Chương 40: Là phải hao tổn tâm trí vì một nhân vật nhỏ.

Edit: Yuu.

Nhìn Ngụy Cẩn Hằng ngồi đối diện mình.

Đồng Kiều cười nói: "Anh hôm nay không đi làm sao?"

Ngụy Cẩn Hằng vẫy gọi kêu phục vụ, gọi mấy phần bánh ngọt, mặt khác thêm một ly nước ấm.

Sau đó quay đầu trả lời cô: "Đến nơi này tặng đồ."

Đồng Kiều lộ ra biểu tình nhàn nhạt, bất quá cũng không hề hỏi kĩ.

Giữa hai người trầm mặc hai giây.

Ngụy Cẩn Hằng thản nhiên mở miệng: "Em quay xong bộ phim này rồi?"

Đồng Kiều gật đầu: "Ừm, em đang xem một số tư liệu phim mới."

Ngụy Cẩn Hằng có chút nhíu mày, muốn nói gì lại thôi.

Đồng Kiều vừa hay nhìn thấy: "Thế nào?"

"Em quá liều mạng."

Đồng Kiều không thể tưởng tượng nổi cười nói: "Là sao?"

Ngụy Cẩn Hằng gật đầu: "Ừm."

Đồng Kiều ngượng ngùng gãi đầu một cái: "Vẫn tốt, em cảm thấy quay phim thật thú vị, chủ yếu là em rất đần, muốn tăng diễn kỹ chỉ có không ngừng học tập."

Lúc này, phục vụ đem đồ ăn ngọt lên, Đồng Kiều nhìn Ngụy Cẩn Hằng tùy ý đem đồ ăn đẩy tới bên cô, lấy một muỗng nhỏ đưa đến ngang miệng cô.

"Nếm thử, mấy cái này hương vị cũng không tệ lắm."

Đồng Kiều nhìn thìa trong tay hắn, có chút ngượng ngùng khoát tay cự tuyệt: "Không cần, em đang giảm béo."

Kỳ thật giảm béo chỉ là cái cớ, nguyên nhân chân chính là đồ ăn trong tiệm này quá đắt.

Đồng Kiều sở dĩ chỉ gọi cốc trà sữa, là bởi vì nơi này phong cảnh không tệ.

So với cô, Ngụy Cẩn Hằng gọi một ly nước ấm miễn phí, gọi mấy món điểm tâm, quả thực ··· kẻ có tiền sinh hoạt thật xa sỉ, Đồng Kiều không thể nào hiểu được.

Lúc này phục vụ chưa đi mở miệng giải thích: "Mỹ nữ, đây đều là điểm tâm ít đường, thấp mỡ, ăn ngon không béo nha."

Đồng Kiều: "······· "

Lời nói đến như vậy, xem ra cô không nếm thử không được.

Cô do dự một chút, lấy tay nhận cái thìa trong tay Ngụy Cẩn Hằn, nói: "Được rồi, cảm ơn anh. "

Ngụy Cẩn Hằng thu tay lại, bưng ly nước ấm nhấp một miếng.

Đồ ngọt mềm mềm thơm ngọt, nhưng ăn ở trong miệng không cảm thấy dính, xác thực ăn thật ngon.

Đồng Kiều ăn quá nghiêm túc, thậm chí liếm môi một cái, sau đó cô không chú ý tới người đàn ông ngồi đối diện thấy cảnh này, con ngươi đen nhánh liền trở nên tĩnh mịch.

Con gái là một thứ rất thần kỳ, có thể một bên hô hào giảm béo, một bên đem mỹ thực quét sạch.

Ăn rất thỏa mãn, cô dựa lên trên ghế, bởi vì ánh mặt trời chiếu, cô híp mắt lại.

Bộ dáng này thấy thế nào đều giống như một con mèo ăn no rồi, nằm trên ban công lười biếng phơi nắng.

"Em cùng người con trai khác đã từng đi ăn đồ ngọt như vầy sao?" Ngụy Cẩn Hằng hỏi đột nhiên, cũng không hiểu vì sao mình hỏi như vậy.

Đồng Kiều quay đầu nhìn hắn, lắc đầu.

Từ khi cô tiến vào nghề này, luôn chú ý giữ khoảng cách với người khác giới, miễn cho về sau trở thành lịch sử đen.

Kết quả khả năng làm quá mức rồi, dẫn đến mấy năm này bên người không có lấy một người đàn ông tốt bên cạnh.

Cho nên cùng người khác giới đi ăn đồ ngọt, quả thực chưa từng có.

Dưới ánh mặt trời ôn hòa, hai người trò chuyện với nhau.

Nói đến Đồng Kiều cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng là Ngụy Cẩn Hằng trước đây, không thích nói chuyện.

Cô lại không giống như trước đây cảm thấy xấu hổ, thậm chí còn cảm thấy ở chung như vậy rất dễ chịu.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt đã một tiếng.

Điện thoại Ngụy Cẩn Hằng reo lên, công ty có có chuyện cần hắn xử lý. Đồng Kiều kêu hắn về trước.

Ban đêm Đồng Kiều nằm ở trên giường, đột nhiên nhận được call video của Ngụy Cẩn Hằng.

Cô có chút kinh ngạc, tiếp điện thoại.

Lộ ra khuôn mặt xinh đẹp của Ngụy Tiếu Vũ : "Hello, tiểu sư phụ ~ "

Vừa nghe đến xưng hô thế này, Đồng Kiều liền biết cô là có ý gì, ngay sau đó liền nghe đối phương nói: "À, chờ tôi đấy."

Đồng Kiều nói rồi, liền đem cúp máy.

Ai biết đối phương lại gọi tới, Đồng Kiều chỉ có thể lần nữa tiếp lên video.

Trong ống nghe truyền đến giọng bất mãn của Ngụy Tiếu Vũ: "Làm gì treo máy vậy, thời gian thật dài không gặp cô, thật nhớ."

Đồng Kiều im lặng: "Sao cô lại cầm điện thoại của anh cô vậy?"

Ngụy Tiếu Vũ cầm điện thoại di động xoay chuyển vòng: "Hôm nay tôi về nhà chúng , điện thoại di động của tôi đang xạc pin."

Nói xong còn nhíu mày một cái, nhỏ giọng nói: "Cho cô xem một anh tôi một chút."

Nói rồi, Ngụy Tiếu Vũ xoay camera, Đồng Kiều nhìn thấy sau lưng Ngụy Tiếu Vũ, Ngụy Cẩn Hằng nghiên túc ngồi trên ghế salon xem tivi.

Cùng buổi trưa hôm nay nhìn thấy Ngụy Cẩn Hằng có chút khác biệt, hắn lúc này mang theo một cái kính mắt có dây viền vàng , hai chân trùng điệp, tay trái khoác lên ghế sô pha, có chút nghiêng người, có bao nhiêu phần khí chất nho nhã.

Tựa hồ ánh mắt liếc qua đã nhận ra Ngụy Tiếu Vũ đang sợ hắn, xoay đầu lại.

"Em đang làm cái gì?" Ngụy Cẩn Hằng nghi ngờ hỏi.

Ngụy Tiếu Vũ lập tức dời điện thoại, ngồi ở bên cạnh Ngụy Cẩn Hằng, đem màn hình điện thoại di động đưa cho hắn nhìn.

"Em gọi video với Đồng Đồng."

Trong video, Đồng Kiều mặc áo ngủ thật đáng yêu. Mái tóc rối tung xõa tới đầu vai, ngũ quan xinh xắn.

"Ai nha?" Trong ống nghe truyền đến giọng nói ấm áp của Đồng Kiều.

Ngụy Tiếu Vũ đưa điện thoại di động chuyển camera về phía Ngụy Cẩn Hằng.

Đồng Kiều có chút ngượng ngùng cùng chào hỏi: "Ngụy ca."

Ngụy Cẩn Hằng khuôn mặt nhu hòa ừ một tiếng, sau đó tiếp tục xem tivi.

"Tôi cúp trước. Chúng ta vào trò chơi nói tiếp ".

Không đến hai phút đồng hồ, hai người tiến vào trò chơi.

Giọng nói ôn nhu của Đồng Kiều lần nữa truyền tới: "Chúng ta chơi mấy người?"

Ngụy Tiếu Vũ không chút do dự: "Bốn người, tôi muốn tiểu sư phụ đưa đồ đệ đi ăn gà haha."

Trong ống nghe truyền đến tiếng cười trong suốt của Đồng Kiều: "Không có vấn đề."

Tính Đồng Kiều ít nói, cùng Ngụy Cẩn Hằng so ra cũng gọi là nhiều, nhưng cùng Ngụy Tiếu Vũ so ra liền kém xa.

Kỳ thật Đồng Kiều còn xoắn xuýt qua vấn đề này, Ngụy Cẩn Hằng, Ngụy Tiếu Vũ hai người rõ ràng là anh em ruột, tính cách làm sao chênh lệch lớn như vậy.

Bên tai một mực truyền đến giọng nói của Ngụy Tiếu Vũ , lúc kích động sẽ còn to hone cả âm thanh tivi.

Ngụy Cẩn Hằng không thể không đem điện thoại tắt đi, cầm lấy quyển sách dưới bàn trà, giữ im lặng xem.

Hắn tự động đem âm thanh kích động của Ngụy Tiếu Vũ dạt ra, chỉ còn lại giọng nói của Đồng Kiều thỉnh thoảng nói vài câu..

Phòng khách an tĩnh lại vì giọng nói của 2 người này, mà không cảm thấy vắng vẻ.

Ngụy Tiếu Vũ gần đây quay một chương trình đón xuân, vị trí cách nhà Ngụy Cẩn Hằng không xa, cô liền ở trong nhà Ngụy Cẩn Hằng.

Liên tiếp ba ngày, Ngụy Tiếu Vũ đều kéo lấy Đồng Kiều chơi game.

Thẳng đến ngày thứ tư, Đồng Kiều thành công ký hợp đồng được một nhân vật nữ 2.

Đêm đó Đồng Kiều cự tuyệt Ngụy Tiếu Vũ mời chơi trò chơi, bắt đầu xem kịch bản.

Không có Đồng Kiều cùng chơi, Ngụy Tiếu Vũ liền cũng không ngồi trong phòng khách ngây ngô, khoanh tay trở về phòng ngủ.

Tivi trong phòng khách đang phát sóng một chương trình, Ngụy Cẩn Hằng lại không thể tập trung xem được.

Bình thường một mình quen, cũng không có cảm thấy quạnh quẽ.

Vì cái gì ngày hôm nay cảm thấy trong nhà an tĩnh như vậy.

Phòng làm việc của Lưu Vi Tuyết.

"Ba" Lưu vi tuyết tức giận đập bàn một cái.

Cặp mặt đào hoa trợn lên rất to.

"Không phải nói nhân vật nữ hai này chắc chắn lấy được sao? Hiện tại sao lại không đến tay tôi?"

Sắc mặt người đại diện cũng rất khó coi: "Tôi cũng không nghĩ tới có thể như vậy, trước đó tôi cùng đạo diễn đã đàm phán xong, ai biết hắn nói một cái người đại diện của Đồng Kiều cùng nhà đầu tư là bạn tốt ······ "

Lưu Vi Tuyết híp mắt lại, lầm bầm một câu: "Đồng Kiều? Cái tên bày hình như nghe qua ở đâu rồi."

Sau đó suy nghĩ ba giây, lần nữa vỗ xuống bàn: "Nhớ ra rồi."

"Khi trên mạng truyền ra chuyện của tôi và Lưu Quan kia, chúng ta muốn  diễn viên tuyến 18 Đồng Kiều cõng nồi, không nghĩ tới cuối cùng còn đem tôi bị lộ, làm hại tôi đến bây giờ còn đang bị mắng."

Người đại diện Tân Hạc cũng phản ứng lại: "Đúng, chính là cô ta."

Lưu Vi Tuyết cau mày nghi hoặc: "Không phải cô ta đến một tí danh khí cũng không có sao, làm sao ngắn ngủi thời gian nửa năm, lại nổi như vậy?"

Tân Hạc suy tư: "Tôi giống như cô, ở nước Mỹ nửa năm, tôi nào biết được như thế nào a."

Lưu Vi Tuyết cắn môi, trợn nhìn Tân Hạc một chút: "Hiện tại tôi phải làm sao, nói thế nào thì tôi cũng nhà nhân vật có mặt mũi trong giới giải trí , lần này chịu diễn nữ hai đã đủ ủy khuất, kết quả lại ······ "

Nhìn thấy Lưu Vi Tuyết đỏ cả vành mắt, Tân Hạc nhanh tiến đến ôm vô vào ngực nói : "Ai u tổ tông của ta, cô đừng  khóc, tôi sai rồi còn không được sao, bộ phim là đạo diễn trứ danh Cát Dương làm tổng đạo diễn, bất kể như thế nào nhất định sẽ đại bạo."

"Đại bạo lại sẽ như thế nào, cô lấy không được nhân vật này, đến lúc đó cùng tôi không hề có một chút quan hệ."

Tân Hạc do dự một chút, nhìn xem sắc mặt Lưu Vi Tuyết, nói lầm bầm: "Nếu như cô không chê, tôi có thể giúp cô lấy nữ ba."

Lưu Vi Tuyết nghe, hai tay đấm ngực của hắn, cả giận nói: "Nói cái gì đó, tôi làm sao cũng là minh tinh đã được nhiều lần đi thản đỏ quốc tế, anh để cho tôi đi diễn nữ ba."

"Ai nha tôi biết cô không nguyện ý, nhưng bây giờ đây cũng là chuyện không có cách nào khác, phải biết là cô vừa về nước, chuyện trên mạng nửa năm trước còn nhớ không, bây giờ cô cần một tác phẩm tốt để thể hiện mình, như vậy mới có thể tiếp tục tồn tại."

"Nhưng cũng không thể để cho tôi diễn một nhân vật nữ ba thấp kém a."

"Cô kiên trì một chút, qua đoạn thời gian này liền tốt." Tân Hạc kiên nhẫn an ủi.

Cuối cùng Lưu Vi Tuyết vẫn là bất đắc dĩ đáp ứng.

Đồng Kiều mới nhập đoàn làm phim , ban ngày tham gia nghi thức khai máy, ban tối tổng đạo diễn cùng nhà sản xuất phim mời mọi người ăn cơm.

Trên bàn cơm, có mấy người đặc biệt hay nói, trò chuyện quên cả trời đất.

Đồng Kiều vừa nghe vừa cúi đầu ăn cơm, cô luôn thấy có một ánh mắt sắc bén đang nhìn mình.

Cô nhìn quanh một vòng, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại ở một người ăn mặc lộ liễu, ánh mắt lộ ra "sát khí".

Nếu như Đồng Kiều không đoán sai, người này hẳn là Lưu Vi Tuyết.

Trước đó tại trên mạng lộ ra chuyện cô ta cũng nhà sản xuất phim qua lại, cô ta liền biến mất một thời gian, không nghĩ tới nhanh như vậy liền trở lại.

Đang nghĩ ngợi, ảnh mắt Lưu Vi Tuyết lần nữa nhìn về phía Đồng Kiều, lại không nghĩ rằng trong mắt Đồng Kiều không một tia gợn sóng cũng đang nhìn mình.

Cắm vào phiếu tên sách:
 
Edit: Tuần này có có chương sớm nhé. ❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip