong phòng nhầm bắt ai đó. Cánh tay đó bắt trúng 1 nhân viên cảnh vệ ngay khi anh ta vừa mở cửa và ngày lập tức kéo anh ta về không gian bên đó.
   Cánh cổng cũng dần khép nhỏ lại, tiếng thét đầy tuyệt vọng của anh chàng vệ sĩ vang lên bên đó rồi tắt đi. Cánh cổng cũng hoàn tất đóng lại, ngắt đứt con đường giao nhau của hai thế giới.
   Vào ngày hôm đó, chúng tôi biết rằng không gian đó không phải vùng đất chết. Đặc biệt hơn là không chỉ có một sinh vật vì khi cánh cổng đóng sắp hết, đã có rất nhiều tiếng gầm, tiếng thét, tiếng kêu đầy ghê tợn vang lên.
    7:43 am, bên trên lệnh cho dự án tạm dừng vô thời hạn cho tới khi chuẩn bị đủ vũ khí để chống lại thứ đó và cả những thứ mà chúng tôi sẽ gặp trong tương lai.

( Không thể tin được, nó còn sống! Tại sao nó có thể sống sót khi mình đã thấy cậu ta cùng nó nổ tung!!!)
 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip