Chương 1: Vậy đổi chuyện khác không buồn tẻ

Edit: Yuu.

"Ba ".

Đồng Kiều vừa ngồi xuống bàn làm việc, một xấp văn kiện liền hung hăng đáp xuống trước mặt.

Người đại diện Lưu Kỳ tức giận đập vào bàn, chất vấn: "Giải thích cho tôi!"

Trong tròng mắt Đồng Kiều nhìn hai chữ hợp đồng hiện lên trên tập văn kiện.

Đây là hợp đồng ba năm trước cô đã ký cùng với công ty.

Thấy Đồng Kiều không nói lời nào, Lưu Kỳ tiếp tục nói: "Lúc trước ký hợp đồng rõ ràng có viết: Nghệ nhân phải phối với những gì cho là hợp lý mà công ty đã an bài."

Đồng Kiều biểu tình bình tĩnh, ngữ khí kiên định nói: "Đúng, trên hợp đồng viết chính là phối hợp với những gì công ty an bài được cho là hợp lý, nhưng bây giờ tôi thấy điều công ty sắp xếp không có hợp lý, tôi không có cách nào phối hợp."

"Đồng Kiều!" Lưu Kỳ tức giận."Cô cho rằng cô là minh tinh hạng A sao? Thích gì thì làm cái đó? Hiện tại cho cô dựa vào người khác để tăng nhân khí, người ta là minh tinh tuyến 2, còn cô, một diễn viên tuyến mười tám, có tư cách gì nói không phối hợp."

Sắc mặt Đồng Kiều trở nên lạnh lùng: "Vậy anh vì cái gì không đi tìm những người khác, tỷ như Triệu Mẫn."

Còn đang tức giận, Lu7 Kỳ bị cô hỏi chợt sững người, sau đó sắc mặt trở nên xanh xám: "Cô cũng là nghệ nhân dưới tay tôi, nâng đỡ cô là nghĩa vụ của tôi."

Đồng Kiều không chút tỏ ra yếu thế: "Hủy đi tôi, cũng là một nghĩa vụ của anh sao?"

So với Lưu Kỳ đang nổi trận lôi đình, thì Đồng Kiều tỏ ra rất bình tĩnh, mỗi một câu nói ra đều không nhượng bộ.

Trương Cưu một nam diễn viên năm nay mới nổi , là nam 4 trong bộ « Nữ quan » , bởi vì là nhân vật được yêu thích, lại thêm đoàn đội của hắn dựa thế mà tuyên truyền, hắn liền bạo lên, về sau lại tham gia mấy tiết mục tống nghệ, nhân khí chợt tăng vọt.

Gần đây, có người nói hắn vứt bỏ bạn gái đã quen 7 năm, lại cùng một tiểu thư nhà giàu cặp kè, hắn có được vai diễn đó đều là do người bạn gái này nhúng tay vào.

Nếu như bây giờ thật sự tuôn ra bạn gái của hắn là một kim chủ, vậy hắn làm sao có thể dựa vào nhan sắc mà nổi lên bây giờ.

Cho nên công ty quyết định tìm cho hắn một người bạn gái tuyến 18 không quyền không thế còn không nổi danh , ngăn chặn những tin đồn trên mạng kia.

Đồng Kiều không hiểu, công ty nhiều nữ nghệ nhân như vậy, vì cái gì bọn họ lại để mắt tới cô.
Nói là có thể giúp cô nổi danh, ha ha, bị bôi đen mà có thể nổi danh sao?

Hiện tại chuyện của Trương Cưu đã sớm lên hot search, chỉ cần vị "Bạn gái" này ra mặt, bất kể là ai, đều sẽ bị bôi đen, nói không chừng tổ tông của cô mười tám đời đều có thể bị đào ra.

"Cô ·· cô có làm sao đâu." Lưu Kỳ đã tới giới hạn, ngược lại đột nhiên bình tĩnh.

Hắn thở dài một hơi, kiên nhẫn giải thích nói: "Tiểu Đồng, cô yên tâm, cô cùng Trương Cưu chỉ là ăn một bữa cơm, chuyện sau đó giao cho công ty, chúng tôi sẽ xử lý tốt, đến lúc đó tuyệt đối không làm ảnh hưởng tới cô, để cô được cả danh và lợi."

Đồng Kiều vẫn như cũ không hé miệng, cầm hợp đồng lên trước mặt tùy ý lật xem.

Lưu Kỳ tiếp tục khuyên nhủ: "Đúng rồi, cha cô không phải bị ung thư gan sao, chú còn đang chữa trị ở bệnh viện chứ?."

"Bệnh viện Lâm Hà là nơi thích hợp nhất để điều trị khối u, một ngày trị liệu cùng nằm viện chi phí cũng không ít đâu."

"Trong công ty muốn cô diễn vở kịch này cũng là đã qua cân nhắc, trước đó chúng ta ký hợp là mỗi năm ít nhất phải quay ba cái quảng cáo, năm bộ phim truyền hình, hiện ở công ty cho ngươi một năm ······· "

Lưu Kỳ nói không ngừng, kỳ thật Đồng Kiều căn bản không có nghe.

Cô đem hợp đồng nhìn lại một lần, cuối cùng ánh mắt ngừng tại nơi có dòng chữ "Bên nào làm trái hợp đồng sẽ phải bồi thường" , tròng mắt của cô do dự ba giây rồi nói ra: "Tôi suy nghĩ một chút."

Nghe nói như thế, ánh mắt Lưu Kỳ sáng lên.

"Tốt tốt tốt, cô có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi, hôm nay, trước 6h chiều cho tôi câu trả lời, tối đến tôi sẽ sắp xếp chỗ hẹn cho cô và Trương Cưu."

Trong giọng nói của Lưu Kỳ đầy cao hứng, lộ ra vài phần hài lòng khi nhìn Đồng Kiều.

Sắc mặt cô quả thực khó coi, không để ý đến Lưu Kỳ ở phía sah, trực tiếp đứng người lên đi ra khỏi văn phòng.

Giữa trưa, khí trời nóng bức, trạm xe buýt đứng không ít người, trong đó một bóng lưng tinh tế lướt qua thu hút không ít người.

Đồng Kiều không có chú ý tới những ánh mắt đang dò xét cok, toàn bộ tâm tư đều đang đặt vào trong trong điện thoại di động.

Weibo hot search có ba cái đều là liên quan tới Trương Cưu.

Weibo của Trương Cưu lập tức thì bị mắng thậm tệ.

Không ít người trên mạng đều đang tìm "Bạn gái" trong truyền thuyết kia .

Công ty nói là cho Trương Cưu tìm một người bạn gái, kỳ thật chính là tìm dê thế tội thôi.

Đồng Kiều nhếch môi, do dự mở ra Wechat, thấy có người muốn nhắn wechat với cô tên Ngụy Cẩn Hằng.

Mở ra tin nhắn, liên tiếp sáu bảy tin đều là đối phương gửi cho cô mấy.

Lần cuối hắn nhắn tin cho cô đã là hai tháng trước.

Cô do dự mãi, quyết định chủ động chào hỏi.

Đồng Đồng là Tiểu Khả Ái: Ngụy Tổng, ngài bận sao?

Lúc này, xe buýt tới, Đồng Kiều đưa điện thoại di động cất vào trong túi , lên xe.

Trong thư phòng:

Một trương gỗ sưa (hoàng hoa lê mộc) ở trên bàn sách, một đỉnh lư hương bên trong đốt trầm hương, trong thư phòng tản ra một cỗ hương không u tĩnh mà thơm ngọt bùi.

Bên bàn đọc sách có một nam nhân đang ngồi, một thân diễm lệ , tay áo bị hắn cuốn tới cánh tay, trên cổ tay trái cuộn một chuỗi vòng tay đen nhánh.

Trước mặt hắn bày biện một quyển sách, ngón tay thon dài lật sách , thần sắc nghiêm túc.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.

Nghe tiếng động liền ngẩng đầu, hơi nhúc nhích, nói ra: "Vào đi ."

Một nữ nhân trung niên đẩy cửa vào: "Tiên sinh, ngài có điện thoại."

Ngụy Cẩn Hằng ừ một tiếng, đưa tay tiếp điện thoại di động, nhìn thoáng qua tên người gọi, có chút nhíu mày, sau đó đặt vào bên tai.

"Hửm."

Đồng Kiều đứng tại giữa góc rẽ của bậc thanh, dựa ở trên vách tường.

Ba giờ trước, cô trên xe buýt nhắn nột tin lên Wechat, đối phương một mực không có trả lời.

Cô đợi nóng lòng, dứt khoát trực tiếp gọi điện thoại cho hắn, nghe được giọng đối phươngkhàn khàn mà ôn hòa, những lời cô chuẩn bị để nói hầu như không còn lời nào.

Cô há to miệng, không biết nên làm sao để mở miệng.

"Tôi, tôi là Đồng Kiều."

"Tôi biết." Nam nhân giọng điệu nhàn nhạt.

"Tôi ······" Đồng Kiều ấp úng nói không nên lời.

Lúc trước Đồng Kiều lựa chọn cùng hắn trở thành bạn trên giường, cũng là bởi vì ba Đồng bị ung thư gan, để giải phẫu rất cần tiền, cô cùng đường nên mới bán thân thể.

Có thể cok theo Ngụy Cẩn Hằng gần một năm, hắn cũng chỉ đi tìm cô mấy lần, bình thường hai người giống là người xa lạ, không liên quan tới nhau, ai cũng bận rộn việc của mình.

"Thế nào?"

Thấy Đồng Kiều bên này một mực không nói, nam nhân mở miệng hỏi.

"Tôi ·· tôi." Đồng Kiều cắn răng một cái: "Tôi muốn mượn anh ít tiền."

Đối phương dừng một chút, thanh âm ôn hòa mà hỏi: "Mượn bao nhiêu?"

Đồng Kiều nói ra con số ghi trên hợp đồng.

Nghe cô vừa mới mở miệng liền muốn nhiều như vậy, Ngụy Cẩn Hằng nhăn lông mày.

Con số này với hắn mà nói không tính là gì, chỉ là hắn tương đối nghi hoặc, Đồng Kiều lập tức muốn nhiều tiền như vậy làm cái gì?

"Tới nhà của tôi rồi nói sau đi."

Nghe nói như thế, Đồng Kiều chần chờ nhẹ gật đầu: "Được."

Bên Đông khu Lâm Hà, được những người khác gọi là khu quý tộc.

Mở cửa cho Đồng Kiều chính là Trương tẩu, vào cửa xong trực tiếp đưa cô đi thư phòng, nói Ngụy Cẩn Hằng ở bên trong đợi cô.

Trong thư phòng, Ngụy Cẩn Hằng ngồi xếp bằng bên trên Tatami , trên mặt bàn vuông xếp gọn gành, một tay cầm quân cờ đen, một tay cầm quân cờ trắng, một mình đánh cờ.

Đồng Kiều bất giác hít vào một hơi, cảm giác mình không cần khẩn trương như vậy, mới hướng trước cửa thư phòng đi tới.

Trong thư phòng đốt Trầm Hương, có tác dụng an thần dưỡng tâm, Đồng Kiều ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt, hoảng loạn trong lòng chợt bình lặng.

Ngụy Cẩn Hằng ngước mắt lườm cô một chút, dùng tay làm ý mời cô ngồi, Đồng Kiều thuận thế ngồi ở phía đối diện.

Cô đang do dự không biết nói như thế nào, ngược lại là Ngụy Cẩn Hằng mở miệng trước hỏi: "Có lý do gì sao?"

Đồng Kiều đầu óc hỗn loạn, chưa kịp phản ứng: "Cái gì?"

"Lý do vay tiền."

"Tôi ·· muốn hủy hợp đồng với công ty."

Nghe nói như thế, Ngụy Cẩn Hằng kinh ngạc ngước mắt nhìn cô, tiện tay đem quân cờ thả lại vào chén.

"Chịu ủy khuất sao?"

Đồng Kiều quệt miệng, gật đầu: "Công ty muốn hủy tôi."

Nghe nói như thế, Ngụy Cẩn Hằng ngước mắt nhìn cô một cái, xem cô nói tiếp.

Đồng Kiều đem chuyện ngày hôm nay ở công ty kể hết cho Ngụy Cẩn Hằng nghe, vừa kể vừa tức giận hơn.

Trái lại Ngụy Cẩn Hằng, từ đầu tới cuối đều bình tĩnh.

Đồng Kiều thấy vậy, thử dò xét nói: "Có thể cho tôi mượn không?"

Ngụy Cẩn Hằng không có trả lời ngay, cau mày trầm tư.

Lúc này, cửa thư phòng lần nữa bị gõ vang.

Từ bên ngoài đi vào một thanh niên cao gầy, đây là trợ lý của Ngụy Cẩn Hằng, xem như là một trong số ít những người biết mối quan hệ của cô với Ngụy Cẩn Hằng.

"Ngụy tiên sinh, đây là tư liệu tiêu thụ của tập đoàn Hằng Hà và Quan Vũ đưa tới."

Ngụy Cẩn Hằng tiện tay nhận lấy, đại khái lật xem.

Trợ lý tiếp tục nói: "Còn có Lý tổng của QUan Vũ nhờ tôi hỏi ngài, có thể hay không đến dùng một bữa cơm tối."

Đồng Kiều thấy hắn bận rộn, nên chuẩn bị ra ngoài.

Vừa đi hai bước, sau lưng truyền đến một âm thanh ôn nhã: "Ở phòng khách chờ tôi."

Trong mắt Đồng Kiều lóe lên một tia sáng, không ngăn nổi kích động trong lòng mà nói: "Được."

Ngụy Cẩn Hằng cũng không để cô chờ quá lâu, không đến mười phút đồng hồ, cửa thư phòng liền mở ra, Ngụy Cẩn Hằng cùng trợ lý từ bên trong đi ra.

Trợ lý cầm theo một xấp tài liệu đi ra ngoài, Ngụy Cẩn Hằng thì ngồi xuống đối diện cô.

"Sau khi hủy hợp đồng đã biết nên kí tiếp với công ty nào khác chưa?"

Ngụy Cẩn Hằng đột nhiên hỏi, Đồng Kiều lại không có suy nghĩ tới lời nói của hắn.

Nam nhân đối diện thấy Đồng Kiều không phản ứng, đem lời nói lặp lại lần nữa: "Nghĩ kỹ nên ký hợp đồng với công ty nào khác chưa?"

"Không có." Đồng Kiều trả lời.

Cô hiện tại chỉ muốn biết Ngụy Cẩn Hằng có thể hay không cho mình mượn nhiều tiền thôi.

Nếu như cho mượn, cô lập tức cùng công ty hủy hợp đồng, cùng lắm thì đóng vai phụ, kiếm tiền trả lại hắn.

Nếu như không cho mượn, cô cũng chỉ có thể đáp ứng làm "Bạn gái" của Trương Cưu mà thôi.

Hậu quả ·· cô cũng không dám nghĩ.

Đoán chừng về sau ở trong giới giải trí sẽ rất khó lăn lộn.

"Ký với truyền thông Tân Thụy đi."

Nghe được cái tên này, Đồng Kiều kinh ngạc trừng to mắt.

truyền thông Tân Thụy là công ty giải trí có quy mô lớn nhất, ngay cả quyền thế cũng không nơi nào sánh bằng.

Dưới trướng công ty đó tai to mặt lớn nhiều vô số kể, công ty này ngay cả nghĩ đến Đồng Kiều cũng không dám.

Ngụy Cẩn Hằng tiếp tục nói: "Cùng công ty của cô xử lý chuyện hủy hợp đồng, mấy ngày nay cô ở nhà liên hệ với bên truyền thông Tân Thụy là được."

Nhìn xem nữ nhân đối diện biếu lộ không thể tin, nhíu mày hỏi: "Còn có vấn đề gì sao?"

Đồng Kiều vội vàng lắc đầu, giải thích nói: "Không phải, tôi chỉ là có chút không thể tin được."

Nguyên bản cô chỉ muốn đến tìm hắn vay tiền, hiện tại hắn không chỉ cho nàng mượn tiền, mà ngay cả mái nhà thứ 2 cho cô cũng đã lựa chọn xong, vậy mà lại là truyền thông Tân Thụy, Đồng Kiều xém chút kiềm chế không được mà muốn đứng dậy ôm hôn hắn hai cái.

Bất quá nhìn xem người đối diện tỏ ra hết sức cao lãnh, cô vẫn là cưỡng chế ý nghĩ đó lại.

Lúc này đã sáu giờ chiều, Đồng Kiều đang do dự mình có nên rời đi hay chưa.

Sau lưng truyền đến tiếng của Trương tẩu.

"Tiên sinh, cơm tối đã chuẩn bị xong."

Ngụy Cẩn Hằng ừ một tiếng, từ trên ghế salon đứng dậy, ngược lại cùng Đồng Kiều nói: "Ở lại cùng nhau ăn cơm đi."

Đồng Kiều suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được."

Tính cách cô cũng không phải quá khó khăn gì, quan hệ cùng Ngụy Cẩn Hằng vô cùng rõ ràng.

Hắn giúp mình chuyện lớn như vậy, mà Đồng Kiều có thể báo đáp lại hắn cũng chỉ có ······

Ăn cơm tối xong, Đồng Kiều ngồi ở trên ghế sa lon cùng hắn xem tin tức về tài chính kinh tế.

Đồng Kiều chỉ cảm thấy nội dung trên ti vi rất buồn tẻ, xem mà mệt rã rời.

Ngay lúc cô mơ hồ nhìn vào màn hình, màn hình TV đột nhiên đen lại.

Không chờ cô kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra, hai bàn tay to liền đem cô trực tiếp bế lên.

Đồng Kiều bị dọa kinh hô một tiếng, vội vàng ôm chặt cổ của Ngụy Cẩn Hằng.

Ngụy Cẩn Hằng khóe miệng mỉm cười nói: "TỈnh rồi sao?"

Đồng Kiều bị hắn vạch trần, có chút ngượng ngùng giải thích: "Quá buồn tẻ."

Ngụy Cẩn Hằng ôm cô đi đến phòng ngủ lầu 1.

"Vậy liền đổi chuyện khác không buồn tẻ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip